Trân Trọng Và Luyến Tiếc

Chương 2




—Chương 2—

Ongsa nhanh chóng chấp nhận hiện thực, thu dọn tâm trạng và trở lại lớp học, Tin và Charoen nhào lên.

"Ongsa, cậu đi đâu vậy, nghe nói lát nữa ngoài cậu ra còn có một học sinh chuyển trường khác sắp tới đó ~"

"Ừ ừ ừ...... Nghe nói còn là một anh chàng đẹp trai vô địch!"

"Cậu không tò mò sao, Ongsa? Một chút phản ứng cũng không......"

Charoen và Tin ríu rít bên tai Ongsa, nhưng Ongsa dường như hoàn toàn không có hứng thú.

Ôi...... Hai người này vẫn phiền như trước, nhưng mà cũng đã rất lâu.

"Được rồi được rồi biết rồi, mau về lớp chúng ta ngồi trước đi." Ongsa vừa đẩy vừa kéo hai đứa dở hơi này về chỗ ngồi, liếc nhìn thoáng qua Sun đang ngồi bên cạnh ngẩn người nhìn mình.

Có ý thức trốn tránh Ongsa cũng không có ý định trả lời, chính cô cũng không nói được vì sao phải trốn tránh Sun như vậy, hơn nữa cô cũng vẫn yêu người yêu của mình như trước kia. Chỉ là... sau khi chính mình thật sự mất đi vỏ bọc Earth này, Ongsa cũng mất đi dũng khí thể hiện bản thân với cô gái trước mặt này. Dù sao Ongsa cũng không chắc chắn, nếu không có hảo cảm đối với Earth, người yêu của cô có còn yêu mình như trước hay không.

"Được rồi được rồi các bạn, hôm nay lớp chúng ta có thêm hai bạn học mới, hai bạn tự giới thiệu một chút về bản thân đi ~"

Ha ha...... Không tránh khỏi phần này.

Ongsa thở dài một hơi, đứng lên bục giảng, đột nhiên nghe được tiếng xao động sột soạt ở phía dưới. Quay đầu nhìn sang bên cạnh, thật đúng là một anh chàng đẹp trai.

Ongsa theo bản năng so sánh cách ăn mặc thùng thình của mình thời trung học, mặt lộ vẻ khó xử gãi gãi trán. Cố lên Ongsa! Tan học thì phải đi mua chút quần áo mới thôi, giống như kiểu Sun phối cho mày vậy!

"Xin chào các bạn, mình tên là Earth đến từ Phuket, hy vọng sau này có thể cùng các bạn chung sống thật tốt......"

Chờ chút? Không, cậu ta nói tên cậu ta là gì?

Earth???

Ongsa theo bản năng nhìn về phía Sun, cô gái trước mặt dường như cũng bị chàng trai trên bục hấp dẫn, nhìn chằm chằm không chớp mắt, trong ánh mắt tràn ngập tò mò và ý cười.

Ongsa đột nhiên cảm thấy thân thể trở nên nặng nề, hai tay run rẩy không khống chế được, bên tai tràn ngập tiếng cười đùa ồn ào.

Trái tim...... Đau quá.

Hình như có cái gì đó...... không thấy đâu nữa.

"Ongsa!"

-----Dòng thời gian-----

Hoàn cảnh lạ lẫm...... Mình lại đang ở đâu đây?

Ongsa mở mắt nhìn trần nhà, đầu óc dần dần tỉnh táo.

Đúng là một cơn ác mộng, đâu ra một Earth khác nữa chứ.

"Ongsa, cậu tỉnh rồi à?", Ongsa tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói, nhìn thấy Sun và nhóm bạn thân đang lo lắng ngồi bên cạnh.

Thì ra không phải là mơ sao?

Tâm trạng của Ongsa càng tệ hơn.

Sun nhìn cô gái trên giường bệnh sắc mặt chậm rãi trở nên âm trầm, không rõ nhìn về phía Charoen và Tin bên cạnh.

