“Nếu tôi có kỹ năng chiếm ưu thế tuyệt đối giống cô, tôi sẽ không chỉ làm buôn bán nhỏ. Tôi sẽ lợi dụng danh khí của tôi, hấp dẫn một nhóm người lại đây, mở rộng quy mô. Mục tiêu cũng sẽ không chỉ đặt ở một chủ thành, mà là đi mở rộng chiếm trước thị trường trống còn lại.” Càng nói, Chử Đình đột nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt anh nhìn Thẩm Tiêu cũng biến thành biểu cảm nhìn búp bê vàng: “Chúng ta hợp tác đi.”
Lúc Thẩm Tiêu nghe phần trước, còn đang cân nhắc “mở rộng quy mô” thế nào, không phòng bị bị anh quanh co đến một câu “Hợp tác”.
Chử Đình biết kiếm tiền nhỉ? Anh có thể một đường mua mua mua đến thành Lâm Giang, chỉ riêng điểm ấy đã không thể nghi ngờ. Hợp tác với anh, cô không thể nghi ngờ là đáp lên xe tốc hành.
Nhưng vẫn quy củ cũ, cô có được tài nguyên không thể thay thế, hợp tác với Chử Đình cũng được, nhưng cô tuyệt đối không thể lâm vào hoàn cảnh bị động.
“Lời này nói như thế nào?” Thẩm Tiêu hỏi.
“Sau này tất cả sản phẩm của cô, để tôi bán ra. Đồng thời, tôi cũng sẽ đưa tài nguyên cô cần đến trước mặt cô, cô đừng lo thứ khác, chỉ cần chuyên tâm tăng cấp nấu nướng là được.” Chử Đình nói, tương đương với anh trở thành bảo mẫu của Thẩm Tiêu, phụ trách tất cả mọi chuyện.
Điều kiện này nghe không tệ, Thẩm Tiêu lại lựa chọn từ chối: “Không cần.” Chử Đình hoàn toàn nhét cô vào trong vòng tuần hoàn kiếm tiền của anh, cô dùng tài nguyên anh cung cấp sáng tạo cách nấu, đến lúc đó không thể thiếu hưởng chung với anh.
Nếu phương thức nấu ăn bị chia sẻ ra ngoài, vậy ưu thế của cô chẳng phải không còn sót lại chút gì sao: “Ra bao nhiêu sức chia bấy nhiêu hoa hồng, điều kiện này của anh làm cho tôi rất không có cảm giác an toàn, cảm giác như tương lai của tôi chỉ biết chìm đắm thành công cụ tạo ra phương thức nấu ăn.”
Chử Đình không phủ nhận. Làm bên hợp tác, quá ỷ lại một bên khác, sẽ quá mức bị động. Cho nên một khi hợp tác với Thẩm Tiêu, anh sẽ bắt tay vào đào tạo người của anh, trở thành vật thay thế của Thẩm Tiêu. Nếu tương lai một ngày nào đó dù cho Thẩm Tiêu xuất phát từ nguyên nhân gì bỏ dở hợp tác với anh, anh cũng không bởi vì sự rời đi của cô mà chịu ảnh hưởng lớn.
Đây không phải muốn hãm hại đối phương hoặc là như thế nào, mà là mỗi người
đều phải giữ lại đường lui cho mình. Xét đến cùng, vẫn là hai người họ không đủ tình cảm, còn chưa đạt tới mức có thể tuyệt đối tín nhiệm lẫn nhau.
“Cô có thể nói một chút ý tưởng của cô.” Chử Đình nói.
Thẩm Tiêu nhìn Thu Nhĩ Trư Mao bọn họ, cố ý rõ ràng với Chử Đình: “Tôi muốn như trước dựa theo hình thức hợp tác của tôi với bọn họ. Tôi chia hoa hồng cho bọn họ là 10%, nếu anh có thể cung cấp nguyên liệu nấu ăn mà tôi cần cho tôi, chúng ta có thể chia năm năm.”
“Có thể.” Ý của Chử Đình là muốn làm lớn, việc nhỏ không đáng kể lợi ích anh nhường một chút ngược lại cũng không vấn đề gì: “Nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải luôn duy trì ưu thế của cô, nếu không tôi có thể bỏ dở hợp tác bất cứ lúc nào.”
“Không thành vấn đề.”
Hai người bàn chuyện ổn thỏa, Thẩm Tiêu cũng không có cảm giác thở phào, ngược lại thêm một chút áp lực. Dã tâm của Chử Đình rõ ràng, nếu nói từ trước cô chỉ cần đè người chơi thành Lâm Giang một bậc là được, nhưng hiện tại còn phải đè người chơi toàn sever.
Người chơi toàn sever, mỗi một đường ngọa hổ tàng long, cô có năng lực liên tục trèo lên đỉnh sao?
“Trông cô rất áp lực.” Chử Đình nhìn cô nói.
Thân thể Thẩm Tiêu dựa vào trên ghế dựa, ngẩng mặt nói: “Đúng vậy, nhưng có áp lực mới có động lực không phải sao.”
…
Chử Đình không nán lại thành Lâm Giang quá lâu, bàn ổn thỏa chuyện hợp tác với Thẩm Tiêu xong, anh lập tức tiếp tục tiến tới chủ thành tiếp theo.
Sau khi anh rời đi, Thẩm Tiêu bên này cũng điều chỉnh một chút, đó chính là để Thu Nhĩ Trư Mao bọn họ bắt đầu thu gom lượng lớn nguyên liệu nấu ăn. Cùng lúc đó, ngoài cửa tiệm cơm của cô cũng dán một tờ thông báo tuyển dụng… tuyển đầu bếp.
Ở trong trò chơi này, thức ăn đã không còn là cơ bản trong đời sống con người nữa, thuộc tính bổ sung của chúng đã trở thành một phần không thể thiếu trong việc người chơi trở nên mạnh mẽ. Loại thuộc tính bổ sung này làm cho chúng được người chơi theo đuổi, đó là điều không thể tránh khỏi, bên trong hiển nhiên cũng là cơ hội làm ăn trùng trùng.
Nếu Thẩm Tiêu chỉ muốn ru rú trong một góc, hết thảy đều tự lực tự làm là được. Nếu muốn kiếm tiền, như vậy xu thế quy mô hóa nhất định phải làm.