Lục giai ma thú tốc độ phi hành vô cùng khủng khiếp. Chỉ mới vài ngày, nhóm người Tiêu Lệ đã bay qua hơn nửa cái đế quốc, địa vực của Tháp Qua Nhĩ sa mạc thấp thoáng hiện ra trong tầm mắt bọn họ.
Thời gian đã trôi qua một tháng, có lẽ Tiêu Viêm đã sớm tới nơi này. Bất quá còn một ít thời gian nữa mới đến thời điểm Dị Hỏa xuất thế, Tiêu Lệ cũng không quá vội vàng.
Hôm nay, nhóm người Tiêu Lệ lại như mọi ngày, tùy ý dừng chân ở một thành thị nho nhỏ trên đường để tìm chỗ nghỉ ngơi. Dù sao, Tiêu Lệ tu luyện là để hưởng thụ chứ không phải để chịu khổ. Trừ một vài thời điểm đặc thù, lúc bình thường, hắn đều có gắng cân bằng giữa cày cuốc và thư giãn.
Để Tử Tinh Dực Sư Vương dừng lại ở một nơi hoang vu cách thành thị một khoảng xa. Tiêu Lệ cho nó vào hệ thống nghỉ ngơi rồi gọi Tuyệt Ảnh Chu Lang ra chở hắn và các nàng vào thành.
Lục giai ma thú quá mức khủng bố. Nếu nó tùy tiện đáp xuống bất kỳ thành thị nào cũng có thể gây nên một trận sóng to gió lớn cho toàn bộ Gia Mã đế quốc. Mà Tiêu Lệ hiện tại thì lại không muốn gây sự chú ý quá nhiều.
Tam giai ma thú làm tọa kỵ mặc dù vẫn đưa tới một trận oanh động cho thành thị nho nhỏ này. Bất quá chuyện như vậy ở Gia Mã đế quốc cũng không phải là chưa từng xuất hiện. Mọi người mặc dù kinh sợ thế nhưng cũng không có hoảng loạn quá mức.
Thành thị này gọi là Xích Lan Thành bởi vì nơi đây có một loại linh thảo đặc thù gọi là Xích Lan mọc tràn lan khắp nơi. Theo lời người ở đây, loại linh thảo này chủ yếu có tác dụng trang trí mà thôi.
Lúc đầu, Tiêu Lệ cũng không quá để ý đến chúng. Chỉ đến khi Tam Vỹ Hồ của hắn tham ăn lén xơi mấy nhánh Xích Lan trang trí trong phòng rồi lên cơn sốt cao, Tiêu Lệ mới cuống cuồng tìm hiểu nguyên nhân.
Dùng đủ mọi biện pháp vẫn không có kết quả, Tiêu Lệ rốt cuộc mới nhớ tới tới Giám Định Thuật của hệ thống.
Thử vài cách giám định khác nhau lên Tam Vỹ Hồ, Tiêu Lệ mới phát hiện ra một chuyện kinh khủng mà hắn không thể nào ngờ tới.
Không phải là Tam Vỹ Hồ đang bị sốt, cơ thể nó nóng như vậy là do nó đang được cải tạo huyết mạch. Hay nói đúng hơn, là nó đang bước vào quá trình tiến hóa phản tổ.
Tam Vỹ Hồ thông thường có vài cách tiến hóa khác nhau, chẳng hạn như Tam Vỹ Yêu Hồ, Băng Hỏa Lôi Hồ, Tứ Dực Tam Vỹ Hồ,… Thế nhưng để gọi là phản tổ, mục tiêu tiến hóa của nó chỉ có thể là một sinh vật duy nhất, một sinh vật vốn đã tuyệt chủng ở Đấu Khí đại lục này kể từ sau thời đại viễn cổ - Lục Vỹ Linh Hồ.
Tam Vỹ Hồ tiến hóa là một chuyện tốt, thế nhưng nó tiến hóa không biết nguyên nhân tại sao lại làm Tiêu Lệ cứ canh cánh trong lòng. Hơn nữa, quá trình phản tổ này khá yếu ớt, có thể dễ dàng thất bại bất cứ lúc nào.
Lục tung cả khách sạn thậm chí là mấy căn nhà phụ cận để tìm kiếm thứ đáng ngờ mà vẫn không có kết quả, Tiêu Lệ chán nản quay về phòng dự định nghỉ ngơi một lúc rồi lại đi tìm tiếp.
