Trói Buộc Trái Tim Em

Chương 14: KHÔNG CÓ BẤT CỨ QUAN HỆ GÌ NỮA




_ Thật tốt là em ăn giỏi đó, có vừa miệng em không ?

Ảnh Quân để người Ô Lập Na nằm dựa hẳn vào người anh, sau đó múc một muỗng cháo thập cẩm đút vào miệng cô ân cần hỏi, Ô Lập Na với thân thể yếu ớt tựa đầu vào hõm vai anh gương mặt có chút đỏ au vì sốt.

_ Thấy em khỏe hơn một chút thật tuyệt, sẽ thoải mái hơn nhiều vì bây giờ em đã tiếp nhận tôi

Lúc trước Ảnh Quân đối với cô là sự căm hận, ghê tởm nhưng chính vì hành động quan tâm ân cần của anh đã khiến cô nhìn anh với con mắt khác, lâu dần cũng chấp nhận sự thân mật này. Ảnh Quân đặt tô cháo xuống bàn yêu thương miết nhẹ vào cặp má phồng hồng của cô sau đó hơi khom người cúi xuống hôn nhẹ vào má cô.

Ô Lập Na ngượng ngùng muốn né tránh đi nhưng không được, Ảnh Quân đành khẽ cười nhẹ.

_ Đã được một tháng, mà em vẫn ngại mấy chuyện này sao ?

_ Không...không có

Thật là một cô nhóc cứng đầu mà, Ảnh Quân khẽ nhếch môi cười một cách gian xảo anh không hề hé môi lấy một lời mà bất ngờ lật ngược người nằm đè Ô Lập Na dưới thân, ánh mắt cô rung rinh nhìn Ảnh Quân.

_ Không được đâu, tôi vẫn chưa khỏi bệnh

_ Hừm, tôi sẽ nhẹ nhàng nhất có thể với người bệnh như em

Tay Ảnh Quân rất nhanh đã di chuyển xuống vùng nhạy cảm của cô sau đó đưa hai ngón tay nhè nhẹ đâm vào trong, một lúc sau anh rút ra rồi giơ hai ngón tay đó trước mặt Ô Lập Na.

_ Nhìn này, có vẻ như nó chảy hết ra ngoài vì tôi đã lấp đầy em đây này, thôi thì tôi sẽ lấp đầy em thêm một lần nữa như vậy thì bên trong em sẽ không trống rỗng

Ảnh Quân đưa tay nhào nắn cặp ngực căng tròn qua lớp áo mỏng của cô, Ô Lập Na chỉ biết mím môi nhìn anh bằng ánh mắt rơm rớm. Mỗi lần anh nhìn cô, anh luôn có một cảm giác khó chịu rằng cô có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Đôi bàn tay thô ráp thuần thục của anh nhanh chóng đã cởi bỏ hết áo ngủ trên người Ô Lập Na sau cùng anh cũng gỡ luôn cái khăn tắm đang quấn lấy hông đó, anh nhẹ nhàng đưa thứ thô cứng kia của anh vào bên trong cô.

_ A...Umm...Ảnh Quân..Ah-haa

Từ nhẹ nhàng đến mạnh bạo, Ảnh Quân bắt đầu thở dốc tiếp tục tăng tốc nhanh chóng, hai tay Ô Lập Na bấu chặt vào hai cánh tay săn chắc của anh nhưng miệng nhỏ không ngừng ngâm nga thật sự hết sức kích thích người bên trên.



Dưới sảnh chung cư Tần Tư Truy cầm trên tay hộp thuốc sốt, trên gương mặt hắn không giấu được sự lo lắng vội vã đi nhanh muốn gặp Ô Lập Na. Đến cửa phòng chung cư của cô, Tần Tư Truy nóng lòng bấm nhanh mật mã rồi đi vào trong, nhưng bên trong lại yên án đến lạ chợt hắn nghe khe khẽ tiếng ngâm nga xuất phát từ trong phòng ngủ của Ô Lập của.

Bất chợt hộp thuốc đang cầm trên tay bị Tần Tư Truy siết chặt đến mức méo xệch ra, hắn phừng phừng tức giận đi nhanh đẩy cánh cửa ra, đập vào mắt hắn là tấm lưng cường tráng của một người đàn ông mà hắn nhìn rất quen thuộc.

Tần Tư Truy giận dữ hét lên một cách thật thất thanh.

_ Hai người đang làm gì vậy hả ?

Nghe giọng nói khàn khàn vì tức giận của Tần Tư Truy trái tim Ô Lập Na dường như ngừng đập trong tí tách ngay cả hơi thở cũng trở nên khó khăn cơ thể cô run rẩy khẽ nấp trong lòng Ảnh Quân.

Còn Ảnh Quân thì lại rất nhởn nhơ không một chút gọi là sợ hãi trước sự căm phẫn của Tần Tư Truy, anh rất chi là nhẹ nhàng rút thứ thô cứng kia ra rồi mới từ từ xoay người để đối diện với Tần Tư Truy.

_ Ảnh Quân ?

