Những ngày tiếp theo của Ỷ Thanh Lan trôi qua thật êm đềm.
Không còn xảy ra bất cứ sóng gió gì.
Bởi vì vết thương của Dương Đổng Triệt vẫn chưa lành hẳn.
Nên hắn càng có nhiều thời gian ở nhà nghỉ ngơi, cũng như là ở bên cạnh mẹ con Ỷ Thanh Lan hơn.
Thoắt cái đã qua hơn 3 tháng, Dương Vệ Thiên cũng lớn dần lên qua thời gian.
Có những đêm Ỷ Thanh Lan mơ màng thức giấc.
Nhìn thấy Dương Đổng Triệt vừa ôm con, vừa pha sữa bột cho Dương Vệ Thiên uống.
Miệng còn không ngừng nhỏ giọng dỗ dành Bánh Bao.
- Con trai ngoan! Đừng khóc. Để mẹ còn ngủ nhé!
Cô nhìn thấy cảnh này, khoé miệng lại không tự chủ được, mà nở một nụ cười hạnh phúc.
Đến bây giờ thì Ỷ Thanh Lan đã tin tưởng tuyệt đối, chuyện Dương Đổng Triệt thật lòng yêu thương con trai của bọn họ.
Có một hôm, hắn đưa cho cô một tấm thẻ, rồi đẩy Ỷ Thanh Lan ra khỏi nhà, bảo cô hãy đi làm đẹp.
Còn Dương Vệ Thiên cứ để hắn chăm sóc.
Nhìn vào cách Dương Đổng Triệt chăm sóc con trai hàng ngày.
Ỷ Thanh Lan cũng yên tâm để Dương Vệ Thiên ở nhà với hắn.
Còn bản thân thì tự thưởng cho mình một ngày nghỉ ngơi, thư giãn.
Ỷ Thanh Lan đi spa đến tối mới về.
Nhìn thấy Dương Đổng Triệt đã đợi mình ở trong phòng khách, nhưng không nhìn thấy Dương Vệ Thiên đâu.
Cô liền hỏi hắn.
- Con đâu rồi anh?
- Con đã có bảo mẫu chăm sóc rồi. Em không cần phải lo lắng.
Dương Đổng Triệt nắm lấy cổ tay của Ỷ Thanh Lan, muốn kéo cô đi về phía cầu thang máy, để lên lầu trên.
- Theo anh lên lầu đi. Anh có một bất ngờ này muốn dành cho em.
Cô vô cùng tò mò về bất ngờ mà hắn vừa đề cập đến.
Cũng ngoan ngoãn đi theo Dương Đổng Triệt lên lầu.
Khi đến trước phòng ngủ của cô và hắn, Dương Đổng Triệt lại nói.
- Em nhắm mắt lại đi.
Ỷ Thanh Lan hôm nay cảm thấy người chồng này của cô, đúng thật là lắm chuyện.
Nhưng vẫn nghe lời hắn mà khép mắt lại.
Để đề phòng Ỷ Thanh Lan ti hí, Dương Đổng Triệt còn cố ý dùng một bàn tay bịt mắt cô lại, tay kia mở cửa phòng ngủ, đửa cô tiến vào bên trong.
Ỷ Thanh Lan cảm nhận được hắn đã thu tay về.
Chỉ vài giây sau, lại nghe thấy giọng nói của Dương Đổng Triệt vang lên trong phòng.
- Được rồi! Em mở mắt ra đi.
Ỷ Thanh Lan từ từ mở mắt.
Cô vô cùng bất ngờ, khi phát hiện mình đang đứng trong một hình trái tim, được xếp bằng nến cốc rất lớn.
Dưới chân của Ỷ Thanh Lan, hay trên giường ngủ đều rải những cánh hoa hồng màu đỏ tươi rực rỡ.
Trên trần nhà có rất nhiều bóng khí hình trái tim.
Xung quanh bốn bức tường, được nắp đèn led màu vàng ấm cúng.
Trên mặt bàn cạnh cửa sổ, cũng đã chuẩn bị sẵn một bàn ăn thịnh soạn.
Có nến, có hoa, có cả rượu vang đắt tiền.
Đặc biệt, Dương Đổng Triệt còn đang quỳ gối trước mặt Ỷ Thanh Lan.
Hai tay hắn cầm hộp nhẫn, mà hắn đã lấy từ cửa hàng trang sức DR lần trước.
Dương Đổng Triệt ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt chứa đựng sự chân thành, vui vẻ nói.
- Thanh Lan, em đồng ý làm vợ anh cả đời này, được không?
Ỷ Thanh Lan vô cùng xúc động, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Cô không ngờ hắn cũng có lúc tâm lý như thế này.
Mặc dù Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt đã kết hôn.
Nhưng hắn vẫn không quên chuẩn bị màn cầu hôn này, để bù đắp cho chuyện lúc trước cô chưa được cầu hôn.
