Chương 215: Chóng vánh.
Còn chưa tới 10 ngày trước khi đếm ngược trên 72 trụ chạm tới điểm tận cùng, hiện tại Steven cùng đội quân Undead của mình đã thành công công phá được vào khu vực tiệm cận của thành bang Helios và chẳng mấy chốc thì cả hai bên sẽ chính thức v·a c·hạm nhau.
Đáng tiếc là trận chiến chiến này đã sớm chẳng còn bất cứ ý nghĩa nào nữa khi phía thành bang Helios đã sớm mất đi tư cách để phản kháng cuqr mình bởi lẽ những thế lực hùng mạnh ở nơi đây đã sớm mang người, mang tài nguyên đi chạy nạn từ trước.
Dù sao vào thời điểm này thì mọi thứ đã rất cận kề rồi, tuy bọn họ chưa chắc đã tin vào những lời tiên tri tới từ phương Đông nhưng những con số đếm ngược này lại là thật và đã là con người thì ắc hẳn phải sinh nghi.
Chẳng có gì lạ khi phần lớn đều quyết định rời bỏ các thành bang và tiếp cận với các Labyrinth cả, đúng hơn là cũng có chút lạ khi tất cả đều gần như đồng loạt cho ra một loại phản ứng giống hệt nhau cũng như nhiều thứ khác.
Giống như câu chuyện về Dungeon Master phi chính quy đầu tiên xuất hiện trên thế giới này, trong lịch sử đã từng sản sinh ra một vài những cá thể chuyển chức lần 3 đủ mạnh để trở thành một phi chính quy dù cho đó chỉ là ở những Labyrinth được phân hạng thấp nhất đi chăng nữa.
Nhưng không phải thật sự quá bất thường khi tất cả những kẻ đó đều quyết định không tiếp cận với Labyrinth và trở thành kẻ đầu tiên hay chính xác hơn là chìa khóa mở ra cánh cửa dẫn tới những khu vực sâu hơn bên trong Labyrinth cho loài người hay sao?
Sự thật là con người đã sớm đạt tới tầng khai phá giới hạn trong các Labyrinth tầm hơn một thập kỷ nay rồi, vậy tại sao bọn họ lại không muốn tiếp tục mở khóa những tầng thấp hơn để tiếp tục tiếp cận với những nguồn tài nguyên ở sâu hơn nữa?
Thậm chí với những kẻ hùng mạnh như kỵ sĩ đầu tiên thì việc ông ta trở thành một Dungeon Master phi chính quy tại một Labyrinth màu đỏ nào đó gần như đã là đinh đóng cột và không phải là không có cơ hội cho mấy cái màu đen.
Có thể hiểu rằng kỵ sĩ đầu tiên nói riêng và những chuyển chức lần 3 khác là một nguồn tài nguyên quý báu cũng như là thủ hộ giả lẫn bộ mặt của các thế lực nên bọn họ không dám liều lĩnh đánh cược vào chuyện này.
Nghĩ theo một cách nào đó thì nhiều khi sự tồn tại của chuyển chức lần 3 còn ảnh hưởng trực tiếp đến sự hưng thịnh cũng như sinh cơ của cả một thế lực khổng lồ nên kể cả khi bọn họ thành công thông qua thử thách đi chăng nữa thì đến lúc đó bọn họ cũng đã bị ràng buộc với Labyrinth.
Phía các thế lực cũng nghiễn nhiên mất đi định hải thần châm của bọn họ còn con người là một kẻ mạnh nhưng kể cả vậy đi chăng nữa thì cũng chẳng có lý nào những chuyển chức lần 3 đã xuất hiện lâu như vậy rồi mà phải mãi đến tận gần đây mới xuất hiện phi chính quy đầu tiên được cả.
