Chương 113.Nam Hải .
Chương 113.
Long Công Cùng Thánh Hoàng lại hỗn chiến,Thánh Hoàng biết mình lúc này tình hình không thể đấu lại Long Công liền dứt khoát thiêu đốt thọ nguyên cùng Thực Long chạy trốn.
Long Công cũng không đuổi theo,có câu giặc cùng đường chớ đuổi,hắn không muốn phải liều mệnh để g·iết Thánh Hoàng,ít nhất là lúc này chưa cần.
Hắn cùng Thánh Hoàng chiến đấu khá lâu,vì thế mà những người bị ngất cũng dần tỉnh dậy
Vô Diện Lâu chủ vừa thấy được tình liền không nói nhiều sử dụng Vô Diện Thi thế mạng,kéo chân Long Khương,sau đó liều mạng xé nát hư không nhảy vào,phải biết nếu hắn đụng phải vết nứt thời không thì chắc chắn phải c·hết.
Mà Long Khương thấy Vô Diện đã chạy trốn,liền bực tức chút giận lên Vô Diện Thi.
Cả Hai con vô diện thi không có Vô Diện chỉ huy liền mất đi Hải Lực cung cấp,không thể lại tự hồi phục rất nhanh liền bị dồn vào chỗ c·hết.
Mà tại lúc Long Khương sắp g·iết được một con thì đột nhiên con còn lại nhảy ra thế mạng,ôm lấy con Vô Diện thi kia,rồi bị hắn một cào xét làm đôi.
"mẫu thân . . ."
rồi một điều khiến hắn ngạc nhiên là con vô diện thi kia lại còn có chút ý thức,nhưng là thứ làm hắn kinh ngạc hơn là cái xác con vô diện thi vừa bị g·iết hóa lỏng rồi dung hợp với con Vô Diện thi đó,tu vi con Vô Diện thi này lại tăng lên,đến độ hắn không thể cản nổi,chỉ có thể trơ măt nhìn con Vô Diện Thi này cầm cặp Song Sinh trong lục chỉ chạy mất.
. . .
Trận chiến ở Long tộc đã khép lại Long tộc tổn thất nhẹ,Hội phù thủy c·hết ngần hết,chỉ còn Linh Nguyệt,Thánh Hoàng,cùng Nhu Chi là còn sống,Linh nguyệt thì do đối thủ chỉ là Hợp đạo nên dễ dàng chạy thoát khi vừa thấy tình huống không ổn,Thánh Hoàng thì hi sinh ngần hết thọ nguyên để chạy thoát,Nhu Chi thì do chưa lộ thân phận nên còn có thể sống.
Bên Vô Diện lâu thì không khá hơn là bao,sát thủ bị Long Công g·iết hết,Vô Diện tí nữa thì cũng liệm,may sao hy sinh Vô Diện thi mới trốn thoát được,mà khi hắn trốn chạy,Vô Diện thi chạy được một con lục chỉ còn sống cả 4 kẻ đều chạy được.
Có thể nói trận này Long tộc toàn thắng,nếu như lại tình được mấy cái căn cứ bí mật của hai tổ chức này để lấy tài nguyên thì càng lời.
Linh Mộng bọn người tỉnh dậy,lại biết Chu Bạch bị người thần bí nào đó bắt đi rồi,thì liền bàn luận.
Linh Mộng cùng Lâm Phàm bàn luận.
"Bây giờ đi đâu đây,chúng ta cũng không thể lại ai về nhà nấy chứ."
"ta thấy vẫn ở lại Long tộc chờ đợi thuyền trưởng trở lại thì tốt hơn đấy."
Lục Uyển thì không nếu ý kiến.
Mà lúc này Hạo Thiên vừa vặn đi qua,nghe vậy,liền nói.
"Nếu không các ngươi đi theo ta đến nam hải cùng Đông Lăng thế nào ta và Lưu Phi khá quen,cho các ngươi đi nhờ cũng không sao."
