Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 297: Thế giới động vật 2




“Bị cô nói như vậy, lông chó của tôi đều dựng thẳng lên đây này.” Thiệu Triệt kẹp đuôi một cái, quyết định trốn vào trong núi sâu rừng già trước, buổi tối hãy đi ra hoạt động.

Trò chuyện với Thiệu Triệt xong, Thẩm Tiêu nói tình huống của Thiệu Triệt cho Chử Đình, sau đó Chử Đình nói cho cô, hiện tại anh cũng là một con mèo, bị người ta coi là thú nuôi. Điện thoại bên cạnh chủ nhân còn đang mở video, nhưng người không ở đây. Anh bảo Thẩm Tiêu báo địa chỉ, anh xem thử cô ở đâu.

Thẩm Tiêu không dám tới gần nơi nhiều người, cô dọc theo lối đi bộ, nhìn thấy bên cạnh có một trạm giao thông công cộng, cô đi qua nhìn xem biển trạm, lại nhanh chóng trốn vào trong bụi hoa.

“Nơi này có một bến xe giao thông công cộng tên giao lộ Hương Tích Tự.” Thẩm Tiêu nói.

“Đường Hương Tích Tự?” Móng vuốt của Chử Đình ấn trên điện thoại, tắt video, mở bản đồ.

Rất nhanh anh đã tìm được đường Hương Tích Tự ở đâu, may mắn, một con đường có tên đặc sắc như thế cả nước chỉ có một cái, ở nơi cách anh 5 km.

“Cô chờ tôi.” Anh nhảy xuống sô pha ra ngoài cửa.

Bên kia chủ nhà rót nước ra khỏi phòng cầm lấy di động nằm nghiêng lên sô pha, thì có hơi bất ngờ phát hiện hiển thị trên màn hình di động chính là bản đồ.

Tình huống gì vậy, mới nãy không phải anh ta đang xem phim sao?

Chử Đình là một con Ragdoll, anh vừa xuống lầu, lập tức nhận được đủ loại ánh mắt từ khắp nơi.

“Nơi đó có con Ragdoll!”

“Ragdoll nhà ai chạy tới vậy?”

Biết nán lại trước mặt người khác quá lâu sẽ khiến mình lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, anh nhanh chóng nhảy lên vào bụi cỏ. Cho dù là như vậy, vẫn có người đuổi theo.

Lên cây, nhảy tường, Chử Đình không đi cửa chính tiểu khu, mà nhảy ra ngoài từ trên lan can lưới sắt. Anh vừa ra ngoài, người đuổi theo phía sau anh bị ngăn ở trong hàng, nhưng ra tiểu khu, ánh nhìn chăm chú ở bên ngoài càng nhiều.

“Đó là Ragdoll? Nghe nói giống mèo này đáng giá lắm.”

“Nhà ai vứt đi vậy.”

“Quản nó ai vứt, trước bắt lại nói sau.”

Có người nhào tới, Chử Đình linh hoạt né tránh. Nhưng bên cạnh có người lái xe đến đuổi, vừa đuổi vừa lấy đồ ném anh, muốn mượn mấy thứ này giữ lại bước chân của anh, anh không còn cách nào, đành phải quay đầu nhảy vào ngõ nhỏ.

Dưới sự truy đuổi, bộ lông của nó cũng từ tuyết trắng trở nên đen bẩn.

Đứng ở dưới một gốc cây, Chử Đình liếm liếm móng vuốt có vết thương vì bị đánh, phân biệt phương hướng một chút, lại tiếp tục xuất phát.

Ragdoll rất khiến người khác chú ý.

Nơi Chử Đình đến đều sẽ khiến cho mọi người chú ý. Anh đành phải đi đường nhỏ yên lặng, có đôi khi còn phải đi ngang qua đường cái. Chờ sau khi anh nhìn thấy biển chỉ đường Hương Tích Tự, anh liếm lông trên người, một đường tìm bến xe giao thông công cộng hai bên đường.

Rốt cuộc, anh tìm được trạm đường Hương Tích Tự, thì thấy có một con mèo vàng núp ở phía sau cây phong.

Dưới tàng cây phong, còn có vài cô bé đang hướng về phía trên cây kêu meo meo.

Chử Đình bước nhanh một cái, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai xông lên cây phong, đứng ở bên cạnh con mèo vàng.

“Meo?” âm thanh mèo đực nhỏ bé, nhưng Thẩm Tiêu lại nghe hiểu, anh đang nói: “Thẩm Tiêu?”

“Chử Đình?” Thẩm Tiêu nhìn Ragdoll xinh đẹp trước mặt, có hơi rơi vào trong cặp màu xanh lam của anh: “Dựa vào cái gì anh là Ragdoll tôi chỉ là mèo vàng?”

Cô không phục!

“Có lẽ trung tâm mua sắm dựa theo nhan sắc để phân chia.” Chử Đình nói.

Anh vừa xuất hiện, ánh mắt của các cô bé đang chọc mèo dưới tàng cây đều sáng lên: “Hình như còn có một con Ragdoll đến đây.”

“Có đồ ăn không, mau đút cho chúng nó.”

“Ragdoll thật đẹp.”

Tiếng động trên cây bên này rất nhanh khiến cho người xung quanh chú ý, sau khi biết trên cái cây này còn có một con Ragdoll, mọi người chờ xe giao thông công cộng gần đấy đều nhích lại gần.

“Người thật nhiều.” Thẩm Tiêu biết giá trị của Ragdoll, chúng nó đứng ở đây, đợi tiếp nữa chắc chắn sẽ xảy ra chuyện: “Chúng ta đi trước đi.”

“Ừ, cô đi theo tôi.” Khi tới Chử Đình đã quan sát xong con đường xung quanh.

Anh dẫn đầu hấp dẫn hỏa lực, chờ khi tay từ mỗi người muốn sờ vào anh lập tức chạy ra chui vào bồn hoa bên cạnh, Thẩm Tiêu cũng nhân cơ hội nhanh chóng chuồn xuống.

Hai con mèo theo tận cùng vườn hoa chui vào trong kẽ hở, vòng quanh mấy khúc cua, mới tìm được nơi tương đối an toàn.