Chương 127: High Octorp.
Chương 127:
"Công chúa, chúng ta cứ như vậy rời đi hay sao?"
Lúc này cả hai đều đã trở lại với danh phận thật của mình rồi, cô ta là công chúa cao cao tại thượng còn hắn đến cuối cùng cũng chỉ là một World Eater ngoài hạng 1000, chênh lệch căn bản là không thể đong đếm được.
"Thế ngươi muốn làm gì nữa? Dù sao cũng dạo chơi mấy ngàn năm rồi, đã đến lúc nên trở về."
Ban đầu thì công chúa định tiếp tục nán lại thêm một lúc nữa nhưng nhìn thành tựu của kiến mối thì cô ta lại cảm thấy tràn đầy động lực rồi nên lại quyết định trở về sớm, dù sao cô ta cũng tin rằng dù có cô ta hay không thì đồng bạn này cũng sẽ tự mình tỏa sáng được thôi.
Lần này thì công chúa đích thân chủ động đến gặp kiến mối nhưng lần sau thì kiến mối sẽ tới bái phỏng ngược lại công chúa, tuy thời gian quen nhau chỉ là rất ngắn nhưng đến cuối cùng thì cả hai đều là "đồng loại" của nhau.
"Nhưng còn về chuyện nhánh này thì sao ạ? Công chúa không định cứ thế mà về đấy chứ?"
Ý của hắn là rất rõ ràng, dù sao đây cũng là nhà ngoại của công chúa, đáng lý ra rời đi thì cũng nên ghé qua gặp mặt ông bà một chút, việc công chúa tự ý trở về bên kia như thế này thực sự không được phải phép lắm.
Có thể công chúa như vậy quen rồi vì chỉ có nữ tư tế quản nổi cô con gái này của mình được nhưng hắn lại khác, đồng ý trong vụ lần này hắn chỉ bị kéo theo thôi, thậm chí hắn còn chẳng có bất cứ khả năng phản kháng nào, có điều ai dám trách phạt công chúa cơ chứ?
Đến lúc đó thì chẳng phải là mình hắn ăn đủ hay sao? Đồng ý là công chúa rất tùy tiện nhưng cũng không nên tùy tiện đến mức độ như thế này vì hắn còn quý cái mạng của mình lắm, hắn vẫn chưa tìm được nửa còn lại của mình đâu.
"Không phải có ngươi hay sao? Ta tin tưởng ở ngươi."
Căn bản thì hắn đã bị công chúa đẩy cho trọng trách phải đi làm truyền tin rồi, đương nhiên nhánh này sẽ không làm gì đến kẻ truyền tin đâu, nhất là khi Hỗn Mang cũng tỉnh lại rồi, cô ta tin rằng ông ngoại sẽ không vì chuyện này mà xé ra to.
Đương nhiên nếu trong trường hợp bình thường thì chắc chắn hắn sẽ phải ăn một chút khổ, dù sao hai nhánh cũng không quá ưa nhau lắm, tuy công chúa là cháu ruột của Hỗn Mang nhưng xuất sinh của cô ta có chút loạn.
Nữ tư tế là kẻ đã dựng nên những nền móng đầu tiên của giáo hội hỗn mang, trừ bản thân Hỗn Mang ra thì ngài ấy sở hữu một địa vị rất đặc thù với nhánh bên này, nhất là với những kẻ đã phò trợ Hỗn Mang thành thần trong thần chiến và sự xuất hiện của công chúa được những tín đồ đầu tiên coi là một vết nhơ không thể nào xóa được.
Căn bản thì đám tín đồ đầu tiên này không tin vào chuột nữ tư tế lại làm ra chuyện như vậy để rồi đẻ ra công chúa, trong mắt bọn họ thì nữ tư tế không khác gì Hỗn Mang, thậm chí trong một số khía cạnh còn quan trọng hơn nữa.