Nghe vậy,nhóm Linh Mộng hơi bàn luộn rồi đồng ý,dù sao cũng không có chỗ để đi,đi ké Hạo Thiên cũng không sao.
Nhưng là Long Khương nhìn xung quanh,không tìm thấy Long Sương Sương đâu cả.
Khiến cả Long tộc lo lắng không yên.
. . . . . .
Xâu trong Nam Hải một khu vực phủ đầy băng tuyết.
Có hai bóng người đang chạy thục mạng .
"CUUURRR. . ."
Một con Cú tuyết co màu lông màu trắng,cùng xanh dương như băng đuổi theo bọn hắn ngay phía sau.
"Phụ Thân ngươi thật không thể sử dụng chút tu vi nào sao chỉ đánh đuổi con chim khốn nạn cũng được."
Chu Thanh Sơn run rẩy chạy trả lời.
"Đương nhiên ta lừa ngươi làm gì ngươi không phải cũng bị phong tu vi sao,tuy ta mạnh hơn ngươi nhưng cũng bị vậy thôi,nơi này rất quái lạ,nó phong ấn toàn bộ tu vi của ta căn bản không dùng được,tuy lúc này ta vẫn còn tiên thân nhưng cũng bị áp chế rất mạnh,bây giờ ta ngần như không khác người người thường là bao."
"CUURRRR. ."
Con Cú Tuyết cằng ngày bay càng ngần Chu Bạch cùng Chu Thanh sơn,mà trước mặt họ vừa vặn có cái vách không nghĩ nhiều,cả hai nhảy xuống.
"Cuurrr. .. "
Móng vuốt của con cú lượt nhẹ qua lựng của Chu Thanh Sơn,sắc lẹm,khiến hắn có chút rùng mình.
May là hắn nhảy xuống kịp con Cu không bắt được hắn,Chu Bạch cũng rơi xuống,mà con Cu thì tuy biết bay lại không đuổi theo nữa,mà ánh mắt màu xanh thấy tụt mất con mồi liền bay mất.
"Vèo vù vù . . .."
"Rặc rạc lao xạo lạo xạo. . ."
Chu Bạch cùng Chu Thanh Sơn rơi xuống một cái cây khổng lồ,rồi rơi thẳng vào một cái tổ chim to lớn vô cùng.
"Đau quá mẹ nó con cú c·hết tiệt,ta mà còn tu vi tan nướng ngươi ăn đầu tiên."
Chu Thanh Sơn bực tức nói.
Mà Chu Bạch xoa xoa đầu cho đơ choáng váng,rồi nhìn xung quanh.
"Lạnh nhỉ ?"
"Lạnh quá!"
"Lạnh!"
"Lạnh!"
"Lạnh !"
3 tiếng nói vang lên thu hút sự chú ý của Chu Thanh Sơn và Chu Bạch.
Bọn hắn nhìn lại đã thấy 3 con chim to 4 mét (chim non) đang nói truyện.
Chúng dường như chưa biết đến sự tồn tại của Chu Bạch cùng Cu Thanh Sơn hai con ngầy một con béo.
Con một con chim gầy quay sang hai con kia ngu ngơ nói.
"Chưa đến hè !"
"Đúng rồi Chưa đến !"
"Chưa đến!"
"Chưa đến hè lạnh quá!"
" ở đây có mùa hè à!"
"Không có !"
"Có không !"
"Không có đâu!"
Hai con kia đáp lời nhanh tróng nghe khá loạn.
Chu Bạch cùng Chu Thanh Sơn nghe cái đoạn hội thoại này,khéo miệng một quắt,mấy con chim này miệng thì nói tiếng người,mà cứ lập đi lập lại câu nói trả khác gì chim hót cả,nghe như thể hắn đăng được nghe cách giao tiếp thật sự của loài chim ấy.
