Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 79: Cắn răng nói dối.




Cũng ngay trong buổi tối hôm đó, Ỷ Tuấn Tú đến nhà riêng của vợ chồng Dương Đổng Triệt.

Dương Đổng Triệt chỉ đơn thuần nghĩ anh ta, chắc là tới thăm Ỷ Thanh Lan.

Cho nên, khi nghe Hầu gái báo lại, hắn cũng kêu người làm mời anh ta vào nhà.

Nhưng ai mà ngờ được, khi Ỷ Tuấn Tú vừa bước vào trong phòng khách, nhìn thấy Dương Đổng Triệt đang ngồi trên ghế sofa, ôm máy tính làm việc.

Anh ta liền xồng xộc lao tới, túm lấy cổ áo pijama của hắn lôi dậy.

Trực tiếp đấm vào mặt hắn một cái, làm hắn không kịp trở tay, mà ngã xuống mặt ghế phía sau lưng.

Hầu gái nhìn thấy cảnh này thì không khỏi hốt hoảng, vội vàng chạy lên lầu báo cho Ỷ Thanh Lan một tiếng.

Cùng lúc đó, Quản gia cũng gọi hai tên Vệ sĩ to cao, lực lưỡng vào khống chế Ỷ Tuấn Tú.

Tránh để anh ta tiếp tục hành hung Thiếu gia của bọn họ.

Hai cánh tay bị giữ chặt, Ỷ Tuấn Tú ra sức giãy giụa, lại còn đu cả hai chân lên, càng thêm giận dữ mà lớn tiếng nói.

- Bỏ ra! Hôm nay tôi nhất định phải đánh chết thằng khốn này.

Nghe người làm báo lại rằng anh trai cô, đến kiếm chuyện với Dương Đổng Triệt.

Ỷ Thanh Lan vô cùng sửng sốt, vội vàng vứt cuốn sách qua một bên, bước xuống giường mà ngồi vào trong chiếc xe lăn.

Kêu Hầu gái mau chóng đưa mình xuống lầu dưới.

Quản gia tiến lại đỡ Dương Đổng Triệt ngồi dậy, nhìn thấy bên khoé môi hắn rỉ máu, ông ta lo lắng hỏi han.

- Thiếu gia... cậu không sao chứ?

Hắn đưa tay ra hiệu ý nói không sao.

Nhưng... hình như người anh vợ này của hắn, vẫn chưa chịu dừng hành động lỗ mãng của mình.

Anh ta vẫn cố vùng vẫy, hòng muốn thoát ra khỏi sự khắc chế của đám Vệ sĩ, tiếp tục mắng mỏ Dương Đổng Triệt.

- Ngang nhiên cưỡng bức con gái nhà người ta ở nơi công cộng. Lần này, mày còn dám cãi là mày không phản bội em gái tao nữa không hả?

Hầu gái vừa đẩy xe lăn của Ỷ Thanh Lan xuống tới lầu dưới, cô đã liền nghe thấy lời cáo buộc của anh trai mình dành cho hắn.

Khi được đẩy vào trong phòng khách, cô có hơi nhíu mày tỏ ra khó chịu vì cảnh tượng trước mặt.

- Anh, anh đang làm gì ở nhà của vợ chồng em vậy?

Nhìn thấy Ỷ Thanh Lan xuất hiện, Dương Đổng Triệt nghĩ rằng có cô ở đây, Ỷ Tuấn Tú sẽ không dám manh động nữa.

Hắn đưa ngón trỏ lên thấm máu ở khoé miệng, ra hiệu cho Vệ sĩ thả anh trai của cô ra.

Hắn tính toán không sai!

Vừa được thả ra, Ỷ Tuấn Tú không còn có ý định lao vào đánh hắn nữa, mà chạy tới bên cạnh cô.

Nhưng miệng vẫn chưa thôi nói xấu Dương Đổng Triệt.

- Chồng sao? Em coi nó là chồng, rồi em thấy nó có coi em là vợ của nó không?

- Nghe lời anh, dứt khoát ly hôn đi. Loại đàn ông cặn bã như thế này, không việc gì em phải luyến tiếc.

- Theo anh về, anh sẽ nuôi em.

Em gái anh ta đã bị người ta hại, đến nông nỗi này thì cũng thôi đi.

Lại còn lấy phải một người chồng không ra gì.

Ỷ Tuấn Tú nhìn mà không khỏi xót xa.

Thế nhưng... anh ta không hề biết rằng, hành động cùng lời nói của anh ta lúc này.

Chỉ khiến Ỷ Thanh Lan càng thêm cảm thấy mệt mỏi, tội lỗi.

Phải, cô cảm thấy có lỗi vì ba và anh trai đã hết mực yêu thương, nuôi cô ăn học trước khi để cô theo mẹ đến nhà họ Dương.

