Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 110: Kết thúc kỳ nghỉ trăng mật dài hạn.




Chương 110: Kết thúc kỳ nghỉ trăng mật dài hạn.

Tại một hành lang nào đó, một người đàn ông sở hữu cơ thể nhân hình nhưng toàn thân được bao phủ bởi một bộ giáp trụ màu bạc sáng, căn bản là giáp toàn thân, thậm chí đầu cũng đội mũ trụ, nhưng nếu để ý kỹ hơn thì đây chỉ là một loại giáp nhẹ nào đó có tính phòng ngự không quá cao để đổi lấy tốc độ cùng tính linh hoạt cần thiết.

Thứ duy nhất mà chúng ta có thể thấy được là ánh mắt của người đàn ông đó thông qua khe hở của mũ trụ, một đôi mắt không hiểu vì sao nhưng lại có đôi phần bình thản, thậm chí là cợt nhả thái quá, một thứ hoàn toàn khác so với bề ngoài của hắn.

Bên cạnh người đàn ông đó là một cô gái con người nhưng lại sở hữu loại khí chất nhìn qua là đủ biết cô ta không được biết bình thường lắm, đôi mắt màu vàng sẫm nhưng lại toác ra một vẻ đẹp thanh thoát đi kèm với một nét cực kỳ tăm tối, nếu cặp mắt đặc trưng của các Goblin King là vàng kim chiếu rọi thì thứ này lại ngược lại hoàn toàn.

Điểm trái ngược lớn nhất đó chính là sự đơn thuần trong đôi mắt của các Goblin King, nó đại diện cho lòng tham nguyên thủy nhất cùng bản năng của kẻ săn mồi hùng mạnh bậc nhất, nó cũng là thứ bằng chứng để xác định địa vị tối cao của bọn họ dưới tư cách là một Goblin cũng như là một Fallen Species.

Còn với đôi mắt màu vàng sẫm này thì lại nói lên sự điên loạn đến cùng cực, bên trong tròng mắt của người phụ nữ đó là từng tia ánh bạc hiện rõ ra, gần rìa thì lại có màu đen vẩn đục, một đôi mắt thật đẹp, thật gần gũi nhưng cũng đồng thời thể hiện chính xác bản chất của chủ sở hữu.

Lông mi của cô ta cũng được đánh đậm lên trông cực kỳ nổi loạn, đúng hơn thì nó chỉ càng khiến cho sự điên loạn vốn sẵn đã rất dễ thấy từ đôi mắt màu vàng sẫm kia càng dễ dàng trông thấy hơn bao giờ hết.

Mái tóc của cô ta cũng được cắt ngắn ngang vai nhưng trông cực kỳ lộn xộn, nó không hề đồng đều, trông cứ như là được cắt bởi một kẻ thậm chí còn chẳng có bất cứ kinh nghiệm hay khiếu thẩm mỹ nào.

Nhìn mái tóc của cô ta cực kỳ lộn xộn nếu bình thường thì nó thực sự không ưa nhìn cho lắm nhưng với cô ta thì mọi thứ thực sự rất hoàn mỹ, thậm chí chính kiểu tóc này mới có thể tôn lên được vẻ đẹp tiềm ẩn loại khí chất điên dại nào đó từ cô ta.

Kết hợp với đó là hai màu sắc trắng và đen được đan xen với nhau, nửa đầu trắng còn nửa đầu đen, nửa đầu trắng có vài sợi màu đen còn nửa đầu đen lại lẫn vào lại sợi màu trắng, nhìn sơ qua chẳng biết được liệu màu tóc ban đầu của cô ta là màu gì.

Ngoài ra thì hệt như Mariana, cô ta cũng thả xuống một luống tóc, chỉ là ở đây thực sự là tóc chứ không phải là một loại gần giống như xúc tu bạch tuộc nào đó, hai luống tóc này tiếp tóc này chạy tới ngang ngực và cũng chẻ ngọn nhìn rất khó chịu.

Hơn cả hai luống tóc này cũng chứa đựng hết mọi tinh hoa của bộ tóc này, một bên thì màu trắng nhưng lại có ngọn màu đen, một bên thì màu đen nhưng lại có ngọn màu trắng, tóc mái của cô ta phủ hết trán, thậm chí che đi phần lông mày.

