Chương 14: Đi ăn chực.
"Nói chung thì ngài chỉ cần nghe theo tôi là được, không cần phải làm gì cả đâu, còn các ngươi nữa, ở lại đây đừng có đi loanh quanh trong khi bọn ta không có ở đây đấy, tốt nhất là nên hạn chế tạo phiền phức cũng như dính vào phiền phức nhất có thể."
Giờ đã khoảng 7 giờ tối của ngày đầu tiên, cũng là thời điểm mà bữa tiệc diễn ra trên thiệp, tuy đi vào lúc này có hơi muộn nhưng mục đích của VI lẫn kiến mối cũng chỉ là đi thu thập thêm thông tin cũng như ăn chực mà thôi.
Vậy nên càng tàng hình đương nhiên càng tốt rồi, còn làm sao mà một quả cầu pha lê như VI có thể rời khỏi Dungeon được là vì cơ thể gốc của nó vẫn ở lại đây còn ý thức thì thông qua hoán đổi ý thức để bám lên bộ giáp mà kiến mối tạo ra hồi chiều.
Hiểu đơn giản thì kiến mối cũng thông qua cách tương tự để chuyển ý thức sang bộ giáp nhằm đi dự tiệc còn VI thì bám vào phần râu kiến trên mũ trụ để đi theo sau, nhờ vậy mà xác của VI vẫn ở lại đây để duy trì Dungeon còn ý thức có thể chạy loanh quanh được.
Ngoài ra thì đương nhiên kiến mối không có nhiều MP đến mức duy trì hết buổi tiệc nên chỗ MP duy trì này vẫn là do VI bỏ ra, kiến mối chỉ có thể tính là bám vào theo thôi, nghe thì có vẻ hơi ngược khi ý thức của kiến mối trải dài cả bộ giáp trong khi VI chỉ có hai sợi râu trên đầu nhưng đó lại là thật.
Chiêu trò này thực hiện được chủ yếu là do chức năng cộng hưởng của Dungeon Master với Dungeon, thường thì chức năng này chỉ được dùng để kiểm tra khi có kẻ x·âm p·hạm vào và quả cầu pha lê cũng sẽ hầu như không đề nghị dùng đến nó.
Bởi vì lúc này MP của vật chủ cùng điểm năng lượng S của Dungeon gần như đồng bộ, vật chủ có thể thông qua đó để hút điểm S, nạp vào bể MP của mình một cách vô hạn, chỉ là làm như vậy sẽ sản sinh ra nhiều bất cập khác nhau.
Đặc biệt là ở những tầng dưới, tạm thời thì tại 20 tầng tân thủ đầu tiên không có những hạn chế như vậy nên dùng cũng chẳng sao, còn lý do tại sao các quả cầu pha lê không nói cho vật chủ của mình biết thì rất đơn giản.
Chúng là những quả cầu pha lê mới được Labyrinth cấp cho cùng với Dungeon, chúng cũng có phân cấp và để khôn lỏi được như VI thì phải nâng cấp đến mức qua được bên kia, thậm chí đến giờ Labyrinth cũng vì những cống hiến của Lich King trong quá khứ mà vẫn nể mặt nó.
Về căn bản thì những quả cầu pha lê ở 20 tầng đầu không khác gì một hệ thống hỗ trợ cơ bản đâu, chúng sẽ không đề cử những chức năng thiết yếu mà để cho vật chủ tự tìm mò, mãi cho đến khi đạt tới ngưỡng sau tầng 20, thậm chí là 50 thì chúng mới bắt đầu có vài suy nghĩ và đưa ra lời khuyên đơn giản được.
Ngoài ra thì tỷ lệ chuyển đổi từ điểm năng lượng S qua MP tại tầng 1 này là 0.0001S bằng 1 MP, tức 1S ngang với 1000 MP, đây chính là đặc quyền của 20 tầng đầu, tiếc là không phải Dungeon Master nào cũng biết điều đó nên chịu thôi.
Nói chung thì với lượng đá mana hạ cấp cấp 9 khai thác được hồi chiều, kết hợp thêm lượng sẵn có từ trước thì tạm thời không cần phải quá lo lắng về mấy thứ như sẽ không đủ MP để duy trì đến tận khi buổi tiệc kết thúc.
Chỉ là vì đi dưới dạng một bộ giáp được chuyển ý thức vào nên kiến mối dù muốn cũng chẳng thể nào ăn được gì cả đâu, chỉ có nước trong buổi tiệc chạy qua chạy lại hốt mỗi chỗ mỗi ít trong lúc không ai để ý mà thôi.
