Chương 19 : Mỗi Cây Mỗi Hoa – Mỗi Nhà Mỗi Cảnh .
Minh là Thần Chủ ngoại trừ một đám đồng bạn của mình bản thân Minh còn có nguyên một đội ngũ hậu cần lên đến hàng trăm người thậm chí khi hắn cần thì đội ngũ hậu cầu phục vụ riêng một mình hắn có thể lên đến hàng nghìn người .
Đây không phải nói ngoa bởi rất nhiều khi một Thần Chủ tương đương với cả một quân đoàn mà hậu cần ở đây không chỉ dùng trong chiến đấu mà còn dùng trong sinh hoạt cá nhân của Thần Chủ .
Liên Minh thậm chí còn tạo riêng một ngành công nghiệp chỉ phục vụ Thần Chủ gọi là công nghiệp ‘Nhân Bản Thể’ .
Giả dụ Minh vì một lý do nào đó mà phải từ bỏ thân thể vậy cái ngành công nghiệp này liền toàn lực trợ giúp Minh thậm chí nếu hắn đang ở trên chiến trường không tiện trở về liên minh thì cũng có nguyên một đội ngũ mang Nhân Bản Thể ra chiến trường vì Minh phục vụ từ A – Z .
Bởi những phúc lợi này Minh chưa từng nghĩ tới Đoạt Xá bởi Đoạt Xá có quá nhiều tệ hại .
Ngay như lúc này hắn mang tiếng là hấp thụ ký ức của cố chủ nhưng rất nhiều mảnh ký ức là cần Minh tự mình lục lọi .
Ký ức của cố chủ như một tệp tin được lưu trữ trong máy tính vậy nó cần Minh đi ‘tìm’ chứ không thể biến thành một phần ký ức của Minh .
Theo thời gian khi Minh triệt để dung nhập vào thân thể này mọi thứ mới có thể trở nên thuận tiện hơn một ít bất quá nói đi cũng phải nói lại tuy có chút bất tiện nhưng Minh cũng không quá muốn dung hợp ký ức cố chủ .
Một khi ký ức của Minh cùng ký ức cố chủ thân thể này dung hợp với nhau cho dù Minh nắm quyền chủ động tuyệt đối thì hắn sẽ thêm ra rất nhiều ký ức không thuộc về hắn mà ký ức lại ảnh hưởng quá nhiều đến một con người.
Chẳng nói đâu xa nếu Minh thật sự dung hợp ký ức của cố chủ vậy hắn cũng sẽ đối với ‘cha – mẹ’ sinh ra e ngại cho dù chỉ là một chút thôi nhưng Minh tất nhiên không thích .
So với việc phải dung hợp ký ức người khác Minh vẫn sẽ lựa chọn ‘tìm’ cùng ‘đọc’ ký ức của đối phương tuy có chút bất tiện nhưng hiện tại bất tiện không có nghĩa là không có ý nghĩa .
_ _ _ _ _ _ _
Bởi không thể thật sự hợp nhất với cố chủ cho nên phản ứng của Minh có chút trì độn đợi mẹ hắn rời khỏi phòng nấu bữa tối bản thân Minh mới bắt đầu tập trung nghĩ về cha hắn .
Cha hắn tên Nguyễn Văn Đức Anh cái tên này thì không có vấn đề gì .
Vấn đề ở chỗ cha hắn lại cực kỳ sùng bái Siêu Phàm .
Thân là Siêu Phàm giả con đường Vệ Binh có sự sùng bái với Siêu Phàm cũng là đương nhiên đây không tính là sai chỉ là đối với đứa con như Minh mà nói thì việc này không tốt cho lắm .
Minh cố gắng lục lọi càng nhiều ký ức cố chủ sinh ra là sinh non chỉ có 8 tháng thân thể vừa sinh ra đã thiếu cân sau này lớn lên so với những người cùng trang lứa kém hơn không ít .
Bằng khoa học kỹ thuật hiện tại vẫn chưa thể thật sự ảnh hưởng đến quá trình thức tỉnh cho dù là có thì cố chủ nhiều khả năng cũng không biết được không tiếp xúc đến được .
Minh cứ ‘tạm’ mặc định là không có mà bởi vì không có nên đại đa số mọi người quan niệm đứa trẻ có tố chất thân thể càng tốt thì khả năng thức tỉnh thành Siêu Phàm giả càng cao cái này gọi là tư chất.
