5 năm sau.....
Tại sân bay.....
Giữa dòng người đang chen chúc nhau, một người phụ nữ trẻ trung với dáng vẻ thanh tú, kiều diễm bước ra khỏi đám đông. Nhìn cô gái ấy thật xinh đẹp và kiêu sa. Cô dắt theo một đứa bé gái còn nhỏ trông rất xinh xắn và đáng yêu. Ngay cạnh người đó là một cô gái khác cũng còn rất trẻ.
- Bà chủ, bây giờ chị muốn đi đâu ạ ? - Cô trợ lý thiết kế của Lục Hạ Thi hỏi nhỏ.
- Chị sẽ về Lục gia một chuyến để thăm mẹ trước, sau đó thì về Đế Cung Kim Châu. Với lại em cứ gọi chị Thi là được mà, không cần câu nệ quá đâu.
- D-dạ vâng ạ.
- Mami. Có phải một hôm nay dì Hạ Nhi sẽ đến đón chúng ta đúng không ?
Cô bé đi bên cạnh hỏi cô, còn nở một nụ cười thật tươi làm phồng hai cái má bánh bao chúm chím rất dễ thương.
- Tiểu Đan bé nhỏ của mẹ, hôm nay dì Hạ Nhi sẽ cùng chú Phong đến đón chúng ta đấy !
Hạ Thi đưa vali cho trợ lý Mạt và bế Linh Đan lên ôm vào lòng.
- A , có cả chú Phong đẹp trai sẽ đến đón con hả mẹ ? - Trông cô bé có vẻ rất vui và hớn hở.
- Ừm !
Đúng lúc đó, có một chiếc xe oto siêu sang dừng ngay trước cửa sân bay, ngay trước mặt cô và hai người bên cạnh khiến ai cũng giật mình.
- Chị Thi, Tiểu Đan !
- Dì Nhi !
Hạ Nhi lao từ trong chiếc xe ra, dành lấy Linh Đan từ tay Hạ Thi. Bỗng một người đàn ông lịch lãm bước ra từ trong chiếc oto. Anh đi về phía Hạ Thi, khoác lên vai cô một chiếc áo vest và nhẹ nhàng hỏi :
- Em đi đường xa về có mệt không ? Sắc mặt em kém quá !
- Em không sao đâu ! Anh đừng lo.
- