Chương 107:Chu Thanh Sơn đến thiên hải giới.(đầu)
Chương 107:
Long Công Hóa làm Cửu Long nhãn khổng lồ trên thiên không,dùng toàn lực cùng Thực Long chiến đấu.
Hai người điên cuồng v·a c·hạm,cửu nhãn long điều khiển thời tiết khiến cho mây đen kéo tới lôi điện đánh xuống thực long như thiên kiếp.
Mà theo bọn họ đáng nhau long trời lở đất,tất cả vùng biển độ kiếp kỳ đều cảm nhận được,mà lúc này ở xâu nam hải nơi này khắp nơi là tuyết là băng,như bắc cực vậy,ở đây có những con thú nhìn khá hung giữ nhưng trên người lại không có chút khí tức tu vi nào mà ở nơi kì lạ này có một ngôi nhà ngỗ có một cái lão thợ rèn đang đúc kiếm ở đây.
"Đinh đinh . . ."
"Đinh đinh. . . "
Từng tiếng đập rất có sức nặng,nhịp nhành,không nhanh không chậm,nhìn thôi có thế thấy được đây là một bậc đài sư.
hắn lau đi vệt mồ hôi trên trán,rồi làm nốt cái lưỡi kiếm rồi mới cẩn thận cho vào nước.
"Xì xì xì. . ."
Hơi nước bốc lên lão thợ rèn nhẹ nhành lấy lưỡi kiếm lên,lưỡi kiếm ra khỏi chậu nước nó trong suất như băng toản ra hàn khí bức người,không hiểu sao lão già này lại có thể lấy lửa nung nóng đúc ra cây kiếm này.
Lão già vuốt lấy sợi râu xồm xoàng thắt bím của mình,rồi thưởng thức nhìn lưỡi kiếm mình vừa tạo ra một lúc,rồi mới đặt xuống,thở dài bước ra ngoài,hắn mặc một bộ đồ rách rưới chắp vá lung tung,thân thể bẩn thỉu như lâu ngày không tắm,hắn gãi gãi cái đầu tóc dài bẩn thỉu khuân mặt hắn có một vết xẹo dài từ mắt qua tới tận ngực,chân hắn không đi dép,hắn ngước đầu,nhìn lên thiên không cái kia kết giới thở dài,rồi thân thể hắn mờ dần rồi biến mất không biết đi đâu.
Mà lúc này trong không gian vô tận,Chu Thanh Sơn bước vào không gian vũ trụ,nơi này không phải vũ trụ mà Chu Bạch biết đến mà là một tầng vũ trụ khác ở cao hơn vũ trụ hắn ở,mà lúc này chưa phải lúc giải thích chuyện này,lúc này Chu Thanh Sơn tìm đến một cái hố đen,hắn không do dự bước vào thân thể hắn bị hố đén lực hút khéo vào nhưng thân thể hắn không bị sao cả,rất nhanh hắn đã tìm thấy Thiên Hải giới,nhìn từ xa Thiên Hải giới không giống như trái đất hình tròn,mà là giống một cái bát vậy,một cái bát khổng lồ,Chu Thanh Sơn nhìn xem thiên hải giới chân,liền lại ngần,hắn rất muốn đi vào,nhưng là kết giới khá chắc chắn,nhưng hắn muốn phá cũng không vấn đề,nhưng là hắn chỉ vừa mới định làm vậy,thì một âm thanh từ phía sau hắn truyền đến.
"Haiz,Ta khuyên ngươi tốt nhất ngươi không nên làm như vậy thì hơn đấy."
Chu Thanh Sơn thất kinh vậy mà có người lại có thê tiếp cận hắn,hắn liền quay người nhanh tróng,lấy ra cây cung lục sắc của mình,mặt đầy phòng bị.
