Chương 109.Chu Thanh Sơn đến thiên hải giới(trung hạ)
Chương 109.
Mà lúc này tại một ngóc của chiến trường,Linh Nguyệt ngưng trọng nhìn Côn,con Côn này rất tặc,không nhưng chuyên nhằm vào kẻ yếu hơn để một đòn c·hết luôn,mà lúc này con Côn này đang nhằm thẳng vào Thực Long mà chiến,thiên không 3 hình bóng của 3 con quái vật khổng lồ vật lộn,từng tia xấm trớp hiện lên đánh tan xé nát cả bầu trời chiếu rọi lên những xác c·hết đang nổi lênh đênh trê biển, âm thanh của sấm sét nó hoà với tiếng gầm rú của 3 con quái vật này khiến ai nghe đều có một loại từ xâu trong linh hồn sợ hãi,không ai dám trước diện ngưới nhìn lên không trung,bới nếu ngước lên họ sẽ khó mà giữ được đấu chí của bản thân mà quỳ xuống.
Mà lúc này bọn giáo đồ phù thủy thời gian càng trôi qua, liền càng điên cuồng càng mạnh hơn,khiến Long tộc b·ị t·hương vong khá nhiều.
Hơn nữa còn có Libh Nguyệt không minh kỳ xuất trận khiến thế trận có chút khó.
Mà 30 mét thổ tinh linh thấy vậy liên tiến lên làm tiên phong.
Quân đoàn thổ tinh linh không ai có thể bay,vì thế họ lấy sức mình nâng lên mặt đất trên đại dương,rồi ném đồng đội lên không trung đập nát từng kẻ,bọ họ tự thân nhảy lên tiêu diện kẻ địch thậm chí hợp lại tạo ra một thổ nhân khổng lồ điều khiển bão cát nâng đồng tộc lên mấy thổ nhân trong cơn bão cát di chuyển tự nhiên thuận tiện không khác gì đang bay là bao,bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý,tên cao 30 mét thổ tinh linh thì vừa xông lên phía trước cản phá,vừa ra lệnh.
"NỔI TRỐNG TRẬN."
Cái kia tiếng trống đồng lại vang lên,100 cai trống khổng lồ bị mấy thổ nhân 5 mét kia bê đi trên chiến trường như trốn không người,họ dùng dùi trống đá làm v·ũ k·hí đập nát từng tên địch nhân dám lại ngần,rồi gõ lên trống trận.
"ĐÔNG ĐÔNG DOANG. ."
Ùng ùng dưới mặt đất,một dòng nằng lượng chảy vào trong từng chiến binh của Thổ tinh linh tộc khiến v·ết t·hương của họ hồi phục,trống đồng sáng lên hiện liên 100 vòng mặt trời nhỏ sáng trói,mà chưa hết tiếng trống khiến cho giáo đồ phù thủy gào thét đau đớn,sức t·ấn c·ông bị giảm đi.
Đây là trận pháp mà thổ tộc nghiên cứu dành riêng cho giáo đồ phù thủy,đây là khác tinh đối với bọn hắn,ánh sáng mặt trời,bọn người này bình thường dính ánh náng sẽ không sao,nhưng chỉ cần đang trong hình dạng được (chúc phúc.)mà dính ánh nắng liền b·ị t·hương yếu đi .
Nhưng trận pháp này có nhược điểm,phải luôn giữ cho 100 cái trống đồng không bị tổn hại quá lớn,và phải có thiên phú tương tự thiên phú rung chấn của thổ tộc mới dùng được.
Chính vì thổ tộc là tộc duy nhất nắm giữ và có thể dùng phương pháp khắc c·hết này,nên mới bị hội phù thủy nhằm vào hủy diệt.
Nghĩ tới đây,Huyết Thổ ánh mắt bằng bảo thạch đỏ lên,tên hắn là Huyết Thổ tự trưng cho mối thù diệt tộc này đều khắc vào tên hắn,hắn sinh ra chính là một ngày mà giáo đồ phù thủy bị c·hết sạch.
