Chương 141: Bước đầu khó khăn.
"Đây là tác phẩm của ngài ấy."
Trong khi cả đám đang lăn xuống thì tại cả ba quả cầu lãnh địa thì Ytus, Hovar cùng Fomor Spell King Skeleton đều đã tự động kích hoạt lãnh địa tách rời rồi phóng đại độ hiệu quả của chúng lên nhất có thể nhằm tránh đi tác động của lãnh địa lên bọn họ.
Được cái là tính xâm thực lẫn hiệu quả của những lãnh địa này đều tương đối yếu, so với cái thế giới không biên giới của kiến mối thì kém không chỉ một hai bậc đơn thuần, thậm chí cách vận dụng cũng không bằng.
Mà cũng phải thôi, làm sao mà ba con khỉ đột này lại có thể vận dụng lãnh địa, tính toán từng thuật toán cấu thành lên kết giới lẫn hiệu quả và đặc tính cũng như các loại ràng buộc bằng một thứ có thể tạo ra các thuật toán ảnh hưởng mấu chốt đến toàn thế cục được cơ chứ.
Căn bản là kiến mối dù có phế mất nữa cái đầu thì vẫn vận dụng lãnh địa hiệu quả gấp các Enlightenment Gorilla vài lần nhờ khả năng tính toán siêu việt của cô ta, đó còn là chưa kể đến các đặc tính cực kỳ quái dị của cô ta nữa đấy.
Còn về chủ đề ban đầu thì ai cũng thấy được rồi, vì vậy nên bọn họ cũng tự động hiểu và đang muốn xem xem liệu kiến mối sẽ bày cái cục này ra như thế nào cho bọn họ? Thật đáng để mong chờ đấy.
"Nhưng trước tiên cứ tìm cách thoát ra khỏi cái lãnh địa này cái đã."
"Mà không phải chúng ta hiện tại vẫn đang rơi sao? Không biết đám còn lại như thế nào nhưng đội hình của chúng ta khá tốt đấy chứ?"
Tuy không biết những nhóm còn lại như thế nào nhưng phía Fomor Spell King hiện tại đang có Sylva đại thụ, Mage Skeleton, King Goblin, Black Wolf cùng Miu, đây căn bản là một đội hình hoàn thiện về mọi vị trí rồi.
Hỗ trợ mạnh nhất trong Dungeon của hang kiến hiện tại rõ ràng là King Goblin với Goblin Dream - Reincarnation, thậm chí Sylva đại thụ cũng có thể làm rất tốt mảng này lẫn vai trò của một tuyến đầu.
Black Wolf có thể cùng Miu và King Goblin chơi trò q·uấy n·hiễu đối phương còn Mage Skeleton cùng Fomor Spell King Skeleton sẽ lo mấy về đề sát thương ở tuyến sau, hơn cả bên ta cũng đông hơn bên địch nên cũng chẳng có gì phải sợ cả.
Bên địch cũng chỉ là kẻ triển khai lãnh địa, tên này nhìn chẳng khác gì một cục bông màu trắng khổng lồ cả, một tên hỗ trợ đã lộ vai trò lúc nãy, một thì chưa rõ nhưng mối quan ngại lớn nhất chắc hẳn là tên chuyển chức lần 3 kia rồi.
Chỉ là lúc nãy đòn t·ấn c·ông của tên này cũng đã bị Fomor Spell King Skeleton tóm được, một pháp sư mà đã là một pháp sư thì dù chênh lệch đôi chút thì ông ta vẫn có thừa sự tự tin để giải quyết tên này được.
Đương nhiên một phần cũng là vì nhận được chúc phúc của Labyrinth nữa, nhưng chủ yếu là vì Fomor Spell King Skeleton thực sự tin rằng mình sẽ thắng trong một trận chiến pháp thuật, chỉ đơn giản là như vậy thôi.