Vậy nên nguồn gốc xuất sinh không chính đáng của công chúa được đám tín đồ đầu tiên này coi như là một vết nhơ không thể nào xóa nhòa được của nữ tư tế và đó cũng là lý do mà nhánh bên này hoàn toàn không hề có chút thiện cảm nào với công chúa cả.
Nữ tư tế thì không quan tâm lắm vì cô ta không cảm thấy hối hận về những quyết định năm xưa, cô ta chấp nhận rằng mình từng yêu một gã đàn ông đến mức say đắm, đủ để khiến cô ta đưa ra những quyết định điên rồ nhất.
Chỉ là nữ tư tế cũng biết rằng bản thân đã thua cũng như chấp nhận việc đó nên mới chỉ lấy nòi giống của hắn để đẻ ra công chúa, vậy nên với nữ tư tế thì công chúa chưa bao giờ là một quyết định sai lầm ngay từ đầu cả và nữ tư tế lại càng sẽ không hạ mình xuống để giải thích điều đó.
Công chúa là con của nữ tư tế, là niềm tự hào, là thành tựu lớn lao nhất đời của cô ta, tại sao cô ta lại phải giải thích điều đó cho những kẻ khác trong khi với cô ta thì sự thật vẫn luôn chỉ có một là con gái của cô ta là tuyệt nhất?
Nhưng nếu giờ được gặp lại gã đàn ông kia thì nữ tư tế cũng sẽ đối xử hắn như hệt bao kẻ khác mà thôi vì tình yêu mà nữ tư tế dành cho hắn vào những năm tháng đó giờ đã được kết tinh lại thành công chúa rồi.
Nói đúng hơn thì giờ nữ tư tế yêu công chúa hệt như cô ta từng yêu hắn vậy, thậm chí còn hơn cả thế vì giữa nữ tư tế và công chúa còn có tình mẫu tử ở giữa, hắn là ai, đạt được những thành tựu như thế nào và đã trải qua những chuyện gì với cô ta giờ đã chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Còn về phần công chúa thì cô ta cũng chẳng sợ ánh nhìn phán xét của đám tín đồ đầu tiên kia lắm, dù sao bọn chúng cũng chỉ có thể nhìn mà thôi chứ chắc chắn là không chạm nỗi cô ta rồi, hơn cả nếu cô ta có mệnh hệ gì thì cả ông bà ngoại lẫn mẹ vẫn còn đó.
Công chúa căn bản là lười quản đám này, cô ta ngưỡng mộ nữ tư tế vì đã tạo dựng ra một giáo hội hỗn mang thành công đến như vậy nhưng đôi khi cô ta cũng phát mệt với những ánh nhìn của đám tín đồ dành cho cô ta.
Với bọn họ thì công chúa phải được như thế này, trở thành như thế kia, v.v, căn bản là sự kỳ vọng của bọn họ với cô ta còn lớn hơn cả sự kỳ vọng của mẹ cô ta về cô ta nữa, mối quan hệ của hai mẹ con bọn họ cũng rất bình dị.
Bình dị ở chỗ là nữ tư tế đôi khi trở thành một mẹ đơn thân quá hoàn hảo với công chúa nên đôi khi cô ta cũng phát mệt với nó nhưng nếu xét tình cảnh của ông bà ngoại khi mẹ mới được sinh ra tới tận trước khi rời đi thì cũng dễ hiểu nếu như cô ta lại hưởng được nhiều tình yêu đến vậy.
Căn bản thì câu chuyện gia đình của Hỗn Mang chưa bao giờ thực sự có hậu cho tới trước thần chiến khoảng trăm năm cả, một cuộc đời đau khổ và dằn vặt trong hơn 8 triệu năm cô đơn, đến mức độ kẻ có ơn lớn nhất với gia đình bọn họ còn phải gọi ông ta là con bạch tuộc đau khổ nhất thế giới.