Về phần trang phục thì ngoài cùng là một chiếc áo khoác ngoại cỡ được phải ngang vai và không xỏ ông tay áo vào, hai bên vai cô ta cũng xuất hiện một loại sinh vật nào đó như Slime màu đen có chức năng giữ chiếc áo khoác không bị bay đi.

Bên trong là một bộ đầm Gothic ngắn màu đen với hai dây để hở ra vòm cửa sổ khá lớn, tương thích với bộ ngực của cô ta, về phần giày thì cô ta mang cho mình một đôi bốt Goth khá cao màu đen, thứ giúp cô ta cao lên phải gần 5cm.

Khác với người đàn ông kia đang bước đi trên đại sảnh, cô ta trôi nổi bay ngay cạnh hắn trong tư thế lưng hơi ngả về đằng sau như dựa trên một thứ gì đó khi vẫn đang chú tâm vào một quyển sách mà cô ta đang cầm đọc bằng cả hai tay.

"Phân bộ này có hơi vắng vẻ nhỉ?"

Cô gái kia mở miệng nói chuyện trước, tuy sự chú ý của cô ta vẫn luôn duy trì về hướng quyển sách trong tay nhưng không khí vắng vẻ hiu quạnh này lại quá dễ dàng để nhận thấy, chỉ cần liếc mắt sơ qua thôi cũng đã thấy rõ rồi.

Thật ra thì cô ta cũng không quá rõ về những nơi như này lắm, đúng hơn thì cô ta tuy thuộc vào trong cơ cấu tổ chức nhưng cũng chỉ mới trong khoảng thời gian đâu đó vài trăm năm gần đây thôi, hơn cả hầu hết thời gian đó cô ta còn đang lưu lạc ở bên ngoài cùng người đàn ông này nữa.

"Lạ thật, đây là lần đầu tiên nó vắng vẻ vậy đấy, hôm nay cũng không phải đại lễ đặc biệt hay gì cả, đáng lý ra hầu hết các tín đồ vẫn phải xuất hiện xung quanh đây mới phải, chỉ có các World Eater mới có khả năng đi ra ngoài làm nhiệm vụ mà thôi."

Đến cả người đàn ông kia cũng thấy rất lạ, đây không phải là lần đầu tiên hắn tới phân bộ này, dù đồng ý rằng hắn hoạt động chủ yếu ở tổng bộ nhưng cơ cấu của các phân bộ thì hắn vẫn nắm rất rõ do địa vị đặc thù của hắn.

Phải, hắn chính là đứa bé trong lời nói của Mariana, kẻ được định sẵn là sẽ sớm trở thành cánh tay phải của công chúa khi cô ta trưởng thành, mọi thứ đều đã và đang được ấn định từ hàng ngàn năm trước rồi.

Bởi vì đó cũng là khoảng thời điểm mà hắn hay cậu bé tên Photos trở thành một World Eater, ngoài ra thì đương nhiên là không có chuyện nữ tư tế bãi nhiệm rồi trao lại chức vụ cho con gái đâu, dù ngài ấy lười thật nhưng vẫn luôn làm mọi chuyện đâu vào đấy.

Hơn cả nữ tư tế cũng không phải là dạng thích đùn đẩy trách nhiệm cho kẻ khác, nhất là khi kẻ đó còn là con gái của mình nữa, chủ yếu là bởi vì sắp tới bọn họ sẽ dựng một phân bộ khác với quy mô cực kỳ lớn.

Thậm chí có thể xem là nhánh thứ ba nên công chúa sẽ được cử đến đó và Photos cùng một số thành viên đã sớm được chỉ định từ trước sẽ đi cùng, trong đó bao gồm cả vợ của hắn, cũng là cô gái đang ở ngay cạnh hắn.



Về căn bản thì cả hai cũng vừa kết thúc kỳ nghỉ trăng mật dài hạn kéo dài vài trăm năm của mình, đương nhiên có thể kéo dài lâu như vậy là vì cả hai được sự cho phép từ trước bởi cha nuôi của Photos và trong quá trình đó giáo hội không hề liên lạc với anh ta nên cứ thỏa sức tận hưởng thôi.

