Tổng Tài Hắc Đạo Cưng Sủng Cô Vợ Bác Sĩ

Chương 6: Đi chơi




Cô tắm xong anh vẫn đang xếp quần áo nên cô giúp phụ anh sắp xếp.

"Bảo bối mấy cái đồng hồ này anh nên để đâu cả và vạt, thắt lưng nữa".

" Anh để trong cái tư bên cạnh đó.Mỗi thứ ở ngăn khác nhau, anh để chung với em đi, mấy thứ đó em còn để trống ít ngăn đó.Nếu không đủ chỗ thì dồn của em vào bớt mà để, đằng nào em cũng ít dùng tới"

"Anh biết rồi"

khi cô sắp xong quần áo treo trong tủ tưởng anh đang làm gì, quay ra anh vẫn loay hoay xếp cái gì đó, mặt còn cười tươi nữa.

Đến gần thù thấy anh đang xếp mấy cái đồng hồ của cô và của anh. Cứ 2 cái gần giống nhau là anh đặt chung trong một ngăn.Thành ra anh làm lộn xộn hết các vách ngăn,các hộp đựng đồ.

"Trời ơi anh sắp xếp cái kiểu gì vậy?"

Anh nói giọng mũi, nũng nịu nói

" Anh không thích đồng hồ mình để trong ngăn mà tách biệt một bên của em, bên của anh.Đi mà bà xã...."

Nhìn anh làm nũng làm cô không chịu được

" Được rồi. Anh bỉ mấy cái ngăn đồng hồ ra.Lúc trước mới dọn nhà em tiện đặt 2 loại: một cái ngăn đơn, một cái ngăn đôi.Em không ngờ sẽ xó lúc dùng đến.Anh ra chỗ tử quần áo mà lấy, em bọc kĩ càng để trên nóc tủ đó"

" Anh biết biết rồi" nghe cô nói mà anh cứ cười toe toét như một đứa trẻ được cho kẹo vậy.

Cả hai loay hoay một lúc mới xếp xong.Sau đó anh đi tắm còn cô lên giường lướt điện thoại chờ anb ra ngủ cùng.

Cửa phòng tắm mở ra cô ngước lên nhìn mà máu mũi suýt nữa trào ra.Anh chỉ quấn đúng cái khăn ngang hông, nhất là cơ ngực 8 múi rắn chắc của anh làm cô suýt chảy máu mũi, tóc ướt sũng cầm cái khăn lau qua.Nhìn Anh lúc này thật ngon mà.

Cô giật mình với suy nghĩ xấu xa của mình.Mặt không tự chủ mà đỏ lừ lên nhìn rất buồn cười.

Còn anh từ lúc đi ra biết cô đang nhìn minh cố tình hấp dẫn cô bằng thân thể này.Nhìn vẻ mặt bất giả đỏ lên anh thầm cười nhẹ đi đến chọc cô

"Bà xã em nhìn anh gì mà kinh vậy?Sao mặt lại đỏ lên vậy, em bị sốt hay sao?"

Nghe anh hỏi cô biết ngay là anh đấng chọc cô mà

" Kệ em, chẳng lẽ không được nhìn"

"Haha....bảo bối sao em lại đáng yêu như vậy chứ" Vừa nói anh vừa cạ nhẹ chóp mũi của mình lên chóp mũi của cô.

" Không được cười nữa. Cái đồ đáng ghét nhà anh.Hừ"

" Được rồi anh xin lỗi. Bã xã đấy tóc cho anh đi...". Nghe thế cô lấy máy sấy cho anh.

Sấy xong anh vồ lấy ôm cô lên giường.Cứ thế cả hai không nói gì nhưng họ biết trong tim đối phương đều có nhau.Nên đôi khi có những điều chúng ta không nên nói ra mà bản thân phải tự hiểu được.Nếu hai người đủ yêu nhau thì sẽ rất dễ dàng còn nếu không hiểu đối phương đang nghĩ gì, làm gì thì nên buông tay để cho nhau cơ hội tìm hạnh phúc khác.

Sáng hôm sau anh thức dậy trước cứ nằm ngắm cô ngủ, tay vuốt nhẹ tóc cô. Cô đang ngủ thấy có người vuốt nhẹ thì lờ mờ tỉnh dậy.

"Bảo bối chào buổi sáng"

" Kiệt, chào buổi sáng" Cô mỉm cười thật tươi như một thiên thần.

