A .. Rốt cuộc cũng làm xong " Nhan Mạt Hàn tự hào đứng trước cửa , nhìn cửa tiệm bánh
" Ngày mai bắt đầu làm việc rồi" Dạ Như cùng Hạ Doãn Hi cũng làm quen , ba người thân mật như chị em
Trùng tu chuẩn bị xong rồi, thời gian đến gần gần tối. Sắc trời dần dần tối.
"Hôm nay Lạc Thần chưa có tới đấy." Dạ như nhìn sắc trời dần tối
" Làm gì? Nhớ Lạc THần?" Nhan MẠt Hàn châm ngòi , thổi gió nháy nháy mắt
"Đi chết đi , trong lòng của anh ấy là ai ,không phải cậu không biết" Những lời này , DẠ NHư hoàn toàn đánh bại Mạt Hàn
Hạ Doãn Hi nhìn di động , dường như có tin nhắn . Là bạn trai của cô gửi đến , nói buổi tối cùng nhau ăn cơm
" A , Mạt Hàn , DẠ NHư , tôi phải đi trước" Hạ Doãn Hi cười cười , cầm lấy túi xách
" A? Sớm vậy? có phải cùngbạn trai hẹn hò? Dạ Như miệng lẹp bẹp nói không ngừng . Hạ Doãn Hi cũng bị đánh bại
" Đúng rồi , đúng rồi ! Tôi đi trước nha" Hạ DOãn Hi ngược lại hào phóng , cười ngọt ngào . Bước nhanh rời khỏi tiệm bánh
--
Đến giờ cơm tối , Nam Cung Mạc cứ theo thường lệ đến biệt thự thự , đẩy cửa ra . Ông đến kiểm tra cuộc sống của hai người họ
"À?Ông Nội" Nhan Mạt Hàn mặt đồ ngủ , nhìn thấy Nam Cung Mạc trước mặt , lập tức hỏi thăm . Phải quỳ suốt một đêm , Nhan Mạt Hàn hiện tại vẫn sợ
"Ừ , tốt ha ha ha" Nam Cung Mạc tâm tình tốt hơn , chốnng gậy đi đến sofa ngồi xuống
"Ông nội ! Sao ông lại đến đây , cháu đang định ra ngoài" Nam Cung Ảnh lúc này từ trên lầu đi xuống . Đúng vậy , hắn đang muốn ra ngoài , tiếp tục cùng Dịch Điều Vi đi xem nhà
"Đi đâu? Kết hôn gần một tháng, tại sao vẫn còn lêu lỏng bên ngoài? Buổi tối , cháu lại để cho Mạt Hàn ở nhà một mình?!" Nam Cung Mạc vừa nghe , liền đứng dậy , Vân Tẩu bưng một bình trà nóng lên
" Ông nội ! Cháu cùng bạn đi xem nhà ở ,bạn của cháu không có xe , cháu thuận tiện giúp đỡ thôi . Cháu sẽ nhanh quay trở lại" Không còn cách nào khác , Nam Cung Ảnh đành nhẹ nhàng an ủi
"Hừ , là nam hay nữ? Trước tiên , đem người đó về đây cho ta nhìn một cái" Nam Cung lão gia trong lòng biết rõ ràng , hắn- cái tên tiểu tử tâm địa gian xảo , cũng không biết nói như thế nào , kết hôn mà cũng có thể chạy ra ngoài trốn đi . Nhan Mạt Hàn hắn cũng đã đều tra , ngôn gia" Nữ Nhân" , mặc dù không muốn cho ai biết đến gia cảnh nhưng trong lòng rất là lương thiện . Người như thế , so với mỗi cô gái mà Nam Cung Ảnh trước đây đã từng đem về , chắc hẵn tốt hơn nhiều
" Ông nội ! Cháu kết hôn rồi nhưng như thế nào ông lại không cho cháu một chút riêng tư . Ông xem , Mạt Hàn cũng không nói gì , cô ấy rất tin tưởng cháu" Nam Cung Ảnh sãi bước chân , cầm chìa khóa xe trong tay
" Tiểu tử thối , ngươi nói cái gì?! Vô lý , thật vô lý . Ngươi... thật làm ta tức chết!" Nam Cung lão tử một lần nữa dùng gậy đập đập xuống đất , vân tẩu liền tiến đến
"Lão gia , sức khỏe của ngài không tốt , vạn lần đừng kích động như vậy" Vân Tẩu vịn vào Nam Cung Mạc
"Hừ" Nam Cung Mạc ngồi trên salon , Nam Cung Ảnh nháy mắt , ra hiệu cho Mạt Hàn
Nhan Mạt Hàn đứng sát vào Nam Cung Ảnh , rất khó hiểu
"Mạt Hàn , ở nhà đợi anh" Nam Cung Ảnh một tay , ôm trụ gáy của cô , không cho cô cơ hội chối từ . Đôi môi khống chế , ngăn chặn miệng cô , sau một hồi lâu , mới buông cô tay
Nhan Mạt Hàn á khẩu , không trả lời được , trừng mắt nhìn Nam CUng Ảnh . Ngay sau đó , giọng Nam Cung Ảnh càng thêm to
" Chờ anh nhé , anh sẽ nhanh chóng quay trở về" Những lời này , làm cho gò má của Mạt Hàn ửng đỏ . Ở một bên , Nam Cung Mạc khóe miệng cũng nở ra nụ cười tỏ vẻ hài lòng . Trong lòng suy nghĩ không lâu nữa sẽ có cháu ẩm bồng . ... Ha Ha Ha , được , càng nghĩ tâm tình càng tốt hơn
Nhan Mạt Hàn không nói gì chỉ nhìn theo bóng hình của Nam Cung Ảnh đang bước ra cửa
Trong lòng giận dữ trách mắng . Này , cái con người kia , lại tiện lợi trước mặt ông nội lợi dụng cô để diễn kịch . Mẹ nó
Nghĩ gì thì nghĩ , vẫn quay đầu lại nở một nụ cười " Hạnh phúc" với Nam Cung Lão Gia