“Nhưng cháu nghe nói rằng, vợ của Diệp Vĩnh Khang, người phụ nữ tên là Hạ Huyền Trúc, từ khi may mắn thành công lấy được dự án khu sản nghiệp đã bắt đầu bành trướng khắp nơi”.
“Dự án khu sản nghiệp ở bên đó còn chưa hoàn toàn đứng vững thì đã nhúng tay vào lĩnh vực truyền thông và điện ảnh”.
“Kết hợp với một người ở địa phương được mệnh danh là Đại Vương trong giới truyền thông để thành lập một công ty điện ảnh và truyền hình, gần đây còn bắt đầu quay web drama rồi”.
“Trong ngành điện ảnh và truyền hình có một quy tắc, đó là một ngọn núi không thể có hai con hổ được, và chỉ có một công ty điện ảnh và truyền hình được được phép đứng vững ở mỗi thành phố”.
“Nếu như hai công ty cùng lúc đặt mục tiêu vào cùng một địa điểm thì phải suy xét đến việc ai đến trước ai đến sau, đây được coi là quy tắc bất thành văn trong ngành này”.
“Nhưng người đến đó lần này lại là trưởng công chúa của nhà họ Kiều. Tính cách của người phụ nữ ấy cháu có nghe qua được vài phần, ngang ngược hống hách, ỷ mạnh không coi ai ra gì, vì vậy trực tiếp bỏ qua quy tắc bất thành văn này”.
“Còn thằng nhãi Diệp Vĩnh Khang ngu dốt không biết trời cao đất dày này chỉ là một thanh niên sừng sỏ. Nếu như có người chạy đến địa bàn của hắn phá lệ, hắn có thể ngồi yên không quản được sao?”
“Đến lúc đó hai người họ nhất định sẽ va chạm, tuy rằng thằng nhãi Diệp Vĩnh Khang đó cũng có chút thực lực ở Giang Bắc, nhưng nếu như thật sự chọc tức nhà họ Kiều thì liệu sẽ có kết cục tốt đẹp không?”
Nghe đến đây mọi người mới chợt nhận ra!
“Kế hay, kế hay!”
Một vị trưởng lão kích động nói: “Kế hoạch này rất hay, vừa hay chúng ta có thể mượn tay nhà họ Kiều để xử lý Diệp Vĩnh Khang, thằng phản nghịch của gia tộc”.
“Đến lúc đó chúng ta chỉ cần liên hệ với nhà họ Kiều, tặng thêm chút quà hậu hĩnh. Dựa vào thể diện của nhà họ Diệp, chẳng lẽ không đổi được mạng của một thằng oắt sao, kế hay, kế hay!”
Lão phu quân cũng gật đầu nói: “Được, cứ làm như vậy đi, án binh bất động trước, cuối cùng ngư ông đắc lợi!”
Diệp Vĩnh Khang lúc này hoàn toàn không biết có một âm mưu được lên kế hoạch rõ ràng đang nhắm vào mình, giống như một tấm lưới lớn đang từ từ áp sát vào đầu anh.
Tuy nhiên cho dù có biết, giờ phút này anh cũng không có tâm trạng để để ý đến những chuyện tầm thường này.
Bởi vì lúc này anh đang gặp phải một rắc rối lớn, thậm chí có thể biến thành thảm họa cho cả nhân loại!
Đêm đó.
Một khu đất hoang ở ngoại ô thành phố Giang Bắc.
“Thiên Ảnh, chuyện này không cần tôi phải miêu tả chi tiết chắc hẳn cô cũng biết được tính chất nghiêm trọng của nó, cho nên cô tuyệt đối không được xem nhẹ, nhất định phải điều tra ra chuyện này trong thời gian ngắn nhất có thể!”
Sự nghiêm túc khó thấy trên gương mặt Diệp Vĩnh Khang.
Anh đang đề cập đến chuyện nghi rằng xuất hiện vũ khí di truyền ở Thiên Hải thời gian trước.
Sự việc này khiến anh cảm thấy như bị kim châm, có thể thấy được từ việc anh trực tiếp điều Thiên Ảnh từ trụ sở chính tới đây.
Mà những gì anh vừa nói hoàn toàn không phải là báo động, vấn đề vũ khí di truyền, đừng nói là thế giới ngầm, đây chắc chắn là điều cấm kỵ đối với tất cả các nước trên thế giới!
Một khi không kiểm soát tốt loại chuyện này, rất có thể sẽ phát triển thành thảm họa cho cả nhân loại!
Vì vậy dù chỉ phát hiện một dấu hiệu nhỏ cũng phải hết sức cảnh giác!
“Điện Chủ…”
Thiên Ảnh, người luôn nghe theo lời của Diệp Vĩnh Khang lúc này tỏ ra có chút do dự.
“Có vấn đề gì sao?”
Diệp Vĩnh Khang khẽ cau mày, luôn cảm thấy hôm nay Thiên Ảnh hành động có chút kỳ lạ.
“Khởi bẩm Điện Chủ, Thiên Ảnh có một thỉnh cầu!”
Thiên Ảnh đột nhiên nghiến răng nói: “Nhiệm vụ này có thể giao cho Thiên Thứ thực hiện được không!”
“Thiên Thứ?”
Diệp Vĩnh Khang cau mày nói: “Cô muốn kháng lệnh sao?”
“Thiên Ảnh không dám!”
Thiên Ảnh vội vàng quỳ một gối xuống, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, ngẩng đầu nhìn Diệp Vĩnh Khang nói: “Vấn đề vũ khí di truyền không phải chuyện tầm thường, chuyện này nhất định không được để xảy ra sai sót, cái này Thiên Ảnh hiểu rõ hơn ai hết”.
“Nhưng tôi có thể dùng tính mạng của mình để đảm bảo. Nếu như giao chuyện này cho Thiên Thứ, anh ấy nhất định có thể hoàn thành tốt hơn!”
“Nếu anh ấy không thể hoàn thành nhiệm vụ, Thiên Ảnh tình nguyện dùng tính mạng để chuộc tội!”