Trò Chơi Đang Load

Chương 4: Em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?




Trò chơi: Tình yêu bên trái hay là bên phải (04)

Chương 004: Em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?

Bằng không cái gì?

Đoạn sau Tạ Tịch không nghe được, đầu đã rời khỏi thân thể thì lấy đâu nghe hiểu đối phương nói gì!

Tạ Tịch không cảm thấy đau đớn, nhưng cảnh tượng trước mắt quá kinh dị, có ai từ góc độ này nhìn thấy cơ thể của chính mình chứ? Có thấy cũng đều ngỏm tỏi cả rồi.

Dưới góc phải tầm nhìn xuất hiện nhắc nhở load, thời gian còn lại mười giây. Nếu không thể load kịp trong thời gian đếm ngược thì sẽ thế nào? Đầu và thân tách rời mà chết? Còn hiện thực thì sao?

Tạ Tịch không có hứng thú mạo hiểm, cậu nhanh chóng load, đầu trở lại thân thể.

Giọng nói của quản gia lại vang lên bên tai cậu: "Bá tước Aix gửi thư mời..."

Sau khi chết liên tục hai lần, câu nói này đã thành bùa đòi mạng.

Tạ Tịch quan sát quản gia một chút, trước đó cậu không nghĩ quá nhiều, chỉ cho đây là NPC dẫn dắt cậu thích ứng hoàn cảnh trò chơi, trăm lần nghìn lần không ngờ tới đây cũng là Boss ẩn.

Dùng một con dao mỏng chém đứt đầu người không phải là chuyện một người bình thường có thể làm.

Tạ Tịch chỉ không hiểu, sao một lời không hợp đã chém đầu? Chẳng qua là đi dự một tiệc rượu mà thôi, sao lại nổi điên lên? Do hai người này quá tâm thần hay bữa tiệc này có hàm nghĩa đặc biệt khác?

Tạ Tịch phát hiện load không có tác dụng lớn bao nhiêu. Phải lựa chọn kiểu gì? Nếu không đi, vampire bắn cậu một tiễn; đi, quản gia chém đầu cậu. Chọn thế nào cũng phải chết, làm sao đây?

Chỉ có thể thử lựa chọn thứ ba một chút - Không nói đi hay không đi.

Trực giác của Tạ Tịch nói cho cậu biết, dạng lập lờ nước đôi này cũng không đáng tin. Trước mắt chỉ có thể tính toán từng bước một, may mắn cậu lựa chọn miễn đau vết thương chí mạng, cũng không sợ "chết" nhiều thêm mấy lần.

Cậu không lên tiếng, quản gia lại gọi cậu: "Cậu chủ?"

Tạ Tịch dáng vẻ bồn chồn, quả nhiên đôi mắt Randy tăng thêm chút hơi ấm, cẩn thận để ý trong giọng nói của hắn còn giấu chút chờ mong.

Trước đó Tạ Tịch không lưu ý đến những điểm này, bây giờ lại nhận thấy rõ ràng, đồng thời cậu còn cảm thấy khí lạnh âm u không biết từ chỗ nào truyền tới...

Vampire tóc bạc chắc hẳn cũng ẩn nấp đâu đó, hắn ta đang nghe bọn họ nói chuyện, tích lũy điểm nộ khí.

Tạ Tịch căng thẳng, tranh thủ thời gian giấu đi biểu cảm trên mặt.

Quản gia cũng thấp giọng hỏi: "Ngài không muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "..." Tôi không có, không hề có ý đó, đừng nói lung tung!

Một giây sau, nhiệt tình trong mắt quản gia nguội lạnh dần, khóe miệng dần mím xuống: "Ngài muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "!" Rốt cuộc muốn cậu trả lời thế nào?

Khóe miệng quản gia lại nhếch lên, lộ ra một nụ cười vô cùng dịu dàng nhưng đôi mắt lại không có tí hơi ấm.

Tạ Tịch ý thức được rằng, nếu cậu không nói "không đi", đầu cậu sẽ lìa khỏi cổ, mà nói rồi trái tim cũng bị bắn một tiễn!

Làm sao bây giờ...