"GIẾT HẾT BỌN CHÚNG."
Quân đoàn thổ nhân xông lên nghiềm ép giáo đồ phù thủy,những nơi chúng đi qua là lại có giáo đồ phù thủy c·hết không toàn vẹn.
Huyết Thổ nhờ vào đồng tộc hỗ trợ,liền có thể đánh gang tay với Linh Nguyệt.
Hội phù thủy cùng Vô Diện lâu cứ theo đà này thì thua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mà lúc này không chỉ có Linh Nguyệt nhìn ra được điều này,liền Vô Diện cũng vậy,hắn lạnh lùng (nhìn) xung quanh rồi không nói nhiều lấy ra một cái đầu lâu đỏ nhỏ rồi kết ấn .
Mà lúc này đang chiến đấu tên chỉ có mồm bỗng cứng đơ,mà bên cạnh hắn đang trợ giúp hắn cặp song sinh thấy vậy cau mày,cặp song sinh đột nhiên thấy cảm giác không ổn,mà tên không mặt chỉ có mồm đó hắn nhìn về phương hướng xa xa nơi Vô Diện chiến đấu Vô Diện không có mặt,không ai biết lúc này hắn biểu cảm gì,hoặc có lẽ hắn căn bản không có cảm xúc giống như khuôn mặt của hắn vậy.
Tên mồm sáng cười cười lại cho người nghe nghe thấy một sự tuyệt vọng, cặp song sinh thấy vậy liền muốn ngăn cản giúp hắn không bị biến hóa nhưng rồi bị vô diện sức mạnh đánh bật thổ huyết,rồi thân hình tên điên kia trương phòng lên rồi dần dần hóa lớn,ý thức hắn mờ dần mơ hồ.
"GÀOOOO.. . "
Hắn Lại một con quái vật giống y hệt con quái vật đằng sau Vô Diện xuất hiện,nó ngào thét,tu vi tăng trưởng đến không minh kỳ,rồi điên cuồng cắn xé sinh vật sống bên cạnh không cần biết,đó là địch hay bạn.
Mà Long Khương thấy cảnh này thì nhíu mày,không nhìn được nói.
"《Huyết mạch thi quyết》tà kỹ phải lấy huyết mạch mạnh sống con cháu của bản thân rèn luyện ra Vô Diện bất tử thi,ngươi thật sự luyện ra loại tà công này không chỉ một mà là 2 thi."
Lần này đến Vô Diện không quan tâm trả lời Long Khương,hắn triệu hội con vô diện thi kia đến ngần đây.
Mà lúc này thế trận lại có chút khó phân,bên hội phù thủy đột nhiên nhiều hơn 1 cái không minh kỳ nhất thời tình thế có chút khó nói,mà chính vào lúc thế cục truyển biến này,Hạo Thiên người hộ đạo bay lên xông thẳng về phía con Vô Diện thi,sau đó tại ánh mắt kinh ngặc của Hạo Thiên cái này hộ đạo giả một kiếm phóng lên tầng mây kiếm ý ngưng tụ chém về vô diện thi.
"A A A A GÀOOOO . ."
Con quái vật như cảm nhận được uy h·iếp,tiến công về phía hộ đạo giả.
"XOẸT. ."
Cánh tay của vô diện thi b·ị c·hém đứt,nó gào lên mặc kệ thương thế tiếp tục tiến công,mà cái kia hộ đạo giả sau khi t·ấn c·ông xong lớp ngụy trang vỡ ra như thủy tinh,hiện ra đàng sau là một cái trung niên ngương mặt uy nghiêm,áo bào phấp phới,tóc hoa râm,cầm kiếm đứng trên hư không.
Hạo Thiên nhìn thấy vậy liền có chút hoảng.
"Cha hộ đạo giả của ta là cha ta,hơn nữa cha ta mạnh vậy từ khi nào,cái quái gì xảy ra vậy."
