Đợi Phùng Đăng đưa Dương Uy Long ra ngoài trước.
Dương Đổng Triệt mới xoay người, chạy đến ngồi xuống bên cạnh Ỷ Thanh Lan, lo lắng hỏi han.
- Thanh Lan, em thấy trong người thế nào rồi? Hành động của Uy Long vừa rồi, có khiến em bị giật mình hay không?
Cô hiện tại đang mang thai, mà sức khỏe của hai mẹ con còn yếu nữa.
Động một tí thôi cũng khiến Ỷ Thanh Lan phải nhập viện rồi.
Bảo sao Dương Đổng Triệt không lo lắng cho được.
Tô Mỹ Lệ lúc này cũng không còn ôm cô nữa.
Ỷ Thanh Lan nhìn hắn nhẹ nhàng lắc đầu.
- Em không sao.
Trừ bỏ cái lần Dương Uy Long uống rượu say, rồi vào trong phòng ngủ của cô làm càn.
Thì xưa giờ cậu ta vẫn đối xử rất tốt với Ỷ Thanh Lan.
Sợ còn tốt hơn cách mà Dương Đổng Triệt đối xử với cô lúc trước.
Ỷ Thanh Lan không nghĩ có ngày, Dương Uy Long lại sẵn sàng cầm súng, uy hiếp chính ba ruột của mình như vậy.
Cậu ta cùng Giang Hạ Trúc là tình nhân của nhau, bọn họ còn có chung một đứa con.
Vậy xem ra, chuyện Dương Uy Long từng nói yêu Ỷ Thanh Lan, và muốn cưới cô làm vợ đều là giả.
Sau khi ổn định lại tinh thần, Dương Gia Đông mới để ý thấy Ỷ Thanh Lan mặc đầm bầu.
Mà cái bụng cũng đã không còn nhỏ gọn như lúc trước nữa.
Ông ta lập tức nghi hoặc mà hỏi.
- Thanh Lan, con có thai rồi sao?
Theo lý mà nói, Dương Gia Đông nếu không phải ba chồng, thì cũng là ba dượng của cô.
Những chuẩn mực mà Ỷ Thanh Lan được học ở trường lớp, được ba ruột của cô dạy dỗ.
Không cho phép cô hỗn hào với ông ta.
Kể cả là khi Dương Gia Đông từng dễ dàng bỏ qua, chuyện Dương Uy Long sàm sỡ cô.
Ỷ Thanh Lan hướng đến người đàn ông trung niên mà nhẹ nhàng đáp.
- Vâng, thưa ba. Con có thai cũng được gần 5 tháng rồi ạ!
Dương Gia Đông còn chưa kịp vui mừng, vì ông ta sắp có tới hai cháu nội, cũng chẳng kịp hỏi thăm về sức khỏe của mẹ con cô.
Thì Dương Đổng Triệt lại đột ngột lên tiếng.
- Đi, tôi đưa em ra xe. Chúng ta đem Uy Long lên Cục Cảnh sát, xong rồi về nhà.
Hắn đỡ Ỷ Thanh Lan đứng dậy trong sự khó xử của cô, đối với vợ chồng Dương Gia Đông.
Cô và hắn chỉ mới bước được vài bước, thì Dương Gia Đông cũng vội vàng đứng dậy mà nói.
- Đổng Triệt, con thật sự không thể tha thứ cho ba hay sao?
Dương Đổng Triệt bởi vì lời nói của ông ta mà đứng khựng lại.
Ỷ Thanh Lan cũng theo đó ngẩng đầu nhìn sắc mặt của hắn.
Sau một hồi im lặng, hắn cuối cùng cũng lên tiếng đáp.
- Chuyện này... tôi cần có thêm thời gian.
- À, đứa con trong bụng Giang Hạ Trúc vẫn là cháu của ông, nhưng là một đứa con gái. Chứ không phải một thằng con trai như ông nghĩ đâu.
- Chỉ có đứa con trong bụng Thanh Lan mới là con trai.
Dương Đổng Triệt vừa nói dứt lời, liền đem theo mẹ con Ỷ Thanh Lan rời khỏi phòng khách.
Bỏ lại đôi vợ chồng già vẫn đứng ở trong căn phòng tuy xa hoa, nhưng lại rất cô quạnh ấy.
Sau khi trình báo vụ việc của Dương Uy Long với cơ quan Cảnh sát, để họ tạm giam người lại và tiến hành điều tra.
Dương Đổng Triệt kêu Phùng Đăng trở về, còn bản thân cũng đưa Ỷ Thanh Lan về biệt thự riêng.
Ngồi ở trong xe hơi, cô không chờ được tới lúc về đến nhà, đã liền quay sang hỏi Dương Đổng Triệt.
- Anh... làm sao anh có thể tra ra được, tất cả những chuyện mà Dương Uy Long, cùng Giang Hạ Trúc bày ra để hãm hại anh vậy?
Nếu chỉ dựa vào một cái camera ẩn trong phòng làm việc của hắn ở Dương thị.
Thế thì không phải Dương Đổng Triệt, đã biết chuyện này từ lâu rồi mới phải hay sao?
Hắn nhìn Ỷ Thanh Lan, tự nhiên lại nở một nụ cười.
Khiến cô càng thêm phần tò mò, khó hiểu.
- Về chuyện này thì tôi phải cảm ơn em!
- Nếu không nhờ em nhắc nhở tôi, không được bỏ rơi con của Giang Hạ Trúc, thì tôi cũng sẽ không đi tìm cô ta.
- Và càng không biết được cô ta cùng Dương Uy Long, thường xuyên đưa nhau về căn hộ, mà người đàn ông ở biệt thự nhà họ Dương kia cho, để ân ái với nhau.
