Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 24: Càng Ngày Càng Đáng Sợ




Đế Kim không nói gì mà đưa tay lên xé đồ cô

Lưu Yên nước mắt cô rớt xuống như mưa




" làm ơn đừng đụng vào tôi"

Đế Kim như không nghe thấy mà vẫn xé đồ cô.

Lưu Yên dẫy dụa trong vô vọng từ khi nào Đế Kim lại như vậy chẳng lẽ anh ăn dấm nếu ăn dấm không cần làm quá lên.

Đế Kim anh không dạo đầu mà đâm thẳng vào. Từ hạ thể ập đến cơn đau rát

" đừng mà buông tôi ra"

Cô sắp không còn sức mà dẫy dụa.

Đế Kim thì anh cứ đâm vào đến chỗ sâu nhất anh không hề niệm tình mà nhẹ nhàng lại

Lưu Yên ngừng dẫy dụa chỉ nằm yên mặc cho anh làm gì thì làm cô không quan tâm nữa dù sao bây giờ thân thể cô cũng đã dơ bẩn rồi không còn xứng với Phi Nhàn nửa.




Càng suy nghĩ nước mắt cô càng rơi cô cắn chặt môi dưới đến chảy máu mà ngất đi.

Đế Kim anh không có hứng thú với người đã mất đi ý thức. Anh rút ra đi vào nhà tắm.

Lưu Yên thức dậy thì đã 9 giờ tối cô cố đứng dậy đi vào nhà tắm nhưng thân thể cô ập tới cơn đau rát chân cô như không có sức mà đứng lên. Cô cố dịnh tường để đi vào. Lúc cô vào thì nhìn cô trong gương thầm nhếch mép

" đây là Lưu Yên hotgirl của cấp 3 sao?"

Cô nhìn mình trong gương mà ghê tởm. Cô xả nước bước vào bồn tắm như muốn tắm sạch sẽ những thứ dơ bẩn trên người cô.

Lúc cô bước ra thì hạ thân đã giảm bớt cơn đau. Cô nhìn ga giường mà thầm mắng mình

" mày xứng đáng với Phi Nhàn sao?"

Cô cười đau khổ rồi bước lại gỡ ga giường để đem đi giặt. Cô không muốn ai thấy cái thứ này càng không muốn người khác biết anh đã làm gì cô.

Lưu Yên cầm đi xuống dưới bếp mà bỏ vào máy giặt trong lòng thầm cầu nguyện mong là máy giặt có thể giặt sạch hết những thứ dơ bẩn đó . cô không thể ngồi xuống nếu ngồi xuống thì lại đau nếu ngồi thì không đứng dậy được.

Cô cười khổ rồi bước lên phòng

Cô leo lên giường co rút lại như muốn tìm sự an toàn. Thứ dơ bẩn đó đã vào trong cô thứ đó đã biết bao cô gái dùng qua cô thì không muốn dìm đồ của người khác đã sài rồi.

Cô suy nghĩ tới lại khóc tim cô chợt nhói lên. Lưu Yên cố nén tiếng khóc . lúc trước cô quen Tử Nhàn dù có thai nhưng do bọn họ sắp cưới nên đã đi thụ tinh nhân tạo vì Tử Nhàn không thể sinh con. Vã lại bọn họ chưa hề đụng chạm qua thân thể của nhau




Đế Kim đi vào phòng thấy Lưu Yên quay lưng về phía anh bóng lưng cô đơn lạnh lẽo như kiếm sự an toàn.

Nghe tiếng mở cửa thì cô ngồi bật dậy nép xác vào một góc nhỏ trên giường sợ đến run người.

Đế Kim thấy vậy thì càng lạnh lùng hơn gấp mấy lần sợ anh đến vậy sao nếu sợ anh rồi thì anh sẽ không ngại làm cô sợ thêm nữa