Đúng trung niên kia không ai khác chính là Hạo Thiên lão cha Hạo Luân lúc này hắn hiểu vì sao vừa rồi lão cha nói dù chuyện gì sảy ra cũng đừng hỏi rồi.
Hạo Thiên có chút đau đầu rồi,hắn không biết từ khi nào lão cha hắn lợi hại như vậy,hơn nữa tại sao lại giúp long tộc.
Mà rất nhanh hắn liền được giải đáp,cha hắn lại lần nữa t·ấn c·ông vô diện thi,trên thên long lân mọc ra,con ngươi từ tròn truyển dọc biến thành màu nâu đỏ,lại một kiếm chém ra.
"GÂMMM. . . "
Kiếm chém ra long gầm kiếm ý ngưng tụ thành long hư ảnh.
"GÀOOOO . ."
Vô Diện thi đột nhiên tách ra làm hai,biến thành hai con vô diện thi nhỏ hơn,hai con quái vật cùng lao lên,rồi b·ị c·hém rồi lại phần tách,sau đó lại hợp lại.
Hạo Luân thấy vậy liền cau mày,con quái vật này tuy không mạnh bằng con mà Long Khương đang chiến đấu,nhưng khả năng hồi phục quá quỷ dị,có chút khó chơi.
Chu Bạch nhìn vậy có lẽ lần này Long tộc thật thắng chắc rồi,không cần phải lo gì nữa.
Rồi hắn đột nhiên nghĩ,nếu bây giờ mình độ kiếp thì sẽ thế nào nhỉ.
Nghĩ vậy hắn liền muốn thử chút,nhưng trước tiên thì phải thoát khỏi chức bảo mẫu đã,Thế là hắn liền ôm lấy cái kia đang phun đại hỏa cầu Long Sương Sương,sau đó tìm lấy mấu thân nàng,rồi lập lại chiêu cũ ném Long Sương Sương về phía Vương Phi.
Long Sương Sương.
". . . . . ."
Mà lúc này như đang trong trạng thái cuồng bạo Long Hương thấy vậy,liền nhấc lên cây cột đá sau đó vung lên.
"CÚT ĐỪNG LÀM PHIỀN TA."
"BÙM."
"Vèo vù vù vù. . ."
Long Sương Sương b·ị đ·ánh bay như quả bóng chày,nếu như đây là một trận bóng chày thì đây là một cú homerun.
" . . . . . . "
Chu Bạch khóe miệng co giật.
Hắn thề hắn không cố ý hắn chỉ muốn trả Long Sương Sương về với mẫu thân thôi,hắn nhìn bay cao bay xa Long Sương Sương cái kia chấm nhỏ.
[Ân ít nhất bị đập bay xa như vậy như vậy có lẽ sẽ không có nguy hiểm gì đi.]
Bay đến nơi nào đó Long Sương Sương.
[ . . . . . ]
Đã giải quyết xong cái chức bảo mẫu,bây giờ thì vào việc nào.
Chu Bạch quyết định lấy ra Hải Lâu Thận Quả quyết định cắn một miếng.
Mà lúc này trên tầng khí quyển.
Chu Thanh Sơn đang chăm chú nhìn cái kia một vết nứt nhỏ ở kết giới,hắn đã chờ đợi một lúc rồi,mà chính tại lúc vết nứt rách ra một vết nhỏ thì.
Lại đột nhiên lại lấy mắt thường có thể thấy liền lại.
Chu Thanh Sơn.
". . . . ."
Hắn nhìn Huyền Quy .
Huyền Quy.
" . .. . . "
"Truyện gì xảy ra,không phải tiền bối nói sắp vỡ rồi sao,làm sao liền lại rồi."
Huyền Quy thở dài.
"Haiz ngươi khí vận rất không tốt,không biết sao đột nhiên có tên nào đó độ kiếp,khiến kết giới được thiên đạo tẩm bổ giáng để xuống lôi kiếp,nên là có lẽ ngươi phải chờ một lúc nữa."
". . . ."
[Tối cố thêm chương.]