Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 137: Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi.




Màn đáp trả dữ dội của Kha Tịch Tuyết, thật sự đã khiến cho Dương Đổng Triệt lần này im bặt.

Có lẽ cô ta nói đúng!

Lúc trước, hắn ích kỷ chỉ biết nghĩ đến ham muốn của bản thân.

Mà không hề quan tâm tới cảm xúc của Ỷ Thanh Lan.

Dương Đổng Triệt không nghĩ tới là Ỷ Thanh Lan, lúc nào cũng để ý đến từng lời nói, từng hành động của hắn đối với cô.

Càng không biết rằng, chỉ vì chuyện hắn không muốn để Ỷ Thanh Lan mang thai.

Cứ tưởng là đang bảo vệ cô.

Nhưng không ngờ, chính những lời nói của Dương Đổng Triệt lúc trước.

Đã suýt nữa khiến hắn mất đi mẹ con cô.

Ỷ Thanh Lan và đứa bé trong bụng cô mà có mệnh hệ nào.

Thì tất cả mọi tội lỗi đều là của một mình Dương Đổng Triệt.

Ỷ Thanh Lan sau khi được truyền dịch, cuối cùng cũng có dấu hiệu tỉnh lại.

Kha Tịch Tuyết thấy Dương Đổng Triệt câm nín, không nói được lời nào nữa, thì cũng không định tiếp tục trách mắng hắn.

Nhìn thấy Ỷ Thanh Lan mở mắt, Kha Tịch Tuyết rất đỗi vui mừng.

Liền coi như Dương Đổng Triệt không tồn tại, mà quay về phía giường bệnh, cười đến chảy cả nước mắt.

Vì cảm thấy xót xa, khi nhìn bộ dạng tiều tụy của cô.

- Thanh Lan, em tỉnh rồi sao? Em thấy trong người thế nào rồi?

Ỷ Thanh Lan yếu ớt đưa tay đặt lên bụng của mình.

Không có đai nịt bụng, chỉ qua một lớp áo mỏng.

Cô có thể cảm nhận được chân thực hơn, phần bụng rõ ràng đang to lên từng ngày.

- Chị Tuyết, con của em...

Thấy Ỷ Thanh Lan tỉnh lại, Dương Đổng Triệt coi như đã có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hắn vội vàng tiến đến sát gần giường bệnh, để có thể nhìn cô được rõ hơn.

Kha Tịch Tuyết biết cô rất lo lắng cho đứa bé trong bụng, nên cũng nhanh chóng đáp lời.

- Em không cần lo lắng! Cháu của chị vẫn đang an toàn ở trong bụng của em.

- Mà sao em dại thế hả? Vì muốn che giấu chuyện mình mang thai, mà dùng đến đai nịt bụng. Như vậy, có đáng không?

Ỷ Thanh Lan sau khi biết con của mình vẫn còn thì yên tâm.

Đối với lời trách móc của Kha Tịch Tuyết, cô chỉ biết quay mặt vào trong mà ứa nước mắt.

Chứ không hề nói thêm một câu nào nữa.

Ngay từ đầu, Ỷ Thanh Lan cũng biết phụ nữ mang thai, sử dụng đai nịt bụng sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng mà nếu không dùng đến cách này, cô sợ nếu để Dương Đổng Triệt biết chuyện mình mang thai, hắn sẽ giết chết con của cô.

Không ai biết rằng vừa rồi trong lúc ngất đi.

Ỷ Thanh Lan đã mơ thấy ác mộng.

Trong mơ là cảnh tượng Dương Đổng Triệt giam cầm cô, trong chính căn phòng ngủ của bọn họ lúc trước.

Không chỉ thế, Ỷ Thanh Lan còn mơ thấy hắn chính miệng ra lệnh cho Bác sĩ mổ bụng cô.

Hòng muốn giết chết đứa nhỏ là con của cô.

Rồi Dương Đổng Triệt ôm Giang Hạ Trúc trong lòng, dịu dàng xoa xoa bụng bầu của cô ta.

Rồi còn cùng cô ta ở trước mặt Ỷ Thanh Lan cười nói vui vẻ, thản nhiên nhìn Bác sĩ cướp đi mạng sống của con trai cô.

Dương Đổng Triệt biết rằng ngay lúc này, Ỷ Thanh Lan không hề muốn nói chuyện với hắn, cho nên cũng không miễn cưỡng cô.

Cả hắn và Kha Tịch Tuyết đều hiểu rằng, Ỷ Thanh Lan chỉ vừa mới tỉnh lại, cần một không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi, nên cũng không tính cãi nhau thêm nữa.

Dương Đổng Triệt gọi điện về nhà, bảo Hầu gái nấu cháo mang tới bệnh viện.

