Trở Về Bên Em

Chương 917: “Làm sao mà được!”  




Đồng thời ông ta cũng là một doanh nhân rất thành đại, trong tay điều hành hơn chục công ty niêm yết, trong đó có một công ty quản lý giải trí siêu lớn ở nước ngoài…



Không đúng!



Khi Diệp Vĩnh Khang nhìn ra manh mối này, vẻ mặt đột nhiên ngưng tụ!





Sau khi suy nghĩ một lúc, anh vội vàng chạy tới chỗ Lý Thanh Từ, nói: “Cô lập tức check thông tin của Wilson cho tôi, càng chi tiết càng tốt!”



Mặc dù Lý Thanh Từ không biết Diệp Vĩnh Khang muốn làm gì, nhưng cô ấy vẫn lập tức sử dụng kỹ năng máy tính thành thạo của mình để kiểm tra.



Trong vòng chưa đầy năm phút, một bản thông tin chi tiết của Wilson đã được tìm thấy.



Diệp Vĩnh Khang vừa liếc nhìn một cái liền vỗ đùi nói: “Tìm thấy động cơ giết người rồi!”



Vừa nói anh vừa chỉ vào một đoạn trên tài liệu, nói: “Cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí của Wilson hiện giờ chính là người đã mất”.



“Mà Wilson lại chính là cổ đông lớn thứ ba của công ty này!”



“Gần đây công ty Huanya có kế hoạch hỗ trợ người mới, mà kế hoạch này chính là động cơ giết người của Wilson!”



Diệp Vĩnh Khang nói đến đây, Lý Thanh Từ vội vàng tiếp lời: “Vì vậy Wilson không hề muốn kế hoạch này được triển khai”.



“Bởi vì một khi được triển khai thì sẽ đe dọa đến quyền thống trị của anh ta trong công ty Huanya”.



“Nhưng anh ta chỉ là cổ đông lớn thứ ba của công ty, anh ta hoàn toàn không có quyền ngăn cản dự án này”.



“Theo dữ liệu cho thấy, cổ đông lớn của công ty Huanya về cơ bản không quan tâm đến những chuyện này, tất cả mọi quyết định chủ yếu đều do cổ đông lớn thứ hai đưa ra, cũng chính là người đã mất”.



“Wislon hành xử gọn lẻ, sử dụng cách đơn giản và trực tiếp nhất, trừ khử luôn cổ đông lớn thứ hai này!”



Diệp Vĩnh Khang gật đầu: “Đó chính là động cơ giết người, hơn nữa công ty của vợ tôi đã gián tiếp tạo cơ hội này cho anh ta”.



“Mấy ngày nay người đã mất đang ở Giang Bắc, mà công ty của vợ tôi cũng tổ chức buổi lễ khai mạc trong mấy ngày này”.



“Vì vậy Wilson đã có một lý do hợp lý để tới Giang Bắc!”



Tất cả mọi chi tiết đã hợp logic, dường như có thể chắc chắn 100% rằng vụ án này là do Wilson gây ra.



“Đợi đã, chuyện này vẫn còn một điểm đáng nghi”.



Tiêu Chấn đột nhiên nói: “Trong camera giám sát cho thấy Wilson không hề rời đi giữa chừng, vì vậy anh ta hoàn toàn không có thời gian gây án”.



“Anh ta có”.



Diệp Vĩnh Khang nói: “Vừa nãy bảo vệ đó nói, giữa chừng Wilson có ra nhà vệ sinh, hơn nữa thời gian khá dài, ít nhất cũng khoảng mười năm phút, khoảng thời gian này chính là thời gian gây án của anh ta”.



“Làm sao mà được!”



Tiêu Chấn giơ tay lên: “Nếu như muốn trong vòng mười năm phút hoàn thành một vụ án với khoảng cách hơn 2 kilomet, hơn nữa còn phải băng qua ba tòa nhà, bắn tỉa chính xác trong một lần, sau đó trở lại vị trí cũ, chuyện này hoàn toàn không thể nào!”

Diệp Vĩnh Khang cười lạnh nói: “Vẫn là câu nói đó, ông cho rằng không thể, nhưng trong mắt người khác lại là chuyện dễ như trở bàn tay!”