Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 175: Ngoại truyện: xứng đáng với sự ngưỡng mộ của người khác (hoàn thành).




Không biết điều gì đã khiến cô thay đổi như vậy.

Nhưng cho dù Ỷ Thanh Lan có thay đổi như thế nào, thì Dương Đổng Triệt vẫn sẽ mãi yêu cô.

Cái gì đã là quá khứ rồi thì nên bỏ đi.

Con người chỉ nên sống cho hiện tại và tương lai.

Trong quá khứ, do Ỷ Thanh Lan đã quá nhu nhược.

Nên mới bị Dương Đổng Triệt ngược đãi.

Bị đồng nghiệp hãm hại.

Bây giờ, cũng đã đến lúc cô cần phải thay đổi, để thích nghi với hoàn cảnh sống.

Vả lại, Dương Đổng Triệt cũng thích Ỷ Thanh Lan chủ động, trong chuyện ân ái như thế này hơn.

Như vậy, hắn sẽ không có cảm giác bản thân đang làm tình với một khúc gỗ.

- Xem ra... bà xã đại nhân đang muốn nằm trên giường, trong vài ngày tới rồi! Để xem hôm nay, anh ăn sạch em như thế nào.

Dương Đổng Triệt nở một nụ hắc ám.

Tuỳ tiện để bàn tay của Ỷ Thanh Lan, trêu đùa vật nam tính giữa hai chân hắn.

Dương Đổng Triệt cúi đầu, đôi môi có chút khô lướt qua phần da thịt, nơi vùng cổ mảnh khảnh của người dưới thân.

Nơi nào cánh lưỡi trơn ướt của hắn đi qua, đều để lại những vết cắn yêu màu đỏ đậm, vô cùng chói mắt.

Ỷ Thanh Lan bị Dương Đổng Triệt làm cho nhột.

Liền không thể nằm yên, mà vừa uốn éo dưới thân hắn, vừa bật cười giòn giã.

- A... Triệt... em biết lỗi rồi! Anh đừng có vậy mà. Em nhột...

Mà trong lúc vặn vẹo cơ thể vì nhột, bàn nắm lấy dị vật cũng phải buông bỏ.

Dương Đổng Triệt tạm thời buông tha, cho phần da thịt mẫn cảm của Ỷ Thanh Lan.

Hắn lần nữa lại ngẩng đầu lên nhìn cô, hơi nhếch môi nở một nụ quỷ quyệt.

- Đêm nay, em còn phải cầu xin anh nhiều. Can tội dám khiêu khích anh à?

Ỷ Thanh Lan biết rất rõ, bây giờ Dương Đổng Triệt có làm bất cứ chuyện gì, cũng sẽ không bao giờ làm tổn hại đến cô giống như lúc trước.

Nhưng cô lại biết đàn ông luôn muốn chứng tỏ bản lĩnh của mình, trước mặt người khác.

Nên vẫn cố tình nỉ non van xin.

Nhằm mục đích khiến Dương Đổng Triệt, càng thêm hưng phấn trong cuộc yêu.

- Đừng mà... chồng yêu...! Em biết lỗi rồi!

Ỷ Thanh Lan bây giờ lại như hoá thành thỏ nhỏ, bị người ta hiếp đáp mà thu mình lại một góc.

Dương Đổng Triệt biết tỏng ý đồ, muốn dùng kế lạt mềm buộc chặt của cô, nên đâu dễ gì mà buông tha.

Hắn vén cao làn váy ngủ của Ỷ Thanh Lan lên.

Biết ngay là cô vẫn giữ thói quen đi ngủ không mặc nội y.

Dương Đổng Triệt đặt ba đầu ngón tay vào giữa cửa huyệt, lại đón được từng luồng nước ướt át tràn ra ngoài.

Những ngón tay có khe hở, làm sao có thể khống chế được thuỷ triều?

Dịch mật ướt át từ móng vuốt của Dương Đổng Triệt, nhỏ giọt xuống ga giường phẳng phiu.

Tạo thành một mảng như hồ nước, màu sắc hoàn toàn khác biệt, so với những phần còn lại của ga trải giường.

Nhận biết được độ ẩm ướt trong cơ thể Ỷ Thanh Lan bây giờ, vừa đủ để hắn thâm nhập.

Dương Đổng Triệt lại nhìn cô mà nói.

- Yên tâm! Anh sẽ nhẹ nhàng. Tuyệt đối không làm vợ yêu bị thương đâu.

Dứt lời, hắn tự mình cởi hết quần áo trên người, ném qua một bên.

Đồng thời, cũng nhẹ nhàng nâng cơ thể của Ỷ Thanh Lan lên, giúp cô tháo gỡ chiếc đầm ngủ quyến rũ trên người.

Sau đó, đầu nấm to lớn cũng rất nhanh kề sát miệng huyệt.

Mượn làn nước nhớp nháp mà tiến quân.

Tốc độ di chuyển vừa nhẹ, vừa chậm.

