Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 135: Dương đổng triệt, tôi hận anh!




Cô trước giờ vẫn là người coi trọng gia đình.

Lo lắng cho những người thân yêu bên cạnh mình.

Cho nên, khi vừa nghe Dương Đổng Triệt nói sẽ huỷ hoại mọi thứ xung quanh của Ỷ Thanh Lan.

Khiến cho anh trai cô cùng Kha Tịch Tuyết phải thất nghiệp.

Cô lập tức dừng lại hành động như muốn phá cửa xe, xoay người lại nhìn hắn.

- Tại sao... tại sao anh không thể buông tha cho tôi...? Tại sao hết lần này tới lần khác, anh phải ép buộc tôi tiếp tục làm vợ của anh như vậy hả?

Cứ tưởng hắn đe dọa như thế, Ỷ Thanh Lan sẽ ngừng làm loạn.

Nhưng không ngờ cô vừa nói, lại vừa điên cuồng muốn chống đối, mà liên tiếp dùng tay đánh mạnh vào người Dương Đổng Triệt.

- Dương Đổng Triệt, anh là đồ khốn! Suốt đời này cũng đừng hòng tôi tha thứ cho anh.

Tuy nói, hắn sẽ thay đổi, sẽ kiềm chế tính nóng nảy của mình.

Tập nhẹ nhàng, ôn hoà với cô hơn.

Nhưng nhìn thấy Ỷ Thanh Lan vừa rồi còn khó thở, mà bây giờ lại tiếp tục làm loạn không chịu dừng lại.

Dương Đổng Triệt thật sự không thể nhịn nổi cơn giận.

Dương Đổng Triệt vươn hai tay nắm lấy cổ tay của cô, muốn ngăn chặn việc Ỷ Thanh Lan đánh mình, rồi lại lớn tiếng với cô.

- Em có thể thôi làm loạn được chưa? Em cứ như vậy rồi lại khó thở. Sau đó, ngất ra đây thì có phải là sẽ ảnh hưởng đến con hay không?

- Vừa rồi, em nói tôi là đứa bé mới lớn. Vậy em thử nhìn lại bộ dạng của mình hiện tại xem. Trông có khác gì một đứa trẻ đang quấy nhiễu, khi người khác không làm theo ý mình hay không?

Những tưởng nói như thế sẽ lay chuyển được suy nghĩ của cô.

Chỉ là hắn không ngờ đến khi bản thân vừa nói dứt câu, thì Ỷ Thanh Lan càng mất bình tĩnh hơn.

Cô vừa khóc vừa vùng vẫy, muốn thoát ra khỏi sự khống chế của Dương Đổng Triệt.

- Tôi như thế này là bị ai ép đến bước đường cùng. Là tại ai... hả...? Tại ai...?

- Con tôi mà có mệnh hệ gì, thì tất cả đều là lỗi của anh! Dương Đổng Triệt, tôi hận anh!

Gào thét một hồi, Ỷ Thanh Lan cuối cùng cũng kiệt sức, mà ngất đi trong vòng tay của hắn.

Dương Đổng Triệt nhìn thấy cô bất tỉnh nhân sự, thì sợ hãi tột độ.

Vội vàng vươn tay lên vỗ nhẹ mấy cái vào má của Ỷ Thanh Lan, gấp gáp gọi tên cô.

- Thanh Lan, em làm sao vậy? Đừng làm tôi sợ mà. Em mau tỉnh lại đi!

Gọi mấy câu cũng không thấy cô tỉnh lại, mà sắc mặt càng ngày càng nhợt nhạt.

Hắn sợ Ỷ Thanh Lan gặp bất trắc, đến nỗi muốn phát khóc.

Vội vàng nói với Vệ sĩ đang lái xe.

- Mau đến bệnh viện!

Vừa rồi, Ỷ Thanh Lan nhắc đến cụm từ “trở thành một người đàn ông”.

Có nghĩa là cô đang mang thai con trai có đúng không?

Rõ ràng lúc trước chính mình là người không muốn Ỷ Thanh Lan có thai.

Nhưng chẳng hiểu sao khi biết cô mang bầu, trong lòng Dương Đổng Triệt lại có cảm giác, vui sướng một cách kỳ lạ.

