Trộm Yêu Em

Chương 10: Nhị Thiếu Giá Của Lục Gia




Bởi vì hạ quyết tâm cho nên anh sáng sớm đã quần áo chỉnh tề mà đến công ty cùng anh trai mình là Lục Phong Hành bước qua khỏi cánh cửa lớn của Lục Thị hai người ở hai cương vị ngang nhau, nói về đồ tài giỏi cũng chẳng ai thua kém ai chỉ là số lần Đại Thiếu Gia đến công ty nhiều hơn.

Nhan sắc một chín một mười, dáng người cũng vô cùng đẹp, mặc lên người áo vest đen và Lục Phong Hành mặc trên người là bộ vest xanh tối màu, người thì thanh lịch tuấn tú, người mang vẻ đẹp quyến rũ mưu mô.

Lục Phòng Hành Chủ Tịch của Lục Thị và Lục Dụ Thần Nhị Thiếu Gia của Lục Gia nắm giữ chức Tổng Giám Đốc Lục Thị, người khác không dám phàn nàn, bởi vì hiện tại chỉ là chủ nhân của nó quay về, trước đó là ba anh giúp quản lý công ty.

Bây giờ anh về rồi thì chức vị này cũng là điều bình thường, nhưng mà nhan sắc này cũng thật khiến nhân viên chăm chỉ đi làm sớm, còn siêng năng tăng ca.

Lục Dụ Thần lướt qua một loạt hợp đồng lẫn thông tin và tài liệu của công ty mà anh trai mình vừa đưa, anh vắt chéo chân, trên đầu còn dán miếng băng cá nhân, bàn tay anh cũng quấn băng gạt, cũng không rõ tối qua sau khi từ Lục Gia trở về anh đã làm gì.

Ánh mắt anh dừng lại ở hợp đồng của Ngô Thị, bỗng dưng cảm thấy ông trời hình như rất thích giúp đỡ anh, cầm lấy điện thoại gọi đến cho Chu Duẫn Tây anh ngã lưng dựa vào ghế làm việc.

Giây phút Chu Duẫn Tây bắt máy, anh thề anh sẽ khiến Lý Phong cả đời này không ngốc đầu dậy được.

Thẩm Y Tranh vừa quản lý Thẩm Thị, vừa chạy đến bệnh viện chăm lo cho ba cô. Gia đình cô thật sự rơi vào khó khăn, số tiền Lý Phong đưa cho cô hiện tại cũng đã chạy chữa cho ba cô sắp hết rồi. Bây giờ còn phải chuyển sang nước ngoài điều trị, toàn bộ số tiền cô vay mượn được đã tiêu tan hết rồi, nhưng cho dù phải bán mạng cô cũng phải cứu ba mình.

Hợp đồng của công ty liên tục bị hủy, khiến cho số lượng hàng của công ty tồn lại quá nhiều và doanh thu cực kỳ đi xuống. Lý Phong gọi đến nói với cô hai ngày nữa bọn họ sẽ đi thử váy cưới, cô chẳng hiểu sao không còn tâm trạng nào mà kết hôn.

Kể từ hôm đó cô cũng không gặp lại Lục Dụ Thần, ngay cả Thẩm Gia bây giờ cũng chỉ còn có một mình cô, cô không còn muốn trở về đó nữa. Khoé mi của cô rơi ra giọt nước mắt, cô nằm gục trên quầy rượu tại quán bar, nghiên đầu nhìn ly rượu trên tay mình.

Từ khi nào mà trên tay cô lúc nào cũng là rượu, đến công ty cũng uống buổi tối cũng uống “Không ngờ, cô cũng có ngày nay. Thật may vì cô có Lý Phong nếu không có lẽ cô nghĩ quẩn rồi.” Đôi mắt cô trở nên long lanh vì say rượu.

“Kết hôn rồi anh ấy sẽ không đến Ngô Thị nữa, anh ấy nhất định sẽ giúp cô cứu Thẩm Thị, cũng sẽ giúp cô vượt qua như vậy cô có thể yên tâm rồi, Lý Phong là hi vọng của cô.” Thẩm Y Tranh trở nên mù mờ, trước mắt cũng trở nên mờ ảo không nhìn rõ người vừa bước đến đứng trước mặt của mình.

Chỉ thấy có chút quen mắt.

Người đàn ông đó đưa thẻ cho nhân viên sau đó bế cô lên, người đàn ông đó dung mạo bị che đi mất phân nửa gương mặt, khiến cho nhân viên quầy bar cũng không nhìn rõ được là ai.

Bế cô ngồi vào trong xe, Thẩm Y Tranh được hắn ôm trọn trong lòng không chút buông lỏng, ánh mắt người hắn vẫn không hề chứa bất kỳ cảm xúc gì. Chỉ là muốn bỏ mặt cũng không thể bỏ mặt, đưa cô trở về Thẩm Gia.

Trước Thẩm Gia đã có người đợi, là người giúp việc mà Thẩm Phu Nhân đã nhờ đến chăm sóc cô, bà ấy cho dù ở nước ngoài khó khăn vẫn luôn tin tưởng người mà bà ấy đã nhờ vã.

Lý Phong lúc này vẫn còn ở chung cư cao cấp, anh ta vẫn say mê hôn khắp cơ thể của người phụ nữ ở dưới thân mình, Ngô An Hạ tiểu thư của Ngô Gia, cô ta cũng không ngừng uốn éo thân hình đi chuyển theo nhịp của tên đó.

“Phong chậm lại, em điên mất.” Giọng điệu cô ta bật ra dưới thân Lý Phong, hai tay cô ôm lấy bả vai của anh ta, móng tay đỏ di chuyển khắp người của anh ta khiến anh càng lúc càng thích thú mà di chuyển nhanh hơn.

Hai tay anh ta không ngừng trêu đùa đôi gò bông của cô ta “Em khiến anh phát điên thì có, nói xem có phải không gái đ***? Em đúng là đồ gái đ***.” Anh ta vừa ra vào vừa nhìn mặt của Ngô An Hạ mà vui vẻ mắng, còn tiện tay lật người cô ta lại.

“Em chỉ phục vụ anh sao có thể gọi em như vậy... Ưm... Em là Tiểu Thư Ngô Gia đó.” Ngô An Hạ cho dù buông thả thì cũng vô cùng quan trọng vị trí của mình, cô ta ham muốn cơ thể của Lý Phong cho nên dù biết anh có bạn gái cô ta vẫn rất sẵn lòng làm người trong bóng tối.

Nhưng gần đây cô ta lại muốn anh ta nhiều hơn, anh nói sẽ kết hôn với Thẩm Y Tranh cô ta hoàn toàn phản đối, nhất định phải tìm cách khiến anh say mê cô ta đến phát điên, mãi mãi không dứt ra được.

Lý Phong bật cười thúc từng cái vào người cô ta “Ngô Tiểu Thư thì sao? Cũng phải cởi bỏ tất cả đợi anh đến chơi em không phải sao?” Trong mắt Lý Phong chỉ có tiền đồ, vậy nên anh ta rất coi trọng Ngô An Hạ chỉ cần cô ta muốn anh ta nhất định sẽ đáp ứng.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại anh ta vẫn là người có lợi, vừa thoả mãn, vừa có sự nghiệp, tiền đồ lại sáng lạng ngại gì không bám theo chứ.