Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 38: C38: Bị Phá Huỷ (4)






Cale có thể nghe rõ tiếng gào thét phát ra từ những đám mây đen cùng với tia sét đen.

Aaaaaaah.

Aaaaaaah-

Nó giống như những tiếng thét phát ra từ tuyệt vọng đen. Tuy nhiên, những người khác chỉ có thể nghe thấy tiếng oooooong của chúng

"... Huuuu."

Cale thở ra một hơi dài.

Toàn bộ cơ thể như đang nóng rang cả lên.

Cậu có thể cảm nhận sức mạnh đang ầm ĩ bên trong cơ thể. Lửa và ánh sáng xung đột trong cơ thể, đi xuyên qua các mạch máu từ đầu đến các đầu ngón chân của mình.

[Nó đang đến.]

Đá Tảng cảnh báo. Cale cúi đầu.

"Tsk."

White Star đang nhìn Cale, tặc lưỡi và đạp vào không khí, lấy đà bay lên.

"... Chúng ta cần ngăn chặn hắn lại!"

Rosalyn, người đã đến và đứng cạnh Eruhaben, giống như đang bảo vệ ông, hét lên. Choi Han và Mary đều bắt đầu di chuyển sau khi nghe thấy tiếng hét ấy.

Choi Han bắt đầu suy nghĩ.

Không ổn.

Mình không thể để White Star tiếp cận Cale và Raon.

Choi Han và aura đen tỏa sáng xung quanh thanh kiếm của cậu bắt đầu bộc lộ hiện diện bạo lực của nó.

Choi Han nhớ lại khoảnh khắc đụng độ với White Star. Cậu đã bay ngược lại khi nhận phải cú tấn công ấy.

... Hắn đã quen sử dụng kiếm.

White Star rất có kinh nghiệm khi dùng kiếm.

Lửa và sức mạnh hủy diệt của thiên nhiên bên trong thanh kiếm lửa đó không phải là vấn đề.

Kiếm vừa chém qua làn sóng vàng của Eruhaben. Choi Han có thể nhìn thấy kinh nghiệm dùng kiếm dồi dào không thể diễn tả được từ cú chém ngắn đó.

- Choi Han, tên đó cũng có rất nhiều kinh nghiệm trong ma pháp.

Cậu nghe thấy giọng nói của Rosalyn trong đầu.

Có người nói một người không thể nào có khả năng sử dụng sức mạnh cổ đại và ma pháp cùng lúc được, nhưng tên đó lại có thể vừa sử dụng ma pháp, kiếm và cả sức mạnh cổ đại.

...Hắn rất mạnh.

Hắn cực kỳ mạnh.

Siết.

Cậu siết chặt thanh kiếm của mình. Chân của Choi Han cũng như toàn bộ cơ thể được bao phủ bởi phép bay, đều căng thẳng.

Choi Han đang lao về phía White Star vì họ đang phải đối mặt với một kẻ thù quá mạnh mà tất cả cùng nhau không thể làm gì được.

Những pháp sư và những Necromancer.

Một kiếm sĩ đã chiến đấu theo một cách khác với cả hai người họ.

Thậm chí kiếm sĩ có một lợi thế, chỉ có kiếm sĩ mới có.

Đó là việc họ có vũ khí và có thể chém chết kẻ thù, đứng ở vị trí tiên phong.

Đã có nhiều lúc Choi Han từng nghĩ mình đã lựa chọn đúng khi chọn một thanh kiếm làm vũ khí của mình.

Nó cho phép cậu đứng tiên phong trong mỗi trận chiến.

- Đi.

Choi Han lao về phía White Star ngay khi nghe thấy giọng nói của Rosalyn.

Tuy nhiên, cậu buộc phải dừng lại.

"Raon!"

Cậu nghe thấy giọng nói của Rồng cổ đại phát ra sau lưng mình.