Nói chung thì những câu chuyện về ngày trước nữ tư tế đều nhớ rất rõ, dù sao ấn tượng về chúng cũng quá mạnh, hơn cả vì được kế thừa từ kẻ có hàng ngàn bộ não như Hỗn Mang và kẻ thông minh nhất lúc bấy giờ nên muốn quên cũng khó.
Mà bỏ chuyện đó sang một bên đi, hiện tại sự thật chỉ có một và hắn sẽ phải ở lại đây để giải trình một số thứ, đương nhiên vì Hỗn Mang cũng đã tỉnh lại một phần rồi nên cũng sẽ không bị làm khó quá nhiều đâu.
Trở lại với kiến mối thì công chúa đã mang cô ta về Dungeon của hang kiến được một lúc rồi, thậm chí chỉ vài giây ngắn ngủi sau đó thì các Octorp cũng được chuyển sang bên này rồi, Dungeon phía bên kia cũng sụp vào đúng lúc đó.
Công chúa rời đi với không một lời tạm biệt, đúng hơn thì cô ta có nói với kiến mới rồi nhưng có thể nghĩ theo hai hướng là cô ta nghĩ rằng không cần nói nữa vì kiến mối đã biết hai là với cô ta trừ kiến mối ra thì những kẻ khác không hề có bất cứ trọng lượng nào cả.
Chuyện này tính ra cũng dễ hiểu mà thôi, dù sao lý do công chúa hạ mình, thậm chí là bỏ ra nhiều công sức đến như vậy để xuống được đây cũng là vì để tìm được kẻ mà cô ta có thể xem là đồng bạn của mình.
Mục đích của công chúa đã hoàn thành ngay từ khi cô ta gặp mặt kiến mối rồi, đúng là cô ta muốn hỗ trợ đôi phần cũng như muốn chứng kiến tận mắt quá trình trưởng thành của kiến mối nhưng điều đó không có nghĩa là trong mắt của cô ta những kẻ khác cũng đủ cân lượng.
Với những kẻ như vậy thì công chúa đến việc giao tiếp với bọn chúng thôi cũng lười rồi chứ đừng nói là tới việc phát sinh ra một thứ tình cảm hay thậm chí là một ấn tượng cụ thể nào đó, tất cả đều giống như nhau, tất cả ngoại trừ kiến mối ra đều sẽ bị cô ta lãng quên trong thoáng chốc.
Tất cả là bởi vì công chúa cũng sống đủ lâu rồi, gặp gỡ đủ nhiều, chứng kiến đủ nhiều và việc cô ta trở nên như hiện tại cũng là điều hiển nhiên, có thể vẫn sẽ có những kẻ mạnh thực sự chân trọng nhưng cô ta căn bản là không mà thôi.
Về phần kiến mối thì cô ta cũng coi trọng mối quan hệ của cả hai bởi vì công chúa là kẻ đầu tiên cô ta có thể bày ra bản chất thật của mình được, hơn cả còn hết sức đáng tin nên tuy cả hai chỉ va vào nhau trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng như vậy là đã đủ để trở thành đồng bạn rồi.
Công chúa chủ động đi tìm nên ngay từ đầu đã chấp nhận kiến mối còn với kiến mối thì công chúa rất đáng tin cậy và cũng đủ mạnh mẽ để nhờ cậy vào nên việc cả hai trở thành bạn cũng là chuyện hiển nhiên mà thôi.
Chuyện của đám Octorp thì đành phải đưa cho VI xử lý vậy, kiến mối tự nhận là mình không phù hợp với mấy việc quản lý như vậy, nhất là khi xung quanh cô ta toàn là những kẻ có kinh nghiệm về mấy vụ này rồi nữa.
À mà nhắc qua chuyện kiến mối thì VI cùng các cư dân đều rất bất ngờ về cô ta của hiện tại, tuy cô ta cũng giải thích rõ rồi nhưng bọn họ vẫn chưa hết bất ngờ bởi vì trong ấn tượng của bọn họ thì kiến mối như thế nào ai cũng biết rồi đấy.