Ngoài ra thì vợ của Photos tên là Ovilia, lần đầu cả hai gặp nhau thì cũng là trong một lần làm nhiệm vụ, căn bản thì bề ngoài là như vậy nhưng thật ra nó giống như một thử thách để thử xem liệu Photos có đủ khả năng để đảm nhận chức vị cao quý kia trong tương lai hay không?

Nhưng tầm quan trọng của nhiệm vụ này vẫn còn đó, nội dung của nhiệm vụ cực kỳ đơn giản, đó là tạm thời phong ấn mọi sức mạnh có trong Photos vào cái Halo sau đầu, thứ còn lại duy nhất đó chính là kỹ thuật cùng bản chất chiến đấu đơn thuần.

Mục tiêu đó chính là thông hôn với một thần tộc tại mảnh vỡ của một vực khá lớn tên Land of Forsake, căn bản thì đó là một vùng đất khá lớn, đủ lớn để gần bằng một thế giới tầm trung rồi, đương nhiên lớn ở đây không phải là từ dùng để miêu tả về quy mô hay bản chất của nó.

Mà là để miêu tả về nguồn năng lượng kiến tạo của nó, thứ mà chỉ chảy trong Hyperspace, đầu nguồn của mọi dạng định nghĩa của mỗi một thế giới, là hạch tâm và cũng chính là bản chất của thế giới đó.

Tuy Land of Forsake chỉ là một mảnh vỡ của một vực nhưng nó lại chứa đựng rất nhiều năng lượng kiến tạo bên trong đó, theo như thầy kiêm cha nuôi của Photos, Eldest God, đầu lĩnh của các Eldricth Being tường thuật lại thì chắc đâu đó bằng với một thế giới tầm trung.

Chừng đó là quá nhiều so với một mảnh vỡ chỉ to bằng từ một cho đến hai lục địa của một hành tinh tầm trung có dạng sống và cũng chính vì lý do đó nên các thế giới lân cận cũng thèm khát nguồn năng lượng này.

Land of Forsake là một nơi không có thần, lý do thì là vì nó là một mảnh vỡ, tức là các vị thần của cái vực này đã sớm c·hết sạch sau khi nó sụp đổ và nổ tung thành nhiều mảnh vỡ khác nhau rồi nên thứ duy nhất còn sót lại đó chính là các quy tắc đơn giản nhất.

Những quy tắc tuy đã sớm vỡ vụn ra thành rất nhiều các mảnh vỡ nhỏ bé nhưng vẫn đủ để khiến cho sinh mệnh tại Land of Forsake chớm nở cũng như bảo vệ chính mảnh vỡ này khỏi sự nhòm ngó của những kẻ đến từ bên ngoài.

Đương nhiên sự bảo hộ này cũng chỉ là trước những vị thần của thế giới bong bóng mà thôi, lên quy mô cao hơn thì còn lâu nhưng bởi vì vị trí đặc thù của mảnh vỡ này lại nằm khá xa so với trung tâm của tất cả nên các thế giới lân cận đó cực kỳ nghèo.

Thậm chí phần nhiều trong số đó chỉ có thể được tính là các giáp giới với nhiều kích cỡ khác nhau thay vì là một thế giới hoàn chỉnh vậy nên sự tồn tại của các thế giới bong bóng tại nơi đó đã có thể xem như là đỉnh tiêm rồi.

Và như đã nói rồi đấy, lớp màn chắn do các quy tắc vụn vỡ kia dựng lên đủ khả năng để ngăn cản đám thần từ các thế giới bong bóng như vậy trở xuống nên căn bản là bọn chúng chỉ có thể nhìn mớ năng lượng kiến tạo này trôi nổi mà thầm nuốt nước bọt thôi.

Nhưng thật ra thì màn chắn này không phải là tuyệt đối, thần đến từ bên ngoài vẫn có thể gửi thông điệp của mình hay thần ngôn xuống cho các sinh vật có khả năng tâm linh đủ mạnh bên trong Land of Forsake được.