Huống hồ chắc hẳn cũng có không ít những kẻ mạnh có thiên hướng tư tưởng giống với Chu Nhật Nam và tại sao có không ít chuyển chức lần 3 chọn c·hết già còn hơn là dùng chút sức lực cuối cùng của mình để thử xông phá, mở ra giới hạn khai phá cho con người?
Câu trả lời này nằm trong chính lý do tại sao bọn họ lại là chuyển chức lần 3, truyền thừa bên trong 72 trụ hay chính xác hơn là từ tầng 12 trở đi có ẩn chứa một phần thông tin nào đó rất mấu chốt đủ để khiến các chuyển chức lần 3 cùng nhau đạt được một nhận thức chung nào đó.
Lý do duy nhất mà Chu Nhật Nam không nhận được phần thông tin đó là vì Cái C·hết đã can thiệp vào để đánh tráo phần thưởng, dù sao Nhật Nam cũng như toàn thế giới đã biết về thông tin này sau khi phi chính quy đầu tiên của loài người xuất hiện rồi.
Đương nhiên phần thông tin đó không được đầy đủ như những gì mà Nhật Nam cùng Kim Thiền đạt được nên cả nhà họ Châu lẫn các thế lực phương Tây đều tỏ ra nghi hoặc nhưng trước những gì mà bản thân đã được biết thì bọn họ thà chọn tin hơn là ngồi chờ c·hết.
Quả thật là phần thông tin kia rất đáng sợ, đủ để khiến một kẻ như Châu Văn lại cố tình kiềm hãm chính nhà họ Châu trong quá trình khai phá Labyrinth cho đến tận bây giờ, có vẻ như với ông ta nói riêng và toàn thể những kẻ đủ tư cách để biết về thông tin đó nói chung thì phi chính quy là chiếc chìa khóa.
Chiếc chìa khóa không hề bình thường một chút nào vì nó dùng để mở ra chiếc hộp kia, chiếc hộp của Pandora thứ đang chứa đựng những nguy cơ không tưởng nhưng cũng ẩn giấu một tia hy vọng cho tương lai.
Đến cả một kẻ như Châu Văn cũng phải vì đại cục của nhà họ Châu mà đắn đo rồi cuối cùng lại từ bỏ nhưng giờ chìa khóa đã xuất hiện và chiếc hộp không ai mong muốn kia cũng đã được mở ra, giờ đây điều duy nhất mà bọn họ có thể làm đó chính là chuẩn bị cho những t·hảm h·ọa ở ngay trước mắt.
Trước một mối nguy cơ còn lớn gấp hàng chục, hàng trăm lần khi tận thế ập tới thì quả thật là t·hảm h·ọa mà Steven có thể mang tới chẳng tính là gì cả, có thể thứ duy nhất còn sót lại tại nơi từng được nhận ân sủng đến từ mặt trời này chỉ còn là một tòa thành c·hết.
Có thể sẽ vẫn còn rất nhiều người bị bỏ lại ở phía sau, những tài nguyên không thể mang đi hết trong một thời gian ngắn nhưng chừng đó giờ có thể cản được bước tiến của một Steven quá đỗi mạnh mẽ ở hiện tại nữa hay sao?
Chỉ là tại sao Steven lại đến muộn đến như vậy trong khi hắn có thể chọn tiến công vào thành bang Helios khi mà các thế lực hùng mạnh ở nơi này vẫn chưa rời đi? Là vì hắn sợ rằng bản thân sẽ thua hay sao?
Câu trả lời đương nhiên là không rồi, bởi vì nếu như Steven đến sớm hơn thì hắn đã đảm bảo phần nào chuyện cuốn Grimoire của c·ái c·hết vẫn còn ở bên trong thành bang Helios rồi, hiện tại khả năng cao nó đã sớm bị chuyển đi nơi khác.
Vậy thì cuộc chiến này lẫn những nỗ lực của Steven còn bất cứ ý nghĩa nào nữa cơ chứ? Đến hắn cũng không hiểu nổi bản thân mình và đã không biết bao nhiêu lần hắn khước từ lệnh xuất binh từ cái bóng cũng như cố tình kéo dài thời gian hơn.
