*Lời tác giả: Tên chương tác giả dùng sát nghĩa, không phải dùng ẩn ý nha... Nó đúng thật là "Đêm xuân" theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen nên mọi người đừng thắc mắc "Không phải ý nghĩa câu này là chỉ đêm tân hôn hay sao?"
Ai cũng thoáng giật mình vì sự đột ngột của cô ta.
"Chưa say hả?", Trần Tuyết Nhi nghiêng ngã nhìn cô ta, sau đó lại lớn giọng: "Cô bé hiểu lầm rồi cô bé ơi, anh ấy nói là hôn ước với chị, anh ấy đã thề phải lấy chị làm vợ từ lúc còn bé, người đó là chị... Trần Tuyết Nhi... Chứ không phải em... Trương Thuỵ Yến đâu.. Bớt mơ mộng cô bé à."
Huỳnh Công Nam biết cô đã say nên không chấp nhất, đỡ cô vào lòng: "Em không cần quan tâm lời cô ta nói."
Trương Thuỵ Yến mơ màng nhìn anh, vẻ không tin: "Chị ta nói thật không? Người anh nói không phải là em, mà là chị ta hả?"
Sao có thể là chị ta, là mình mới đúng, nói dối chắc chắn đang nói dối.
"Đúng vậy, người tôi nói chính là em ấy.", Huỳnh Công Nam mỉm cười dịu dàng vuốt ve mái tóc rối ren của cô.
Trên đời này chỉ duy nhất một người khiến anh yêu say đắm, cũng chỉ tồn tại duy nhất một người khiến anh muốn dịu dàng bảo vệ, chỉ duy nhất một Trần Tuyết Nhi.
Anh không tin vào duyên phận, nhưng từ khi gặp được cô anh mới biết thế nào là ý trời, thế nào là định mệnh và thế nào là có duyên nhưng không nợ.
"Lý do anh không đi du học, anh không chịu sang ở cùng ông là vì chị ta sao?", Trương Thuỵ Yến đờ đẫn.
"Không liên quan đến cô.", anh bực dọc liếc cô ta.
"Hả? Du học, anh định đi du học sao?", Trần Tuyết Nhi ngước mặt lên, mặt ửng hồng, hai mắt mơ màng nhìn anh.
"Định gì nữa? Theo đúng dự định thì bây giờ anh ấy đang ở Mỹ, đang học trong ngôi trường không thua kém gì hoàng gia, không biết vì lý do gì ba năm trước anh ấy lại từ chối, nói là có hôn ước, nói là không thể rời bỏ cô gái đó... Là cô đã huỷ hoại tương lai của anh ấy đó.", Trương Thuỵ Yến đứng bật dậy hét lớn vào mặt cô, nói rồi bỏ chạy vào nhà.
Trần Tuyết Nhi ngỡ ngàng nhìn theo, trong đầu vẫn đang sâu chuỗi lại lời cô ta vừa nói.
Từ chối đi Mỹ? Không thể rời bỏ cô gái đã hẹn ước? Huỷ hoại tương lai của anh ấy?
Cô ta đang nói là do cô sao?
"Đừng bận tâm.", anh lên tiếng kéo cô về hiện tại, vuốt tóc cô dịu giọng: "Cô ta hàm hồ, say nên nói bậy thôi."
Khung cảnh trước mắt có chút không vui.
"Tiếp tục, tiếp tục chơi đi, tới lượt mình.", Lê Cẩm Tiên ngồi đối diện, thức thời nói lớn kéo không khí xôm tụ ban nãy quay về.
"Đúng rồi, Cẩm Tiên quay đi, mọi người tập trung lại nào.", Hồ Anh Thư ngã tới ngã lui vỗ bàn, giúp Lê Cẩm Tiên một tay.
Gia Huy phải kéo Hồ Anh Thư lại, bởi nãy giờ cô đập đến mức tay đỏ rần lên cả rồi, cứ ngồi đập bàn vỗ đùi anh suốt thôi.