Thế mà cô lại chẳng biết quý trọng bản thân.

Cứ để mặc cho Dương Đổng Triệt hết lần này tới lần khác chà đạp, sỉ nhục cả thân xác lẫn lòng tự tôn của mình.

Ỷ Thanh Lan nặng nề thở dài một hơi, lãnh đạm nói.

- Đây là chuyện riêng của gia đình em, em có thể tự giải quyết được. Anh về đi.

- Khi nào chân em khỏi hẳn, em sẽ về thăm anh và ba.

Sở dĩ cô không kêu Ỷ Tuấn Tú xin lỗi Dương Đổng Triệt.

Chính là bởi vì lần này anh trai cô đánh người không hề sai.

Ỷ Tuấn Tú dĩ nhiên là không hài lòng với lời đề nghị của cô, anh ta càng thêm gay gắt nói.

- Cách giải quyết của em là chấp nhận sống cùng một thằng chồng, hết lần này tới lần khác thân mật với người phụ nữ khác sao?

Trong đầu anh ta bất chợt nảy sinh ý nghĩ gì đó, khiến anh ta tỏ ra hốt hoảng nhìn Ỷ Thanh Lan tiếp tục nói.

- Nói anh nghe. Có phải cậu ta đe dọa, ép em không được ly hôn.

- Nên em mới nhẫn nhục, chịu đựng, tiếp tục chung sống với loại người này phải không?

Lần này, cả cô và Dương Đổng Triệt đều phải giật mình chột dạ.

Khi Ỷ Tuấn Tú tự nhiên lại đoán ra được chuyện hắn đe dọa, không cho cô cái quyền được bỏ hắn.

Thế nhưng... Ỷ Thanh Lan hiểu rõ.

Bây giờ, cho dù cô có thừa nhận sự thật đau lòng này, thì anh trai cô cũng không có khả năng đấu lại Dương Đổng Triệt.

Cho nên... cô chỉ đành ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong, cắn răng nói dối.

- Không phải! Chỉ là... em cảm thấy đàn ông trên đời này cũng chẳng được mấy người chung thủy.

- Mà chồng em lại là một người đàn ông vừa đẹp trai, giàu có lại tài giỏi. Đi ra ngoài đương nhiên sẽ có không ít ong bướm vây quanh ve vãn.

- Anh ấy nhất thời không kiềm chế được cũng là lẽ thường tình.

Ỷ Thanh Lan càng nói thì lại càng cảm thấy bản thân mình chẳng ra gì.

Khi không lại phải vừa giấu diếm sự thật, vừa nói ra những chuyện mà chính cô, cũng không thể chấp nhận được.

- Hơn nữa, em cũng chẳng phải người tài giỏi gì. Anh ấy chịu cưới em, chịu trách nhiệm đối với sự trong trắng của em, thì đó đã là phúc phận của em rồi!

- Anh ấy có sai, nhưng anh ấy đã biết hối lỗi rồi. Hơn nữa, em chẳng mong ba mẹ sẽ lại phải lo lắng cho em lần nữa.

Cuối cùng, cô vẫn là không dám đối diện với Ỷ Tuấn Tú, lần nữa muốn đuổi anh ta về.

- Cho nên... em sẽ không ly hôn đâu. Anh về đi!

Anh ta vẫn không chịu từ bỏ, cứ cố gắng muốn nài nỉ.

Cũng không trách được, do anh ta thương cô em gái là Ỷ Thanh Lan quá thôi.

- Thanh Lan...

Lần này, cô có vẻ cứng rắn hơn, cốt vẫn là muốn anh trai mình chịu rời khỏi đây.

- Anh mà không về là em gọi điện cho ba mẹ đến đây đấy.

- Anh biết tính mẹ mà, để mẹ biết anh đánh con rể của mẹ thì không hay đâu.

Ỷ Thanh Lan nói rất đúng!

Tô Mỹ Lệ bây giờ coi trọng Dương Đổng Triệt còn hơn cả vàng.

Nếu để bà ta biết được hắn bị đánh.

Cho dù Ỷ Tuấn Tú có là con trai ruột của bà ta đi chăng nữa.

Chắc chắn bà ta vẫn sẽ làm ầm lên cho mà xem.

Anh ta không còn cách nào khác, để có thể khuyên giải đứa em gái này của mình.

Chỉ đành lườm Dương Đổng Triệt rồi lạnh lùng hừ một cái.

- Mày cứ liệu hồn đấy!

Dứt lời, Ỷ Tuấn Tú liền rời khỏi biệt thự.

Dường như không có ý định nói gì với hắn.

Đợi người anh trai đi khỏi, Ỷ Thanh Lan chỉ nhìn qua Dương Đổng Triệt trong vài giây.

Rồi lại nhờ Hầu gái đưa mình lên phòng ngủ.