Steven mong muốn thứ gì cơ chứ? Là vì hắn muốn kéo dài thời gian ra để những người vô tội có thể tranh thủ rời đi hay sao? Không phải là hắn đã quyết tâm rồi ư?
Khi mà Steven giao dịch với thứ ẩn sâu trong cánh đồng lúa mỳ kia, khi mà hắn nhẫn tâm g·iết c·hết đám học viên kia, khi mà hắn tàn sát toàn bộ phòng tuyến đó và biến nó thành một lò luyện ngục đúng theo nghĩa đen.
Rồi thậm chí cả là khi Steven tiếp tục tiến đánh những phòng tuyến khác để tích trữ thêm lực lượng lẫn quân số, nếu đã quyết tâm làm đến như vậy rồi thì tại sao khi mọi chuyện đã gần tới hồi kết lắm rồi.
Ở cái lúc mà Steven đáng lý ra đã thừa khả năng để đặt dấu chấm hết cho tất cả thì hắn lại chùn tay? Hắn vào lúc này đã chẳng còn hiểu nổi chính bản thân mình nữa rồi vì hắn đã đánh mất quá nhiều thứ từng thuộc về hắn.
Những thứ khiến Steven là một con người, không chỉ là ở thể xác mà là ở phần cảm xúc, đám ma năng đã nhấn chìm quá nhiều phần cảm xúc lẫn sự quan tâm của hắn nên giờ hắn còn chẳng biết bản thân thực sự mong muốn gì nữa?
Có phải thứ mà Steven thực sự mong muốn là hồi sinh chi bằng được cô gái kia hay không? Vào lúc này hắn vẫn đang rất mông lung vậy nên hắn vẫn đang chùn tay chưa tiếp tục đưa ra mệnh lệnh kêd tiếp của mình.
Nhưng đúng lúc đó thì một bóng người cũng lao từ trên trời xuống rồi dùng nắm đấm của mình trực tiếp tạo ra một v·ụ n·ổ trên không trung, nó đủ lớn để khiến những thứ ở trong phạm vi ảnh hưởng đều bị tạc c·hết sạch.
Chỉ trong chưa đầy 2 giây ngắn ngủi phe của Steven cùng cái bóng kia đã mất đi đâu đó hơn 30% quân lực mà bọn chúng đã tích lũy xuyên suốt khoảng thời gian qua, thậm chí trong số đó còn có không ít quân chủ lực.
Lúc này từ đằng xa cũng có một nhóm người di chuyển lại gần khu vực này, tuy khói bụi vẫn mù mịt che phủ gần như tất cả mọi thứ kết hợp với khung cảnh hiện tại lại càng bi thảm hơn nhưng cũng vì thế mà chúng ta cũng nhận thức được sự tương phản giữa hai bên.
"Ngài biết về Benito•Mussolini không?"
Người hỏi là một gã thanh niên với râu tóc lởm chởm nhìn chẳng khác gì mấy tên đầu đường xó chợ, gặp thêm bộ quần áo nhìn cứ bẩn bẩn như mới lăn qua lăn lại trong vũng bùn vài ba lần nữa thì quả thật là nhìn chẳng khác gì mấy tên bợm rượu không may ngã bổ vào vũng nước mưa.
Về phần người được hỏi thì đây là một gương mặt đã từng được biết tới từ trước, người gần đây mới trở thành Mặt Trời nhỏ rồi cũng trực tiếp trở thành Mặt Trời mới của thành bang Helios bởi vì các thế lực cao tầng đều đã sớm rời đi hết, Bojin.
Bên cạnh cả hai vào lúc này là 3 kẻ đang khoác lên mình cái áo choàng nhằm ẩn đi danh tính của mình nhưng chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết tên to con nhất chính là kẻ đã tung ra cú đấm trực tiếp tạc c·hết hàng loạt lính dưới trướng của Steven.