Tạ Tịch đột nhiên lóe lên ý tưởng trong đầu, cậu mở miệng nói: "Chúng ta cùng đi."

Nói vậy chắc cũng được! Cùng nhau đi, cũng không có bỏ anh ta!

Vun vút tiếng xé gió...

Lạch cạch tiếng xương cốt đứt gãy...

Tạ Tịch cảm giác ngực và cổ đồng thời lạnh lẽo. Được lắm, đầu cậu không chỉ lìa khỏi cổ mà trái tim còn bị bắn thủng.

Giọng nói của quản gia tràn đầy tuyệt vọng: "Tôi đã yêu đến hèn mọn như vậy, vì sao ngài còn phải nhục nhã tôi."

Tạ Tịch thốt không nên lời: Dẫn anh theo chính là nhục nhã anh hả!

Quản gia dịu dàng ôm đầu cậu: "Thật xin lỗi, tôi không làm được."

Thời gian load lần này chỉ có năm giây, Tạ Tịch càng không dám chậm trễ, lập tức chọn load.

Dưới góc phải tầm nhìn lại xuất hiện nhắc nhở - Có lựa chọn load điểm gần nhất hay không?

Lần đầu tiên cậu không quá để tâm, lần thứ hai do hiệu ứng thị giác quá mạnh, cậu chỉ muốn tranh thủ thời gian trở lại thân thể, lần này hơi thích ứng một chút mới lưu ý đến chi tiết kia.

Điều này có nghĩa là còn có thể lựa chọn điểm load khác hả?

Tạ Tịch đưa ra câu trả lời chắc chắn: "Không."

Hàng chữ kia thay đổi - Mời lựa chọn điểm load.

Trước mặt có hai điểm load, Tạ Tịch bỏ qua điểm gần nhất mà chọn cái còn lại.

Tầm mắt tối sầm lại, sau đó Tạ Tịch phát hiện cậu trở về trên chiếc giường hoa lệ. Cậu quay lại buổi tối hôm qua, xem ra muốn tránh khỏi kết cục chọn bên nào cũng phải chết thì cần tìm hiểu nguyên nhân từ thời điểm này.

Rèm cửa nặng nề không gió mà bay, vampire tóc bạc thình lình xuất hiện.

Tạ Tịch thầm nghĩ: Sao nhanh vậy? Ngay cả thời gian chuẩn bị cũng không có.

Cậu vội vàng nhớ xem trước đó đã nói gì, sắp xếp qua chút đầu mối.

Bởi vì có kinh nghiệm lần đầu nên khi vampire ôm Tạ Tịch lên, cậu không quá kinh ngạc.

"Seyin bé bỏng," Câu nói đầu tiên của vampire không thay đổi: "Bảo bối có nhớ ta không? "

Tạ Tịch dù đã chuẩn bị tâm lý vẫn bị dọa đến dựng tóc gáy.

Nhưng lần này cậu không bị động mà chủ động hỏi: "Những ngày qua anh đi đâu?"

Mặt cậu mặc dù không cảm xúc, nhưng phối hợp lời này lại ngoài ý muốn có chút ý tứ hờn dỗi.

Cả trái tim vampire tóc bạc đều tan chảy, hắn ta dỗ dành cậu: "Đừng giận mà, ta làm tất cả đều vì Seyin bé bỏng."

Tạ Tịch nhớ đến trái tim bị trúng hai mũi tên của mình, nghĩ thầm: Một lời không hợp đã muốn mạng người ta, thế mà còn nói là vì cậu.

Tạ Tịch đẩy hắn ta ra: "Thả tôi xuống."

Cậu càng làm bộ giận dỗi, Aix càng trung thực, hắn ta cẩn thận đặt Tạ Tịch xuống, trên khuôn mặt anh tuấn đều là vẻ đáng thương vô cùng: "Tức giận thật sao?"

Tạ Tịch ngồi trên giường, nhướng mày nhìn hắn ta: "Tôi không nên tức giận hả?"

"Thì... Seyin bé bỏng làm gì đều đúng cả." Vampire cầm tay cậu đặt lên mặt mình, "Chỉ là đừng tức giận hại sức khỏe, giận thật thì trút hết lên đầu ta."

