Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 13: Chồng cô tâm lý hơn đàn ông khác.




Máy bay trực thăng đáp xuống sân bay riêng của nhà họ Dương.

Vợ chồng Dương Gia Đông biết hôm nay hắn và cô về nước, nên đặc biệt tới đón.

Bởi vì vết thương chưa lành, vết sưng cũng chưa tan.

Nên khi được Dương Đổng Triệt đỡ xuống máy bay, Ỷ Thanh Lan vẫn không bỏ được tật đi hai hàng.

Tô Mỹ Lệ tinh ý nhìn ra điểm bất thường của con gái mình, bèn lo lắng hỏi.

- Thanh Lan, con làm sao vậy?

Hôm trước, thì là cô đỡ lời thay Dương Đổng Triệt.

Hôm nay, trong lúc cô lúng túng không biết phải giải thích thế nào, thì ba chồng cô lại lên tiếng trả lời thay.

- Còn làm sao nữa? Chắc thằng tiểu quỷ Đổng Triệt lại hành con bé đây mà.

- Thế mà tôi với mình còn lo chúng nó không thể hoà hợp, kiểu này chẳng mấy mà chúng ta có cháu ẫm bồng.

Nghe thấy giọng nói chứa đựng sự vui vẻ của Dương Gia Đông, Tô Mỹ Lệ ngầm hiểu ý cũng cười rất tươi.

Bà ta không nghĩ sau khi kết hôn, cô và hắn lại quấn lấy nhau như vậy.

Nghe ba chồng của mình nhắc tới con cháu, Ỷ Thanh Lan không nói gì, trên môi lại xuất hiện nụ cười trừ.

Sâu trong lòng thì cảm thấy vô cùng nặng trĩu.

Sau mỗi lần quan hệ, Dương Đổng Triệt đều yêu cầu cô phải uống thuốc tránh thai.

Cho nên, căn bản cô sẽ không bao giờ có thể, mang thai đứa con của hắn.

Dương Gia Đông lại quay sang nhìn cậu con trai của mình, mà cất giọng trêu đùa.

- Đấy, bình thường mày cứ tỏ ra không thích con dâu của ba đi.

- Bây giờ thì nghiện vợ rồi phải không?

Thấy ba mình phỏng đoán sự việc sai be bét, lại còn nghĩ ông ta sắp có cháu nội, khuôn mặt của Dương Đổng Triệt cũng không có biểu hiện gì.

Hắn vẫn giữ nguyên quyết định ban đầu của mình, không bao giờ cho phép Ỷ Thanh Lan mang thai con của hắn.

Dương Gia Đông luyên thuyên một hồi, cuối cùng lại nói một câu mà tất cả mọi người đều đồng ý.

- Được rồi. Ba đã cho người làm chuẩn bị bữa tối rồi.

- Hai đứa hôm nay về biệt thự Dương gia ăn tối đi. Lâu rồi cả nhà mình cũng chưa có dịp quây quần đông đủ.

Đợi ông ta nói dứt lời thì bọn họ cũng cùng nhau leo lên xe hơi.

Để Vệ sĩ mang hành lý của cô và hắn bỏ vào trong cốp xe.

Mấy chiếc siêu xe di chuyển về biệt thự nhà họ Dương.

[...]

Sau khi trở về biệt thự chính, Ỷ Thanh Lan cùng Dương Đổng Triệt quyết định tắm xong mới dùng bữa tối.

Bởi vì cô bị thương ở âm đạo, nên việc làm vệ sinh cá nhân có chút bất tiện.

Lúc còn ở Bali, những ngày cuối cùng đều là hắn chủ động đề nghị tắm cho cô.

Ỷ Thanh Lan ở trong nhà tắm của phòng ngủ, lúc trước cô vẫn ở khi chưa dọn ra ở riêng.

Đang định cởi đồ thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, khiến cô giật mình.

Chưa kịp hỏi xem là ai, thì đã nghe thấy giọng nói quen thuộc của Dương Đổng Triệt vang lên.

- Mở cửa.

Cô dừng lại hành động cởi đồ, vội vàng bước tới mở cửa nhà tắm, nhìn hắn nhẹ nhàng hỏi.

- Anh cần gì sao?

Dương Đổng Triệt trên mặt vẫn là biểu cảm lạnh lùng, lách qua người cô bước vào trong, chậm rãi nói.

- Vào đây tôi tắm cho cô.