Mà khi hắn nhìn đến thứ phía sau hắn thì liền giật mình,một cái đầu rùa,cực to cái đầu rùa con trên đầu rùa có một vết xẹo dài rộng con rùa này,to thế nào hắn nhìn tòa thể cái đầu này phải to bằng mặt trăng mà thân thể của con rùa này bị hắn dùng thần hồn quét một lượt,thì liền hít khí lạnh,con rùa này to lại to bằng với cả cái Thiên Hải giới hắn kến thức khá rộng liếc cái liền nhìn ra đây là Huyền Quy tuy chỉ là hồn phách hình thái nhưng hắn có thể cảm nhận được tu vi cực cao,hắn lấy lại bình tĩnh hỏi.
"tiền bối là ai tại sao muốn ngăn cản ta."
Huyền Quy không trả lời thẳng chỉ nói.
"Haiz,Ta không biết tại sao ngươi lại tới đây nhưng ngươi tuyệt không được vào trong."
Chu Thanh Sơn nhíu mày.
"Tại sao."
Huyền Quy kiên nhẫn giải thích.
"Haiz,Bởi vì nếu ngươi muốn vào kết giới liền không còn cách nào khác là phá ra một lỗ thủng,mà ta chỉ vừa mới vá một lỗ lúc mới gần đây,nếu bây giờ ngươi lại phá thêm một lỗ nữa thiên hải giới liền bị tai ương,như một quả bóng b·ị đ·âm thủng vậy sụp đổ co lại."
Chu Thanh Sơn nghe vậy liền cau mày suy tư,có nên tin con huyền quy trước mặt không.
"Nhưng ta vẫn phải đón con ta trở về,xin thứ lỗi không thể nghe theo."
Huyền Quy có chút tức giận nói.
"Ngươi nghĩ kĩ đi,nơi này sụp đổ,thì con người cũng bị nguy hiểm theo đấy."
Chu Thanh Sơn kiên quyết .
"Vậy thì để nó sụp đổ đi,trước khi nó sụp đổ ta sẽ tìm được con ta vừa vặn ta không cần phải áp chế cảnh giới nữa."
Huyền Quy nghe vậy thì liền khó,nó trầm giọng có chút h·ăm d·ọa nói.
"Ta là huyền Quy nhất tộc đế vương Quy Khư kiếp tiên cảnh,ngươi nghe nói sao."
Chu Thanh Sơn nghe vậy ngưng trọng.
"Ngài là Quy Khư,nhưng là ta nhớ ngươi đ·ã c·hết trong trận chiến kia rồi cơ mà."
Huyền Quy nghe vậy thở dài.
"Haizz,Ta thật sự không c·hết trong trận chiến kia,chỉ là b·ị t·hương nặng,nên phải dẫn con cháu đi vào hư không xây dựng một cái tiểu thế giới sống tạm bợ thôi ."
"Hẳn ngươi cũng nhìn ra rồi,ta chỉ là hồn phách,cơ thể của ta chính là cả cái thiên hải giới này,nếu bây giờ ngươi phá hủy thiên hải giới trả khác nào ngây chiến với ta cả,vì vậy ngươi chọn thế nào."
Huyền Quy nhìn Chu Thanh Sơn ánh mắt tràn ra sát ý đáng sợ,giống như đang chuẩn bị nghiêm túc,chỉ cần Chu Rhanh Sơn động tác liền sẽ ra tay.
Nhưng lần này Chu Thanh Sơn lại cười nhẹ.
"Tiền bối,ngài thật không biết nói dối rồi đấy,ngươi có phải thật c·hết rồi lúc này chỉ còn lại tàn hồn thôi đúng không,ngài nói mình còn sống chỉ để dọa ta rút lui thôi."
Huyền Quy nhíu mày.
Chu Thanh Sơn nói tiếp.