Ỷ Thanh Lan hạnh phúc đến mức, hai mắt lại rưng rưng như muốn khác.
Cuối cùng, nhẹ nhàng gật đầu mà nói.
- Em đồng ý!
Nhận được sự đồng ý từ cô.
Giây phút này, Dương Đổng Triệt cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Hắn dùng hai ngón tay nhấc một chiếc nhẫn kim cương ra khỏi hộp gấm, nhẹ nhàng đeo vào ngón áp út của Ỷ Thanh Lan.
Dương Đổng Triệt nắm lấy bốn ngón tay của cô, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay nhỏ bé một nụ hôn.
Đợi hắn đứng dậy, Ỷ Thanh Lan cũng cầm chiếc nhẫn còn lại trong hộp, đeo vào ngón áp út của Dương Đổng Triệt.
Hắn dùng hai tay vòng ra phía sau lưng cô, kéo cả cơ thể mềm mại của Ỷ Thanh Lan, ôm cả vào trong lòng.
Dịu dàng đặt lên đôi môi đỏ mọng một nụ hôn.
Bộ dạng như chẳng bao giờ muốn rời xa.
Thâm tình thủ thỉ những lời đường mật.
- Anh yêu em!
Ỷ Thanh Lan cũng thuận thế, vòng hai tay ôm eo Dương Đổng Triệt.
Chủ động tiếp nhận nụ hôn ngọt ngào của hắn.
- Em cũng yêu anh!
Nghe cô nói lời yêu, trái tim vốn dĩ sắt đá của hắn, đến giờ phút này cũng phải tan chảy.
Dương Đổng Triệt dùng trán của mình, chạm nhẹ vào trán của Ỷ Thanh Lan.
Nhắm mắt, từng chút một từ từ cảm nhận niềm hạnh phúc đang dâng lên trong lòng.
Hồi lâu sau, Dương Đổng Triệt mới lại đứng thẳng người lên, nhìn Ỷ Thanh Lan nở một nụ cười ôn hoà.
- Em đi tắm đi. Rồi vợ chồng mình cùng nhau ăn tối.
Mặc dù có chút luyến tiếc, chẳng muốn phải rời xa hắn, dù chỉ là nửa bước.
Nhưng Ỷ Thanh Lan vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
- Vậy anh chờ em một chút nha!
Cô rời khỏi vòng tay ấm áp của Dương Đổng Triệt.
Bước đến mở tủ quần áo, chọn một chiếc đầm ngủ hai dây màu đỏ quyến rũ, kèm theo chiếc áo khoác mỏng, rồi chậm rãi bước vào trong nhà tắm.
Hắn nhìn theo bóng dáng Ỷ Thanh Lan khuất sau cánh cửa kính.
Chỉ vài giây sau, cũng thu lại tầm mắt, mà đi tới ngồi xuống ghế trước bàn ăn, mà Dương Đổng Triệt đã tự tay chuẩn bị cho cô và hắn.
Một lát sau, Ỷ Thanh Lan bước ra ngoài, trên người mặc bộ đồ ngủ cao cấp, trông cô càng trở nên quyến rũ.
Trên người cô vẫn là mùi thơm của hoà nhài, ngọc lan và hương trái cây ngọt ngào, mà Dương Đổng Triệt yêu thích.
Dù ở trong phòng ngủ bây giờ chỉ có hai người, nhưng hắn vẫn chu đáo đứng dậy kéo ghế cho Ỷ Thanh Lan.
Rồi mới cầm bó hoa hồng đỏ tươi, có đính những viên ngọc trai nhỏ, được kết thành hình trái tim ở trên bàn, đưa cho cô.
- Tặng vợ yêu!
Ỷ Thanh Lan vui vẻ dùng hai tay đón lấy bó hoa, đưa lên khứu giác cảm nhận mùi thơm của hoa hồng.
Sau đó, lại nhìn Dương Đổng Triệt nở một nụ tươi tắn.
- Hoa rất đẹp! Cũng rất thơm! Cảm ơn ông xã!
Hắn tiến lên vài bước, lần nữa dùng hai tay ôm lấy eo nhỏ của Ỷ Thanh Lan.
Cúi đầu dụi dụi vào cần cổ thon dài của cô, thì thầm bên tai cô những lời yêu thương.
- Hoa này không đẹp, càng không thơm bằng vợ yêu của anh.
Phàm là một người phụ nữ, một người vợ.
Ai khi nghe câu này của Dương Đổng Triệt, đều cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.
Và Ỷ Thanh Lan cũng không ngoại lệ.
Cô đưa một tay lên nhéo má hắn, hơi cong môi.
- Anh ấy...! Càng ngày càng dẻo miệng.
Dương Đổng Triệt lại bất ngờ, hôn lên đôi môi xinh đẹp của Ỷ Thanh Lan.
Sau đó, mới lại nói.
- Anh chỉ dẻo miệng với một mình em thôi.