Chương 911
“Không, cần không cần, để tôi đi là được rôi, cô cứ tiệp tục uống, tiếp tục ca hát đii Tiếp tục chơi!”
Nói rồi, căn bản không cho Diệp Như Hề chạm Vào.
“Không cần phiền toái, hơn nữa anh là đàn ông thì không tiện lãm đâu.”
“Có gì đâu mà không tiện, đàn ông sức lực lớn! được rôi, cô cứ ngôi lại đi”
Lữ Nhụ cũng mở mắt ra, thấy Diệp Như Hề, lập tức nói: “Tôi không cần cô đỡ!”
“Đều đã nói không cần cô rồi, cô có phiền không hả?”
Nói rồi, Lữ Nhu còn hắt tay Diệp Như Hề đang muốn đỡ lấy mình ra.
Diệp Như Hề bị hất mạnh, tay cũng đỏ lên, dứt khoát từ bỏ việc cứu cô ta.
Loại người này, tự chuốc lấy!
Diệp Như Hề tro mắt nhìn hai gã đàn ông đỡ Lữ Nhu rời đi.
Trên đường đi, một gã trong đó nhỏ giọng dò hỏi một câu: “Thật làcôta ¡ sao? Sao tao cảm giác không giống trong suy nghĩ lắm!”
“Chỗ nào không giống? Vậy còn chưa đủ xâu sao? Hơn nữa không phải đã nói, cô ta là người phụ trách à?”
“Tao vân cứ cảm thây có chỗ nào không đúng, không phải nói lòng phòng bị rất cao sao? Giờ lại dễ dính bây như vậy ?”
“Hừ, loại đàn bà này còn có lòng phòng bị ư? Dùng thêm vài chiều không phải đã dính rồi à? Đừng dài dòng, nhàn nhanh làm việc để xong xuôi chúng ta còn phải báo cáo kết quả công việc !”
“Được rồi, nhanh hành động thôi, tao đều sắp nghẹn chết rồi.”
“Ha Ha.”
Hai gã đàn ông nhìn nhau cười, trực tiêp mang Lữ Nhu đi.
Diệp Như Hề ở lại phòng bao, ngửi thầy mùi hỗn tạp trong này lại thây buôn nôn, cô dứt khoát đứng dậy rời đi, ra tới cửa số cuỗi hành lang hít thở chút không khí mới mẻ.
Cô đứng một lát thì thấy có hai gã đàn ông vừa đi vừa nói chuyện về phía này, cô theo bản năng trôn vào góc khuât, che kín bóng người.
“Ôi, đám người trong phòng bao kia là ai2Anh Cường còn dặn dò phải trông cho kỹ.”
“Nghe nói là con mồi lần này, đừng tới gân, quan tâm nhiều. như vậy làm gì, trông kỹ là được.”
“Tao thấy anh Cường ca mang theo một ả đàn bà lên rôi, mày nói “Thê nào? Thăng nhãi mày cũng muốn gia nhập à? Chờ xem, đêm nay khẳng ‹ định chơi đến cùng, con ả kia thảm rồi!”
“Ha ha ha ha, đúng là thảm, nhưng mà trách ai được, dùng đầu óc ngầm lại cũng biết uống say ở mây nơi thê này sẽ xảy ra chuyện gì!”
“Được rồi, bận tâm làm quái gì, nhanh đi thôi.”
Chờ sau khi bọn họ rời đi, Diệp Như Hề mới lặng lẽ đi ra, nhíu mày thật sâu.
Diệp Như Hề một đường đi thẳng lên tầng 3, nhưng cô không biết Lữ Nhu bị mang tới phòng nào, dạo qua một vòng chỉ đành bât lực vòng vê, khi chuẩn bị từ bỏ lại thấy một căn phòng hé cửa Âm thanh truyền ra từ phía trong hình như là của Lữ Nhu.
Diệp Như Hề đang muốn đầy cửa ng ra, liền nghe thấy Lữ Nhu rên “Ưm, nhanh một chút co P Chân cô chợt chững lại.
“Mẹ kiếp, sao con ả này lại dâm thế?!
Chịu không nổi!”
“Ông chơi chết mày!”