Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 67




Trong căn phòng to lớn của khách sạn , không khí một lần nữa trở nên yếu dần . trong nháy mắt Nam Cung Ảnh cảm giác được sự khó thở , hắn nhìn gương mặt ửng hồng của Nhan Mạt Hàn đang nằm trên giường , quay đầu đi có chút phiền não , chuyện như vậy mà cũng xảy ra? Rốt cuộc phải làm sao?

" Tôi... Tôi thật khó chịu.." Nhan Mạt Hàn uốn éo người , đôi tay cào loạn xạ . Mắt thấy , sẽ phải bỏ cái chăn dầy kia ra

Nam Cung Ảnh vội chạy đến , có chút bận tâm nắm lấy tay của cô , không thể làm loạn

Cái đêm đó đã đi qua , Nam Cung Ảnh như thế nào lại tôn trọng một người con gái như vậy? Người như Nhan MẠt Hàn , hắn không muốn tổn thương cô một lần nào nữa...

" Nóng.." Nhan Mạt Hàn nắm cánh tay của Nam Cung ảnh , giống như chộp được người cứu mạng , khi thân thể tiếp xúc , cô thư thái một chút

Nam Cung Ảnh ngẩn người , Nhan MẠt Hàn choàng tay qua cổ của hắn .. mà đôi môi hồng hồng tựa như cánh hoa , không nghĩ gì hôn lên môi của Nam Cung Ảnh

Ông Trời ! Nhất thời Nam Cung Ảnh thấy đầu óc trống không , sau đó như một con sư tử đói bụng , đem Nhan Mạt Hàn đè ở phía dưới

Lần đầu tiên , Nhan Mạt Hàn ở thế chủ động . Bên trong , hormone kích thích thần kinh của cô

" Đừng.." nhẹ nhàng âm thanh , lần nữa lại kích thích Nam Cung Ảnh . Đôi tay không yên phận , đụng đến hai bầu ngực căn tròn của cô mà đùa giỡn , cởi tất cả những gì còn vướng víu lại , hắn muốn người phụ nữ này , muốn người phụ nữ này

" Nhan Mạt Hàn ... tối nay , em biết em đang làm gì không?" Nam Cung Ảnh ghé vào tai của cô , nhẹ nhàng hỏi

Bên trong gian phòng , chỉ có ánh đèn ngủ ...

Không khí thật mập mờ..

Cô thở hổn hển , nói với hắn " Nam Cung Ảnh... tôi thật khó chịu ... Anh giúp tôi một chút..."

Nhan Mạt Hàn không còn biết cô đang nói gì , khó chịu cô thật là khó chịu gần như phát điên , trong cơ thể từng cơn hỏa cứ ào ạt thiêu đốt cơ thể của tôi

Cô Chủ động hôn Nam Cung ảnh , cố gắng nhớ đến lúc Nam Cung Ảnh hôn cô , bắt đầu nhanh chóng nhào đến quấn lấy đầu lưỡi của Nam Cung Ảnh

Sau đó ,hắn lại đáp lại

Đầu ngón tay , khẽ trượt lên từng tấc da thịt trắng nõn của cô , cảm thấy cô đã sẵn sàng , không chờ thêm nữa , hắn mạnh mẽ tiến vào

" Ư.." Loại cảm giác này , Nhan Mạt Hàn cảm thấy thần kinh đạt ở mức độ cao nhất

Nam Cung Ảnh bên hông cũng bắt đầu dịch chuyển , mỗi một lần , lại đi đến điểm sâu nhất của cô

Loại cảm giác này , giống như đang phiêu du trên chín tần mây , chưa bao giờ thoải mái như thế , động tác của Nam Cung Ảnh bắt đầu tăng nhanh hơn

Trong nháy mắt , lòng của Nhan Mạt Hàn bị một cảm giác sung sướng lấp đầy , cái đó cùng hắn dáng chặt cùng một chỗ . Không muốn thoát khỏi cảm giác này , ngay chính bản thân cô cũng cho rằng đó là tình yêu , thật buồn cười

Kích tình qua đi , Nam Cung Ảnh thở nhẹ , những giọt mồ hôi trên người cô , hắn nhìn thành quả của mình thật cảm thấy hài lòng

Nhan Mạt Hàn mệt mõi không còn sức lực mà giãy dụa

Hôn lên đôi gò má ửng hồng của cô . Nam Cung ảnh đem cái chăn , dũi ra , Kéo Nhan Mạt Hàn vào trong lòng ngực . Thật cảm thấy an tâm , nhẹ nhàng nhấm hai mặt lại . Đêm nay , có khả năng ngủ rất ngon

Ban Đêm , ở trong phòng của khách sạn tràn đầy hơi thở , như vậy thật ấm áp , ở trong lòng ngực hắn , Nhan Mạt Hàn chậm rãi đi vào giấc mộng