Choi Han lưỡng lự nhìn qua lại giữa những đám mây đen và Rồng cổ đại và thấy Rồng con đang nhanh chóng bay về phía Eruhaben.

"Ông!"

Raon rất lo lắng cho Cale, nhưng không thể phớt lờ Eruhaben đang gọi nó được.

Raon đã nhìn thấy tấm lưng đầy sẹo của Eruhaben trước mặt, cũng như những ngón tay siết lại với nhau của Cale để ôm chặt nó.

"Ông có ổn không?"

Đôi mắt tròn xoe của Raon tập trung vào Eruhaben. Máu lúc nãy đã khô quanh miệng.

Eruhaben vẫn giơ hai tay lên vì phải dựng kết giới vàng trắng.

"Nhóc con, ngươi đang coi thường ta sao?"

Kết giới vàng trắng đứng vững bên dưới những đám mây đen khi nó bao phủ thủ đô.

"Ta không coi thường ngươi! Rồng vàng, nếu ông bị thương, ta sẽ phá hủy- "


"Ngươi ồn ào quá, nhóc con."

"TA, KHÔNG, CÓ Ồ-!"

Raon muốn phản bác lại Eruhaben, nhưng ông ta đã cản nó hết câu sau khi chứng kiến ​​hành động tiếp theo của Rồng cổ đại.

Một sợi chỉ màu vàng trắng bắt đầu xuất hiện từ hai bàn tay của Rồng cổ đại giống như đang cố gắng chống đỡ bầu trời.

Sợi chỉ chạm vào kết giới vàng trắng đang chống lại mây đen.

Rồng cổ đại nắm lấy sợi chỉ đó bằng cả hai tay và lấy một tay để nắm lấy chân trước của Raon.

"Nhóc con, làm nó."

Chân trước nhỏ nhắn, mũm mĩm và đen của Raon. Rồng cổ đại đã đặt sợi chỉ vàng trắng trong lòng bàn chân của Raon.

Raon có thể cảm nhận được sức mạnh của Eruhaben truyền vào mình khi nó cầm sợi chỉ vàng trắng.

Sợi chỉ từ từ tan ra trong bàn chân của Raon rồi bao quanh Raon trong ánh sáng vàng trắng.

"Nhóc có thể làm được. Nhóc rất giỏi ma pháp."

Eruhaben nắm lấy chân của Raon và bắt đầu di chuyển nó. Sau đó, ông hướng dẫn Raon vươn đôi bàn chân ngắn của mình lên bầu trời giống như ông vừa làm.

"...Ta-"

Raon nhìn ánh sáng vàng trắng xung quanh mình và hỏi.

"Tại sao ta phải làm điều này?

Ông, còn ông sẽ làm gì nếu ta làm cái này?"

Bàn chân của Raon hơi run. Eruhaben siết chặt hai bàn chân trước đó một lúc rồi buông ra và trả lời.

"Ta là người luôn giữ lời."

Eruhaben vỗ nhẹ vào đầu tròn trịa của đứa trẻ rồi quay lại.

"Raon, đó là ý nghĩa của việc trở thành một con Rồng."

Sau đó cao giọng.

"Tất cả, bảo vệ Raon!"

Rosalyn, Choi Han, Mary, và thậm chí cả Hannah đã đến. Eruhaben bay qua họ và bay lên trời.

Ông đang hướng về chỗ Cale và White Star.

Rosalyn, người đã ngây người nhìn Eruhaben bay đi, đột nhiên quay đầu lại khi cảm nhận được dao động của mana.

Rồng đen.

Một lượng lớn mana đen đến từ con Rồng đó.

Rosalyn có thể thấy Raon đang cau mày, không tập trung vào Eruhaben hay thậm chí là Cale, mà chỉ tập trung vào kết giới vàng trắng và những đám mây đen.

Bàn chân trước của Raon đang run lên. Cô nghe thấy giọng nói của Raon khi bàn chân trước của nó tiếp tục run rẩy.