Chỉ là điều đó không có nghĩa là kiến mối thực sự khác biệt hoàn toàn so với trước kia, đúng hơn thì nó hiện tại là cô ta nhưng không vì thế mà đánh mất nó, chỉ là một phiên bản bộc lộ ra nhiều tầng thái cảm xúc hơn mà thôi.
Sâu xa hơn thì kiến mối cũng không nói bởi vì chuyện này liên quan đến vách ngăn cùng hộp chứa bên kia, công chúa không muốn cô ta kể chuyện này cho bất cứ ai khác biết cả nên cứ tạm thời giữ bí mật trước đi cái đã.
Dù sao theo giọng điệu của công chúa thì có vẻ mọi thứ rất nguy hiểm hay ít ra thì theo cảm nhận của kiến mối thì công chúa đã cố tình nhấn mạnh như vậy, mà dù sao vụ này cũng chỉ ảnh hưởng đến mình cio ta mà thôi nên không cần phải nói với những cư dân khác.
Có điều những lời khuyên cũng như thánh tự mà công chúa bỏ lại thực sự sẽ giúp đỡ kiến mối rất nhiều trong tương lai nên có thể coi đây là bí mật giữa cả hai luôn, tuy cô ta hiện tại vẫn chưa có ý tưởng nhưng sẽ cố thử nghiệm thêm bằng cách này hay cách khác.
Chắc tối nay kiến mối sẽ thử nghiệm tiến vào hộp chứa bên kia của vách ngăn thêm một lần nữa, còn hiện tại thì cô ta vẫn tiếp tục làm những phần việc của mình mà thôi, tiếp tục đào sâu hơn vào các thuật toán còn không thì trợ giúp các cư dân trong quá trình mở rộng Dungeon.
Đương nhiên bây giờ thì Dungeon sẽ nhộn nhịp hơn đôi chút vì có thêm một chủng tộc mới được bổ sung vào, bởi vì các Octorp đều nghe lệnh của công chúa một cách tuyệt đối nên chúng cũng sẵn sàng hợp tác với bọn họ.
Quy mô Dungeon của hang kiến thứ mà vẫn luôn được VI sắp xếp rất ổn thỏa và chừa ra rất nhiều sức chứa giờ ngay lập tức đã bị lấp đầy rồi, thậm chí bọn họ còn phải tống một số món đồ ra ngoài để lấy thêm không gian nhằm gia tăng sức chứa.
Ban đầu thì VI cứ cảm thấy là lạ vì không thể nào chỉ chưa đầy 50 cá thể Octorp lại chiếm dụng nhiều sức chứa đến vậy, đó là cho tới khi chúng giải đi tải trọng trên người và quay trở lại hình dạng gốc của mình.
Tên thật của chúng là High Octorp, theo lời giải thích của bọn chúng thì bọn chúng có ba trạng thái, một là hóa nhỏ như tất cả đều đã thấy trước đó, lực chiến đấu cơ hồ bằng không nhưng đổi lại thì khả năng phụ trợ được tăng cường.
Hình dạng thứ hai là cái mà bọn họ đang thấy, với những con mực thì chúng biến thành dạng khổng lồ, to gần gấp rưỡi so với các Fomor, thân dưới là xúc tu bạch tuộc, giữa là thân người với một số loài hà bám trên phần bụng.
Tay phải to ngang với đầu của các Fomor mà không có ngón, đúng hơn thì trên "bàn tay" phải có mọc ra 5 cái móng giống như các loài chó mèo có hình dạng tương tự với ngón tay và cũng có thể di chuyển linh hoạt hệt như ngón tay bình thường vậy.
Tay trái tới ngang phần củi chỏ được tách ra làm hai và tại hai đầu "bàn tay" mọc ra hai cái miệng đầu răng nhọn nhìn trông cực kỳ quái dị, đằng sau lưng của nó cũng cũng mọc ra tổng cộng 10 cái xúc tu phát quang khác nhau có chức năng gây ra rất nhiều loài độc.