Ánh mắt Tần Tư Truy trở nên thất vọng khi không thể nào ngờ đến một người là bạn thân và một người là bạn gái cứ thế mà hai người họ lại qua mặt hắn cùng nhau lăn giường. Tần Tư Truy siết chặt tay thành nắm đấm hắn nghiến răng khom người nhặt khăn tắm lên quăng thẳng vào người Ảnh Quân lạnh lùng lên tiếng.

_ Mặc vào đi rồi nói chuyện

Bị quăng như thế này Ảnh Quân cũng không hề giận chỉ nhàn nhạt cầm lấy khăn tắm đứng dậy quấn lại cho đàng hoàng, anh nhởn nhơ đi lại chỗ Tần Tư Truy.

BỐP.

Không ngờ Tần Tư Truy giơ thẳng nắm đấm vào mặt Ảnh Quân, Ô Lập Na kinh hãi bụm miệng lại không cho hét lên. Vì cú đấm khá bất ngờ khiến Ảnh Quân chưa kịp phòng thủ nên đã ngã nhào xuống đất, anh lòm còm ngồi dậy thì bất ngờ lần nữa Tần Tư Truy giơ nắm đấm thứ hai vào mặt anh.

BỤP.

Ảnh Quân khẽ lau đi vết máu trên khóe miệng, anh vốn là một con người không kiên nhẫn cú đấm thứ hai của Tần Tư Truy đã khiến anh không thể nào nhịn được nữa, anh cũng thẳng tay cho hắn bốn cú đấm vào mặt.

Tần Tư Truy khó khăn lòm còm bò dậy, hắn nhìn Ảnh Quân với ánh mắt đầy căm phẫn hai tay siết chặt lên tiếng chất vấn anh.

_ Ảnh Quân, tại sao cậu làm chuyện này với Lập Na bạn gái tôi, rốt cuộc hai người đã giấu giếm tôi bao lâu rồi ?



Nghe những câu hỏi chất vấn của Tần Tư Truy ngược lại Ảnh Quân rất bình thản khoanh tay trước ngực.

_ Ha, bạn gái ? Tần Tư Truy, cậu gọi hai từ 'bạn gái' đó không cảm giác ngượng mồm à, cậu không chăm sóc được cho cô ấy mà còn đến chất vấn

Tần Tư Truy khẽ nhướng mày, hắn không hiểu Ảnh Quân đang nói gì chính xác hơn là hắn không hiểu ý của anh.

_ Ý cậu là gì ?

Ảnh Quân nhìn đến khuôn mặt ngũ ngỡ như vờ không hiểu của hắn thì trong lòng không khỏi ứa gan tức giận, anh gượng đè nén giọng nói lại.

_ Được, nếu cậu không hiểu thì tôi sẽ trịnh trọng nhắc cho cậu hiểu, hai năm qua cậu chẳng hề yêu Ô Lập Na mà chỉ lợi dụng cô ấy chỉ vì cô ấy quá giống tình cũ của cậu, Tần Tư Truy ? cậu quá hèn hạ, trong hai năm qua cậu luôn tìm kiếm sự cảm thương của cô ấy, hầu như cậu ở bên cô ấy chỉ để cảm thấy tốt hơn về bản thân, tôi nói đúng chứ Tần Tư Truy

Toàn bộ những lời nói của Ảnh Quân như một con dao đang cứa vào tâm can của Ô Lập Na vậy, rất đau, đau đến quặn thắt nhưng cô không khóc, cô đưa ánh mắt không rõ mục tiêu nhìn Tần Tư Truy.

_ Điều mà Ảnh Quân nói có phải là sự thật không ?

Tần Tư Truy nhất thời luống cuống miệng lắp bắp muốn nói gì nhưng lại thôi, hắn đành siết chặt tay hơi cúi người im lặng. Ô Lập Na khẽ nhếch môi cười khẩy, tự chế giễu bản thân như một con ngốc luôn làm kẻ thay thế suốt hai năm qua cho Tần Tư Truy.

Hít hơi thở thật sâu Ô Lập Na nhìn Tần Tư Truy với ánh mắt lạnh lẽo ngay cả giọng nói cũng trở nên nhạt nhẽo.

_ Nếu anh không trả lời vậy tôi sẽ lấy sự im lặng của anh thay câu trả lời là sự thật, Tần Tư Truy ? anh có thể về được rồi từ giờ tôi sẽ không có bất cứ quan hệ gì với anh nữa

Dường như trong lòng Tần Tư Truy không cam tâm, giờ đây trái tim hắn đã có cảm giác đau nhói hắn muốn phản bác.

_ Lập Na, anh không chấp nhận chuyện này anh...anh..

_ Cửa bên kia không tiễn

Ô Lập Na nhàn nhạt đưa tay chỉ về phía cửa phòng, sự tuyệt tình lần này của cô đã khiến hắn hụt hẫng không cam tâm mà rời đi. Đợi Tần Tư Truy đi khuất rồi Ảnh Quân mới rón rén bò lên giường chưa kịp vui mừng thì bị Ô Lập Na chất vấn.

_ Đồ Ảnh cẩu già, chuyện long trời lở đất thế này tại sao anh lại giấu giếm tôi, có phải anh cũng xem tôi là một con ngốc như Tần Tư Truy không ?