Sau đó bọn nó lại lập lại.
"Lạnh quá ."
"Lạnh . . ?!!!"
"Các ngươi dừng được không nghe đau đầu quá đấy."
Chu Thanh Sơn đậu xanh rau má nói.
Ba con chim nhìn Chu Thanh Sơn sau đó mặc kệ hắn con béo quay sang con ngầy nói.
"Lạnh c·hết khỉ không lông!"
Con ngầy,quay sang con ngầy nữa.
"Lạnh c·hết hắn !"
"Lạnh c·hết hắn !"
Con béo quay xanh con gầy.
"Lạnh vì chưa hè !"
Con gầy quay xang con béo.
"Lạnh vì không có hè !"
"Lạnh lạnh lạnh lạnh . . "
Rồi hai con kêu om sòm.
Chu Thanh Sơn.
". . . . "
Hắn đứng dậy định cho mấy con chim này một bài học,hắn đang bực mình vì bị một con chim đuổi tơi tả đây,tuy mấy con chim này khá to nhưng chỉ là chim non xem trí tuệ cũng không tốt,hắn có niềm tin bắt thịt hết mấy con này.
"Các ngươi câm mồm . . ."
Con chim gầy nhất.
"Hắn trèo lên tới kia."
Con chim thứ gầy cùng béo hoảng loạn .
"Hắn trèo lên rồi."
"Làm gì đây ?."
"Làm gì giờ?."
Con béo.
"Rung tổ đi !"
Cả ba im lặng 1 giây rồi bắt đầu dẫm chân lên tổ là cái tổ nghiêng ngả.
"Rung tổ!"
"Rung tổ!"
"Rung tổ!"
"con mẹ nó !!! "
"vèo xoạt lạo xạo đùng . . ."
Chu Thanh Sơn bị rơi xuống dưới một cái cành cây bên dưới.
Con béo cười.
"Ngha nghà hà hà.. ."
"Này thì khỉ không lông!"
"Biến đi khỉ không lông!"
"Biến đi,cút đi khỉ không lông!"
Cả ba con chim lại nói chuyện inh ỏi.
Chu Bạch.
". . . . ."
Hắn từ nãy tới giờ chưa phát biểu câu nào,vào cũng chưa bị đạp rơi,nên còn ở trên tổ.
"Hắn đi rồi!sống rồi!"
"Sống rồi!sống rồi !"
"Sống rồi!"
Cả ba nhìn con bên cạnh .
"Nó biến rồi,tốt rồi!"
"Khỉ không lông đi ấm hơn hẳn!"
"Ấm hết sống lưng!"
"Ấm hơn!"
"Ấm hơn!"
"Ấm hơn!"
Chu Bạch.
". . . ."
Ba con chim này trí thông minh trả khác nào mấy con chim phiền toái bình thường cả chỉ là thay vì tiếng hót kêu thì chúng nói tiếng người thôi.
Chu Bạch liền giả bộ tiếp cận,hai tay giả như cánh chim đập đập đi đến ngần ba con chim này.
Ba con chim đang gồi kiểu dánh như gà mái nhìn hắn.
Chu Bạch mặt không đổi sắc ngồi ngần bọn chim này,chủ yếu là bọn này có lông khá ấm.
Con chim béo thấy vậy cũng dựa sát vào hắn.
"Pút."
Con chim hơi gầy thấy vậy cũng dựa ngần vào con béo.
"Pút."
Chu Bạch.
". . . . . ."
Hắn đang bị ép sát,nặng để hắn có chút khó thở.
Con gầy cũng học theo.
"Pút."
"Rặc rặc ..."
Chu Bạch.
". . . . "
Hắn xương thân có vẻ bị gãy một ít rồi.
Chu Bạch không dám kêu gào,sợ làm mấy con chim này hoảng thì chúng lại đè nát hắn thì toi.
Chỉ có thể ngắng ngượng nói.
