Trói Buộc Nhân Tình

Chương 28: Biệt thự Trình gia.




Một chiếc xe Maybach sáng trọng màu ghi đậu bên đường.

Tiêu Ân Tuấn nhấn nút từ từ nâng cửa kính ô tô lên, tay trái rút từ trong túi quần ra một bao thuốc lá, hắn lấy ra một điếu đặt lên môi ngậm chặt đầu thuốc lá. Hai tay vỗ vỗ hai bên túi quần tìm chiếc bật lửa nhưng không thấy, hàng chân mày đã sớm trở lên cau có, các đường nét trên khuân mặt y cũng dần méo mó hơn bao giờ hết.

Hắn đã mất kiên nhẫn, khó chịu khua tay rút nhanh điếu thuốc ra khỏi môi, số phận của điếu thuốc lúc này cũng bị hắn vò lát gẫy vụn từng mảnh ở trong lòng bàn tay không một chút tiếc thương. Đôi mắt y đã không rời khỏi chiếc xe Lamborghini màu vàng kia rất lâu rồi, từ lúc hắn sai Kiều Minh lấy xe đưa hắn đuổi theo sau cô.

- "Ninh Gia Tuệ cô dám "Hồng hạnh vượt tường" ngang nhiên ngay trước mắt tôi hay sao?"

Lòng y trỗi dậy những thứ cảm xúc khó hiểu, cơn ghen ghét đố kị và cả cảm giác như bị phản bội khi chứng kiến cảnh tượng Trinh Trang bế cô bước vào trong chiếc xe kia.

Qua chiếc gương chiếu hậu, Kiều Minh trộm nhìn gương mặt đáng sợ của Tiêu Ân Tuấn cũng đã sớm lạnh hết cả sống lưng. Quan sát thấy chiếc xe Lamborghini từ từ lăn bánh rời đi, Kiều Minh còn chưa kịp lên tiếng hỏi thì đã nghe thấy giọng nói ma quỷ của hắn vang lên.

- Đi theo sau chiếc xe đó đi.

- Vâng.

Kiều Minh xoay chiếc chìa khoá nhanh chóng khởi động xe.

Ngoài trời mưa vẫn không ngừng rơi giống như trút nước.

Chiếc xe Lamborghini cuối cùng cũng dừng lại sau đó tiến vào bên trong một căn biệt thự màu trắng. Đây là gia sản của nhà họ Trình ở thành phố A, Trình gia nhiều năm trước đã chuyển đổi cơ nghiệp ra nước ngoài làm ăn, tiếng tăm trong nước tuy không lớn bằng Tiêu gia và Ninh gia nhưng công việc làm ăn tại nước ngoài khá thuận lợi cho nên cũng có chỗ đứng trên thị trường quốc tế.

- Hắt xì!!!!

Ninh Gia Tuệ đưa tay lên rụi rụi chiếc mũi của mình, có lẽ cô đã bị nhiễm lạnh.



Trình Trang nhìn Ninh Gia Tuệ đang run run vì bị nước mưa ngấm vào người, mặc dù anh đã tăng nhiệt độ trong xe lên hết cỡ nhưng trang phục trên người cô đã trở lên ướt sũng như vậy trong xe lại không có đồ để thay, lòng anh không khỏi cảm thấy xót xa.

Anh mở cửa bước xuống xe, đi vòng sang bên phía Ninh Gia Tuệ ngồi, mở cửa xe giúp cho cô.

- Em mau vào trong, anh đã gọi điện báo người làm chuẩn bị nước ấm và trang phục để thay cho em rồi.

Không chờ cô kịp phản ứng, anh đã cúi thấp đầu, tay đưa vào trong xe muốn bế cô rời khỏi ghế ngồi. Ninh Gia Tuệ sớm hiểu ý, nhưng lại cảm thấy anh và cô trở lên quá thân mật như vậy có phần không thích hợp cho lắm, cô đưa mắt ngước nhìn gương mặt anh, nhẹ giọng lên tiếng.

- Em có thể tự đi lên được mà.

Hai tay Trình Trang cũng khựng lại, rồi từ từ rút về đưa ra sau lưng. Nét mặt anh có đôi chút khổ sở bất lực, dù sao hiện tại cô cũng đã là vợ của người ta, nếu anh làm quá người bị mang tiếng sẽ là cô, nghĩ tới đây anh đành bước hai bước lùi về sau để Ninh Gia Tuệ có thể thuận tiện đi ra khỏi xe.

Đây cũng không phải lần đầu Ninh Gia Tuệ tới biệt thự nhà họ Trình, trước đây khi anh còn sinh sống ở trong nước cô đã lui tới đây chơi rất nhiều lần, cho nên mọi ngóc ngách trong biệt thự đều đã khá quen thuộc, kể cả người làm cũng quá thân thuộc với cô.

- Chào Cậu chủ, chào Ninh tiểu thư. Mời Ninh tiểu thư lên lầu, tôi đã chuẩn bị mọi thứ rồi ạ.

Một người đàn ông trung tuổi vội vàng chạy ra đón họ, ông lên tiếng chào cô. Đây là lão Quân ông đã giúp việc cho nhà họ Trình từ khi cô và anh còn rất nhỏ, đã ba năm kể từ khi anh ra nước ngoài làm việc Ninh Gia Tuệ cũng không còn lui tới đây nữa. Cô nhìn ông đôi mắt đầy trìu mến, tay cũng tự động đưa tới nắm chặt lấy bàn tay của ông, cất lời.

- Bác Quân, đã lâu rồi không gặp. Cháu rất nhớ bác và mọi người.

Lão Quân vẻ mặt đầy xúc động nhìn Ninh Gia Tuệ, trong kí ức của ông trước giờ cô gái nhỏ này đều sống rất tình cảm, đã ba năm rồi không gặp ông cũng vô cùng nhớ cô.

- Ninh tiểu thư, lão già này cũng nhớ cháu nhiều lắm.

Nhìn cảnh vật quen thuộc, gặp lại người quen cũ những hồi ức khi xưa cũng dần hiện về trong tâm trí Ninh Gia Tuệ, mọi thứ đều như vậy không hề thay đổi chỉ duy nhất có mình cô là không thể quay đầu lại được nữa. Trong đầu lúc này bất chợt hiện ra hình ảnh cô và hắn ân ân ái ái đêm qua, rồi cả những lời tàn độc của hắn nói khi sáng, lòng cô lại thắt lại vô cùng đau đớn giống như có trăm ngàn mũi kim đâm phải, đây có lẽ là bởi vì cô đã ngu ngốc khi nghĩ rằng bản thân có thể khiến cho hắn yêu mình không ngờ chính cô mới là kẻ bị đem ra đùa bỡn trong lòng bàn tay y.