Còn đặc biệt dặn dò người làm, bỏ đi những thực phẩm có hại cho bà bầu.

Đến khoảng 6 giờ sáng, Dương Đổng Triệt để Kha Tịch Tuyết trông chừng Ỷ Thanh Lan.

Còn bản thân đi tới siêu thị mua một ít trái cây, bánh kẹo cùng thức uống dinh dưỡng dành cho phụ nữ mang thai.

Lúc Dương Đổng Triệt quay lại phòng bệnh, thì đã không còn thấy Kha Tịch Tuyết ở bên cạnh cô nữa.

Mà chỉ thấy Ỷ Thanh Lan vẻ mặt vô hồn, ngồi dựa lưng vào thành giường.

Dường như cô đang suy nghĩ điều gì đó.

Hắn chậm rãi quan sát Ỷ Thanh Lan trong vài giây, rồi cũng lấy hết can đảm mà bước vào trong phòng.

Đặt bọc đồ vừa mới mua lên mặt tủ cạnh đầu giường, chủ động mở lời trước.

- Chị Tuyết... đi đâu rồi?

Cũng không để Dương Đổng Triệt tự độc thoại một mình.

Ỷ Thanh Lan cũng tiếp lời, nhưng lại không phải là trả lời câu hỏi của hắn.

- Tôi đồng ý theo anh về nhà. Nhưng... anh sẽ không bao giờ ép buộc được tôi, tiếp tục đối xử tốt với anh giống như trước kia.

Từ lúc tỉnh lại đến giờ, cô cũng đã suy nghĩ rất kỹ!

Ỷ Thanh Lan làm sao có thể trơ mắt đứng nhìn Ỷ Tuấn Tú, cùng Kha Tịch Tuyết vì mình mà mất việc được đây?

Dương Đổng Triệt hiểu rõ cô đồng ý theo hắn về nhà, là vì sợ hắn sẽ gây bất lợi cho anh trai cùng chị họ của cô.

Chứ không phải là đã tha thứ cho hắn.

Dương Đổng Triệt ngồi xuống ghế bên cạnh giường bệnh, nhìn vào khuôn mặt vẫn còn nhợt nhạt của Ỷ Thanh Lan, trầm giọng nói.

- Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi.

Đôi lông mày lá liễu của cô thoáng nhíu chặt.

Ỷ Thanh Lan không biết rốt cuộc hắn lại muốn làm gì nữa.

- Anh lại tính bày trò gì?

Dương Đổng Triệt nở một nụ cười trấn an cô, ôn tồn giảng giải.

- Sau khi xuất viện, em theo tôi về nhà. Tôi sẽ chăm sóc cho em, tới khi con của chúng ta được sinh ra, và tròn một tuổi.

- Trong thời gian trò chơi này diễn ra, em cũng phải tiếp nhận sự quan tâm, chăm sóc từ tôi.

- Nếu như đến khi con của chúng ta được tròn một tuổi, mà em vẫn không thể tha thứ, cũng như chấp nhận lại tôi, thì chúng ta sẽ ly hôn.

Chính hắn cũng không rõ, cho tới khi đứa bé trong bụng của Ỷ Thanh Lan được sinh ra, và tròn một tuổi.

Hắn có thể khiến cô hồi tâm, chuyển ý hay không.

Nhưng trong khoảng thời gian đó, Dương Đổng Triệt sẽ cố gắng để mẹ con Ỷ Thanh Lan, được hưởng tất cả những thứ tốt nhất, do hắn đem lại.

Mặc dù rất muốn giữ cô bên mình mãi mãi.

Nhưng Dương Đổng Triệt hiểu rằng hiện tại.

Nếu muốn hai mẹ con Ỷ Thanh Lan đều bình an.

Thì phải để cả cơ thể lẫn tinh thần của cô, đều được thoải mái.

Hắn đã làm khổ Ỷ Thanh Lan nhiều rồi.

Đâu thể dày vò cô cả đời được.

Đợi con trai của cô và hắn được tròn một tuổi.

Nếu như Ỷ Thanh Lan vẫn không thể tha thứ cho Dương Đổng Triệt.

Vậy thì hắn sẽ chấp nhận buông tay.

Dương Đổng Triệt đã làm rất nhiều chuyện sai trái đối với cô.

Có thể hắn xứng đáng phải chịu cảnh cô độc cả đời.

- Được, tôi đồng ý!

Bây giờ, ngoài việc đồng ý với yêu cầu của hắn.

Ỷ Thanh Lan làm gì còn lựa chọn nào khác nữa đâu.

Chí ít, trò chơi này của Dương Đổng Triệt, giống như đang mở ra cho cô một lối thoát.