Ngoại hình của tên này cũng khá ngoại cỡ vì nếu chỉ tính riêng về phần chiều cao thôi thì hắn đã cao hơn 2m4 rồi, cơ bắp cả người thì trông như bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ ra và quan trọng nhất là ở chỗ tên này sở hữu một nước da xanh lục không lẩn đi đâu được.
Hai tên còn lại thì đều có chiều cao tương đối nên áo choàng vẫn có thể che đi phần nào danh tính thực sự của bọn họ được nhưng nếu nhìn vào phần nửa mắt dưới lộ ra sau lớp áo choàng thì một trong số đó là một người phụ nữ da đen có đôi môi màu tím khá dày.
Người còn lại thì sở hữu một nước da vô cùng nhăn nheo, lưng gù không khỏi khiến người ta liên tưởng đến chuyện một lão già đã phải đâu đó khoảng ngoài 80 đang ẩn đằng sau lớp áo choàng kia.
"Xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của mình nhưng quả thật là ta không biết về người đó."
Nói thật thì từ trước đến nay Bojin chưa bao giờ là một người chăm chỉ cả, tuy anh ta có thừa tài năng nhưng lại chọn sống hệt như một con cá mặn trong từng ấy năm nên đương nhiên cũng có rất nhiều thứ bị tụt hậu lại.
Dù sao khi mà Bojin ngồi chơi xơi nước thì kiến thức cũng chẳng thể nào tự động nhảy vào trong đầu của anh ta được.
Thứ duy nhất phát triển chắc là vẻ ngoại điển hình chuẩn Tây Âu của Bojin, thứ khiến anh ta nhìn rất chuẩn người da trắng với lớp da trắng toắt, đôi mắt xanh lam cùng lông tóc vàng kim điển hình.
"Benito được xem như là người đã khai sinh ra chủ nghĩa p·hát x·ít."
Thấy Bojin chủ động trả lời luôn thì tên nhìn chẳng khác gì mới từ thùng rác chui ra kia vẫn giữ nguyên tông giọng ban đầu giải thích về câu chuyện có liên quan đến con người mang tên Benito kia.
"Là chủ nghĩa p·hát x·ít tại c·hiến t·ranh thế giới thứ 2?"
"Phải, dù nói thẳng ra thì cuộc chiến đó đa phần do là ảnh hưởng từ trận trước đó mà ra nhưng quả thật là chủ nghĩa p·hát x·ít được cho là kẻ phản diện trong câu chuyện trên nhưng ngài nghĩ sao về Benito?"
"Một người xấu xa?"
"Xấu xa? Benito từng là người hâm mộ cuồng nhiệt của Lenin, gương mặt đại diện tiêu biểu của chủ nghĩa cộng sản lúc bấy giờ và đương nhiên điều này cũng có nghĩa là Benito cũng có xuất phát điểm từ một triết gia theo chủ nghĩa cộng sản."
"Nhưng chủ nghĩa cộng sản căn bản là một thứ quá đỗi lý tưởng, sự bình đẳng được đặt lên hàng đầu và cũng chính vì lẽ đó nên sự bất công là một vấn đề khó để giải quyết nhất trong hệ tư tưởng này, đó còn chưa nói đến việc có thể đạt tới một xã hội lý tưởng như vậy căn bản là không thể ngay từ đầu."
"Kể cả vậy nó cũng không sai, dù sao thì bất cứ ai cũng có ước mơ chứ chẳng riêng gì giống loài tinh khôn như chúng ta và quả thật là Benito cũng có một vài cách nhìn nhận khá khác biệt so với phần lớn triết gia còn lại nên ông ta đã bị chính cộng đồng của mình bài trừ.