"... Ta... ta... vĩ đại."

Rosalyn gần như muốn khóc khi nghe lời đó. Cảnh tượng trước mặt cùng với giọng nói đang kiềm nén của Rồng con khiến cô xúc động.

Sợi chỉ vàng trắng.

Một màu bạc bắt đầu nhuộm ánh sáng vàng trắng mà Eruhaben đã kết nối với Raon.

Đó là màu sắc xuất hiện khi Raon sử dụng khiên của mình, khi Raon muốn bảo vệ thứ gì đó.

Kết giới bằng vàng trắng đang dần chuyển sang màu bạc. Rồng Raon nhỏ tuổi đã làm cố gắng làm nhiều nhất có thể với giới hạn hiện tại của mình.

Rosalyn cao giọng với những người còn lại trong nhóm, những người vẫn đang ngây người nhìn chằm chằm.

"Bảo vệ Raon-nim!"

Sau đó bắt đầu ra lệnh.

"Tập trung tất cả các cuộc tấn công tầm xa vào White Star! Hỗ trợ Eruhaben-nim!"

Một mũi tên lửa bắn ra từ tay Rosalyn về phía White Star. Sau đó nhanh chóng chuyển sang bên phải của Raon.

Choi Han chém một đòn bằng aura về phía White Star rồi di chuyển sang bên trái của Raon.

Hannah ở phía trước Raon còn Mary ở phía sau.

Baaaaang! Baaaaang!

Mũi tên lửa và aura đen sáng chói đã bắn trúng White Star.

"...Thật là."

White Star đã sử dụng bức tường nước của mình để cản lại cả hai cuộc tấn công không thể che giấu sự khó chịu của mình. Khuôn mặt lộ rõ ​​vẻ mệt mỏi và tức giận vì vẫn chưa đến được chỗ Cale.

"Cale, mấy tên đó, thật sự muốn bảo vệ cậu đấy."

Cale, người đang ở bên ngoài kết giới bằng vàng trắng, nghiêm túc đáp lại White Star.

"Nhìn lên."

"... Hmm? Nhìn lên?"

Vẻ mặt của White Star nhanh chóng bối rối nhìn lên và vung thanh kiếm trong tay.

Baaaaang!


Eruhaben và White Star lại tấn công nhau. Cale, đang quan sát, nhún vai và nhếch mép cười trả lời. 

"Là nhìn xuống chứ không phải nhìn lên, đồ khốn."

Eruhaben nói với White Star bên kia ngọn giáo vàng trắng và thanh kiếm lửa của mình.

"Ngươi không đủ sức, đúng không?"

White Star đã âm thầm chặn đòn tấn công của Rồng cổ đại bằng bức tường nước của hắn trước đó. Tuy nhiên, chính hắn đang cảm thấy khó chịu trước đòn tấn công của Choi Han và Rosalyn.

Rất đơn giản để hiểu được điều đó.

Tình trạng của White Star không tốt.

Máu vẫn còn chảy ra từ miệng của White Star.

Tất nhiên, tình trạng của Eruhaben cũng không được tốt.

Khuôn mặt tái mét và trên môi có vết máu khô. White Star trả lời giống như mệt mỏi thật sự.

"... Ngươi thật sự rất kiên trì. Ngươi, không giống như một con Rồng."

Tuy nhiên, Eruhaben chỉ ngẩng đầu lên và nhìn Cale.

Cale có thể thấy ánh mắt của Eruhaben rất bình tĩnh. Hơn nữa, cậu có thể thấy ánh sáng bạc hợp nhất với kết giới vàng trắng khi Raon đang duy trì nó.

Cậu cau mày nghe thấy Eruhaben cười và nói.

"Cale, ngươi nói ta phải sống lâu hơn nữa, phải không?"

Nét cau có trên khuôn mặt Cale nhanh chóng chuyển thành một nụ cười.

Giọng của trưởng nhóm cũ của cậu vang lại vào tai Kim Rok Soo.