Có điều vấn đề vẫn còn đó, lãnh địa vẫn còn nên nếu đánh trong này thì bọn họ dù có đông hơn nữa cũng rất khó đánh, hơn cả duy trì lãnh địa tách rời cũng ngốn không ít MP nên tìm cách để đục ra một lỗ rồi thoát ra ngoài vẫn là tốt nhất.
Lãnh địa đến cuối cùng cũng chỉ là một đống kết giới được liên kết với nhau để dựng lên, nhưng cũng chính vì điểm đó nên mật độ kết giới trong lãnh địa rất dày và cũng rất khó để có thể phá hủy nó từng bên trong.
Nhưng nếu trong tình huống ngược lại là bên ngoài thì bởi vì để có thể duy trì được tính hiệu quả của các hiệu ứng lẫn đặc tính của lãnh địa nên mật độ thường chia tách, phủ khắp lãnh địa thay vì tập trung ở vùng rìa kết giới.
Cũng vì thế nên mật độ kết giới tại khu vực màn kết giới là tương đối dễ vỡ, chỉ là hiện tại trong nhóm của bọn họ lại không có ai ở bên ngoài cả nên về căn bản thì rất khó để có thể thông qua cách thông thường để phá được lãnh địa.
Đương nhiên đó chỉ là cách thông thường mà thôi, Fomor Spell King Skeleton dơ quyền trượng trong tay mình về hướng trước mặt và bắt đầu có một tiếng xẹt xẹt như tia điện vang vọng, một quả cầu điện năng nhỏ cỡ móng tay của King Goblin được hình thành.
Nhưng dựa trên khả năng của Fomor Spell King Skeleton thì đương nhiên ông ta không chỉ dừng lại ngang đó, các phương trình, chuỗi phản ứng trong thế giới năng lượng được thể hiện dưới hình dạng số học nhanh chóng được tổng hợp.
Quả cầu điện năng nho nhỏ kia cũng dần dần lớn lên, 1m, 2m, 3m, 5m, 7m, thậm chí nó vẫn còn đang tiếp tục tăng lên nhưng đến một ngưỡng nào đó thì nó bổng dưng dừng lại, ở phần lõi của nó bắt đầu cô đặc lại và hấp thụ mớ năng lượng khổng lồ ở bên ngoài.
Khả năng hấp thụ của lõi quả cầu điện năng kinh khủng đến mức độ không chỉ dừng lại lượng điện năng khổng lồ bên ngoài được tích tụ trước đó bị hút vào mà ngay cả các đầu ra của các thuật toán khác như các dòng chảy năng lượng hay mật độ kết giới cũng bị hút vào để rồi cô đặc nên một đòn t·ấn c·ông duy nhất.
Và khi cây quyền trượng của Fomor Spell King Skeleton được gõ xuống bề mặt của lãnh địa thì một chùm tia trắng xóa được phóng ra, ánh sáng của nó ngay lập tức bao phủ toàn lãnh địa, những tia năng lượng thuộc tính sét phát ra từ nó thôi cũng đủ để khiến các kết giới bị t·hiêu r·ụi.
Chúc phúc của Labyrinth đến cuối cùng vẫn là một thứ dùng rất tốt, nhất là với một kẻ như Fomor Spell King Skeleton khi ông ta đã khuếch đại nó lên thêm 120% so với hiệu ứng ban đầu và kết quả đó chính là một đòn t·ấn c·ông đủ mạnh để đục một lỗ cực kỳ lớn trên lãnh địa khiến nó hoàn toàn sụp đổ.
À, ngoài ra thì Fomor Spell King Skeleton đã tăng khả năng gây sát thương của nó lên bằng cách thiết lập một ràng buộc là không gây sát thương lên các sinh vật sống nhằm tránh đi những thiệt hại không đáng có.
Chỉ là mọi thứ có vẻ như hơi vượt qua dự đoán của Fomor Spell King Skeleton khi ban đầu ông ta chỉ định vừa đủ để đục một lỗ trên lãnh địa mà thôi, giờ chỉ riêng những tia năng lượng bắn ra thôi cũng đã khiến lãnh địa này bị t·hiêu r·ụi hoàn toàn rồi.
Thậm chí bức xạ của đòn này vẫn tiếp tục lan rộng ra và ảnh hưởng đến hai cái lãnh địa gần đó khiến chúng ngay lập tức vỡ vụn bởi những tác động, đây là lần đầu tiên Fomor Spell King Skeleton dùng lại cực kỹ năng của mình.
Đó cũng chính là đòn mạnh nhất mà Fomor Spell King đã từng triển khai ra khi đánh với tên cá người kia nhưng đáng tiếc là thua bởi một món v·ũ k·hí nằm ngoài phạm trù hiểu biết của ông ta, giờ tung ra lại thêm một lần nữa tuy yếu hơn rất nhiều nhưng dưới sự tăng phúc của hàng loạt hiệu ứng có lợi thì đây vẫn là một đòn quá mạnh.
Một đòn t·ấn c·ông thật lóa mắt, đến một kẻ cận mù nhưng kiến mối còn cảm nhận được không gian xung quanh đang dần bị bao phủ bởi một màu trắng tinh khôi và thứ ánh sáng kèm theo hàng loạt các làn sóng năng lượng khủng kh·iếp này tiếp tục lan rộng ra khắp tầng 1.
Để rồi khi thứ ánh sáng kia biến mất thì những kẻ ở gần lõi năng lượng kia cũng đã mất dạng, thật ra thì đến tận bây giờ mọi thứ vẫn còn đang trong tầm khống chế của kiến mối nên chắc cũng không xảy ra quá nhiều sai số lắm.
"Cực kỹ năng quả thật rất mạnh."
Tuy đã sớm có thể "nhìn thấy" rõ viễn cảnh này rồi nhưng kiến mối vẫn có chút kinh ngạc về những thứ mà cực kỹ năng của Fomor Spell King Skeleton có thể làm được, căn bản là không khác gì một đầu đạn h·ạt n·hân là mấy.
Điểm khác biệt chắc là ở chỗ đầu đạn h·ạt n·hân sẽ lan tỏa năng lượng v·ụ n·ổ với hướng vector là tất cả mọi phía từ tâm v·ụ n·ổ còn cực kỹ năng của Fomor Spell King Skeleton về căn bản là nén quá nhiều năng lượng vào trong nên khi giải phóng thì nó ngoại trừ đòn t·ấn c·ông gốc thì còn kèm theo đó là phản ứng nhiệt hạch.
Hấp thụ xong lại tỏa ra một làn sóng năng lượng dưới cấu trúc các hạt được bắn ra với tốc độ căn bản là ánh sáng, cũng không khó hiểu lắm khi chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến toàn bộ lãnh địa sụp đổ chứ đừng nói gì đến đòn t·ấn c·ông tổng lực với một phương truyền năng lượng duy nhất.
Tuy đồng ý rằng phần nhiều là nhờ cái chúc phúc của Labyrinth rồi được thêm 120% hiệu quả nhưng nó vẫn là một đòn t·ấn c·ông cực kỳ ấn tượng, ít nhất là trong giai đoạn hiện tại thì kiến mối vẫn cảm thấy đây là một đòn t·ấn c·ông cực mạnh.
"Sao, ngươi ghen tỵ trong khi bản thân có nguyên một cái vô hạn rồi à?"
VI lên tiếng trêu chọc kiến mối, thật ra trong tám tác nhân dẫn tới vô hạn thì quả đúng là không có cái nào thuộc nhóm cực kỹ năng cả, tác nhân thứ tám là lãnh địa nhưng bảy tác nhân còn lại đều chỉ mang tính hỗ trợ.
Thậm chí trong số chúng chỉ có duy nhất một tác nhân theo thiên hướng t·ấn c·ông nhưng muốn kích hoạt nó thì cũng là một vấn đề, mà dù đúng là nó thật nhưng nếu để đem đi so với một cực kỹ năng thì VI cũng không đánh giá nó quá cao.
"Ai cũng có tham niệm."
Nói rồi kiến mối trực tiếp coi như chủ đề này đã hết giá trị để trò chuyện rồi lại tiếp tục làm những việc mà cô ta cho là cần làm, VI thấy vậy thì cũng không bất ngờ là mấy, chỉ có thể nói rằng VI đã quá quen rồi mà thôi.
Nếu nói ngày trước nó không có quá nhiều cảm xúc thì hiện tại cô ta có rất nhiều nhưng lại cũng rất biết cách để che đậy chúng, hơn cả khi nói chuyện cũng rất biết cách lôi chúng ra để khiến kẻ khác lầm tưởng rằng đây không phải là một điểm yếu của cô ta.
Giống như kiểu một người béo tự ti vì mình béo và một người béo nhưng cảm thấy bình thường vậy, rõ ràng với kẻ đầu tiên thì việc mình béo là điểm yếu còn người sau thì ngược lại, triết lý nếu bản thân không ngại thì người ngại sẽ là người khác có vẻ đúng trong trường hợp này.
Việc này cũng khiến cô ta đáng sợ hơn nó rất nhiều vì nó tuy rất nguy hiểm và khó đoán do nó không nghĩ gì nhiều cả còn cô ta lại cũng rất nguy hiểm và khó đoán nhưng đó là vì cô ta đa cảm cũng như rất biết cách che đậy cùng lợi dụng chúng.
Giữa nó và cô ta thì tuy cô ta có phần mềm hơn nhưng cũng vì vậy nên cũng khó lòng hiểu được ấn tượng của cô ta với những kẻ khác là như thế nào trong khi với nó thì cách mà nó đối xử với những kẻ khác căn bản là thể hiện rõ thái độ của nó đối với kẻ đó.
Trong khi mọi chuyện vẫn đang tiếp tục được diến ra theo chiều hướng của chính nó thì kiến mối đã gần như hoàn toàn buông tay và đang chuẩn bị một lần nữa tiến vào hộp chứa phía bên kia của vách ngăn.
Đương nhiên là kiến mối vẫn còn một chút lực khống chế nhưng hiện tại ý thức của cô ta đã gần như tiến vào vách ngăn rồi nên để có thể kịp thời khống chế được cục diện này thì cô ta đã thông qua tịnh tiến vô hạn để tạo ra một loại phản xạ có điều kiện cho cơ thể của mình.
Chỉ cần khi có bất cứ chuyện gì xảy ra vượt khỏi tầm dự đoán ban đầu của kiến mối thì phản xạ có điều kiện đó sẽ ngay lập tức được kích hoạt và thứ ở lại hay cơ thể của cô ta sẽ làm việc mà nó phải làm trong cái hoàn cảnh đó.
Vấn đề là bởi vì phản xạ có điều kiện cũng có những hạn chế của chính nó nên kiến mối không thể nào thông qua đó để thiết lập một chuỗi hành động phức tạp được nên thay vì cố gắng nhồi nhét những thứ quá phức tạp vào bên trong phản xạ có điều kiện thì cô ta chỉ tối giản hành động được thực hiện xuống quy mô một cú nhấn nút.
Phải, chỉ đơn giản là hành động nâng chân lên rồi nhấn xuống một cái nút cụ thể nào đó, điều đó cũng có nghĩa là những thứ mà cô ta đã thiết lập hầu hết đều nằm trong cái nút kia, chỉ là bản thân cô ta cũng không hy vọng là bản thân sẽ phải đi xa đến mức độ như vậy.
Về căn bản thì kiến mối muốn các cư dân có thể tự xử lý những vấn đề này hay nói đúng hơn là đối thủ phù hợp nhất với bọn họ do đích thân cô ta chọn ra, nhưng đồng thời cô ta cũng muốn bọn họ không xảy ra bất trắc gì quá lớn nên mới cần phải đi xa đến như vậy.
Kiểu như một bậc phụ huynh vậy, đặt vấn đề cho con của mình và muốn con tự mình xử lý được cái vấn đề đó nhưng vẫn luôn lo lắng cũng như sẵn sàng can thiệp vào những lúc thực sự cần thiết, ai cũng có nỗi khổ tâm của chính mình mà thôi.