Đó cũng là lúc mà Land of Forsake mở ra một thời đại mới khi mà chủng tộc rồng nhận được sự phù hộ đến từ các vị thần đến từ bên ngoài, đó cũng là thời điểm mà bọn chúng nhận ra rằng tín ngưỡng chính là chìa khóa để gia tăng sự ảnh hưởng của chúng lên mảnh vỡ này.

Land of Forsake không có thần và các quy tắc của nó cũng đã sớm chỉ còn lại một chút mảnh vỡ nhỏ cố gắng liên kết lại với nhau để vận hành nơi này bằng một cách nào đó nên nó cần một vị thần để giúp nó tái định hình lại các quy tắc cũng như bắt đầu cải tạo lại nơi này với nguồn năng lượng kiến tạo kia.

Chỉ tiếc là thần đâu dễ để được tạo ra đến như vậy? Cách duy nhất còn lại đó chính là ủy thác vào những kẻ đến từ bên ngoài nhưng đồng thời các mảnh vỡ quy tắc kia cũng không ngu đến mức độ tin hoàn toàn vào một kẻ đến từ bên ngoài và thế là luật chơi đã được thiết lập.

Các vị thần đến từ bên ngoài sẽ thông qua việc gia tăng tín ngưỡng giữa những sinh vật tồn tại trong Land of Forsake để gia tăng tầm ảnh hưởng của mình lên đây và đó cũng là lúc mà các cuộc thánh chiến được mở ra.

Bắt đầu với n·ội c·hiến loài rồng, những sinh vật được cho là có độ tâm linh tương thích ở mức khá với các vị thần đến từ bên ngoài cho tới tận khi một giống loài tên thần tộc xuất hiện dưới sự thúc ép của chính thời đại và những mảnh vỡ quy tắc còn sót lại.

Thần tộc chính là bể chứa thích hợp nhất, bọn họ không chỉ dừng lại ở mức độ tương thích tâm lý cực cao mà còn có thể nhận được một phần quyền năng nhất định của vị thần mà bọn họ tin vào tùy vào mức độ ảnh hưởng của vị thần đó lên thế giới này.

Với sự xuất hiện của thần tộc thì tộc rồng gần như đã bị d·iệt c·hủng hoàn toàn và sau vài ngàn năm đến vài chục ngàn năm gì đó thì một vị thần trong số hàng trăm kẻ đã dành được hơn 80% quyền ảnh hưởng.

Hắn đã dựa vào lực ảnh hưởng tối cao đó để đúc những mảnh vỡ quy tắc còn sót lại kia kết hợp với một chút thần tọa của hắn để dựng lên một thứ mang tên Core of Order/cốt lõi của quy tắc, thứ đã mở ra một thời đại thống trị tuyệt đối của hắn lên toàn Land of Forsake.

Hơn 80% quyền ảnh hưởng thực sự là quá lớn nhưng tên thần kia lại quá yếu, so sánh với các thần vị thì hắn lại sở hữu thần vị thấp kém nhất, các vị thần còn lại đều thèm khát quyền ảnh hưởng của hắn nhưng bất thành, ngay thậm chí cả thần tối cao của thế giới nơi mà hắn là thần.

Chỉ là hắn có tư cách để kiêu ngạo trước mặt những kẻ như vậy vì hắn đã gần với nguồn năng lượng kiến tạo kia lắm rồi, giờ nếu hắn muốn hủy kèo này thì coi như những kẻ còn lại cũng không còn canh mà húp vì chơi kích tự bạo cả Land of Forsake.

Cũng chính vì vậy nên các vị thần còn lại chỉ còn lại duy nhất một cách đó chính là thỏa hiệp với hắn, trong khi hắn mất cảnh giác thì bằng cách này hay cách khác tăng quyền ảnh hưởng của mình.



Chỉ là mọi thứ càng ngày càng vô vọng hơn khi hắn đã thông qua Core of Order để dựng lên Central 78, một hòn đảo bay khổng lồ đại diện cho quyền áp đặt tuyệt đối của hắn lên Land of Forsake.

