Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 279: Thế giới tu chân 46




Điều quan trọng nhất chính là, đây vẫn chỉ là hồi báo mặt ngoài, trong tối còn có hồi báo khác.

Vì sao Thực Thiết Thú không từ chối lời thỉnh cầu của những yêu thú này? Chính là bởi vì một khi từ chối sẽ kết thù. Nhưng nếu đồng ý, chẳng những không kết thù, ngược lại là ban ơn kết thiện duyên.

Nếu Thẩm Tiêu có thể khiến những yêu thú không thể tu luyện trở nên có thể tu luyện giống với hai quốc bảo, vậy cha mẹ của mấy yêu thú cục cưng mới tới chính là nhận nhân tình của cô, ngày sau có chuyện gì, cô cũng có thể mở miệng bảo bọn họ hỗ trợ.

Sau khi hiểu rõ những việc này, Thẩm Tiêu cũng dấy lên động lực.

Ba con yêu thú mới tới lần lượt là Hỏa Hùng, Liệt Diệm Cự Viên và Phong Tước.

Phong Tước nổi tiếng bằng tốc độ, không có nơi ở cố định, cả dãy núi Vạn Thú đều là nhà, đồng thời cũng là tình báo truyền tin tức, hai tộc Hỏa Hùng và Cự Viên thì khá lớn, bởi vì trong tộc chúng nó có trưởng bối có cảnh giới cao thâm tọa trấn, xem như người khổng lồ của phía tây dãy núi yêu thú, không ai dám chọc. Cũng bởi vì bọn họ có tự tin này, mới có thể không lo lắng gì đưa thú con tới.

Ba con yêu thú này rốt cuộc có tình huống gì, Thẩm Tiêu không hiểu lắm. Việc mà cô có thể làm cũng chỉ sau khi tách thuộc tính linh căn của chúng nó, cho chúng nó dùng linh vật tương đồng hoặc tương sinh chế biến món ăn cho chúng nó.

Cũng may của thời gian của cô không lãng phí, món ăn được nấu ấy có hiệu quả vô cùng rõ rệt với ba thú con này. Tuy rằng không làm cho chúng nó trong một đêm đột phá, nhưng thể trạng cùng với kinh mạch lại bắt đầu được linh khí trong thức ăn săn sóc ân cần.

Như thế qua một tháng sau, ba con thú con trước sau luyện khí thành công, cũng đột phá luyện khí tầng một.

Sau khi tin tức này truyền ra, các yêu thú khác vẫn chú ý động tĩnh ở đây bắt đầu đứng ngồi không yên. Ai biết nhân tộc này muốn nán lại dãy núi Vạn Thú bao lâu, đây có lẽ là cơ hội duy nhất mà bọn họ gặp được.

Vì thế trong bảy ngày kế tiếp, phía trước phía sau thế nhưng có hơn ba mươi yêu thú đưa thú non nhà mình tới.

Người quá nhiều một mình Thẩm Tiêu căn bản không quản hết được, tộc trưởng Thực Thiết Thú đành phải tạm thời khống chế nhân số trong vòng ba mươi người, có phòng trống lại tiếp tục bổ sung sau. Mà nhóm phía trước đột phá đến cấp có thể tự mình tu luyện sẽ bị tiễn đi.

Sắp xếp như vậy làm cho Thẩm Tiêu có thời gian thở.

Trả giá cho vất vả, hồi báo cũng dày một chút. Các yêu thú cha mẹ có nghèo có giàu, giàu thì một gốc cây thuốc quý có thể bán được gần mười vạn tích phân, nghèo một chút, cũng có thể có mấy ngàn tích phân. Thẩm Tiêu tính toán, một đợt này để cô có gần sáu mươi vạn tích phân vào sổ.

Cách thời gian cô đi vào thế giới này mới một năm mà thôi.

“Thế giới tu tiên còn kiếm điểm nhanh hơn thế giới trò chơi.” Thẩm Tiêu nói với Chử Đình: “Trước anh nói năm năm sau anh sẽ sống lại, tôi vốn không tin, hiện tại ngược lại tôi có hơi tin rồi.” Cô tính toán một lúc, nếu cô dựa theo tốc độ này mà tiếp tục, sống lại ở thế giới ấy hoàn toàn không phải giấc mơ.

“Tôi lấy được Tam Bảo Linh Căn rồi.” Chử Đình trả lời: “Lại tiến thêm một bước tới Diệu Thanh Đan.”

“Chúc mừng. Tôi ở bên này nếu tiếp tục phát triển tốt như vậy, Vô Cấu Đằng cũng không phải giấc mơ.”

Hai người trao đổi một chút, rồi đều tự bước vào nghiệp lớn kiếm tích phân.

Tiểu yêu thú bị đưa đến Trúc Sơn cũng không phải lần nào cũng có thể cứu giúp được, cũng có vài yêu thú thật sự không có thiên phú, dù cho ăn cái gì cũng vẫn không căng ra chút linh lực nào.

Đối mặt với tình huống như vậy, yêu thú cha mẹ thông tình đạt lý cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, mà người tính tình không tốt một chút thì sẽ trách cứ là Thẩm Tiêu không đủ dụng tâm. Thậm chí còn có yêu thú ỷ vào mình tu vi cao thâm, muốn cướp đoạt Dã Hỏa trong tay Thẩm Tiêu.

Những yêu thú từng động tâm tư xấu với Thẩm Tiêu, cuối cùng đều chết ở trong tay Cầm Minh, số lần nhiều hơn, mọi người kiêng kỵ Cầm Minh, dần dần người gây sự càng đến càng ít.

Từng ngày trôi qua, Thẩm Tiêu cũng dần an nhàn ở lại trên Trúc Sơn.

Có đôi khi cô cũng sẽ đi ra ngoài tản bộ với Cầm Minh, dùng Tầm Trân Bàn tìm kiếm đồ tốt trong dãy núi Vạn Yêu. Nếu có ánh sáng cấp bậc thuốc quý, cô đều sẽ tự mình đi, mà nơi có ánh sáng nhạt, cô đánh dấu để các tộc nhân Thực Thiết Thú đi thu gom giúp cô, lấy được cái gì thì dựa vào tỉ lệ hai bên phân chia.