"Rồi rồi, xoay đi xoay đi, phải hỏi cho đám con trai này khai ra hết bí mật ra đi.", Trịnh My bật đầu dậy, cầm chai rượu lắc lắc.
Hạ Huyền với theo: "Đưa anh, rớt bể chai rượu là bị thương đó."
Cao Thanh Nhi gắng gượng rời khỏi lòng Phạm Trí Viễn, cầm ly rượu giơ lên: "Cạn ly, trăm phần trăm nào mọi người."
Phạm Trí Viễn cười, lần đầu thấy cô gái ngoan hiền của anh say khướt, hư hỏng thế này, đúng là mở mang tầm mắt.
Trần Tuyết Nhi bị đám bạn mình làm vui lây, tạm quên đi chuyện vừa rồi, cầm ly rượu cụng với Cao Thanh Nhi, cười rộn rã: "Trăm phần trăm thì trăm phần trăm, hôm nay không diệt được các cậu thì mình không về."
Huỳnh Công Nam giơ tay cản ly rượu cô uống dở dang, đưa lên miệng uống một hơi, cho cô uống thêm nữa chắc quậy đến trời long đất lở mất thôi.
"Được, dô cái đi.", Lê Cẩm Tiên gật đầu, cầm chai rượu chồm tới giữa bàn cụng với Cao Thanh Nhi.
Hạ Đồng lắc đầu bất lực, lần sau không dám cho cô gái này uống say nữa đâu, quá quậy rồi.
Người ta nói đúng: Đừng bao giờ để phụ nữ say, bởi khi say không ai biết họ sẽ làm ra những gì.
Nhìn bọn trẻ đứa ngồi đứa nằm trên sofa phòng khách, Trương Lệ Thu vội dặn dò người làm: "Chuẩn bị nước ép cà chua hay nước gừng giải rượu. đem vào phòng đã chuẩn bị sẵn đi."
Người làm hiểu ý, gật đầu: "Dạ, bà chủ.", cúi đầu vào bếp chuẩn bị.
"Bác gọi xe đưa mấy đứa về, vào phòng bên trong uống nước giải rượu, nghỉ ngơi trước một chút đi.", Trương Lệ Thu đã dặn dò người làm chuẩn bị phòng từ sớm, hờ sẵn những trường hợp uống say thế này.
Trần Tuyết Nhi được Huỳnh Công Nam ẳm lên phòng đặc biệt của cô, vẫn như lần trước, cô không chịu ngủ trong phòng mình, một mực đòi sang phòng anh mới chịu yên ổn ngủ.
"Em lại châm pháo nữa rồi.", anh cúi người hôn vào trán cô.
Có tiếng gõ cửa từ bên ngoài.
"Mẹ chuẩn bị chút nước giải rượu cho Tuyết Nhi uống, con cũng uống một chút cho đỡ đau đầu, bạn con mẹ cũng tiễn về hết rồi, con cứ lo chăm sóc cho con bé đi.", cừa vừa mở, Trương Lệ Thu liền đưa khay cho anh, nói thật nhanh rồi ngoảnh mặt đi xuống lầu.
Huỳnh Công Nam bước ra cửa nhìn theo mẹ mình, nhìn khay nước cà chua trên tay, nhìn vào phòng khó hiểu.
"Có ma sao?", anh lắc đầu đi vào phòng đóng cửa lại.
"Dậy uống chút nước, anh đút cho em.", anh đặt khay lên bàn, ngồi xuống đỡ cô ngồi dậy, dịu giọng thì thầm bên tai cô.
"Ờm..", cô gật gật đầu xem như đáp lời.
Uống vào muỗng đầu, cà chua có chút khó uống làm cô nhăn mặt lắc đầu, mím chặt môi không chịu uống.
Trước giờ tuy có ăn rau củ quả, nhưng với cà chua cô lại đặc biệt kỵ, bởi mùi vị của nó có chút lạ lạ, không ngọt hoàn toàn cũng không chua hết.