Đó là cho đến khi thần tộc mà hắn giao dịch với phát điên và phá hủy hoàn toàn Core of Order khiến các mảnh vỡ quy tắc mà hắn đã giam cầm trước đó bằng thần tọa của mình lũ lượt bay ra khắp nơi trên Land of Forsake.

Phần nhiều trong số các mảnh vỡ đó đã được bắt lấy bởi các thần tộc khác, các vị thần ở bên ngoài đã nhân cơ hội đó để tác động vào, các vị thần đặt niềm tin của mình vào các chủng tộc khác như rồng, Giant các thứ cũng lũ lượt tác động vào.

Từ đó mở ra một cuộc chiến mới mang tên Ruined War/Cuộc chiến suy tàn, thứ đã khiến hơn 80% quyền ảnh hưởng của hắn giảm mạnh xuống còn đâu đó gần 60% chỉ là hắn vẫn còn Central 78 ở đó, miễn là vẫn còn thứ này thì địa vị của hắn vẫn không thay đổi.

Hơn cả phần lớn các mảnh vỡ vẫn nằm trong tay hắn, Core of Order vẫn còn đó hơn 70% các mảnh vỡ kia dù có được tìm lại thì vẫn phải tới Central 78 để tiến hành hợp nhất để tạo ra một Core mới rồi sau đó các vị thần khác mới có thể tác động vào để đổi Core thuộc về mình.

Miễn là mọi thứ vẫn còn xoay quanh Central 78 thì mọi thứ vẫn nằm trong tầm tay của hắn và vào lúc đó Olivia chính là một trong những thần tộc nắm giữa một mảnh vỡ của các quy tắc thoát ra ngoài trong tay.

Cuộc chơi này có thể chỉ dừng ngang như vậy nếu như một thế lực quá đỗi to lớn so với sân chơi này, thậm chí là 10 thế giới lớn mạnh nhất cũng không thể sánh bằng được vì bọn họ sở hữu kẻ mạnh nhất tác động vào.

Đương nhiên nếu nữ tư tế ra tay thì mọi chuyện thật quá sức dễ dàng, chỉ chuyện sẽ kết thúc với một cử động đơn giản làm hàng ngàn giáp giới cùng hàng chục thế giới bong bóng xung quanh quay về với cát bụi.

Mà như đã nói đấy, đây là một bài kiểm tra cho Photos với giám khảo là Eldest God, kẻ đứng từ bên ngoài nhìn vào tất cả, ông ấy chỉ ra tay khi hắn đã thắng hoặc là đã thất bại, những trường hợp khác thì ông ấy vẫn sẽ để mọi thứ diễn ra một cách bình ổn.

Thế là Photos sau khi từ bỏ tất cả mọi quyền năng đã tiến vào Land of Forsake với tư cách là một trong số các World Champion, các vị anh hùng được triệu hồi đến từ các giáp giới khác nhau trong Ruined War bởi Central 78.

Thứ được cho là giảm mạnh bước tiến của các thế lực khác để hắn có chút thời gian thở dốc, vào lúc đó thì đương nhiên Photos chẳng có gì cả, đã thế còn bị câm, thể chất của hắn cũng chỉ ngang dân thường tại Land of Forsake mà thôi nên hắn đã có một khoảng thời gian tại đây.

Trong lúc mà Photos đang dò la xung quanh để tìm hiểu khu vực lân cận cũng như tìm hiểu thêm về hệ thống sức mạnh của Land of Forsake thì hắn đã đụng độ Olivia một cách đầy "ngẫu nhiên" đương nhiên cũng chẳng ngẫu nhiên lắm vì cô ấy đi tìm hắn.

Sự xuất hiện của các World Champion đã thực sự ảnh hưởng rất lớn đến Ruined War, việc này khiến phe phái của Olivia gặp rất nhiều khó khăn nên cô ấy muốn tìm một số World Champion tiềm năng để giúp cô ấy trong cuộc chiến này.

Photos được biết là anh ta chính là một trong số đó và phải mãi sau này khi anh ta tiếp cận được với hội bàn tròn, nơi mà các World Champion lang thang tụ tập lại với nhau để tìm kiếm sự bảo vệ trong Ruined War thì anh ta mới biết được thêm về các phe phái cụ thể.