... Mẹ kiếp! Này, Rock Soo. Kim Rok Soo. Cậu cũng phải sống một cuộc sống tuyệt vời thay cho tôi.

Hiểu chứ?

Sống lâu nữa, đồ khốn nạn. Chắc chắn cậu có thể có một cuộc sống nhàn hạ mà cậu thích.

Giọng của trưởng nhóm và giọng của Eruhaben dường như hòa làm một.

Sức mạnh của ngọn lửa lan tỏa khắp cơ thể Cale đã lên tiếng ngay lúc đó.

[Ta đã chuẩn bị toàn bộ sức mạnh.]

Lửa Hủy diệt.

Toàn bộ của sức mạnh cổ đại đó.

Cale không có cách nào biết được cơ thể mình sẽ phải đối mặt với gánh nặng như thế nào sau khi sử dụng sức mạnh này. Nhưng, bây giờ sức mạnh của Đá Tảng đang củng cố cơ thể của cậu.

Cơ thể của cậu đã cân bằng khi có đủ năm thuộc tính và tấm bây giờ lớn hơn, mặc dù vẫn yếu như thủy tinh.

Cale nhắm mắt lại.

Ánh sáng vàng hồng bắt đầu phát ra từ bàn tay đang ở phía trước của những đám mây đen.

Thịch! Thịch! Thịch!

Cale đã dập tắt hết ngọn lửa bên trong cơ thể khi nghe thấy tiếng tim mình đang đập.

Ánh sáng vàng hồng tuôn ra từ tay Cale và biến thành một đường mỏng và cắt vào giữa những đám mây đen và kết giới vàng trắng.

Cale nghe thấy âm thanh vỡ vụn. Đó là cây thương của Eruhaben đã bị gãy.

Tuy nhiên, Cale không mở mắt. White Star tiếp cận Eruhaben.

"Con Rồng già chết tiệt."

Nắm đấm của White Star đã bẻ gãy ngọn giáo của Eruhaben đang hướng về phía bụng của Eruhaben.

"Ngươi thực sự..."

Cú đấm giáng xuống Eruhaben.

"Ugh!"

"Làm ta khó chịu."

Eruhaben rên rỉ và White Star chuẩn bị đá ông đi.

"Ha, haha."

Ông ta cười và nắm lấy nắm đấm của White Star.

White Star cũng có thể nhìn thấy Rồng nắm lấy tay còn lại của mình.

"Ngươi, là của ta."

Rồng cổ đại là người biết giữ lời.

Đôi tay được bao phủ bởi ánh sáng vàng trắng của ông đang nắm lấy tay của White Star.

Eruhaben đã cố gắng hết sức có thể để ngăn White Star tiến lại gần Cale hơn nữa.

"Cale, chạy đi."


Hãy làm những gì ngươi muốn làm theo cách ngươi muốn.

White Star cau mày và hét lên ngay khi nghe thấy giọng nói của Rồng cổ đại.

"Đánh xuống!"

Đánh xuống.

Mệnh lệnh đó hướng lên bầu trời và khiến Eruhaben phát ra một tiếng rên rỉ khác.

"Ugh!"

Ông cảm nhận được một sức mạnh đáng sợ chảy ra từ White Star.


Oooooooong-

Mây đen ầm ầm bỗng nhiên dừng lại.

Im lặng bao trùm khu vực trong giây lát.

Ầm-

Ầmmm- Ầmmmm-

Một tiếng gầm khủng khiếp bao trùm cả khu vực khi trời đen bắt đầu rung chuyển.

Tiếng gào thét của những đám mây đen chói tai. Ngay cả không khí dường như cũng đang run rẩy.

"Ugh!"

White Star đá Eruhaben, buộc ông phải buông tay White Star và lùi về phía sau. Ông nhìn lên bầu trời và đau đớn thở dài.

Một thứ màu đen giáng xuống từ những đám mây đen.