Còn về chuyện sau khi kiến mối tiến qua vách ngăn thì cũng chẳng có gì xảy ra cả, chủ yếu là vì sau lần gặp mặt cuối cùng với công chúa thì cũng đã được một khoảng thời gian rồi nên cô ta đã sớm quay lại đây vài lần trong khoảng thời gian đó.
Thánh tự được công chúa tạo ra cũng đã được kích hoạt nhưng vấn đề đó chính là thánh tự đó sẽ tự hoạt động, nếu muốn can thiệp vào thì sẽ rất khó khăn bởi vì kiến mối không có một cơ thể vật lý ở đầu bên này.
Cách duy nhất mà kiến mối có thể làm hiện tại là thông qua những kẻ khác để phổ biến thánh tự này sẽ nhằm thúc đẩy tính ô nhiễm của nó, còn về tốc độ ô nhiễm hiện tại thì cô ta không đánh giá cao nó lắm.
Đến công chúa cũng nói thẳng ngay từ đầu là vì giữa hai hộp chứa có sự chênh lệch rất lớn về mặt các quy tắc lẫn quy luật vận hành nên về căn bản thì cô ta không thể tạo ra một thứ gì đó quá đặc thù về mặt tính chất để kiến mối mang sang bên đó được.
Một phần là vì chưa chắc thánh tự được tạo ra đó đã đạt được hiệu quả lý tưởng, lý do thì đương nhiên là vì hai hộp chứa khác nhau, khác về mặt bản chất lẫn quy luật vận hành nên bên kia chưa chắc đã đồng bộ với những thứ ở bên này.
Hơn cả công chúa cũng chỉ có thể thông qua một góc nhìn cực kỳ thụ động của kiến mối, một kẻ có quá ít tri thức về hộp chứa bên kia và ngay cả một cơ thể vật lý cũng không có, thậm chí trong điều kiện bình thường thì cô ta cũng chỉ có thể đi lại quanh quẩn vùng rìa của vách ngăn mà thôi.
Cũng vì vậy nên lượng thông tin có thể khai thác là quá ít ỏi nên việc công chúa có thể thông qua đó để tạo ra một thánh tự có độ trung hòa cực kỳ cao với hộp chứa bên kia căn bản là điều không thể ngay từ đầu rồi.
Phần còn lại là vì công chúa sợ nếu thánh tự do bản thân tạo ra chứa quá nhiều bản sắc, quy luật ở bên này thì khi kiến mối mang sang bên kia sẽ bị đám chó canh cổng đánh hơi ra, đến lúc đó thì rõ ràng là bọn họ sẽ mất cả chì lẫn chài trong vụ việc lần này rồi.
Vậy nên kiến mối hiện tại mới thụ động đến như vậy, tuy thánh t·ự v·ẫn có khả năng ô nhiễm nhưng tốc độ tự động hóa của nó căn bản là quá chậm, cần phải tiếp xúc với các nguyên tố sự sống thuộc nhóm trí tuệ thì may ra mới có thể thông qua sự lan truyền để đẩy nhanh quá trình ô nhiễm được.
Cách tốt nhất đương nhiên là truyền giáo và đó cũng là vấn đề tương đối đau đầu trong thời điểm hiện tại, việc truyền giáo trong cái thời đại mà ai cũng thờ thần như thế này rất dễ dàng bị hiểu thành dị giáo rồi bị đối phương diệt trừ ngay lập tức.
Thậm chí nếu thánh tự hay giáo phái được tạo ra không mang lại đầy đủ lợi ích cho những tín đồ ban đầu thì ai mà đi tin vào nó cơ chứ? Vậy nên kiến mối mới phải thông qua Moveset System để khiến khả năng chiến đấu cùng phụ trợ của thánh tự này trở nên đa dạng hơn, chỉ là những bước đầu này vẫn rất khó khăn.