Cốt chỉ muốn cả hai được thỏa mãn dục vọng đang từng chút, đốt cháy toàn bộ cơ thể.

Khoảng trống bên trong huyệt động, được dị vật quen thuộc lấp đầy.

Nhưng đã hơn một năm nay, Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt không hề sinh hoạt vợ chồng.

Bao nhiêu đây làm sao đủ thỏa mãn, cơn thèm khát nhục dục của cô?

Ỷ Thanh Lan muốn nhiều hơn thế.

Con hổ dũng mãnh của Dương Đổng Triệt tiến vào đến đâu, thì lập tức bị những cánh hoa mềm mại, tươi đỏ hút chặt đến đấy.

Vòng tay đặt trên cổ hắn càng siết chặt.

Xong, vẫn để Dương Đổng Triệt có chỗ dễ thở.

Ỷ Thanh Lan dùng đôi chân thẳng dài, câu lấy kiện hông rắn chắc của hắn.

Dịu dàng mà quyến rũ, nỉ non bên tai Dương Đổng Triệt.

- Ưm... ơ... nhanh một chút đi chồng...!

Hắn nhìn qua khuôn mặt ửng đỏ, như bị dục vọng nhấn chìm của cô.

Lại không nhịn được mà nở nụ cười.

Lời nói ra rõ ràng là lại đang muốn trêu chọc Ỷ Thanh Lan.

- A... anh biết rồi nhé...! Em rõ ràng là thích bạo lực mà. Thế còn bày đặt muốn ôm con rời khỏi chồng. Đúng thật là...!

Dương Đổng Triệt nói như vậy, nhưng cũng yêu chiều mà đáp ứng nhu cầu của cô.

Nhưng vẫn chỉ là hơi đẩy mạnh hông một chút xíu.

Tốc độ ra vào bên trong cơ thể Ỷ Thanh Lan, cũng chỉ tăng thêm chút ít.

Hắn sợ nếu quá mạnh bạo, cô vợ này sẽ thật sự đem của quý của Dương Đổng Triệt cắt đi.

Giống như việc hắn từng sai người xuống tay với Tán Đình Mặc.

Nghe hắn nhắc đến chuyện cũ, còn trêu chọc Ỷ Thanh Lan về chuyện ân ái.

Trong cơn khoái cảm từng đợt xâm chiếm lý trí.

Một chút tỉnh táo còn sót lại, cũng đủ khiến Ỷ Thanh Lan cảm thấy xấu hổ.

Cô dùng tay xoắn một bên tai của Dương Đổng Triệt, tỏ ra giận dỗi mà nói.

- Anh còn dám trêu em nữa hả? Ư... nếu không phải anh không cho phép em mang thai... a... lại còn làm rách cùng đồ của em. Ơ... thì... em có phải trốn chạy không... hửm?

Rồi Ỷ Thanh Lan quay mặt sang một bên, vẫn cái bộ dạng hờn giận đó mà nói, bằng giọng điệu chứa đầy sự kiêu ngạo.

- Em không biết. Anh phải đền bù tổn thất cho em.

Vành tai cũng là một trong số những bộ phận nhạy cảm, chứa rất nhiều dây thần kinh cảm giác, của cả phái đẹp lẫn phái mạnh.

Vừa rồi, cô nhéo tai Dương Đổng Triệt một cái.

Làm hắn cảm thấy đau đớn thì ít, mà khoái cảm sinh sôi lại tăng thêm một phần.

- Đền bù kiểu này à?

Vừa nói, Dương Đổng Triệt vừa đẩy nhanh tốc độ đâm chọc vào trong hoa huyệt.

Trong phòng ngủ xa hoa, vang vọng những tiếng cười đùa của hai vợ chồng.

Cùng với đó là những tiếng ngâm nga ái muội, đan xen với tiếng thở càng ngày càng trở nên thô nặng.

Còn có cả tiếng nước chảy tí tách, phát ra từ nơi hai cơ thể giao hợp.

Đêm đó, cả Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt đều sung sức, làm liền mấy hiệp.

[...]

Thời gian sau.

Khi Dương Vệ Thiên chính thức được tròn một tuổi.

Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt thay vì ly hôn, thì lại cùng nhau đến tham dự sự kiện, dự án phim Nợ Tình do cô và hắn đóng chính, đã chính thức khai máy.

Bởi vì chân váy của Ỷ Thanh Lan khá dài, mà cô lại mang guốc cao.

Dương Đổng Triệt sợ vợ mình vấp vào gấu váy sẽ té ngã.

Nên đã chu đáo đi phía sau, cầm gấu váy cho Ỷ Thanh Lan.

Lần này, cô cảm thấy mối quan hệ vợ chồng giữa mình và Dương Đổng Triệt, thật sự đã xứng đáng đối với sự ngưỡng mộ của người khác.

Ỷ Thanh Lan cũng muốn rút lại suy nghĩ của bản thân lúc trước.

Đến bây giờ, cô mới hoàn toàn cảm thấy bản thân mình trước giờ, chính là chưa từng yêu nhầm người.