Đó là một tia sét.

Một tia sét  kịt lộ ra từ trong đám mây đen bao phủ thủ đô.

Theo sau đó là vô số những tia sét đen khác.

Eruhaben bắt đầu mỉm cười.

Đó cũng là lúc Cale mở mắt.

Cậu nhìn về phía những tia sét đen và ra lệnh.

"Thanh tẩy tất cả."

Sợi chỉ vàng hồng mỏng manh nằm giữa kết giới vàng trắng và mây đen đã phản ứng lại mệnh lệnh.

Lửa bắt đầu cháy lên từ sợi chỉ.

Và từ trong ngọn lửa...

Những tia sét vàng hồng trông như sẵn sàng nuốt chửng những tia sét đen, những đám mây đen, và thậm chí xuyên qua bầu trời bắn ra từ ngọn lửa.

Giống như lửa từ mặt đất phát ra và tia sét đen từ trên trời giáng xuống, đâm mạnh vào nhau.

Ầmmmm-

Những tia sét chói tai màu đen và những tia sét vàng hồng va vào nhau.

"Aaaaaaah-

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaah!"

Tiếng thét bắt đầu thay đổi.

Nó xảy ra vào thời điểm hai tia sét chạm nhau. Tiếng thét ấy biến thành tiếng nức nở và màu đen bắt đầu bị thanh tẩy, tương tự như khi đã từng thanh tẩy sạch tuyệt vọng đen.

Ánh sáng vàng hồng đang ăn dần bóng tối trong những tia sét đen.

"Kaha, hahaha!"

Tuy nhiên, White Star đã cười.

Những tia sét vàng hồng dần biến thành tro đỏ và biến mất sau khi tấn công với những tia sét đen.

Mặc dù nó có thể ăn bóng tối bên trong tia sét đen, nó không thể ăn các tia sấm sét.

Bầu trời của White Star vẫn ở đó ngay cả khi không có bóng tối của Bernard.

Đó là lý do tại sao White Star đã cười.

"Hahaha, ta đã nói cậu sẽ không thể chiến thắng sức mạnh cổ đại của ta rồi."

Những tia sét đen giờ đã trở thành màu trắng sau khi được thanh tẩy nhờ ánh sáng vàng hồng đánh xuống kết giới vàng trắng. Đó là thời điểm đó.

"Ugh!"

White Star rên rỉ và hít thở sâu.

Eruhaben đã lao tới và giáng một cú đấm vào mặt hắn. Rồng cổ đại thở dốc, tỏ vẻ mệt mỏi. Tay cũng run.

Đó là bởi vì ông đã chống lại thanh kiếm lửa, một phiên bản vững chắc hơn của kiếm Thảm hoạ, một trong những sức mạnh của Sát Long Nhân.

Tuy nhiên, Eruhaben đang làm mọi cách để rút hết sức lực trong cơ thể.

"Ngươi, tránh ra."

"Gì?"

Eruhaben gom đủ mana để lao về phía White Star, người cũng kiệt sức không kém.

"Ngươi vẫn muốn tấn công-!"

Đôi mắt của White Star, người đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công, mở to.

Đó không phải là một cuộc tấn công.

Đó là một cơn gió.

Một cơn gió nhanh chóng bao trùm lấy hắn đẩy hắn ra.

Nó hướng ra ngoài rào cản vàng trắng.

White Star bị đẩy lùi lại và Eruhaben đã đưa tay ra.


Ôn có thể nhìn thấy thứ gì đó từ trên trời rơi xuống.

"Hừ, hừ. Hức hức."

Eruhaben đỡ lấy người đang ngã.

Ông nghe thấy tiếng thở gấp gáp của người vừa rơi xuống.

"Hừ, hừ."

Cale đang thở nặng nhọc giống như không đủ không khí. Toàn bộ cơ thể đang run rẩy.

Cậu không ho ra máu, nhưng không thể thở bình thường và trông như sắp bị nghẹt thở.

