" dậy thôi" ( ê gọi ai vậy ?)
Tử Khanh lật người nhóc con, Anh kéo chiếc chăn ra nhẹ nhàng ôm lấy cô. Tú Vy mơ màng bị người đàn ông cọ nhột, dụi mắt như được gắn mô tơ mà lắc đầu ngoày ngoạy .
" dậy thôi trời sáng lắm rồi nhóc ạ !"
" anh làm em nhột đấy "
Anh kéo cô nhóc dậy ,vòng tay vẫn kéo cô cạnh mình. Hành động nâng niu trân trọng cùng trong lòng Tử Khanh ,cô dụi mắt thoải mái hít hà hương gỗ trên cơ thể to lớn của người đàn ông
" anh không phải đi làm sao?"
" anh bị đuổi việc rồi !"
" hửm, còn có người quyền cao chức trọng hơn anh sao? Um..."
Bọn họ đang nói chuyện rất bình thường vậy mà anh lại cho rằng cô đang quyến rũ mình lao tới mà hôn . Tú Vy không kịp phản ứng đã bị người đàn ông chiếm lĩnh, có vẻ như anh quấn người hơn rồi thì phải.
Sáng ngày ra đã lẻn vào phòng người ta còn dám chiếm tiện nghi thì chắc chỉ có mấy vị thiếu gia tài phiền này thôi. Sức yếu không phản kháng nổi ,Tú Vy để anh thích làm gì thì làm .
Chào buổi sáng xong ,cô lười nhác để anh vác vào nhà vệ sinh. Một tay Tử Khanh đánh răng rửa mặt cho nhóc con ,việc của cô chỉ là ngủ và ngủ. ( thiếu gia chăm chỉ thật đấy )
" đột nhiên em lười vậy? Bình thường tầm giờ đã dậy chuẩn bị bữa sáng rồi mà nhỉ ?"
"Không phải tại anh sao ,tối qua tự dưng giở chứng bắt người ta ngồi làm việc cùng đến khuya. 2 giờ sáng là 2 giờ sáng đó chú ạ !"
"gọi anh là gì ?"
"chú !"
"nói lại !"
" Chú Tử Khanh ...aaaaa nhột...nhột em..em... biết rồi... biết rồi !"
Anh thấy cô vẫn cương quyết xưng hô với mình như vậy thì bực bội lúc vào hõm cổ cắn một cái . Dấu răng tô điểm trên xương quai xanh dễ gây sự chú ý . Bàn tay không yên phận mà lần vào eo rồi nghịch ngợm.
" aaaa...bộ anh là chó sao?"
"em dâm gọi anh như vậy nữa không ?"
" mười mấy năm qua em vẫn gọi vậy mà ?Anh không thích sao ?"
Cô không ngừng trêu chọc anh chú già của mình. Bộ dạng ngây thơ chọc tức Quách tổng .
" không thích !"
" ỏ ...moa. Em bù vậy đủ chưa ?"
Tú Vy mạnh dạn hôn chụt vào má anh, tỏ ra lấy lòng. Hai tay còn nhéo má làm người đàn ông bẹo hình bẹo dạng.
" chưa đủ "
" ưm...anh tham lam quá đấy, bỏ em ra !"
Người đàn ông này thật mất hết liêm sỉ ,cứ thế mà cưỡng hôn con gái người ta .À quên mất ,nhóc con là do anh
nui lon co ma. Bon ho khong biet da hon nhau bao nhieu lan nhung khi rdi khoi can phong do da & gid cong
thêm đôi môi sưng tấy của nhóc con .
Người làm trong nhà đang dọn dẹp thì nghe tiếng quát tháo của Tú Vy. Cô hùng hổ bức ra ngoài và chạy theo sau là vị chủ nhân của họ. Anh cưng chiều nhìn bộ dạng giận dỗi của cô sóc nhỏ ,níu tay xin lỗi nhưng càng tiến lại gần thì càng bị mắng nhiều hơn . Bọn họ trố mắt nhìn nhau rồi biết điều cúi gằm mặt làm việc. Tự hiểu từ nay không còn gọi Tú Vy là tiểu thư nữa mà phải chuyển thành thiếu phu nhân rồi .
" hôm nay em không tới trường đúng không ?"
" không, mai em mới có lịch. Sao vậy ạ ?"
" anh dua em di choi !"
" hửm ? Thật sao ? Anh định sẽ đưa em đi đâu vậy ?"
" bí mật "
Cô biểu môi trước cái vẻ thần thần bí bí của người đàn ông .Khi nào anh mới hết mấy cái bí mật đây ,nắm thóp khó quá .( gừng càng già càng cay con gái ạ !)
Tử Khanh ăn mặc thoải mái ,chỉ là chiếc quần suông đôi giày thể thao ,chiếc áo thun trắng nhưng lại khiến người đàn ông nổi bật. Trông như này thì ai dám nói là 30 tuổi bao giờ .
Về phần Tú Vy ,cô chăm chút mình hơn ,chọn một chiếc váy ngắn ngang gối màu đen ,mái tóc dài được tết gọn gàng. Đánh liều chọn một màu son trong chỗ đồ trang điểm và Hoàng Lam tặng .Ấy thế mà màu son đỏ trong veo lại rất phù hợp trên nền da trắng hồng.
"em xong rồi !"
Đẩy cánh cửa bước ra bên ngoài ,trông nhóc con bẽn lẽn đến lạ. Ngó nghiêng nhìn xung quanh rồi dừng lại trước anh, nhẹ nhàng kéo chiếc váy để anh ngắm.
" anh nghĩ chúng ta nên ở nhà thì hơn "
" ha, xลิน lam sao ?"
" không, anh sợ em đẹp quá nhiều kẻ nhìn !"
" dẻo mỏ"
Không ngờ anh còn có bộ mặt tham lam này đấy. Có vẻ Tử Khanh sẽ ghen với tất cả đàn ông trên thế giới này ,sẵn sàng gây chiến với bọn họ nếu dám ngắm nghía cô nhóc của anh .
Trông Tú Vy của anh xinh đẹp thật đấy, như này thì ai dám mang ra ngoài, dễ mất lắm. Anh ngây ngốc nhìn cô nhóc nhà mình tự dưng lại thấy buổi đi chơi ngày hôm nay cũng không cần thiết ...( ở nhà làm gì thì mọi người tự nghĩ nhe )
" nào đi thôi, anh định để trời tối rồi mới ra đường đấy à ?"
" anh nghĩ nên ở nhà thôi !"
"em giận đấy !"
" đi thôi "
Chỉ bằng ba từ ngắn gọn súc tích của cô đã thành công khiến anh bỏ qua sự chiếm hữu của mình. Anh vòng tay qua eo rồi cùng cô ra sân. Chiếc xe sang đã được đậu sẵn, Tử Khanh mở cửa cho cô rồi mới ngồi vào ghế lái.
Không biết ngày hôm nay anh sẽ cho cô đi chơi ở đâu? Vừa tò mò vừa háo hức bởi đây chính là buổi hẹn hò đầu tiên của hai người với tư cách là người yêu. Thật khó đoán anh sẽ mang cô tới chỗ bất ngờ nào nữa, nôn nóng
qนล์.