"Ngoan, uống một chút nữa thôi, không uống em sẽ đau đầu.", anh thì thầm bên tai cô dỗ dành.
"Khó uống quá.", cô vẫn mím môi lắc đầu, không chịu thương lượng.
Anh đưa muỗng đến bên miệng cô, tiếp tục dịu giọng dụ hoặc: "Một chút nữa thôi, uống hết anh cho em ngủ liền, ngoan nào!"
Im lặng chốc lát, cô mở miệng ra đón lấy, mặt nhăn như khỉ ăn ớt, lần này nhất quyết mím chặt môi không mở ra, mặt chôn vào ngực anh: "Không uống nữa."
Nhìn ly nước trên tay, anh lắc đầu: "Không được, em mới uống có mấy muỗng, nếu không ngoan anh sẽ dùng biện pháp mạnh đó."
Cô không chịu ngẩng đầu dậy, mặc kệ anh nói gì, không uống là không, khó uống chết đi được, sao cứ ép cô uống loại cô ghét chứ, biết bao nhiêu thứ lại không làm.
"Không uống đúng không?", anh cúi sát tai cô thở nhẹ vào làm cô rùng mình.
Dù rất nhột nhưng cô vẫn nhất quyết lắc đầu: "Không."
Anh cười tươi, uống nửa ly nước ép cà chua vào miệng, đặt ly lên bàn, lật người cô ngửa ra, ép môi mình lên môi cô.
Từng ngụm nước cà chua được anh giao dịch trực tiếp từ miệng mình sang miệng cô, mặc cho cô giãy giụa anh vẫn đè cô xuống, môi ép chặt không cho cô có cơ hội nhả ra.
Hết nửa ly đầu tiên, vào bụng anh một nửa, cô cũng có một phần.
"Tự uống anh muốn anh đút nữa?", anh chóng hai tay trên giường nhìn cô, mặt gian trá.
Cô cũng chẳng kém cạnh gì anh, dù trước dù sao cũng bị ép uống, ngọt ngào một chút vẫn hơn: "Anh đút.", mắt cô vẫn nhắm nghiền, môi cười tươi đáp lời anh.
"Hửm? Em đang lợi dụng anh sao?", anh mỉm cười nhìn cô, tay vươn ra lấy ly uống hết phần còn lại, cúi người xuống ôm chặt cô vào lòng.
Màn uống nước giải rượu ngọt ngào tới không thể ngọt ngào hơn được diễn ra.
Hôn đến khi cả hai đã nuốt hết nước cà chua vào bụng vẫn chưa chịu buông nhau ra, cô ôm choàng qua cổ anh, anh siết chặt phần eo và hong cô.
Nụ hôn ướt át diễn ra từ giường ngủ đi thẳng đến nhà tắm.
Không hôn không sao, hôn xong lại có chuyện.
Anh nhẹ nhàng kéo khoá váy của cô xuống, vừa hôn vừa cởi từng món, từng thứ còn sót lại trên người cô.
Cô cũng chẳng chịu thua, tay mở từng nút áo sơmi trên người anh, lần tới thắt lưng mở luôn nút cài cùng khoá quần, tay lần mò cởi chiếc áo sơmi đen cùng chiếc quần baggy jean 9 tấc trên người anh.
Hai người đứng trong căn phòng tắm mà cô từng rùng mình vì sự lộ thiên của nó hôn nhau đắm say dưới làn nước ấm phả lên người.
Sự ướt át từ nụ hôn kèm theo sự trơn trượt từ nước làm tăng thêm độ kích tình của màn dạo đầu này, anh nâng cô lên ngang hong mình áp sát tấm kính, hôn từ cổ đi thẳng xuống xương quai xanh rồi đến bầu ngực săn chắc của cô.
Đây không phải lần đầu hai người tắm chung, nhưng là lần đầu làm chuyện kích thích này trong phòng tắm, cô vừa sung sướng rên lên vừa cảm nhận khoái cảm mới mẻ mà anh mang lại.