"Các ngươi xa ra chút được không,nặng quá."
Con béo nhìn hắn,rồi hiểu chuyện lui ra chút,mấy con kia cũng lui ra theo.
Sau đó con béo mới quay sang đồng bọn hỏi.
"Thằng nào đây ?"
"Ra hỏi xem?"
"Hỏi đi?"
"Hỏi luôn đi?"
Cả ba con lại tiếp tục kêu loạn.
Con hơi gầy.
"Bỏ phiếu chứ ?"
"Bỏ phiếu!"
"Bỏ phiếu!"
Sau đó cả ba con cùng đồng ý bỏ phiếu,hai con ngầy dơ cánh lên,con béo không dơ.
Sau đó con béo lại dịch ngần về phía Chu Bạch.
"Rạc rạc. ."
Chu Bạch.
". . . . . "
Hắn đột nhiên hối hận vì lại ngần mấy con chim có IQ số âm này.
"Ê ngươi là ai."
Chu Bạch hít lấy hơi không kêu ca,từ tốn nói.
"Ta tên Chu Bạch."
Con béo nghe vậy liền lui lại,dựa gần vào con hơi gầy.
"ta tên Chu Bạch."
Con hơi gầy quay sang nói con gầy.
"Ta tên Chu Bạch."
Rồi lại làm trình tự ngược lại,con ngầy quay sang con hơi gầy.
"Làm gì bây giờ?"
"Làm gì giờ?"
"Làm gì?"
Chúng cứ truyền qua truyển lại một lúc như vậy một lúc.
"Sao hắn lại ở tổ chúng ta?"
"Sao hắn không bay đi?"
"Ra hỏi đi?"
Chim béo.
"Lại là tôi à ?"
"Hay ai khác?"
"Hỏi đi?"
"Hỏi ai?"
"Hỏi hắn?"
"Ai hỏi tôi à."
Chu Bạch.
". . . . . . "
Hắn không biết mình đã á khẩu mấy lần với cách giao tiếp của bọn này nữa rồi,nếu cứ để thế này đến tối cũng chưa xong,hắn chỉ đành mệt mỏi nói.
"Bỏ phiếu không."
Ba con chim.
"Được bỏ phiếu."
Sau đó lại hai con gầy dơ cánh,con béo lại làm dựa ngần hắn.
"Rặc rặc rặc. .. "
Chu Bạch.
". . . . . . "
[Ta muốn ăn thịt chim nướng ngay bây giờ con mẹ nó ****.]
Con chim béo há mỏ định nói thì lại như quên mẹ cách nói chuyện như nào,cái miệng cứ mở to xong đầu quay vòng vòng suy nghĩ.
Một lúc sau nó mới như nhớ ra hỏi.
"Tại sao ngươi không bay đi hả?"
"ta bị các ngươi đè ngãy cánh rồi bay không được,có được không."
Chu Bạch chỉ chỉ cánh tay bị bầm của mình nói.
Sau đó Chu Bạch như nghĩ đến cái gì nói.
"Các ngươi làm gãy cánh ta rồi ta bay không được nữa,có thể giúp ta ta bay về tổ được sao."
Mà khí Chu Bạch nói xong,chưa để ba con chim trả lời,Chu Thanh Sơn đã bò lên,cánh tay cơ bắp bắm vào viền ngoài tổ chim hắn phẫn nộ .
"Mấy con chim c·hết tiệt các ngươi,ta muốn nướng lên ăn."
"Khỉ không lông lại trèo lên rồi?"
"Làm sao giờ!"
"Làm sao đây?"
"Rung tổ."
"Rung tổ "
"Rung tổ rung tổ rung tổ .. . "
Cái tổ bị bọn nó rung lên dữ dội
"Bịp. . ."
Một âm thanh truyền vào tai Chu Bạch.
". . . . . "
[Cầu hoa tươi.]