"Ngài vừa rồi nói rằng ngài thân phận còn phải nhấn mạnh kiếp tiên cảnh,đây là sơ hở đâu tiên cường giả như người thường thường trả cân kheo mẽ cảnh giới chỉ thường xưng tên hiệu thôi,đây là sơ hở nhỏ nhất,đến sơ hở thứ hai thì là ngài đã b·ị t·hương vậy sao qua nhiều năm vậy thương thế chưa khỏi hẳn cũng phải có chút tiến triển chứ,nếu đã tốt được một chút ngài sẽ không phải đau đầu truyện vá kết giới lại mà sơ hở lớn nhất thì phải là cả thiên hải giới là thân thể của ngài,cái thế giới này hình dạng rất đặc biệt là hình cái bát mà ngài hình dạng lại ngay trước mặt ta căn bản không giống,vì thế tiền bối chỉ đang lừa ta ngài thật sự đ·ã c·hết cái này thiên hải giới có lẽ là cơ thể ngài nhưng chỉ một phần mà thôi,để ta đón nhé là mai phải không,hơn nữa chỉ có nửa trên."
Huyền Quy nghe vậy,liền biết mình bị lộ rồi,thở dài,ánh mắt tan đi sát ý.
"Haiz vẫn là không lừa được ngươi,ngươi quá bình tĩnh căn bản không sợ ta."
Mà Chu Thanh Sơn chỉ cười nhẹ.
"không có gì khó cả,tiền bối nói dối quá tệ mà thôi."
Huyền Quy cười theo hắn.
"Nào có tệ đến vậy,ta dùng chiêu này mấy lần đều có mấy tên nhát gan chạy té khói có dám quay lại đâu,chỉ có ngươi đủ giữ bình tĩnh phân tích đúng sai trước mặt kiếp tiên kỳ mà thôi."
"Ha ha ha vậy thì bọn người bị ngài lừa rất nhát gan lại còn rất ngu ngốc nữa."
"Haizz Ha ha ha ngươi có lẽ nói đúng."
Hai người cười cười sau,đó Chu Thanh Sơn mặt trở lại nghiêm túc .
"Vì thế tiền bối ngươi không ngăn cản được ta đâu,ngươi tuy là tàn hồn của kiêp tiên địa tiên muấn đấu với ngươi cũng khó,nhưng ta không sợ ngươi cũng ngăn không được ta,vẫn là cho ta vào thiên hải giới đi."
Huyền Quy thở dài.
"Haizz Được rồi,nếu ngươi đã nhất quyết muốn vào vậy thì đi theo ta tuy mất chút thời gia nhưng cách này an toàn nhất,mà ngươi chỉ cần nhớ phải áp chế cảnh giới là được."
Chu Thanh Sơn nghe vậy cũng ngật đầu đồng ý,hắn không muốn thực phải chiến đấu với kiếp tiên tàn hồn,nếu có thể hào bình đi vào thì không cần thiết ngây sự.
Thế là Huyền Quy dẫn Chu Thanh Sơn đến một địa điểm,chính là trên đầu trận chiến Long tộc đang diễn ra,kết giới ở đây liên tục bị đập vào phát ra tia điện khủng bố,màng bọc liên tục b·ị đ·ánh vào căng ra,như sắp nứt ra tới nơi.
Chu Thanh Sơn thấy cảnh này,thì nhìn Huyền Quy.
Mà Huyền Quy thở dài dài giải thích.
"Haizzz,là bọn người trong thiên hải giới đánh nhau,bọn họ vì muốn phi thăng đến tiên giới còn cụ thể lí do ta không biết rõ,ta lười đi tìm hiểu."
"Haizzzz,nói chung ngươi chờ bọn ất ơ này đánh vỡ kết giới rồi vào,kết giới bị phá từ bên trong sẽ tự lành lại tổn thương sẽ ít hơn nên rắng chờ đi."
Mà Chu Thanh Sơn nhìn Huyền Quy một chút cố nén khóe miệng co giật hắn đột nhiên phát hiện cái này tiền bối rất thích thở dài,một hai câu không tránh thở dài câu nào.
Nhưng hắn cũng đành vứt bỏ cái này kì quái ý nghĩ sau đầu,tập trung nhìn trận chiến của Long Công cùng Thực Long .
Mà hai thực thể mạnh nhất thiên hải giới lại không biết mình đang bị hai sinh vật trả khác gì thần đối với bọn hắn đang nhìn chăm chú bọn hắn đánh nhau.
[Cầu Hoa Tươi.]