Đầu thì là đầu cá mập, có tổng cộng 4 mắt màu xanh, 2 bên mang và một hàm răng sắc nhọn, nước da có màu sắc chủ đạo là màu xám xanh nhưng tại phần lưng, hai nên tay cùng nửa đầu trên lại được bao phủ bởi một nước da màu đỏ.
Còn với bạch tuộc thì sở hữu thân như sâu, bao phủ bên ngoài là một lớp vảy xanh dương, không tay chân, đầu cá mập có tổng 10 mắt màu đỏ và tại gần phần đầu mọc ra tổng 2 cặp cánh, hàm răng sắc nhọn, màu da chủ đạo là vàng nhạt không tính phần vảy.
Hình dạng cuối cùng là nhân hình, với mực là một chàng trai (?) khoác lên mình một bộ đồ bó người có đấu bồng thả lui sau màu xanh đen, tại phần khuỷu chân và khủy tay được bảo vệ bởi một lớp giáp 2 tầng màu đỏ, mang bao tay màu trắng, ủng màu trắng.
Căn bản thì nhìn rất con người cho tới khi nhìn lên mặt với một con mắt màu xanh dương, mặt thì vẫn rất điển trai nhưng phía sau đầu thì dài ra và có hình dạng hệt như một con cá hồng vậy, nếu đứng từ xa nhìn thì còn tưởng nhầm là tóc.
Tại phần đỉnh đầu kéo xuống trán rồi thu gọn lại về mũi thì có chút lồi lên hệt như phần đầu của cá vàng đầu lân, khác ở chỗ là phần lồi lên này đủ cứng cáp để giúp bọn chúng có thể dễ dàng cụng đầu vỡ cả tường.
Số lượng xúc tu phát quang cũng được giảm làm 4, hai cái mọc sau hông tự động ôm lấy phần eo hệt như thắt lưng vậy còn hai cái thì được mọc sau vai cũng được thả ra phía trước, nếu nhìn qua thì cũng tưởng là một miếng khăn quàng cổ thông thường.
Còn về đám bạch tuộc thì được lấy hình tượng là các cô gái (?) với nhan sắc tuyệt đẹp, mặc lên mình một bộ đầm với phần chân rộng màu chàm, trên phần váy cũng xuất hiện một số con hà nhỏ, tay chân thì hệt như con người.
Gương mặt cũng cực kỳ con ngươi với đôi mắt đỏ, trên đầu đội vương miện là phần hộp sọ trên của hình dạng thứ hai và trên đó được đính 6 viên ngọc màu đỏ, tóc màu hồng và phát triển thành hai con thủy quái tại hai bên phải trái với cặp mắt màu đỏ.
Sau phần hông cũng mọc ra hai cặp cánh dơi nhỏ, trên tay đeo một đôi găng tay màu chàm đồng bộ với đầm, ngoài ra thì màu da của cả hai trong hình thái này đều là màu xám tro, nhìn gần tương đồng với con người.
Trong ba hình thái thì cái thứ nhất không có khả năng chiến đấu, cái thứ hai là dùng cho các cuộc chiến quy mô lớn còn cái thứ ba thì được dùng cho nhiều chuyện hơn và cũng nhỏ gọn, thuận lợi trong chiến đấu dù không mạnh được bằng cái thứ hai.
Có thể thấy công chúa cũng đã bỏ ra rất nhiều tâm tư trên người chủng tộc High Octorp này đấy, chẳng qua là cô ta vẫn coi chúng vẫn chưa đủ mạnh để "phù hợp" trong chiến đấu do tiêu chuẩn của cô ta có phần hơi cao quá mức.
Để nhập gia tùy tục hơn thì một trong số các High Octorp cũng đã tình nguyện hy sinh để kiến mối ăn, nhờ vậy nên chủng High Octorp cũng đã trở thành chủng tộc thứ sáu tại Dungeon của hang kiến cũng như là các cư dân chính thức.