Anh nhìn nụ cười đó không nhịn được cúi xuống hôn cô thật sâu đến khi cô không thở được mới bỏ ra

"ưm..Kiệt"



" Hôn mà em không biết thở banvwf mũi sao?"

"kệ em"

" Thôi mà, dậy đi. Hôm nay em được nghỉ anh dẫn em đi chơi chịu không"

" Vâng"

VSCN xong anh với cô thay quần xong mới đi.Đầu tiên là ăn sáng trước xong mới tính tiếp sẽ đi đâu chơi.

Chở cô đến nhà hàng anh gọi cho cả hai bát bún nóng cùng với ly nước cam.Anh biết cô thích ăn cái gì đó nóng với cả kèm một cốc nước cam.

" Sao anh biết em thích cái gì vậy"

" Em là vợ anh đương nhiên phải biết rồi"

Cô nghe anh nói mà ấm lòng

" Thế anh thức ăn gì?"

" Anh thì đơn giản, hợp khẩu vị là được, nhất là mấy món em nấu".

" Nếu thích thì em sẽ nấu thương xuyên cho anh"

" Ừ "

Ăn xong cả hai cùng đi đến công viên hải trí lớn nhất.

"Em chờ anh ở đây anh đi mua vé đã"

" Vâng ạ"

Trong lúc cô đứng chờ thì có 1 cậu bé đang chạy nhanh không may va phải cô

"Cậu bé em không sao chứ? Có bị đau ở đâu không?"

" Em không sao.Nhìn chị như thần tiên tỷ tỷ vậy đó"

" Cảm ơn em đã khen.Mà cha mẹ em đâu?"

Đúng lúc có người phụ nữ hốt hoảng chạy tới gọi tên cậu bé

" tiểu Luân con đâu rồi"

" Tiểu Luân....:

" Mẹ! con ở đây"

Mẹ cậu bé nghe tiếng con liền chạy lại

" Sao lại chành loạn vậy nhỡ mẹ không tìm thấy con thì sao?"

" Con xin lỗi.Vừa nãy không may va phải chị này nên con mới muốn nói cảm ơn thôi mà"

Mẹ cậu bé nghe con nói thì quay ra nói

" Cảm ơn em đã giúp thằng bé nha"



" Không có gì đâu chị điều nên làm mà"

" vậy chị đi trước nhé"

" Vâng "

Khi hai mẹ con họ đi vừa đúng lúc anh quay lại

" Có chuyện gì thế bà xã?"

" Không có gì đâu"

" Ừ . Không có gì thì tốt. Anh mua xong vé rồi mình đi chơi thôi".

Cứ thế cả hai hết chơi vái này đến cái khác.Lúc đi đến chỗ bắn đunhs trứng đích sẽ có phần thưởng liền bảo anh

" Ông xã em muốn anh chơi cái đó để lấy cho em cái côn thở bông trên giá kia"

" Được, để anh lấy cho em". Anh xoa nhẹ đầu cô rồi đi đến đó chơi. Cái trò bắn súng vặt vãnh này sao làm được anh chứ.

" Ông chủ tôi muốn con thở bông trên kệ"

" Được vậy cậu bắn trúng hết 20 điểm nó sẽ là của cậu"

Anh lấy tiền ra đặt trên bàn sau đó cầm khẩu súng đồ chơi lên bắn. Anh bắn không trượt phát nào đều trúng hết.Cô đứng cạnh thấy anh bắn trúng hết cười rất tươi.

Ông chủ thấy anh bắn trúng hết nói

" Cậu bắn giỏi thật đó.Đây thở bông cậu đây".

Anh nghe ông chủ khen không nói gỉ chỉ mỉm cười nhẹ, quay qua đưa con thỏ cho cô

" Của em đây"

"Cảm ơn anh nha"

Loay hoay đến hơn 3h chiều cả hai chơi xong đang ngôi nghỉ ở ghế uống nước cho đỡ mệt.

" Bảo bối em đỡ mệt chưa?"

" Rồi ạ. Chúng ta đi ăn đi em đói rồi".

" Được anh đưa em đi ăn"

" Lúc chuẩn bị đứng lên cô vịn vào vai anh bắt anh khụy xuống

" Anh cõng em đi. Bây giờ em không muốn đi tí nào"

" Haha được rồi bảo bối".

Anh cõng cô lên vừa đi vừa nói cười không ngừng làm ai nhìn vào cũng thấy ghen tị.

( tác giả: Cứ ghen đi haha...)