Điều này thật ra cũng không sai không có cái gì để sửa đổi cả chẳng qua ‘tư chất’ ở tương lai ngàn năm sau cũng có chút khác biệt với ‘tư chất’ ở thời điểm này .
Năm 222 tư chất trong mắt rất nhiều người chỉ dừng lại ở tố chất thân thể mà thôi đương nhiên bản thân cố chủ ném vào ngàn năm sau cũng thuộc dạng không có ‘tư chất’ cũng không có cái gì để chờ mong cả .
Thân là Siêu Phàm giả con đường Vệ Binh là đại tá công an phụ trách trị an nguyên một quận của Hà Nội lại có đứa con không thể thức tỉnh thành tựu Siêu Phàm đối với người như cha hắn mà nói chắc chắn không phải việc vui vẻ gì .
Bởi Minh từ nhỏ sinh ra đã ốm yếu dẫn tới cha hắn bắt đầu có chút ghét bỏ hắn đến năm Minh 10 tuổi thì mọi việc càng không xong .
Đại khái là cha của hắn cũng hết kiên nhẫn với đứa con này bởi cố chủ là thật sự không được .
Bỏ qua tố chất thân thể thì tất cả các mặt khác như trí thông minh khả năng quan sát độ mẫn cảm hay thậm chí là khả năng ghi nhớ của cố chủ đều rất bình thường .
Đối với con trai càng ngày càng không kỳ vọng lại thêm cha hắn vốn bận rộn quan hệ giữa hai cha con trở nên xa cách là đương nhiên quan trọng nhất là . . . cha hắn ở bên ngoài có vợ bé thậm chí có một đứa con riêng .
Cũng đừng nghĩ đây là việc gì to tát ở thế giới này một chồng nhiều vợ hay một vợ nhiều chồng đều quá đỗi bình thường ngươi đủ mạnh là được .
Hoàng Kim cấp tuy chưa thể leo lên tầng cao nhất của kim tự tháp nhưng cũng tính là thượng tầng chiến lực của nhân loại rồi đã thế còn thêm chức vụ tại thân có vợ bé – có con riêng mới là bình thường .
Cô vợ bé kia thì không có gì để nói bằng vào ký ức của cố chủ bản thân Minh không tìm ra được quá nhiều thông tin trừ việc cô ta là Bạch Kim cấp cũng là Siêu Phàm giả .
So với mẹ hắn chỉ là người bình thường thì ‘cường’ hơn không ít nhưng mẹ hắn tuy là người bình thường nhưng cũng không phải là bình dân xuất thân của mẹ hắn rất tốt .
Nói thẳng ra là nhà ngoại của Minh tương đối mạnh mẽ cho nên cũng không có chuyện cha hắn đề đơn l·y d·ị hay bị tiểu tam ép đến nhà gì gì đó đến cả việc chân chính cưới vợ bé cha hắn cũng không dám làm chỉ có thể coi là nhân tình ném ở bên ngoài .
Địa vị của mẹ hắn sẽ không đổi nhưng mà hắn thì không chắc rồi dù sao cha hắn còn có con riêng .
Đứa bé kia nghe đồn hiện tại 12 tuổi bản thân đã thể hiện thiên phú vượt xa ‘đứa anh trai’ như Minh .
Minh và đứa ‘em trai’ kia còn chưa từng chân chính gặp nhau nhưng hắn thỉnh thoảng có thể ‘lén’ nghe được cha mẹ hắn to tiếng với nhau .
Dù sao đứa bé kia trong lòng cha hắn chính là bảo bối không có so sánh thì không có đau thương nhìn con ‘út’ xong lại nhìn ‘con cả’ tất nhiên thấy ngứa mắt không ít .
Mấy năm trước cha hắn thậm chí từng nói sẽ đón đứa ‘con út’ kia về nhà bảo đứa con út này gọi mẹ hắn là mẹ coi mẹ hắn như mẹ ruột về phần người nhân tình kia trực tiếp bỏ là được .
Cũng may mẹ hắn không đồng ý cho nên cuộc sống của Minh trong nhà tuy thiếu tình cảm nhưng chưa từng thiếu vật chất đồng thời cũng không bị ai khi dễ ai bắt nạt .