Từ hệ thống lấy ra mấy viên Lôi Oanh Đạn để làm bi sắt tung hứng giải khuây. Tiêu Lệ bắt đầu suy nghĩ về những kế hoạch sắp tới khi đến Tháp Qua Nhĩ sa mạc.
Đầu tiên, hẳn là hắn sẽ tìm kiếm thử xem quanh đây có loại Dị Lôi nào tồn tại hay không. Dù sao Tháp Qua Nhĩ điều kiện khắc nghiệt, dễ dàng sản sinh ra các loại thiên địa linh vật.
Kế tiếp là hội họp với Tiêu Đỉnh và Tiêu Viêm, xem xem có xuất hiện thêm nhiệm vụ mới nào không. Với thực lực của Tiêu Lệ hiện tại, trừ phi đến Trung Châu hoặc là tiến vào vùng trung tâm của Ma Thú Sơn Mạch, còn lại chỉ có làm nhiệm vụ mới đủ exp cho hắn thăng cấp.
Cuối cùng, chính là mục tiêu quan trọng nhất mà Tiêu Lệ đến đây – Medusa nữ vương. Hắn muốn nhìn xem người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nữ trong Đấu Phá Thương Khung này trông như thế nào.
Đang miên man trong dòng suy nghĩ, bất chợt một viên Lôi Oanh Đạn vuột khỏi tay hắn văng đến góc phòng.
Tiêu Lệ lười nhác đứng lên tiến về phía đó, dự định nhặt lại viên bi thì bất chợt hắn nhìn thấy mấy cái lá cây Xích Lan trong chậu kiểng ở góc phòng có vài vết cắn. Đối với Tiêu Lệ, mấy cái vết cắn này chẳng xa lạ gì. Bởi vì, chúng chính là vết răng của Tam Vỹ Hồ.
Thử mở ra Giám Định Thuật với mấy gốc Xích Lan, Tiêu Lệ hoàn toàn giật mình với kết quả mà hệ thống hiện ra.
Dục Huyết Yêu Lan – ngũ giai linh thảo hấp thu máu huyết của Đấu Đế cường giả hoặc thập giai ma thú mà sinh trưởng, có công dụng cải tạo và tinh luyện huyết mạch, tỉ lệ nhỏ phản tổ huyết mạch. Nếu nồng độ máu huyết đủ nồng đậm có thể tiến hóa thành Dục Huyết Yêu Lan Vương.
Phát hiện bất ngờ làm Tiêu Lệ líu lưỡi. Linh dược này đẳng cấp cao như vậy mà lại mọc tràn lan khắp nơi. Hơn nữa, nó chỉ hấp thụ máu huyết mà sống hoàn toàn không dựa vào chút nguyên khí thiên địa nào. Thảo nào người ở đây chẳng hề phát hiện ra nó có gì đặc thù!
Mặt khác, sau khi sử dụng Giám Định Thuật cục bộ thu được thông tin bổ sung, Tiêu Lệ mới biết vì sao chẳng có tên Luyện Dược Sư nào dám lấy thứ này thử nghiệm chế tạo đan dược.
Không phải là không có, chẳng qua những người từng thử đều đã chết cả rồi. Thứ này dù sao cũng là mọc lên từ máu của Đấu Đế chí tôn, không phải là phàm phu tục tử có thể tùy ý sử dụng.
Thứ nhất, công thức luyện chế Dục Huyết Yêu Lan thành đan dược để giảm bớt tác dụng phụ đã sớm thất truyền từ thời viễn cổ. Thử nghiệm sai lầm khả năng rất cao sẽ tạo ra độc dược thay vì đan dược.
Thứ hai, kẻ phục dụng phải có tu vi, thiên phú, ý chí và cả…may mắn nhất định. Hơn nữa, người phục dụng phải biết liều lượng thích hợp để cải tạo huyết mạch dần dần, nếu không rất có nguy cơ bị sốc thuốc mà chết.
Điều cuối cùng mới là quan trọng nhất, Dục Huyết Yêu Lan phân ra đực cái. Nam tính chỉ có thể sử dụng cây đực còn nữ tính chỉ có thể sử dụng cây cái. Nếu làm ngược lại, kẻ phục dụng sẽ bị huyết độc phản phệ mà chết ngay tức khắc…