Ngã người dựa vào kính, ưỡn hai đồi núi nhỏ nhấp nhô của mình ra chào đón anh, tay không quên ôm đầu anh ép thật mạnh vào người mình.
"A~...", cô rên lên một tiếng nỉ non thật thoả mãn bởi anh đã dùng môi mình ngậm chiếc nhũ hoa hồng hào kia nhấm nháp từng chút, từng sợi dây thần kinh trong người cô đều căng đến muốn đứt ra, chỉ biết ôm chặt anh hơn, ngã đầu thở gấp: "A.. Anh.."
Giữa đùi cô đang chạm phải đỉnh đầu của vật gì đó nhọn nhọn đang ***** **** rất to nơi eo dưới của anh, phình chiếc quần lót giãn đến cực độ.
Anh ngừng việc xâm chiếm nơi đỉnh đồi kia, tay với lấy lọ sữa tắm trên kệ thoa lên cả người cô và anh, sự trơn trượt mịn màng của sữa tắm giúp hai cơ thể kia lại quấn quýt lấy nhau không rời.
Nước trên vòi sen giúp làm sạch sữa tắm cho cả cô và anh, giờ phút này cô chẳng còn thời gian để suy nghĩ tại sao trong phòng tắm của anh lại có chai sữa tắm dành cho nữ, còn là hương cherry mà cô thích, chỉ biết hưởng thụ khoái cảm đã lâu chưa được thưởng thức này.
Cô hôn anh từ cổ xuống vai, từ vai xuống ngực, từ ngực hôn dài xuống bụng, vòng eo săn chắc thon gọn này, tay nhẹ mở cánh cổng cuối cùng giải thoát con cự long ở bên trong, lần trước cô chưa được chiêm ngưỡng nên có chút giật mình, chỉ nghĩ là nó lớn thôi chứ không biết kích cỡ thật lại khủng thế này.
Vậy mà lại xâm chiếm nơi huyệt đạo nho nhỏ của cô sao? Thậm chí cô không đau mà còn được lên đỉnh tận 3 lần.
Cô lấy tay vuốt ve vật thể trước mặt, ngước mặt lên cười dịu dàng nhìn anh: "Em hôn nó được không?"
Anh cúi đầu nhìn cô giây lát, sau đó gật đầu: "Được, nó luôn chờ có một ngày em đón nhận nó."
Cô nghe vậy thì nhanh chóng dùng môi mình hôn lên đỉnh đầu "con cự long" kia, khẽ mở miệng nhấm nháp phần đầu nhô ra của nó, sau đó hôn dọc đến phần đùi anh, ngậm lấy hai viên bi to tròn đang nằm giữa đùi.
Anh sung sướng đến mức ngửa cổ ra rên lên vài tiếng, tay đan vào tóc cô xoa nhẹ, giúp cô tìm hiểu việc mới mẻ này.
"Em đúng là tiểu yêu tinh... A~.", anh dựa vào kính rên lên.
Ngậm mút viên bi xong cô lại dùng lưỡi mân mê "con cự long", ngậm vào miệng đút thật sâu vào họng vài lần làm anh khoái cảm đến mức suýt bắn vào miệng cô.
Cô 28 tuổi, chưa từng quan hệ lần nào là đúng, nhưng việc người lớn nên làm hay một vài bộ phim người lớn cô cũng đã từng xem, những ai nói chưa từng xem qua xứng đáng là một thiên thần trong sáng.
Thế nào là khoái cảm giành cho đàn ông hay thế nào để cả hai cùng nhau sung sướng cô đều biết, chỉ có điều hơi nhút nhát chưa dám làm, hôm nay mượn rượu làm càng, cô quyết làm hết những gì mình đã được xem, giúp anh thoải mái nhất có thể.
Anh kéo cô dậy hôn vào môi: "Em học được việc này ở đâu vậy hả? Muốn làm anh sướng tới chết sao?"
Nói xong anh lấy khăn choàng bế cô ra ngoài, đặt lên giường lau từng giọt nước còn vươn lại trên người.