- Sau đó, tôi cũng đã giấu một chiếc camera ở trong phòng ngủ của Giang Hạ Trúc, từ đó biết được tất tần tật mọi chuyện.
Mà cũng nhờ việc giấu camera trong phòng của Giang Hạ Trúc.
Dương Đổng Triệt mới vô tình biết được, cô ta mang thai nhưng vẫn thường xuyên cùng Dương Uy Long quan hệ tình dục.
Đúng là lớp trẻ bây giờ táo bạo thật đấy.
Thế mà Giang Hạ Trúc vẫn giữ được đứa con thì thật sự quá tài giỏi.
- Anh biết tất cả mọi chuyện từ khi nào? Tại sao tới hôm nay anh mới vạch trần bọn họ?
Chỉ dựa vào những chuyện xảy ra trong sáng nay, cùng với câu trả lời vừa rồi của Dương Đổng Triệt.
Ỷ Thanh Lan có thể chắc chắn rằng hắn đã biết mọi chuyện từ lâu rồi.
Nhưng tại sao hắn lại im lặng tới tận bây giờ?
- Tôi biết chuyện Giang Hạ Trúc với Dương Uy Long là tình nhân của nhau, chỉ ngay sau cái hôm em trách tôi bỏ rơi con ruột của mình.
- Những chuyện còn lại tôi đều biết, trước hôm Giang Hạ Trúc đến Tập đoàn Xuân Loan tìm tôi.
- Sở dĩ, hôm đó ở Tập đoàn, tôi cố tình tỏ ra quan tâm mẹ con cô ta. Là để tránh Giang Hạ Trúc nghi ngờ, và cũng là để chờ tới phút cuối, xem bọn họ sẽ tống tiền tôi như thế nào.
- Thực tế, tôi chẳng phải yêu thích gì mẹ con cô ta cả.
Dương Đổng Triệt chậm rãi giải thích cho Ỷ Thanh Lan hiểu, rồi lại thoải mái hít một hơi thật sâu.
- Bây giờ thì tốt rồi! Mọi chuyện đã hoàn toàn sáng tỏ. Từ nay về sau, em không phải ghen với bất cứ người nào nữa.
Cô coi như cũng hiểu rõ gần hết mọi chuyện.
Thật không ngờ chỉ vì muốn tống tiền Dương Đổng Triệt, mà Giang Hạ Trúc có thể bất chấp nói dối, về giới tính của đứa bé trong bụng cô ta.
Nghe thấy câu nói cuối cùng của hắn.
Ỷ Thanh Lan tự nhiên lại đỏ mặt, lập tức lên tiếng phản bác.
- Ai... ai mà thèm ghen chứ? Mà... Giang Hạ Trúc cùng Dương Uy Long mất công chia rẽ tôi và anh, chỉ vì muốn hãm hại cũng như tống tiền anh thôi sao?
Đến giờ này, cô chỉ còn thắc mắc mỗi chuyện đó thôi.
Bọn họ muốn Dương Đổng Triệt phải ngã quỵ, tới mức không thể trở mình được nữa.
Lại bắt đầu từ việc phá hoại, cuộc hôn nhân giữa hắn và Ỷ Thanh Lan cô sao?
Dù sao thì Dương Đổng Triệt cũng là anh trai của Dương Uy Long kia mà.
Tại sao cậu ta lại có tâm địa độc ác đến vậy kia chứ?
- Tống tiền chỉ là phụ thôi. Cái chính là Dương Uy Long không muốn tôi mất hết tất cả. Từ sự nghiệp đến chuyện tình cảm.
- Nó vẫn luôn nghĩ rằng tôi yêu em, cho nên mới muốn hôn nhân của chúng ta đổ vỡ.
Giờ nghĩ lại, hắn tự nhiên cảm thấy liệu có phải chuyện lần trước, Dương Uy Long mò vào phòng ngủ, với ý định cưỡng bức Ỷ Thanh Lan.
Có phải cũng là do cậu ta tự bày ra hay không?
Vừa rồi, Dương Đổng Triệt phải lý trí lắm, thì mới có thể đối xử tử tế với Dương Uy Long được như vậy.
Nếu mà là người khác, thì làm gì có chuyện dễ dàng tha cho Giang Hạ Trúc, cũng như an ủi Dương Uy Long.
Nói nếu cậu ta cải tạo tốt, thì sẽ sớm được ra tù đâu.
Khôi phục lại suy nghĩ, Dương Đổng Triệt vươn tay nắm lấy hai bàn tay của Ỷ Thanh Lan, dịu dàng nói.
- Mà bây giờ, những chuyện đó đều không còn quan trọng nữa.
- Chuyện quan trọng trước mắt là tôi bây giờ đã có thể đường đường, chính chính nói với em rằng, trước nay tôi chưa từng ngủ hay có tình cảm với cô gái nào khác, ngoại trừ em.
- Lỗi sai của tôi là đã không nhận ra tình cảm của mình sớm hơn. Yêu em nhưng lại thể hiện bản thân rất ghét em, rồi buông lời khó nghe khiến em phải chịu nhiều ấm ức.
- Trước đây, tôi có những hành động thô lỗ đối với em, cũng chỉ vì tôi đã quá yêu em. Tôi không muốn em thân mật với người đàn ông nào khác ngoài tôi.
- Nhưng tôi xin thề là từ nay về sau, tôi sẽ luôn yêu thương em và con, sẽ không bao giờ để em phải chịu thiệt thòi, thêm bất cứ một lần nào nữa.
- Thanh Lan, em có thể tha thứ cho tôi một lần này thôi được không?