"A!"
Một cơn đau không thể diễn tả nổi ngay lập tức tràn ngập khắp cơ thể Trần Tiểu Túy.
Mỗi tế bào và mỗi khúc xương trong cơ thể đều giống như bị hàng triệu con bọ gặm nhấm, đó là một cực hình có thể so sánh với địa ngục!
Chỉ là quá trình này kéo dài không được bao lâu, khoảng năm giây sau, Trần Tiểu Túy nằm rạp xuống đất, hai mắt lim dim, hơi thở và nhịp tim đều không còn nữa.
"Bé cưng, đây là người phụ nữ đẹp nhất mà mày từng cắn đấy".
Xà Vương vươn lòng bàn tay trắng ra và nhẹ nhàng xoa chiếc đầu hình tam giác của con rắn màu xanh lục.
Xì xì--
Tuy nhiên, con rắn màu xanh nhỏ bé này đột nhiên vùng vẫy khác thường, như thể nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ, ngã xuống đất và vặn vẹo thân hình mảnh mai màu xanh lục một cách điên cuồng.
Xà Vương bối rối, sau khi phản ứng lại, vẻ mặt cô ta lập tức biến sắc, cô ta nhanh chóng tóm lấy con rắn màu xanh lục nhỏ, lấy nanh nó ra rồi ấn vào mu bàn tay của mình.
Tuy nhiên, cô ta vẫn chậm một bước.
Trước khi hai chiếc răng nanh sắc nhọn của con rắn lục nhỏ kịp đâm vào da cô ta, cơ thể màu xanh lục đột nhiên bắt đầu đổi màu.
Ở tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó chuyển từ màu lục sang màu vàng sáng, cuối cùng là màu xám.
Bịch!
Con rắn xanh nhỏ bé này đã giết không biết bao nhiêu người, mềm nhũn rơi xuống đất, màu sắc biến thành xám xịt, xương cốt từ từ hóa thành nước đặc.
Xà Vương siết chặt nắm đấm, toàn thân run rẩy.
Con rắn lục nhỏ này đã ở với cô ta hơn mười năm, từ lâu đã được coi như một phần cơ thể của cô ta.
"Đồ đê tiện, không ngờ mày lại là Huyền độc thể!"
Xà Vương giận dữ hét vào mặt Trần Tiểu Túy, người đã không còn hơi thở và nhịp tim, đang hôn mê trên mặt đất, nhưng khuôn mặt vẫn còn hồng hào.
Con rắn lục nhỏ bé này là một loại đột biến được cô ta cẩn thận sử dụng rất nhiều rắn độc chế tạo ra, độc tính của nó cực kỳ nặng, ngay cả rắn lục mũi hếch nổi tiếng nhất ở trước mặt nó cũng chỉ giống chuột trước mặt mèo thôi.
Độc tính càng mạnh thì sức đề kháng càng mạnh, có thể nói Xà Vương không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó con rắn lục nhỏ bé này sẽ bị trúng độc mà chết.
Vì chỉ có một điều kiện có thể làm nó bị nhiễm độc và chết.
Đó chính là Huyền độc thể.
Chỉ cần cắn vào Huyền độc thể, sẽ bị độc trong cơ thể của chính mình phản phệ lại, từ đó tự mình đầu độc đến chết.
Nhưng Huyền độc thể cực kỳ hiếm thấy, đặc biệt chỉ tồn tại trong lời đồn đại, trên đời này thật sự có tồn tại hay không còn chưa chắc chắn.
Cho nên Xà Vương chưa bao giờ tính đến yếu tố này.