Còn về công việc của chiều nay thì tiến độ rất tốt thậm chí có thể nói là quá tốt, phòng sảnh đã đào xong 3m² còn lại một cách nhanh chóng nhờ Sylva đại thụ, thậm chí bọn họ cũng thừa ra thời gian để đào thêm 2m² nữa ở phòng kế bên.
Trong lúc đó thì kiến mối cũng vừa học vừa trợ giúp theo sau, tối tới thì nhóm bên khai thác đá mana hạ cấp cũng đưa về thêm hơn 150 viên đá mana hạ cấp cấp 9 nữa, năng suất rõ ràng là cao hơn hồi sáng nhiều.
Có thể là vì có thêm sự trợ giúp của hai con Skeleton kia nên Sylva cũng đỡ phần nào vất vả, không cần tự xoay sở nữa, Sylva ra bên ngoài thì thật đáng tiếc khi nó chỉ có thể mang về hai con cáo nhỏ.
Hơn cả là còn sống, thấy vậy thì VI cũng quyết định giữ lại chúng, tuy hiện tại chưa có cái để dùng nhưng tương lai không hẳn là không thể, tạm thời cứ giữ cho chúng một mạng trước, dù sao tối nay kiến mối cũng đi ăn chực.
Còn về nhóm của 10 con Skeleton kia thì khác với Marogart, kẻ học lý thuyết mà chưa trải qua thực hành thì VI lại là một quả cầu pha lê có quá nhiều kinh nghiệm với hệ Undead này nên nó biết cách để làm như thế nào để đám Skeleton này làm được việc, thậm chí là đạt được năng suất cao nhất.
Về căn bản thì 10 con Skeleton sau một buổi chiều làm việc quần quật không biết mệt là gì thì chúng đã thu thập được tổng 12 khúc gỗ cao hơn 10m, để có thể vận chuyển được đống này về thì khi nãy VI phải phái hai con Sylva mới về chạy qua khu rừng bên đó để khiên về.
Để làm rõ hơn thì chi phí sửa sang lại Dungeon cấp 0 là 1S đi kèm với 8 trụ gỗ cao 10m, đường kính khoảng 20cm và 20 tấm đá lát 50×50 cm, đá thì hồi sáng đã đủ rồi, gỗ chiều cũng thừa nhưng không cần phải vội đến như vậy.
Dù sao VI và cả kiến mối đều chưa gấp hoàn thiện sửa sang lại phòng sảnh cấp 0 này, sửa sang lại tuy đúng là có thêm được vài chức năng khác như mở khóa bản đồ ở khu vực 5km xung quanh đây nhưng nhờ Labyrinth nên VI đã sớm lấy được bản đồ chính xác của toàn tầng 1 rồi.
Để mai rồi làm vẫn chưa muộn, quan trọng nhất là là nghỉ ngơi điều dưỡng thật kỹ, tuy cả Sylva và Skeleton đều không thuộc dạng cần đến việc phải nghỉ ngơi quá nhiều nhưng giờ giấc là một thứ rất quan trọng để làm ra thói quen.
Thậm chí nếu như Dungeon sau này đủ lớn thì có thể lập cả pháp, có điều đây là chuyện còn lâu lắm, giờ tạm thời cứ làm cho đúng giờ giấc để tạo ra một chút chuẩn mực thiết yếu cho tương lai trước cái đã.
Sau đó thì kiến mối trực tiếp chọn xác nhận và ngay lập tức cả bộ giáp chứa cả ý thức của nó lẫn VI được dịch chuyển tới một nơi nào đó, lần đầu tiên thường mang lại những cảm giác rất kỳ lạ, nhất là dịch chuyển.
Có rất nhiều kẻ vì không chịu được việc đi lại giữa các cổng dịch chuyển nên nhẹ thì n·ôn ó·i ngay lập tức, nặng thì có khi lăn ra b·ất t·ỉnh hoặc thảm hơn là c·hết não nhưng mấy vụ c·hết não chỉ là nói quá lên mà thôi.
Trên thực tế thì chẳng có vụ nào như vậy xảy ra cả, chủ yếu là để dọa lẫn nhau chứ trên thực tế thì các cổng dịch chuyển đều có vết tích của Labyrinth, đương nhiên nó sẽ không để những kẻ sử dụng dịch vụ của mình c·hết một cách ngớ ngẩn như vậy rồi.