Dù sao cơ thể cô từ trên xuống dưới sớm đã không còn chỗ nào qua khỏi tầm mắt của hắn.

Hắn cũng đã từng tắm cho cô rồi.

Cho nên, Ỷ Thanh Lan cũng không cãi lời hắn, mà nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Dương Đổng Triệt xoay người đi tới trước mặt cô, động tác từ tốn chậm rãi giúp cô cởi bỏ chiếc đầm xoè làm bằng vải lụa mềm ra khỏi cơ thể, kế đến là cởi áo ngực cùng quần lót.

Kể từ sau sự cố rách cùng đồ, Ỷ Thanh Lan dường như cảm nhận được Dương Đổng Triệt dịu dàng, ôn nhu với cô hơn rất nhiều.

Sự ân cần của hắn không thể hiện qua nét mặt, lời nói, mà được thông qua từng hành động của hắn dành cho cô.

Mỗi một cử chỉ đều vô cùng nhẹ nhàng, giống như thể đang sợ làm cô đau.

Chiếc quần lót mỏng manh, che đậy nơi huyệt động thần bí được tháo gỡ, để lộ ra vùng da thịt mẫn cảm vẫn còn hơi sưng.

Chẳng hiểu sao trước khi đưa Ỷ Thanh Lan đến bệnh viện, cũng đã thấy môi lớn, môi nhỏ xung quanh miệng huyệt sưng tấy.

Nhưng hắn lại không có chút nào gọi là động lòng thương xót.

Ấy thế mà kể từ sau hôm cô khâu vết rách ở cùng đồ trở về.

Mỗi lần tắm cho cô, là mỗi lần Dương Đổng Triệt đều cảm thấy có chút áy náy, mỗi khi nhìn thấy hậu quả do mình gây ra, vẫn để lại dấu vết trên người của cô.

Nếu là người bình thường, ắt hẳn phải cảm thấy bản thân là một kẻ tội đồ, khi đã làm rách vùng nhạy cảm của con gái nhà người ta.

Đã thế lại còn là người vợ danh chính ngôn thuận của mình nữa chứ.

Nhưng với một người tâm cao khí ngạo, chưa từng biết cúi đầu trước bất kể một người nào Dương Đổng Triệt.

Thì cái việc hắn cảm thấy có một chút áy náy với người khác, cũng đã là một kỳ tích rồi.

Cơ thể của Ỷ Thanh Lan vốn rất mẫn cảm.

Kể cả là khi người đang nhìn từng tấc da thịt trên người cô, là người chồng đã từng vô số lần chiếm hữu mình, thì cô vẫn lấy làm e thẹn.

Hormone trong cơ thể cô vì cái nhìn của Dương Đổng Triệt được giải phóng, khiến âm đạo lại thẹn thùng rỉ nước.

Mật dịch thấm vào vết thương ở cùng đồ, truyền đến cảm giác đau xót.

Làm cho cô phải nhăn mặt rên lên một tiếng.

- A...!

Dương Đổng Triệt đặt đồ của cô vào trong sọt, chuyên dùng để đựng quần áo dơ để đem đi giặt.

Nghe thấy Ỷ Thanh Lan khẽ kêu lên một tiếng, hắn lo lắng vội quay lại hỏi.

- Làm sao?

Mặc cho âm đạo từng chút một chảy ra, thứ nước mang mùi thơm của hoa cỏ, do chủ nhân của nó mỗi ngày đều giữ cho vùng kín được thơm tho sạch sẽ.

Cô ngại ngùng lắc đầu tỏ ra không có chuyện gì.

Bởi vì vùng da nhạy cảm của cô đang bị thương, việc dùng sữa tắm hay tinh dầu cũng là điều không nên.

Dương Đổng Triệt căn bản chỉ kiểm tra nước trong bồn, xem có đủ độ ấm không.

Tới khi chắc chắn nước trong bồn, không có khả năng làm vùng kín của cô, cảm thấy nóng rát.

Hắn mới nhẹ nhàng bế Ỷ Thanh Lan, đặt vào bên trong bồn sứ đầy nước.

Còn bản thân ngồi xổm bên cạnh, cầm khăn mềm giúp cô lau cơ thể.

Vừa rồi Dương Đổng Triệt chỉ nhìn thôi, đã khiến cơ thể của cô nảy sinh ham muốn tình dục.