Đương nhiên chủ yếu là các phe phái chính đang nắm giữ các mảnh vỡ, Olivia là một trong số đó và cũng thật bất ngờ khi cô ấy chỉ có một mình, bởi vì Photos bởi vì một số sự kiện khác nhau đã không may g·iết luôn hai cận vệ thân cận của cô ấy.

Sau vài chuyện được lược đi tầm đâu đó chục năm thì Photos lúc này đã tạm thời có chút chỗ đứng của Land of Forsake, lúc này thì anh ta cũng đã trở thành phối ngẫu của Olivia, căn bản là bia đỡ cỡ lớn.

Giải thích đơn giản thì thần tộc là một giống loài dạng mẫu hệ, tức giống cái là giống cầm đầu và mỗi thần mẫu có thể có rất nhiều phối ngẫu tùy theo mong muốn của thần mẫu đó với nhiều mục đích khác nhau như chính trị các thứ.

Mẹ của Olivia là một thần mẫu sở hữu hai phối ngẫu, một là chiến binh vĩ đại nhất của Land of Forsake, kẻ đã giúp bà ta cũng như vị thần kia diệt không biết bao nhiêu chủng tộc để rồi khi đã nắm lấy hơn 80% quyền ảnh hưởng trong tay thì ông ta đã bị trục xuất.

Hiểu đơn giản thì vị thần kia muốn cục diện giằng co như thế này hơn là thành công độc chiếm được mớ năng lượng kiến tạo kia, cục diện vẫn cứ giăng cò thì các bên vẫn sẽ phải nâng hắn như nâng trứng.

Nhưng một khi hắn đã chiếm được đống năng lượng kiến tạo kia thì không có chuyện đó đâu, thậm chí dù hắn có lấy cái cớ tự bạo để đe dọa đi chăng nữa thì cũng vẫn vậy thì giờ bọn họ hết cơ hội rồi, vậy nên thay vì chờ chực một cách vô vọng thì các bên sẽ thực sự làm liều và hắn không dám lấy mạng của mình ra đánh cược.

Sau này thì phối ngẫu đầu tiên đã trở lại với tư cách là một World Champion, sau đó đã bị Photos xiên mất, Olivia cũng không phiền lắm vì cô ấy cũng chẳng ấn tượng gì với cha của mình cả, dù sao không lâu sau khi cô ấy được sinh ra thì ông ta đã bị trục xuất rồi.

Phối mẫu còn lại của thần mẫu kia là một pháp sư sở hữu ma pháp, căn bản thì ông ta quá mạnh so với Photos vào lúc đó, thậm chí có thể nói rằng kể cả khi anh ta sở hữu quyền năng ban đầu thì cũng chưa chắc đã đánh được với một phù thủy dạng chiến đấu.



Thật may mắn khi ông ta đ·ã c·hết từ trước đó rất lâu vì một nguyên do gì đó, còn việc là phối ngẫu duy nhất của Olivia thì chủ yếu là vì Photos đủ mạnh để giúp cô ấy đạt tới được mục đích của mình là chính.

Đương nhiên phần nhiều là vì Photos đã g·iết toàn bộ những kẻ đến gần Olivia mà cô ấy không hề hay biết nữa, chủ yếu là vì anh ta ghen thật, với cô ấy thì mối quan hệ giữa cả hai chỉ dừng lại ở mức độ lợi dụng lẫn nhau.

Olivia muốn một vị thần thực sự quan tâm tới Land of Forsake chiếm được quyền ảnh hưởng tối cao, vị thần mà sẽ không tác động vào vận mệnh của các dân chúng tại đây, vậy nên cô ấy đã thỏa thuận với rất nhiều vị thần.

Còn về mục đích của Photos thì ban đầu chỉ là mong muốn hoàn tất thử thách này để không phụ công ơn nuôi dưỡng cùng sự kỳ vọng của cha lẫn nữ tư tế nhưng dần dà nó chuyển sang thành sống vì cô gái tên Olivia này.

