Nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, Loan Loan nói: "Anh dùng đèn pin soi xem bên trong có cái gì đi”.
Diệp Vĩnh Khang nghĩ một hồi rồi cẩn thận dời nguồn sáng của đèn pin đến bên cạnh những lỗ nhỏ đó.
Nhưng những lỗ nhỏ này sâu không thấy đáy, hoàn toàn không thể soi được đến đáy.
Nhưng có thể thấy những lỗ nhỏ này không phải là một đường thẳng, mà khá quanh co, giống như những hang của một vài loại động vật.
Chỉ là hình dáng của những cái lỗ nhỏ quá mức chuẩn xác, giống như dùng các dụng cụ đo đạc tỉ mỉ vẽ ra.
Mà vách tường đá bên trong lỗ rất mịn, như thể đã từng được đánh bóng qua, làm gì có loài động vật nào có kỹ năng này.
"Đừng lo lắng, cứ đi tiếp, lát nữa nếu có nguy hiểm gì...”
"Yên tâm, lát nữa nếu có nguy hiểm gì, tôi nhất định sẽ bảo vệ mình đầu tiên”.
Không đợi Diệp Vĩnh Khang nói xong, Loan Loan đã tiếp lời, nhìn Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Tôi biết anh tốt với tôi nhất, nhưng anh cũng phải chú ý an toàn, đừng có mà chơi đùa với mạng sống, nếu anh xảy ra chuyện gì thì lấy ai bảo vệ tôi nữa”.
Nói ra cũng kỳ lạ, lúc này tình cảnh của hai người rõ ràng là rất nguy hiểm, nhưng khi Loan Loan nói ra những lời này, khóe miệng bất giác tràn ngập hạnh phúc và ấm áp.
Như thể cả hai không phải đang rơi vào mạo hiểm mà là đang đi dạo chơi.
Chỉ cần Diệp Vĩnh Khang ở bên cạnh, Loan Loan sẽ cảm thấy trong lòng vô cùng yên tâm, mỗi khi đối mặt với nguy hiểm, Diệp Vĩnh Khang sẽ luôn nhắc nhở cô ta phải tự bảo vệ mình trước.
Từ nhỏ tới giờ Loan Loan chưa từng cảm nhận được sự ấm áp và che chở như vậy.
Nhưng mà lúc này Diệp Vĩnh Khang cũng không có thời gian để ý tới mấy chuyện tình cảm nam nữ này, trong đầu tràn đầy linh cảm sẽ gặp nguy hiểm.
Sau khi nhìn xung quanh, anh trầm giọng nói: "Đừng lo nhiều như vậy, tiếp tục đi về phía trước, cô cứ theo sát tôi, đừng đi cách quá xa”.
Hai người họ tiếp tục đi sâu hơn vào con hẻm.
Diệp Vĩnh Khang cảnh giác đánh giá xung quanh những cũng đồng thời thầm kinh ngạc trước quy mô của lăng mộ dưới lòng đất này.
Ở đây có đường, có hẻm và đủ loại công trình kiến trúc khác nhau, dùng lăng mộ để hình dung nơi này thì không hợp lý, quả thật phải gọi là tòa thành dưới lòng đất
Diệp Vĩnh Khang càng lúc càng thấy khó hiểu, các Lăng hoàng đế ở Trung Thổ nổi tiếng chỉ có vài chiếc, quy mô của chúng đều có thể nói là có một không hai, nhưng toàn bộ đều xuất hiện dưới hình thức lăng mộ. Còn chưa từng nghe nói tới vị hoàng đế nào lại xây hẳn cho mình một tòa thành dưới lòng đất thế này.
Ngay cả Tần Hoàng Lăng nổi tiếng cũng là một phiên bản thu nhỏ của bản đồ địa hình Trung Thổ, mô phỏng theo hình dáng núi non sông nước.
Ông ta cũng không có xây một tòa thành dưới lòng đất.
Có thể tưởng tượng được độ khó của việc xây dựng một tòa thành dưới lòng đất như thế này, đất nước cần phải hùng mạnh vô cùng mới có thể hoàn thành.
Nhìn vào lịch sử hàng nghìn năm được ghi chép lại cũng chỉ có vài triều đại mà đất nước đủ hưng thịnh để xây dựng một tòa thành dưới lòng đất
Hơn nữa lăng mộ của những vị vua thời kỳ ấy đều đã được tìm thấy
Nơi đây nằm ở phía Tây Bắc Gobi, mặc dù trong hàng nghìn năm qua cũng có một số triều đại đã xuất hiện ở đây chủ yếu do dân du mục thành lập, nhưng những triều đại đó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, và đất nước cùng chưa từng được gọi là hưng thịnh.
Vậy rốt cuộc ai là chủ nhân của tòa thành dưới lòng đất này?
Lẽ nào lăng mộ này còn xuất hiện trước cả lịch sử của nước Long Hạ sao?
Lăng mộ dưới lòng đất từ thời cổ đại?
Những bí ẩn đan xen trong tâm trí Diệp Vĩnh Khang tựa như một màn sương mù.