Còn về nguyên lý của cổng dịch chuyển thì nó là kiểu đi lại trong chuỗi không gian kém ổn định, nơi mà mọi định luật đều rất méo mó nên các chiều cứ xoay vòng vòng, thậm chí cả thời gian và không gian đều bị ảnh hưởng nên n·ôn ó·i vì đi qua cổng dịch chuyển cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Giải thích rõ hơn thì khá khó nói vì cổng dịch chuyển là một kiến thức bậc cao của Labyrinth, tuy nó xuất hiện từ rất sớm nhưng muốn hiểu sâu về nó thì ít nhất phải bò xuống tầng 250 mới được, nếu đủ may mắn thì có thể lấy được cả bản thiết kế của cổng dịch chuyển.
Dù sao Dungeon cũng liên tục mở rộng, chuyện sau này nó biến thành cả một thành phố dưới lòng đất với nhiều tầng khác nhau hay thậm chí là cả một vương quốc dưới lòng đất chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Vì vậy nên để có thể dễ dàng đi lại giữa các tầng thì một cánh cổng dịch chuyển là điều cần thiết, còn về cái giả thuyết mà ai cũng đang nghĩ tới kia thì không phải ngẫu nhiên mà Lich King năm xưa lại được gọi là bá tước của triều đại Gaia đâu.
Trở lại chủ đề chính, tuy nói là cổng dịch chuyển nhưng thật ra nó cũng chỉ là một con đường bằng phẳng và rút ngắn khoảng cách giữa đầu này và đầu kia thôi nên nếu cả hai cách nhau quá xa thì vẫn sẽ tiêu tốn một chút thời gian để đi lại.
Dungeon của hang kiến nằm ở khu vực bên kia dòng sông mana chảy khắp khu vực địa phận của tầng 1, được cho là dòng sông không thể qua tới bờ bên kia, hơn cả Labyrinth cũng sẽ không cho các Dungeon xuất hiện ở đầu bên kia nên đây cũng là Dungeon duy nhất tại đây.
Đồng ý là cũng vì vậy nên có rất nhiều loại tài nguyên có sẵn đó và thừa ra rất nhiều để bọn họ khai thác cũng như không cần chờ chúng tái tạo lại nhưng để tới được mục tiêu của đầu bên kia thì cũng khá là mất thời gian đấy.
Thật ra thì kiến mối cũng chẳng cảm thấy khó chịu gì cả, có thể là do nó chỉ đang bám ý thức của mình lên bộ giáp nên não bộ thực sự của nó không bị sự hỗn loạn tại đây ảnh hưởng đến, nếu tính tới trường hợp phần ý thức tự xem là có não rồi ảnh hưởng tới thì cũng không thể.
Bởi vì kiến mối đã đạt tới ngưỡng được khai sáng rồi, mà giải thích sơ qua về trạng thái vừa rồi, nó là một dạng phản xạ, giống như biết ngay trước mặt mình có rài chắn rồi nhưng khi quả bóng chày bay tới thì vẫn vô thức phản xạ né tránh.
Hay khi người vợ đau đẻ thì người chồng cũng phần nào cảm nhận được nỗi đau đó, thậm chí cả là khi bản thân không có tóc nhưng khi bị dí tông đơ vào đầu thì vẫn vô thức phản xạ lại vậy, chỉ là kiến mối không có điểm yếu như vậy.
Chẳng mấy chốc thì cả hai cuối cùng cũng đã được dịch chuyển tới một căn phòng rất tráng lệ, vị trí mà bọn họ đang đứng là ở gần cổng ra vào, không chỉ có riêng mình bọn họ xuất hiện mà theo sau bọn họ cũng có các vị khách khứa khác.
Tất cả đều bị chặn lại bởi một số con mèo đi bằng hai chân, theo lời của VI thì chúng thuộc chủng thú nhân, cộng đồng thú nhân thì rất đa dạng nên bản thân nó cũng không rõ đám thú nhân này thuộc trong nhánh nào.
Nhưng ăn mặc như vậy thì có vẻ nhiệm vụ của mấy con mèo cao chưa tới 0.8m này là đi xoát thư mời, bản thân VI cũng chẳng biết là chuyện này có thực sự cần thiết hay không khi các vị khách khứa đều theo cổng dịch chuyển để tới đây?
Có thể đây là một loại hình thức phô trương trá hình vì hệ thú nhân có chỉ số thông minh ban đầu tương đối cao, chỉ là chúng không thông qua phương thức tiến hóa để thăng Rank mà là thông qua một hệ thống khác tên chuyển chức.
Các chủng chuyển chức thật ra rất hiếm có trong Labyrinth, thậm chí chúng cũng không được ưu ái quá nhiều nhưng vì khởi điểm là khá cao nên quả đúng là tại 20 tầng đầu này chúng có thể tự tin khoe mẽ chỉ bởi vì biến thú nhân thành con dân của mình được.