Thực sự thì Photos không quá hiểu thứ mà Olivia mong muốn lắm, với góc nhìn của anh ta, một kẻ duy nhất còn sống sót từ một thế giới bong bóng bị nữ tư tế vô tình ô nhiễm sang thành một kẻ được cha cùng nữ tư tế ưu ái một cách vô điều kiện thì anh ta không thể hiểu được những thứ đơn giản như vậy.

Chỉ là có thể Photos đã bị ánh mắt kia, những hành động kia, những cố gắng kia mê hoặc từ lúc nào không hay rồi, có thể mọi chuyện giống như nữ tư tế nói vậy, khi đã yêu rồi thì bản thân mình cũng chẳng biết tại sao lại đang yêu.

Mọi thứ tới rất bất chợt và khi mọi thứ đã hoàn thành thì đó cũng là lúc mà Photos trong hành trình gần 50 năm tại Land of Forsake phản bội lại Olivia khi giờ đây phong ấn lại Halo của anh ta đã được giải trừ.

Eldest God cũng đã dọn sẵn đường trở về cho Photos, giờ thì Land of Forsake đã được đặt dưới sự bảo hộ của giáo hội hỗn mang với mục đích để làm bàn đạp cho sự thành lập của một phân bộ cỡ lớn có thể tính là nhánh thứ 3 của giáo hội.

Olivia lúc đó cực kỳ bất ngờ và cũng đầy căm phẫn vì cô ấy nhận ra rằng vị thần mà cô ấy đã phải đánh đổi rất nhiều thứ để thuyết phục được trong cuộc đàm phán nay đ·ã c·hết và đó cũng là lần đầu tiên mà Photos thấy cô ấy khóc.

Lý do thì đã quá rõ rồi, Olivia sợ hãi thứ quyền năng của Photos, cô ấy là như vậy, một thần tộc đã cố gắng hàng trăm năm trời để có thể tự mình đạt lấy được sự tự do cho chính bản thân lẫn Land of Forsake.

Đối mặt với một thứ quá đỗi quyền năng như Photos lẫn Eldest God thì Ovilia không thể nào mường tượng được và cũng không dám mường tượng về, cô ấy đã đánh đổi quá nhiều thứ để có thể đi tới được ngày hôm nay.

Hơn cả vào lúc mà Photos nhận lấy toàn bộ quyền năng trước đó thì Olivia đã thấy được sự chênh lệch của cả hai là quá lớn, anh ta hệt như vầng thái dương vậy, ánh mắt chứa đầy thứ hy vọng chói chan khó hiểu hệt như thánh thần không thể x·âm p·hạm.

Còn Olivia thì sao? Cô ấy là một phù thủy đã làm không biết bao nhiêu thứ tồi tệ chỉ để đạt tới được bậc thang này, cô ấy cảm thấy kinh hãi trước một thứ như Photos, một thứ sinh vật sinh tồn trong một thực tại thối nát đến tận cùng mà vẫn giữ được thái độ điềm tĩnh cùng tâm cảnh chói sáng đến lạ thường.

Thật cao, cao không thể chạm tới hệt như thần linh trên đầu, mọi thứ bên dưới này với thần linh thực sự quá nhỏ bé, không đủ để ngài chú ý đến, thậm chí dù ngài có hạ phàm và trải qua tất cả khổ ải trần thế đi chăng nữa thì ngài vẫn chấp nhận nó như một điều hiển nhiên và sẵn sàng tha thứ cho tất cả.

Hơn cả là bản thân Olivia tin rằng mọi thứ đều hoạt động dựa trên lợi ích và cô ấy không rõ bản thân có bất cứ giá trị gì với Photos, thể xác? Cô ấy không phải là kẻ đẹp nhất tại Land of Forsake, thậm chí chính anh ta cũng đã g·iết c·hết người con gái đó, một trong những chị em của cô ấy vì lợi ích của chính cô ấy.

Quá khó hiểu, thật không thể hiểu nỗi, càng nghĩ thì Olivia lại càng không dám đối mặt với sự thật trước mắt, rằng trong gần 50 năm qua cô ấy đã ở cùng một kẻ quá đỗi kinh khủng như vậy, thậm chí còn sinh ra tình cảm với hắn.