"Ongsa, cậu có chỗ nào không thoải mái không, mình đi gọi bác sĩ cho cậu nhé."

"Tại sao lại quan tâm mình như vậy?"

Sun nghe vậy dừng bước, nhìn về phía cô gái trên giường bệnh.

"Bởi vì là bạn học......"

"Vậy thì không cần làm đến mức này!"

"Sao cậu lại nói như vậy chứ, Ongsa! Vừa rồi cậu đột nhiên ngã xuống nếu không phải Sun phản ứng nhanh tiến lên ôm lấy cậu, cậu bây giờ nói không chừng không biết đang đào lỗ chôn ở đâu rồi!"

Charoen tức giận bước lên phía trước, dùng ngón tay chọc mạnh vào đầu Ongsa để trút giận. Nhận ra giọng nói của mình mang theo cảm xúc không nên có, Ongsa dịu giọng nói xin lỗi Sun.

"Xin lỗi nha Sun, mình vừa tỉnh lại đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lắm, cậu đừng để ý nhé."

Sun cười lắc đầu tỏ vẻ hiểu, thật ra chính cô cũng không hiểu nổi, tại sao lại chủ động với Ongsa như vậy. Sự quan tâm theo bản năng, ánh mắt đi theo bóng lưng, cùng với ánh mắt chăm chú nhìn không chớp trên bục giảng, tất cả đều vượt qua giới hạn của "bạn học" trong miệng Sun.

Sau khi trở lại lớp học, Ongsa nhìn Earth nói chuyện với các bạn trong lớp.

Đẹp trai hài hước hiền lành, Sun thích cũng kiểu người như Earth này sao?

Cũng phải, ai mà không thích chứ?

Ongsa cười tự giễu, khôi phục tinh thần lại phát hiện Sun không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh Earth.

Không nhìn thấy biểu cảm.

Ngay cả khuôn mặt của Earth cũng bị chặn.

Phiền thật.

Earth gì đó......

"Sun, nghe nói cậu là lớp trưởng, sau này còn cần cậu chiếu cố nhiều hơn."

"À...... ừ"

"Lúc trước đã nghe nói Sun rất xinh đẹp, quả nhiên là như thế."

"Ha ha......"

Hoàn toàn không biết muốn nói chuyện gì......

Nhìn thấy Ongsa nhìn chằm chằm vào Earth không chớp mắt, cơ thể không kiểm soát được đã đi tới...... Chờ kịp phản ứng mới biết mình đã làm chuyện ngu xuẩn gì.

"Ê ê, mọi người nhìn kìa Sun với Earth thật xứng đôi."

—— Xứng chỗ nào không phải chỉ là nói vài câu thôi sao.

"Đúng vậy, trai xinh gái đẹp, đến cả cái tên cũng xứng đôi như vậy."

—— Tên tôi đặt, tên của tôi.

"......"

"......"

Lúc này, Ongsa cuối cùng cũng có thể hiểu được sự ghen tuông của người yêu mình. Đây không phải là thứ chỉ cần có được tình yêu của đối phương là có thể giải quyết... Huống chi hiện tại ngay cả tình yêu cô cũng không chiếm được.

....... Thật muốn kéo cô vào lòng của mình và lớn tiếng tuyên bố chủ quyền của mình với cả thế giới, "OngsaSun xứng đôi nhất vũ trụ!!!"

Đương nhiên, điều đó là không thể.

Ongsa ủ rũ nằm gục trên bàn, nếu có ảo giác, hiện tại cô ở trong mắt Sun, có lẽ chính là một chú chó lớn cụp đuôi.

Có thích đến vậy không...... Sun nhìn Ongsa không vui nghĩ.

Cậu ta có đẹp bằng mình không......

Có đáng yêu bằng mình không......

Có hiểu lòng người dịu dàng săn sóc như mình không......

—— Mình đang làm gì vậy?

—— Mày điên thật rồi, Sun!