Có lẽ... đấy chính là cảm giác hắn sắp được lên chức “ba”.

Và đứa bé chính là sợi dây gắn kết, giữa Dương Đổng Triệt và Ỷ Thanh Lan.

Hắn đã từ mặt Dương Gia Đông, thì nghĩa là cũng không còn dính dáng gì đến Dương Uy Long nữa.

Trước giờ, Dương Đổng Triệt cũng chẳng thân thiết với người nào, cả bên họ nội lẫn họ ngoại.

Hắn ở trên thế giới này vốn dĩ rất cô độc.

Cho nên, khi phát hiện mình có tình cảm với Ỷ Thanh Lan.

Hắn thật sự sợ đến một ngày sẽ mất cô.

Nên mới nảy sinh ham muốn, chiếm hữu cô một cách điên cuồng, và cũng có lúc rất thô bạo như trước kia.

Nhưng bây giờ đã khác.

Ngoài Ỷ Thanh Lan ra, Dương Đổng Triệt đã có thêm một người thân nữa.

Đó chính là con của hắn và cô.

Đợi đến khi đứa trẻ này được sinh ra.

Dương Đổng Triệt sẽ quan tâm, chăm sóc, dạy dỗ nó bằng tất cả tình yêu thương, của một người làm cha.

Tuyệt đối sẽ không để nó phải chịu cảnh, thiếu thốn tình thương của cả ba lẫn mẹ.

Giống như Dương Đổng Triệt đã từng phải hứng chịu.

Bây giờ, hắn không phải sợ mất đi một mình Ỷ Thanh Lan.

Mà chính là sợ mất đi hai người, mà Dương Đổng Triệt muốn che chở, bảo vệ cả đời.

Nhớ lại lời dặn dò của Ỷ Thanh Lan trước khi ngất đi.

Hắn vội vàng đặt cô nằm xuống ghế, để hai chân của cô gác lên đùi mình, cho phần đầu thấp hơn phần chân.

Càng nhìn vào gương mặt nhợt nhạt, thiếu sức sống của Ỷ Thanh Lan.

Dương Đổng Triệt lại càng sợ, cả hai mẹ con cô không qua khỏi lần này.

Nước mắt không tự chủ được, mà đã thật sự rơi xuống gương mặt đẹp trai của hắn.

Dương Đổng Triệt xúc động, nghẹn ngào nói.

- Thanh Lan, tôi xin lỗi! Tất cả đều là lỗi của tôi! Tôi không nên to tiếng với em. Cầu xin em đừng xảy ra chuyện gì.

- Chỉ cần mẹ con em đều bình an, vô sợ. Em muốn ly hôn hay trở về nhà của Kha Tịch Tuyết. Tôi đều đồng ý!

Trong tình thế cấp bách như thế này.

Hắn chẳng còn tâm trí nào để suy nghĩ, rằng đưa Ỷ Thanh Lan vào bệnh viện lúc này, rất có thể sẽ chạm mặt Kha Tịch Tuyết.

Khi chiếc xe hơi vừa dừng lại trước cổng bệnh viện.

Vệ sĩ vội vàng xuống xe, để mở cửa xe cho Dương Đổng Triệt.

Hắn ôm Ỷ Thanh Lan vẫn đang trong tình trạng bất tỉnh nhân sự.

Vội vàng chạy vào bên trong bệnh viện, thẳng một mạch đến khoa phụ sản.

Kha Tịch Tuyết hiện đang đỡ đẻ cho một sản phụ.

Đội ngũ Bác sĩ, Y tá nhìn thấy Dương Đổng Triệt bế cô đến.

Liền hỗ trợ để Ỷ Thanh Lan được đưa vào trong phòng cấp cứu.

Theo nguyên tắc làm việc của bệnh viện.

Người nhà đương nhiên không được phép vào trong phòng cấp cứu.

Dương Đổng Triệt ở bên ngoài rất nóng lòng.

Không biết vợ con của hắn có sao không.

Hết đi đi, lại lại trong dãy hành lang.

Hắn lại đứng lên rồi ngồi xuống.

Trong lòng không ngừng tự dằn vặt bản thân.

Cho rằng nếu như hắn không lấy người thân của Ỷ Thanh Lan ra đe dọa.

Thì cô cũng sẽ không kích động đến mức ngất đi.