Photos chưa từng thể hiện tình cảm một cách cụ thể nhưng Olivia lại có chút thương cảm anh ta, vậy nên cô ấy mới chọn anh ta làm phối ngẫu đầu tiên và bản thân cô ấy cũng không ngờ tới rằng chỉ cần anh ta là đủ để giúp cô ấy hoàn thành mọi thứ.

Tâm lý của Olivia là dạng sẵn sàng có thêm nhiều phối ngẫu nữa miễn là việc đó giúp cô ấy gia tăng được sự ràng buộc với các kẻ mạnh khác nhằm đưa cô ấy tới gần hơn với mục đích ban đầu nhưng đến cuối cùng thì việc đó vẫn không cần thiết.

Một phần là vì điều kiện tuyển chọn phối ngẫu của Olivia có chút cao khi cô ấy chỉ chọn những kẻ thực sự có thể tin được và sẽ không có quan hệ thân thiết tình cảm mà chỉ sẽ duy trì dưới dạng lợi ích, ít nhất là cho tới khi cô ấy thành công nắm được Core tới tay.

Phần còn lại là vì những kẻ đó cứ dần dần thưa thớt theo thời gian, ban đầu thì Olivia cứ tưởng là do ảnh hưởng đến từ Ruined War nhưng khi chạy đến giai đoạn hậu kỳ rồi thì cô ấy bắt đầu nghi ngờ về nó nhưng cô ấy chưa bao giờ nghĩ đó là Photos.

Vào lúc này thì Olivia dần hiểu mọi chuyện và việc đó cũng càng khiến cô ấy sợ hãi hơn vì cô ấy không hiểu nỗi tại sao Photos lại muốn làm như vậy, làm mọi thứ một cách vô điều kiện cho cô ấy, thậm chí là sẵn sàng loại trừ bất cứ ai khi cần thiết.

Việc này khiến Olivia có chút liên tưởng đến Yas cùng Jill, hai con sói đại diện cho quan hệ phối ngẫu giữa cô ấy cùng Photos, chúng trung thành một cách vô điều kiện và cũng sẽ bảo hộ, thậm chí là diệt trừ bất cứ ai tiếp cận cô ấy với ác ý.

Chỉ là Yas cùng Jill không suy nghĩ phức tạp như Photos, chúng đến cuối cùng cũng chỉ là sói mà thôi, cũng bởi vì cái tâm lý đó nên anh ta cũng đã mất một khoảng thời gian để dạy lại Olivia đấy, khá cực khổ theo nhiều nghĩa.

Có điều Photos đã đánh dấu chủ quyền vào ngày hôm đó, tuy Olivia phản kháng rất mạnh, thậm chí còn cố gắng t·ự s·át không biết bao nhiêu lần nhưng đêm đầu tiên của cả hai cứ thế trôi qua dù việc đó đã bị nữ tư tế đồn khắp cả giáo hội rồi.

Lý do tại sao Photos làm vậy thì Eldest God có thể lý giải phần nào được vì đây là do bị nữ tư tế dạy hỏng, lý do công chúa ra đời cũng là vì phần tính cách này của ngài ấy mà ra cả, căn bản là trong mối tình tay ba kia thì ngài ấy không có cửa thắng nên đè xuống làm một lần rồi chấp nhận biến mất.

Tâm lý rất quyết liệt, tuy ta không thể thắng nhưng lần đầu của chàng thì chắc chắn phải là của ta, dạng dạng vậy, vậy nên cũng đừng hỏi tại sao Photos bị dạy hỏng, đến Eldest God cũng không khuyên được.

Thật may mắn khi sau này Olivia cũng chấp nhận mối quan hệ của cả hai rồi dạy ngược lại Photos về mấy chuyện như vậy, có thể nói rằng đến ngang đó rồi thì chỉ có mỗi mình vợ nói là nó nghe thôi chứ chân lý mà cha nuôi truyền đạt chẳng có mấy cái lọt nổi vào tay, nữ tư tế nói cái gì thì nghe răm rắp cái đó thì đúng khổ.