Người đàn ông chậm rãi tháo mắt kính ngồi xuống dò xét nhìn Liên Tiểu Như một lúc.
Tên này khuôn mặt anh tú điển trai hơn gấp mấy lần cô nghĩ, vóc dáng lại cao lớn toát rõ vẻ uy nghiêm khó thấy.
Nam Cẩn Niên buồn chán uống một ly nước lọc nhìn cô dùng giọng điệu mất kiên nhẫn nói.
"Tôi vào thẳng vấn đề luôn...tôi có bạn gái rồi chỉ vì mẹ tôi sống chết bắt tôi đến đây để gặp cô bằng không tôi tuyệt đối sẽ không đến mấy chỗ xem mắt nhàm chán thế này"
"Anh có bạn gái rồi ?"
"Ừ..nên tốt nhất cô đừng cố gắn nữa"
Giọng nói của Nam Cẩn Niên hơi trầm xuống, có thể thấy hắn mất kiên nhẫn đến mức nào thậm chí còn rất muốn đi khỏi chỗ này.
Liên Tiểu Như cũng không phải kiểu mong muốn nói chuyện lâu dài với tên đàn ông này nên vội nói thêm một câu rồi đứng dậy rời đi.
"Nếu không phải ba tôi muốn tôi đến thì có mướn tôi cũng chẳng muốn đi"
"Cô.."
Nam Cẩn Niên nhìn người phụ nữ kia rời đi mà lòng có chút bực tức, hoá ra cô ấy cũng bị ép đến đây vậy mà hắn cứ nghĩ....
"Cô ta đây là đang xem thường mình à..."
Hắn cười cười rồi đeo mắt kính rời khỏi đó, cuộc gặp gỡ tựa như một cơn gió thoáng qua nhanh rồi lại đi.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Liên Tiểu Như ra ngoài xe trong lòng tự nhiên lại bực tức không tả nỗi, tên đó lại kiêu ngạo tự luyến như thế thật tiếc cho khuôn mặt điển trai kia.
"Tiểu thư..chúng ta đi đâu ạ"
"Đến vinh thự Mãn La đi..."
"Vâng"
VINH THỰ MÃN LA.
Sau khi rời khỏi cục dân chính thì Cố Mạt Ly lại đến bệnh viện làm việc còn Liên Trữ Hào cũng đến công ty luôn.
Liên Tiểu Như đi vào nhìn xung quanh có gì khá bất thường, Hồ quản gia lúc này cũng chạy ra đón cô...
"Nhị tiểu thư..lâu quá mới thấy cô đến chơi"
"Bác Hồ..anh hai cháu không có nhà ạ ?"
"Thiếu gia đã đi ra ngoài từ sớm..hẳn là giờ đang làm việc ở công ty rồi"
"Ồ..vậy cháu về trước đây"
"Vâng ạ"
Trước cửa có một đôi giày nữ màu trắng khiến cô vội dừng lại nhìn, rồi xoay người nhìn Hồ quản gia hỏi.
"Bác à..anh hai cháu mang phụ nữ về nhà luôn sao ạ ?..ôi trời mẹ mà biết chắc là sốc lắm"
"Dạ..là một cô gái rất xinh đẹp lại vô cùng lễ phép"
Hai mắt của Liên Tiểu Như bỗng sáng lên lộ ra một tia nghịch ngợm đi thẳng vào nhà ngồi.
"Cháu hôm nay sẽ chờ anh hai về..bác cứ làm việc đi ạ, không cần quan tâm đến cháu"
"Vâng..nhị tiểu thư cần gì cứ gọi tôi"
Hồ quản gia khẽ cười rồi nhanh chóng lui ra ngoài làm việc tiếp tục, Liên Tiểu Như từ nhỏ rất nghịch ngợm nên ông cũng chẳng gì phải ngạc nhiên với cô bé...
BỆNH VIỆN HOÀNG ANH.
Cố Mạt Ly vừa xong ca phẩu thuật nên sắc mặt có hơi mệt mõi nên vào nhà vệ sinh một lát.
"Mạt Ly..à không bây giờ không thân nữa nên phải gọi là bác sĩ Cố mới đúng nhỉ"
"Yến Duệ Linh...cô muốn gì nữa đây ?"
Cố Mạt Ly mệt mõi mất kiên nhẫn hỏi cô ta, trước mặt cô là người bạn cứ nghĩ là thân không ngờ lại sau lưng lấy cả bạn trai của cô...người đàn ông đó vốn không xứng nên Cố Mạt Ly cũng chẳng bận lòng đối diện với cô ta cũng không quá nóng giận.
"Ôi chao..gây gắt quá làm gì, tôi muốn mời cậu dự hôn lễ của tôi Du Thắng vào hai ngày nữa...nhớ đến đó nhé.."
Cô ta nhẹ nhàng để tấm thiệp mời màu đỏ trên thành rửa tay nhìn Cố Mạt Ly vẫy vẫy tay rồi rời đi, sự chọc tức này của Yến Duệ Linh quá trẻ con khiến Cố Mạt Ly nực cười thành tiếng cầm tấm thiệp ném thẳng vào sọc rác.
"Reng..reng.." chuông điện thoại reo lên.
"Alo ?"
"Em không lưu số tôi ?"
Số di động này là của Liên Trữ Hào chả trách nhìn lại thấy bất an như vậy, cô bình tĩnh lại nói tiếp...
"Tôi đang làm việc..có chuyện gì thì nói đi"
"Cũng không có gì...chỉ là chán nãn quá muốn gọi để hỏi thăm chút về..cuộc sống hôn nhân"
"Anh bị thần kinh à...tôi không rảnh mà đùa với anh"
"Tít..tít.." di động bị cúp ngang khiến Liên Trữ Hào giật mình tức giận...cô nàng này dám tắt ngang điện thoại của hắn như thế.
Tờ giấy trên bàn ghi vài dòng chữ......" hợp đồng hôn nhân", khuôn mặt cương nghị lạnh buốt của người đàn ông kia khẽ cười lạnh nhìn tờ giấy trên bàn...trong mắt hiện rõ một tia lưu manh gian xảo.