Tạ Tịch: "..." Cậu dám sao? Chẳng qua từ chối một buổi hẹn lại bị bắn xuyên tim!

Tạ Tịch rút về tay, châm chước nói lời lịch sự: "Rốt cuộc anh đã đi đâu?" Đây cũng là mấu chốt để giải trò chơi.

Vampire nhếch khóe môi, trong giọng nói lưu luyến đều là lấy lòng: "Ta đi tìm Thánh Tâm."

Tạ Tịch khẽ giật mình: Thánh Tâm? Đây là cái quỷ gì?

Vampire nhìn cậu, trong đôi mắt đỏ thẫm tràn ngập yêu thương: "Có Thánh Tâm, cơ thể em có thể tiếp nhận Biến đổi."

Biến đổi? Tạ Tịch từng nghe qua, trong chủ đề liên quan đến vampire đều sẽ xuất hiện từ này, đại khái ý tứ là nhân loại bị vampire biến đổi sau đó trở thành vampire. Về phần Thánh Tâm, có thể là thiết lập riêng của trò chơi này, nhân loại muốn biến thành vampire phải bị hút sạch máu, Aix đại khái sợ có chuyện ngoài ý muốn, cho nên mới đi tìm một thứ giống như "bùa hộ mệnh".

Nói như vậy... Aix muốn biến cậu thành đồng loại?

"Lúc đầu nghĩ ngày mai mới cho em một ngạc nhiên," Aix nửa quỳ trước mặt Tạ Tịch, ngửa đầu nhìn cậu, "Seyin bé bỏng, em có bằng lòng trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?"

Tạ Tịch: "..." Cậu nhớ không lầm, Seyin Hall là một đứa con trai hàng thật giá thật, ừm... Cậu không có thành kiến với đồng tính luyến ái, chẳng qua một đứa con trai sao có thể trở thành cô dâu? Quá kì quái.

Thấy cậu không lên tiếng, nụ cười nơi khóe miệng Aix hơi nhạt đi, đôi mắt xinh đẹp cũng nhiễm sương đen: "Em hối hận?"

Tạ Tịch không muốn bị giết tiếp, cậu nói: "Ai muốn làm cô dâu của anh? Tôi là con trai."

Aix run lên, ngay sau đó hắn ta lại tràn đầy dịu dàng, thâm tình nói: "Seyin Hall là tình yêu chân thành của đời ta, là bạn đời vĩnh hằng của ta."

Rõ ràng là lời tâm tình khắc vào xương cốt lại cứ thế có chút sởn gai ốc.

Đến lúc này, Tạ Tịch cơ bản đoán được nguyên do. Aix và cậu cùng thề nguyện trọn đời trọn kiếp, cậu lại lỡ hẹn, thế là vampire bị phản bội bắn cậu một tiễn.

Nhưng trên thực tế Tạ Tịch căn bản không biết mai là cuộc hẹn quan trọng như vậy, cậu chỉ nghĩ là đi ăn bữa cơm.

Vấn đề xuất phát từ phía quản gia Randy, thư Aix gửi đến phủ khẳng định qua tay Randy, sau khi nhìn thấy nội dung quản gia điên dại, nhưng còn chưa hết hi vọng nên đến dò hỏi Tạ Tịch.

Một khi Tạ Tịch đưa ra câu trả lời chắc chắn sẽ mang ý nghĩa đáp ứng Aix, muốn trở thành "cô dâu" của hắn ta. Quản gia vì yêu sinh hận, lấy đầu của cậu.

Cho nên thời điểm cậu bảo quản gia đi cùng, Randy mới có thể nói hắn không làm được, hắn không cách nào hầu hạ một Seyin Hall đã thuộc về kẻ khác.

Mọi chuyện đã thông suốt, nhưng phải hóa giải như thế nào?

Càng khiến cho Tạ Tịch đau đầu chính là - Sao cậu lại cảm giác Seyin Hall chết chưa hết tội?

Bắt cá hai tay, tử vong là lễ vật tốt nhất với cậu ta.