Câu chuyện của sự khai sinh ra chủ nghĩa p·hát x·ít cũng tới ngay sau đó khi Benito kết hợp nền tảng suy nghĩ của ông ta về chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa tư bản và cuối cùng là chủ nghĩa quân phiệt để cho ra đời hình thái đầu tiên của chủ nghĩa p·hát x·ít.
Theo như những gì được ghi chép lại thì Benito nghĩ về điều đó khi đang đi cắt tóc và cũng chẳng ai có thể hiểu rõ được liệu ông ta đã suy nghĩ cái quái gì vào lúc đó để đến cuối cùng cho ra đời hệ tư tưởng kiểu như vậy."
"Vậy đó là tốt hay là xấu?"
"Không tốt cũng chẳng xấu, vốn dĩ chủ nghĩa hay hình thái tồn tại của xã hội phụ thuộc vào hệ tư tưởng chẳng qua cũng chỉ là con bài chính trị mà thôi, nếu như ai ai cũng suy nghĩ vì những người khác thì dù có là cộng xã nguyên thủy cũng sẽ tạo ra được sự khác biệt."
"Đó không phải là cách."
"Ngài nói phải, đó không phải là cách và chưa bao giờ là cách cả vậy nên cha tôi mới quyết định giúp ngài trong vụ việc lần này.
Nhà họ Châu chúng tôi đã làm xong phần việc của mình rồi, những chuyện của sau này thì phải xem vào khả năng của ngài nữa Mặt Trời mới ạ."
Gã thanh niên từ nãy đến giờ vừa đi vừa nói với Bojin không ai khác ngoại trừ lão nhị trong số 8 người thừa kế cho cái ghế tộc trưởng đời sau của nhà họ Châu, Châu Phàm và cũng chính là người được Họa Tuyết đánh giá là không thích hợp ngồi ở một chỗ.
Mà thật ra thì Họa Tuyết nói cũng chẳng sai, hầu hết những cuộc giao dịch giữa nhà họ Châu với phương Tây đều là do Châu Phàm đảm nhận mà ngoài ra thì tên này cũng thuộc dạng ở bẩn thành tính và không quá quan tâm đến ngoại hình nên nhìn hắn cứ bẩn bẩn như vậy dù địa vị cũng chẳng phải nhỏ.
Nhất là trong thời điểm hiện tại, khi mà các thành bang đều đã mất đi gần như tất cả do đám thế lực cao tầng chuồn sạch thì rõ ràng là quyền lên tiếng của một kẻ như Châu Phàm lại càng có sức nặng hơn nhiều so với trước.
Tuy bề ngoài thì Châu Phàm vẫn gọi Bojin là Mặt Trời mới các thứ nhưng căn bản chỉ là thuận mồm cũng như nhắc nhở cho anh ta biết loại sức nặng đang đè lên vai mình mà thôi, mà chủ yếu cũng là vì Châu Phàm cũng chẳng quan tâm đến mấy vấn đề này lắm.
Ngoài ra thì lý do mà Châu Phàm ở một nơi cách thành bang Tân Thời phải cỡ 1/4 vòng Trái Đất như này thì cũng dễ hiểu mà thôi, dù sao bản thân anh ta cũng chẳng mấy khi ở nhà mà cũng thường lưu lạc ở bên ngoài kể cả khi chẳng cần thiết.
Ít ra thì hiện tại Châu Phàm cũng có một cái cớ, cụ thể hơn là anh ta đang đảm nhận trọng trách đi gom góp mấy lực lượng cuối cùng của loài người hay chính xác hơn là những thành phần bị bỏ rơi hoặc tình nguyện ở lại để tạo ra một mạng lưới liên lạc lâu dài cho khoảng thời gian sắp tới.
Đương nhiên với những thành bang không có người đứng lên lãnh đạo mà đánh nhau loạn hết cả lên thì nhà họ Châu cũng lười quản, lý do duy nhất mà bọn họ chủ động đi làm những việc như thế này là vì lực lượng của thành bang Tân Thời thôi là chưa đủ.