Kiến mối có chút thắc mắc về chuyện thú nhân mạnh đến mức độ nào nhưng VI chỉ nói là đám phế thải mà thôi, đó là lý do mà chúng không nhận được sự ưu ái từ Labyrinth, từ tầng 100 trở đi thì hâu hết không có thú nhân xuất hiện.
Nhưng trước tầng 20 thì thú nhân thực sự rất mạnh do các Dungeon Master mới vẫn chưa có quá nhiều kinh nghiệm chiếu đấu cũng như đưa ra chỉ lệnh cần thiết, có điều nếu như lấy chủng Sylva ra đọ với thú nhân thì một đòn Tackle có thể tiễn cả chục con như vậy lên bàn thờ.
Đó chính là ưu thế tuyệt đối của tộc tinh linh, so với những tộc yếu ở giai đoạn đầu nhưng cây tiến hóa đa dạng như Goblin thì có thể 20 tầng đầu thú nhân mạnh thật, có điều khi đem so với một chủng tộc bậc cao đến mức chỉ riêng sự tồn tại của chúng tại thế giới vật chất cũng đủ để khiến chúng bị trục xuất như tinh linh thì còn non lắm.
Nói như vậy không có nghĩa là giai đoạn sau tinh linh vẫn sẽ mạnh hơn những chủng như Goblin, dù sao đây cũng là sân nhà của bọn chúng, thậm chí nếu sinh ra những cá thể kia thì chủng Goblin hoàn toàn có thể là chủng mạnh nhất theo nghĩa đen.
Sau đó thì VI tiếp giảng giải cho kiến mối nghe một số kiến thức về thú nhân, đây chủ yếu là những thông tin mà nó đã thu thập được từ trước vì thực sự thì những kẻ mà nó phải đối mặt trong quá khứ gần như chẳng có ai dùng đám thú nhân này cả.
Đồng ý là giai đoạn đầu thông minh cũng rất được việc nhưng điều đó cũng có nghĩa là chỉ số phản loạn/trung thành của nó cũng rất dễ thay đổi, nếu Dungeon Master không đáp ứng được những nhu cầu của chúng thì chuyện chúng bỏ trốn cũng là điều hiển nhiên mà thôi.
Giờ còn chưa thấy chứ sau này khi xây được Tavern để chiêu mộ lính đánh thuê rồi thì mới thấy được đám thú nhân này đông đảo đến mức độ nào, chỉ là đã theo một hệ thống rồi thì chẳng ai dại gì lại đầu tư vào một hệ thống khác cả.
Chuyển chức vốn dĩ không được Labyrinth ưu ái nên lại càng khiến các Dungeon Master triệt để mất đi hứng thú với đám thú nhân này, nhưng nghe nói vài ngàn năm gần đây dưới tầng 200 có một Dungeon lấy chủ đề đám thú nhân này.
Có thể xuống được tầng 200 thì đương nhiên là không thể đùa được rồi, nhất là khi xuống cùng đám thú nhân, thành tựu không nhỏ một chút nào, bản thân VI cũng cảm thấy khá là tò mò về Dungeon Master đó.
Nói chuyện một hồi thì cũng đã đến lượt của cả hai, kiến mối dựa theo chỉ dẫn của VI bắt đầu thực thể hóa tấm thiệp mời bằng cách lấy ra từ hòm thư rồi đưa cho con mèo đội chiếc mũ đỏ nhỏ đáng yêu kia xem.
Trong khi mở tấm thiệp ra để xem thì con mèo cũng có vài lần liếm láp qua phần đệm chân để nó có chút dính nhằm tách được phần thiệp bên trong ra khỏi bao thiệp ở bên ngoài, sau khi xác nhận một hồi thì cuối cùng cả hai cũng được đi vào.
Ngay sau đó thì bọn họ cũng được một con mèo lông trắng dẫn đường tới khu vực diễn ra buổi tiệc, nói thật thì cũng không xa lắm vì Dungeon cấp 0 cũng chỉ có vậy thôi nên cũng chẳng yêu cầu hơn.
Khi tới nơi thì có vẻ như buổi tiệc vẫn chưa chính thức bắt đầu, những vị khách khứa quen biết nhau thì tụ tập lại để nói chuyện, kiến mối đi vòng quanh một chút, đây là phong cách kiến trúc và trang trí khá sang trọng đấy.
Có vẻ như tên phát ra thiệp mời này cũng rất giàu có theo lời của VI, kiến mối không quan tâm đến mấy thứ rực rỡ như đèn chùm hay kiến trúc, phương thức sắp xếp, nghệ thuật gì đó lắm, mục đích của nó lần này là tới ăn chực nên nơi mà nó hướng tới là bàn tiệc bên kia.