Thánh nữ Loan Loan vừa nghe thấy câu này, khuôn mặt tươi cười của cô ta lập tức đỏ bừng lên.
Thực ra đối với hầu hết mọi người, lời trêu đùa của Diệp Vĩnh Khang không có tác dụng gì cả.
Tuy nhiên, môi trường mà Thánh nữ Loan Loan trưởng thành và quan niệm mà cô ta được dạy không giống với những người khác, cho rằng dù chỉ là một câu nói đùa không gây tổn hại đến ai cũng là đang giở trò đồi bại.
“Đừng làm loạn nữa, thời gian gấp gáp như vậy, mau ra ngoài đi, giúp tôi trông chừng ở bên ngoài, nếu như có người tới thì anh giúp tôi chặn lại. Nếu đã là bạn trai của tôi, anh không thể để người khác nhìn trộm tôi tắm được đúng không. Mau đi đi, nắm chắc thời gian”.
Thánh nữ Loan Loan vội vàng đẩy Diệp Vĩnh Khang ra, Diệp Vĩnh Khang nhún vai bất lực, không còn cách nào khác chỉ đành men theo khe hở của bức tường băng, đi ra bên ngoài.
Tuy nhiên lúc này sắc mặt của Diệp Vĩnh Khang có chút thay đổi.
Thực chất trong quá trình tiếp xúc với Loan Loan những ngày qua, anh đã âm thầm thăm dò, cũng tìm ra được chút manh mối.
Chỉ là vẫn còn một số mấu chốt vẫn chưa thể có được một lời giải thích hợp lý, điều duy nhất anh có thể chắc chắn lúc này không thể hoàn toàn tin tưởng những lời Loan Loan nói, và chắc hẳn cô ta có điều gì đó đang giấu kín.
Điều anh có thể làm bây giờ là đi từng bước một, Diệp Vĩnh Khang cũng có thể thấy rằng tuy rằng cô gái này bề ngoài trông có vẻ ngây thơ, nhưng trên thực tế không phải vậy.
Đầu óc của cô ta tương đối đơn giản, nhưng không có nghĩa là cô ta không biết suy tính.
Thời gian trôi qua nửa tiếng lúc nào không hay.
Diệp Vĩnh Khang liếc nhìn thời gian: “Tắm thôi mà sao lâu vậy?”
Khi Diệp Vĩnh Khang vừa dứt lời, đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ vang.
Diệp Vĩnh Khang đanh mặt lại, vội vàng xoay người nhanh chóng đi vào bên trong, nhìn thấy mặt hồ Hàn U trước mặt sóng cuộn ào ào, rung chuyển kịch liệt.
Thánh nữ Loan Loan nằm trên bờ ướt đẫm cả người.
“Này, tỉnh lại đi, cô không sao chứ!”
Diệp Vĩnh Khang vội vàng vươn tay bắt mạch cho đối phương, may là không có gì nghiêm trọng, chỉ là ngất đi thôi.
Ngay lúc Diệp Vĩnh Khang thở phào nhẹ nhõm, anh đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn.
Thánh nữ Loan Loan toàn thân ướt sũng, quần áo đầu tóc dính đầy băng tuyết, nhưng cô ta có Phần Hỏa Quyết bảo vệ cơ thể, những thứ này không thể làm tổn thương cô ta được.
Chỉ là, cô ta tắm mà không cần cởi đồ sao?
Hoặc là, chuyện này xảy ra sau khi cô ta đã mặc quần áo?
Diệp Vĩnh Khang nhìn quanh rõ ràng không thấy dấu hiệu đánh nhau, nhưng khi kiểm tra mạch vừa rồi, anh phát hiện cơ thể cô ta đã tiêu hao rất nhiều nội khí.
Điều này cho thấy rằng cô ta đã có một cuộc chiến khốc liệt trước khi bất tỉnh.
Nhưng điều này cũng không hợp lý, nếu đã bị đối phương đánh ngất, đồng nghĩa với việc sức mạnh của đối thủ phải trên cơ của Loan Loan.
Nhưng nếu đã như vậy, tại sao từ đầu đến cuối đều không nghe thấy Loan Loan kêu cứu?
Hơn nữa, Diệp Vĩnh Khang từ nãy đến giờ không hề nghe thấy tiếng đánh nhau.
Suy tư một hồi, ánh mắt Diệp Vĩnh Khang rơi vào mặt hồ vắng lặng vẫn còn đang gợn sóng lăn tăn.
Lẽ nào cuộc chiến xảy ra dưới nước sao?