Mặc dù lúc này anh ta chưa biết rõ về thân phận của Diệp Vĩnh Khang, nhưng anh ta luôn cảm thấy đi theo người này là quyết định đúng đắn.
Danh tiếng của Phương Nhất Minh trong giới rất tốt, vì vậy có khá nhiều bạn bè, mới một tí mà đã nghe ngóng được rồi.
“Anh Diệp, nghe được rồi!”
Phương Nhất Minh nói: “Quả nhiên nhà họ Sở đã xảy ra chuyện lớn, ông cụ nhà họ Sở, cũng chính là ông nội của Sở Phi Yến, thời gian trước đột nhiên tái phát một căn bệnh nan y, không thể cứu chữa được nên đã lên Tây Thiên rồi”.
“Vị trí gia chủ đương nhiên thuộc về bố của Sở Phi Yến, Sở Minh Vũ”.
“Nhưng Sở Minh Vũ tính cách hèn nhát, tầm thường và bất tài. Chỉ trong vòng vài ngày ngồi trên ghế gia chủ, ông ta đã bị người vợ thứ hai Lưu Minh Diễm cũng là mẹ kế của Sở Phi Yến thâu tóm mọi quyền lực”.
“Bây giờ toàn bộ nhà họ Sở đều nằm trong tay Lưu Minh Diễm. Vì để có thể kiểm soát nhà họ Sở chặt hơn, Lưu Minh Diễm dùng sự an toàn của nhà họ Sở để ép Sở Phi Yến lấy đứa con trai riêng của bà ta ở bên ngoài”.
“Tôi đoán rằng sau hôn lễ hôm nay, Lưu Minh Diễm sẽ tuyên bố nhà họ Sở từ nay về sau sẽ đổi sang họ Lưu. Thật sự không thể nhìn ra được người đàn bà này lại thâm độc như vậy!”
Sau khi Phương Nhất Minh nói xong, anh ta hơi dừng lại một chút, rồi lại nói tiếp: “Như vậy thì có thể giải thích được chuyện vì sao phải dùng Thiên Trúc Lan rồi”.
“Trước đây tôi nghe bố nói rằng Thiên Trúc Lan còn có một tác dụng đặc biệt, nếu nó được nghiền nát và đun sôi thành canh, người nào uống vào sẽ mất trí nhớ hoàn toàn”.
“Tôi đoán Lưu Minh Diễm giữ Thiên Trúc Lan để đề phòng, lo rằng Sở Phi Yến sẽ đột nhiên làm loạn trong hôn lễ. Đến lúc đó chỉ cần cho cô ấy uống bát canh này là xong, thủ đoạn này thật quá thâm độc!”
“Anh Diệp, anh nói xem mụ đàn bà Lưu Minh Diễm này… anh Diệp, anh sao vậy?”
Phương Nhất Minh đang hừng hực kể chuyện, đột nhiên phát hiện sắc mặt Diệp Vĩnh Khang rất khó coi, trong mắt hiện rõ tia lạnh lẽo khiến anh ta ớn lạnh cả sống lưng.
Nhiệt độ trong chiếc xe như thể giảm đi vài độ.
Phải nói rằng Phương Nhất Minh có thể có uy thế lớn như vậy trong hội cậu chủ ở An Dương không chỉ dựa vào thân phận cậu cả nhà họ Phương và năng lực đáng sợ có thể một mình chống chọi với người mù đen.
EQ và IQ của anh ta mới là điểm lợi hại nhất.
Khi anh ta nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang thể hiện ánh mắt này, anh ta liền đoán ra được đại khái mọi chuyện. Sau khi do dự một chút, Phương Nhất Minh nhanh chóng hạ quyết tâm, nghiến răng nói: “Anh Diệp, An Dương cách Đông Hải rất gần, tôi lập tức điều người qua, nhiều nhất là hai tiếng sẽ tới!”
Từ biểu hiện của Diệp Vĩnh Khang, trong nháy mắt Phương Nhất Minh đã nhìn ra được anh nhất định có quan hệ không bình thường với Sở Phi Yến.
Lúc này tâm trạng của Diệp Vĩnh Khang rất tệ, một mặt lo lắng cho chuyện của Trần Tiểu Túy, mặt khác lại đầy tức giận và tự trách về chuyện của Sở Phi Yến.
Một cô gái năng động, hoạt bát, lương thiện, có thể hào phóng đưa tiền cho một người xa lạ lại rơi vào bước đường như này.
Mà tất cả những chuyện này đều vì anh đã lấy đi mật trăn của con trăn mào gà.
Vì vậy sau khi nghe Phương Nhất Minh nói những lời đó, anh lập tức bộc phát sát khí dày đặc!