Hai giờ khuya, Cố Mạt Ly vẫn không thể ngủ được vì thời tiết ngày hôm nay khá nóng nực lại còn lạ chỗ cô không thể ngủ được.
Người đàn ông kia vẫn chưa về nhà, Cố Mạt Ly cũng chẳng muốn quan tâm đến hắn. Đối với cô mà nói đây là sự gàng buộc bất đắc dĩ trong hôn nhân, giữa quan hệ giữa họ chỉ đơn giản là lợi ích cá nhân.
Tuy một người cao ngạo lại quyền thế như Liên Trữ Hào lại dễ dàng đồng ý kết hôn với cô thật sự là quá kì lạ nhưng trước mắt có thể cứu Cố Gia qua cơn khủng hoản thì thật sự là điều tốt nhất mà cô muốn.
SÁNG HÔM SAU.
"Tin tức về khủng hoản tài chính của Cố Thị đã được vượt qua...tập đoàn tài chính lớn nhất nước là Thịnh Hưng \- Liên Thị cũng nhận về một khoảng lợi ích khá lớn vì tin tức thu mua hai mảnh đất của Cố Thị đã lan tràn...sự vượt ải của Cố Thị cũng nhờ một phần sự trao đổi giúp đỡ từ Thịnh Hưng..*sau đây là tin qu**ảng cáo"*
Cố Mạt Ly ngồi ăn sáng mà tay run rẫy mắt nhìn lên tivi như đứng hình, hai mảnh đất mà Liên Thị thu mua chính là tài sản quý của Cố Thị...không ngờ cha cô lại trao đổi đắc với tên Liên Trữ Hào như thế.
Lúc này, ngoài cổng Liên Trữ Hào cũng đã về. Người hắn vẫn chưa hết mùi rượu nhưng sắc mặt lại vô cùng tỉnh táo thậm chí trong mắt còn lộ rõ nét cười vui vẻ.
"Anh thu mua hai mảnh đất của Cố Thị sao ?"
"Ừ..tôi mua đấy"
"Anh.."
Cố Mạt Ly thật sự máu điên muốn phun trào, rõ ràng hắn đã hứa sẽ bỏ qua Cố Thị và giúp công ty cha cô vượt qua khủng hoản...hai mảnh đất đó là tài sản mà cha cô rất quý, có rất nhiều người ra giá rất cao nhưng ông lại nhất định không bán vậy mà bây giờ...
"Bé cưng...tôi chẳng phải là làm như em muốn sao ?"
"Anh thật sự đê tiện"
Cố Mạt Ly gạt tay hắn ra lạnh lùng rời đi, chân vừa đi ra khỏi cửa thì bị giọng nói kiêu ngạo kia giữ lại.
"Thay đồ..đến cục dân chính"
Đây là một mệnh lệnh chứ không phải là một yêu cầu của hắn, Cố Mạt Ly cắn răng siết chặt bàn tay thật sự cô muốn bóp chết cái tên chết tiệt này...sao lại xui xẻo vây vào hắn chứ.
VINH THỰ CỐ GIA.
Cố Bân đang dùng trà thì đột nhiên người hầu chạy vô thông báo trông thật gấp gáp.
"Lão gia..nhị tiểu thư về"
"Ừm..con bé hẳn là mệt làm chút điểm tâm cho nó"
"Còn có Liên Thiếu đến nữa"
"Cái gì.."
Tại đại sảnh Cố Gia, người đàn ông đó vẫn kiêu ngạo không xem ai ra gì mà hờ hững ngồi gác chéo chân ăn bánh uống trà thật tự nhiên.
Cố Mạt Ly không nói nỗi cái tên này đành phải lặng lẻ ngồi cạnh hắn cho im chuyện, cô không muốn gây ra nhiều phiền phức hơn nữa.
"Liên Thiếu..thật ngại nhưng hôm nay cậu đến có việc gì sao ?"
"À..tôi đến hộ khẩu đi kết hôn với cô ấy"
"Hả.."
Cố Bân kinh ngạc nhìn qua Cố Mạt Ly khuôn mặt tối sầm không nói một lời, ý tứ hắn quá rõ ràng...hắn đã đến đây và nói thẳng ra yêu cầu như thế thì thật không thể không làm theo.
"Ly Nhi..con.."
"Phải..thưa ba, con muốn kết hôn với anh ấy"
Liên Trữ Hào hiện rõ một nét cười hài lòng trên môi chăm chú quan sát Cố Mạt Ly sẽ phản ứng thế nào.
Cố Bân siết chặt bàn tay thật sự quá bất lực mà giao ra hộ khẩu cho Liên Trữ Hào, ngay sau đó họ lập tức rời đi không nói thêm một lời.
Một người cha..ông có thể hiểu nỗi khổ và sự hi sinh của Cố Mạt Ly ấm ức thế nào, Liên Trữ Hào là loại người gì ông còn xa lạ hay sao...hắn hoàn toàn không hề yêu thương con gái ông nhưng vẫn chấp nhận kết hôn rõ ràng là có mục đích khống chế từ từ Cố Thị.
Với thế lực hiện tại Cố Thị hoàn toàn không phải là đối thủ của Liên Gia, điều ông có thể làm đó chính là thuận theo ý hắn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cửa xe đóng lại, Cố Mạt Ly vẫn khuôn mặt trầm lạnh không lấy một nụ cười nhưng hắn vẫn không quan tâm gì mà cho người lái xe đến thẳng cục dân chính.
"Anh đây là muốn dùng tôi khống chế Cố Thị ?"
"Giờ mới nhận biết ra được thì muộn rồi đấy...có muốn tôi nói thêm cho biết không ?"
"Anh.."
"Sự khủng hoản về tài chính và cổ phiếu tuột dốc tất cả là do tôi làm..."
Cố Mạt Ly trợn tròn mắt nhìn hắn, một câu nói cũng bị nghẹn lại khó mà phát ra.
Hoá ra tất cả đều năm trong kế hoạch của hắn, thật sự cô quá sợ hãi người đàn ông này...hắn đã tính toán rất tỉ mỉ thậm chí còn biết được ngày hôm đó chắc chắn cô sẽ đến tìm hắn.
"Tốt nhất là em nên ngoan ngoãn nghe lời..còn không thì người chịu thiệt là em đấy"
Nét cười trên khuôn mặt anh tú ma mị khiến cho mọi sự bất an trong lòng cô nổi dậy...bàn tay Cố Mạt Ly càng siết chặt oán hận hắn nhưng cũng chẳng thể làm gì được đành phải thuận theo ý hắn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ở MỘT NHÀ HÀNG LAYO.
Liên Tiểu Như ngồi đã hơn nữa tiếng đồng hồ mà cái tên khốn kiếp họ Nam đó vẫn chưa đến.
Nếu thật sự không đến là tốt rồi nhưng ai mà ngờ hắn đã đến trễ lại còn thong thả bước vào như thế...
"Cô là..Liên Tiểu Như ?"