Hiện tại, chiếc khăn trắng trong tay hắn, liên tục quét qua từng vùng da nhạy cảm, trên khắp cơ thể cô.

Khiến Ỷ Thanh Lan nhịn không được kích thích, mà uốn éo dưới làn nước trong suốt.

Dương Đổng Triệt ở bên cạnh cũng không khá hơn.

Dị vật trong lớp quần thể thao đã sớm sưng to.

Hừng hực khí thế, như muốn xé đũng quần của hắn thành mấy mảnh, để chui ra ngoài.

Nhưng hắn vẫn phải cố nhịn xuống dục vọng, để không làm ra hành động thô lỗ, với người đang bị cấm dục là Ỷ Thanh Lan.

Cảm giác cả cơ thể đã bị nhục dục gần như đánh chiếm, đến sắp thất thủ tới nơi, nhưng vẫn phải cố chống chọi, vô cùng khó chịu.

Làm cho hắn bây giờ thật muốn tìm ai đó đề phát tiết.

Mà tính ra từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ, Ỷ Thanh Lan là người phụ nữ đầu tiên, có diễm phúc được hắn đích thân tắm cho đấy.

Sau khi cơ thể cô được hắn tắm rửa sạch sẽ, Dương Đổng Triệt cho thoát hết nước trong bồn.

Nhân lúc âm đạo của Ỷ Thanh Lan vẫn còn độ ẩm, hắn đứng dậy đến lấy một lọ dung dịch vệ sinh phụ nữ mở nắp.

Quay lại, ngồi xuống bên thành bồn, đổ một ít dung dịch ra lòng bàn tay.

Rồi giống như ngày hôm qua, đem nó thoa đều lên những vùng da bên ngoài hậu môn, cùng âm đạo của cô.

Thật ra chuyện này không phải Ỷ Thanh Lan chỉ hắn làm.

Chỉ là sau khi từ bệnh viện trở về, có người sợ âm đạo của cô bị nhiễm trùng, nên đã tự tìm hiểu rồi thực hành.

- Ưm...!

Vùng da xung quanh huyệt động, được bàn tay to lớn thô ráp nhẹ nhàng ma xát.

Khiến miệng huyệt không tự chủ được, mà hết khép vào rồi lại chủ động hơi hé ra.

Cơ thể Ỷ Thanh Lan cũng giật giật vài cái, theo từng hành động của hắn.

Từ hôm qua đến giờ, cứ đến cái đoạn này là cô lại cười thầm trong lòng vì hạnh phúc.

Tuy Dương Đổng Triệt thường ngày vẫn rất hà khắc với cô.

Nhưng tới khi đụng chuyện, Ỷ Thanh Lan mới biết chồng cô tâm lý cỡ nào.

Hắn căn bản là người ngoài lạnh trong nóng.

Dám làm những chuyện như thế này, thì chỉ có thể là Dương Đổng Triệt.

Sau khi đã thoa đều dung dịch, lên những vùng da nhạy cảm ở hạ thân của Ỷ Thanh Lan.

Hắn không dùng vòi hoa sen rửa lại hạ thân của cô, mà một lần nữa xả nước vào trong bồn tắm.

Rồi nhẹ nhàng tát nước lên, rửa sạch vùng kín của cô bằng nước ấm.

Xong việc, hắn đặt lọ dung dịch vào vị trí cũ, quay lại vươn hai tay bế Ỷ Thanh Lan ra khỏi bồn tắm.

Đặt cô ngồi trên chiếc ghế, mà hắn đã đặc biệt lót một lớp khăn mềm lên trên.

Để cho lúc ngồi sẽ tránh cho cô không bị đau vùng kín.

Rồi cầm khăn tắm tỉ mỉ lau khô cơ thể cô.

Ỷ Thanh Lan đưa đôi mắt trong veo, không chút tạp chất quan sát từng hành động của Dương Đổng Triệt, nhỏ giọng hỏi.

- Anh này, một lát... sau khi ăn xong chúng ta sẽ về nhà hay ngủ ở đây vậy?

Hắn đang chuyên tâm lau người cho cô, nghe cô hỏi thì đôi lông mày lập tức nhíu lại tỏ vẻ khó chịu, Dương Đổng Triệt lạnh giọng.

- Nhà có không về, ở đây làm gì?

- Cô nghĩ bản thân đang bị thương thế này, tôi sẽ có hứng thú chọc cho vết khâu của cô rách ra hay sao?