Đã đến lúc cần phải có một chính phủ liên bang đúng nghĩa tồn tại và mọi thứ cần phải được đi vào vận hành ngay lập tức nếu như nhà họ Châu muốn yên ổn ở trên này thêm đâu đó 70 năm nữa để toan tính cho mấy cái dự án kia.
Nếu đám người còn sót lại ở thành bang mà đứng lên đấm lẫn nhau như mấy cái băng đảng đường phố các thứ thì nhà họ Châu chẳng thừa miệng lưỡi cũng như thời gian đâu mà quan tâm đến đám này.
Sự tồn tại của đám đó hiện tại đều tính theo ngày và dù có ổn định lại được đi chăng nữa thì với sự bất ổn đã được thể hiện ra ngay từ đầu thì trong những giai đoạn sắp tới cũng đi hết cả lũ mà thôi, chỉ tổ tiêu tốn tài nguyên đầu tư vào.
Còn với những thành bang có người đứng ra lãnh đạo cũng như được người dân nơi đây tín nhiệm phần nào như Helios thì nhà họ Châu sẽ bỏ chút vốn ra, ví dụ đơn cử như việc phái ra 3 trong số 4 chuyển chức lần 3 được đánh giá là tiệm cận Chu Nhật Nam để xử lý chẳng hạn.
Mà nghĩ theo hướng khác thì nếu như nhà họ Châu đã làm đến cỡ này rồi thì tại sao bọn họ lại không ép tất cả những thế lực cao tầng trong các thành bang phương Tây phải ở lại hệt như những gì mà bọn họ đã làm tại thành bang Tân Thời để củng cố thêm lực lượng mà loài người nắm giữ?
Câu trả lời đơn giản là vì bọn họ thiếu nhân lực để quản rộng như vậy, sắp tới một số lượng lớn chuyển chức lần 3 và tiệm cận chuyển chức lần 3 của nhà họ Châu sẽ tham gia vào cái dự án Dungeon Master kia.
Tức là tuy hiện tại nhà họ Châu có vẻ như vẫn thừa sức kiểm soát được cục diện nhưng tương lai thì chắc chắn không, chưa kể đám phương Tây ở quá xa còn Tân Thời lại ngay trên đầu bọn họ nên là khỏi cần nghĩ cũng biết.
Mấy câu vừa nãy mà Châu Phàm hỏi Bojin chỉ đơn giản là một bài kiểm tra về tầm nhìn lãnh đạo của anh ta và tạm thời thì anh ta vừa đủ điểm vượt qua được bài kiểm tra này.
Sau đó thì mọi thứ sẽ được tiến hành theo như thỏa thuận ban đầu của hai bên, nhưng trước đó thì nhà họ Châu phải dẹp cho xong đám của Steven trước đã còn quyền xử lý như thế nào thì là do Bojin định đoạt.
Về căn bản thì Steven chưa bao giờ là một mối t·hảm h·ọa trong mắt của nhà họ Châu cả, tuy với khả năng của thành bang Helios kể cả khi đám thế lực cao tầng vẫn ở lại thì trận này vẫn còn rất khó nói nhưng đó là vì bọn họ mất đi bài tẩy lớn nhất của mình mà thôi.
Kể cả vậy thì thành bang Helios vẫn là thành bang đầu tiên và từng là mạnh nhất nên tích trữ cũng không phải là dạng vừa nên dù Steven có muốn công vào được thì cũng sẽ phải bỏ ra rất nhiều thứ, còn nếu cả Helios đoàn kết lại thì chắc ngay từ đầu Steven chẳng là cái đinh gì cả.
Đáng tiếc là sau khi đám thế lực cao tầng kia rời đi thì chúng đã mang đi những thứ có thể mang đi rồi, thành bang Helios vào lúc này căn bản là bao cát tập đấm cho Steven nếu như không có nhà họ Châu nhảy vào.