Nhưng cũng bởi hai đứa bé cùng tồn tại cho nên không khí trong nhà hắn liền không tốt cơm không lành canh không ngọt cả hai vợ chồng nhiều khi đều bắt đầu giận chó đánh mèo bắt đầu ‘chỉ heo bảo ngựa’ cơm không lành canh không ngọt là việc bình thường .
Theo trí nhớ của cố chủ càng gần đến ngày thức tỉnh cố chủ chịu áp lực càng lớn .
Cũng không có ai bảo hắn bắt buộc phải thức tỉnh dù sao cha hắn hết hy vọng với hắn mà mẹ hắn . . . cũng không có bao nhiêu hy vọng hắn thành công .
Cho dù bản thân Minh hiện tại là Thần Chủ thì hắn cũng không tin tưởng cố chủ của thân thể này thành công nhưng mà cố chủ lại vẫn một mực đặt kỳ vọng lên chính hắn .
Hắn kỳ vọng hắn sẽ thành công sẽ bước chân lên con đường Siêu Phàm từ đó thay đổi cái nhìn của cha hắn đối với hắn .
Càng thú vị ở chỗ cố chủ vậy mà cũng giống cha mình quá sức đi thần tượng Siêu Phàm giả .
Hắn thần tượng Siêu Phàm vốn là việc của hắn bởi đây vốn là bình thường nhưng bởi quá mức thần tượng Siêu Phàm giả mới dẫn tới cố chủ thậm chí còn coi thường mẹ đẻ của mình .
Ai bảo mẹ hắn là người bình thường đây ? sâu trong nội tâm của cố chủ còn hận qua mẹ hắn .
Ai bảo thể chất mẹ hắn không tốt ai bảo mẹ hắn là người bình thường mà không phải Siêu Phàm giả ? .
Ai bảo mẹ hắn năm đó sinh hắn không đủ tháng ? nếu không phải vì mẹ hắn thì hắn sao có thể ốm yếu như thế này ? .
Bằng vào ‘gen siêu việt’ của cha hắn một Hoàng Kim cấp cường giả hắn đối với việc trở thành Siêu Phàm giả phải thuận lý thành chương mới đúng tất cả là bởi mẹ hắn liên luỵ hắn .
Cố chủ không dám nói thẳng ra trước mặt mẹ mình nhưng tâm lý của hắn thật sự đã bắt đầu vặn vẹo thật sự đã bắt đầu cảm thấy người mẹ ‘bình thường’ kia ảnh hưởng đến con đường siêu phàm của hắn .
_ _ __ _
Tiếp nhận phần ký ức này của cố chủ sắc mặt của Minh có chút trở nên vặn vẹo .
Tuy hắn không có bao nhiêu cảm xúc với cha mẹ tại thế giới này thậm chí có rất nhiều việc hắn nhìn đã rất thoáng nhưng không hiểu sao hắn vẫn có xúc động muốn đập c·hết cố chủ .
Mà như cảm nhận được ‘sát tâm’ của Minh Ám Nhật ở trên người Minh nhẹ rung lên bất quá nó rất nhanh bình tĩnh trở lại bởi ‘sát tâm’ của Minh rất nhanh bị đè xuống .
“Cái gia đình này đúng là phức tạp mà ta chỉ sợ cũng khó dung nhập nơi này “
“Không rõ con đường thức tỉnh hiện tại như thế nào có giống với ngàn năm sau hay không nhưng khả năng cực cao bản thân ta là không thể trở thành Siêu Phàm giả theo cách bình thường”.
“Vẫn nên nghĩ cách sau đó nhanh chóng thức tỉnh lại tìm cớ rời đi “ .
Minh ở trong lòng tự mình làm ra tính toán .
Đối với hiện trạng gia đình này Minh cảm thấy đây là một vũng nước đục bất quá cái vũng nước này chỉ có thể coi là . . . vũng nước đọng lại sau cơn mưa mà thôi .
Hắn cũng không muốn đi quản trực tiếp nhảy qua là được dù sao bao nhiêu uỷ khuất bao nhiêu tủi thân đều là cố chủ đi chịu liên quan gì đến hắn ? .
Cùng lắm chỉ là người khác chán ghét hắn mà thôi cũng không thực sự hướng về hắn gây ra nguy hiểm gì .
Ở kiếp trước người chán ghét Minh nhiều lắm hiện tại thêm hay bớt vài người là không quan trọng .
Quan trọng ở chỗ . . . tốt nhất đừng để Minh chán ghét ngược lại đối phương .