Cale dựa vào người Eruhaben và ngẩng đầu lên. Tầm nhìn dần mờ đi.

[Ta đã nói là đừng hy sinh bản thân mà.]

Cậu nghe thấy Đá Tảng nói.

Cậu có thể nhìn thấy White Star đang mỉm cười với vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt từ bên ngoài kết giới vàng trắng.

[Màu đen đã hết.]

Đá Tảng tiếp tục.

[Bọn ta đã làm tất cả những gì có thể làm được lúc này rồi.]

Cale bắt đầu mỉm cười.

Những tia sét trắng là kết quả của Lửa Hủy Diệt thanh tẩy tuyệt vọng đen.

"Ah."

Thánh tử Jack đan hai tay vào nhau trên mặt đất.

Bóng tối của Bernard đã biến mất và giờ đây chỉ còn lại sức mạnh của White Star trong tia sét.

Những tia sét này mang đầy sức mạnh tự nhiên của thiên nhiên.

Họ tạo ra cảm giác mãnh liệt của thiên nhiên.

Đó là một sức mạnh bình yên và đẹp đẽ.

... Nó gần như cũng cảm thấy thánh thiện.

Thánh tử Jack bắt đầu nhăn mặt vì sức mạnh đó.

Hoàn toàn thành công.

Khuôn mặt vừa có vẻ nhẹ nhõm vừa muốn khóc của Jack và nói.

"... Thiếu gia Cale.

Eruhaben-nim và Raon-nim."

Khuôn mặt của Jack vừa vui vừa buồn khi gọi tên họ.

Rồng cổ đại Eruhaben đã kích hoạt ma pháp của mình một lần nữa. Ông đang gom những hạt mana nhỏ nhất trong cơ thể mình.

"Không thể để nó bị huỷ được."

Nhiều ánh sáng vàng trắng hơn bắt đầu hòa vào với kết giới vàng trắng.

"... Ta... vĩ đại!"

Một tia sáng màu bạc phát ra từ bàn chân trước của Raon được bao phủ mana đen.

Cale cũng đưa tay ra.

[Cuối cùng thì cậu có định làm không?]

Đá Tảng nói tiếp.

Cale nhìn những tia sét trắng có vẻ như đã sẵn sàng tấn công thủ đô của Đế quốc, nhà của các người dân, và đáp trả.

"Đừng hỏi ta điều tương tự."

Đá Tảng thở dài.

[Cậu sẽ không chết, nhưng sẽ rất đau đấy.]

Cale cười khúc khích.

Nhà của ai đó, cuộc sống của ai đó...

Sẽ bị phá hủy.

Sắp đổ vỡ.

Sắp biến thành đống đổ nát.

Sắp biến mất.

Đôi khi điều đó còn tồi tệ hơn nếu chỉ xem tất cả những điều đó xảy ra.

Cậu không chắc họ có thể ngăn chặn cuộc tấn công của White Star mặc dù cả Eruhaben và Raon đều đang di chuyển.

Cậu chỉ có thể hỗ trợ họ bằng sức lực của mình cho dù nó yếu đến đâu.

Ngoài ra...

"Mình vẫn chưa ngất đi."

Cậu vẫn chưa ngất đi.

Điều đó có nghĩa là cơ thể cậu vẫn có khả năng làm được nhiều việc hơn.

Tay của Cale đang vươn lên bầu trời. Một ánh sáng bạc bắt đầu phát ra từ lòng bàn tay.

Những kết giới vàng trắng.

Tấm khiên bạc xung quanh nó.

Bây giờ, có một tấm khiên bạc khác với hai cánh mở rộng trên tấm khiên bạc đó.

Những tia sét trắng giáng thẳng xuống tấm khiên bạc.

Đó là cuộc đụng độ giữa những thứ đang chiến đấu để bảo vệ và những thứ đang chiến đấu để hủy diệt mọi thứ.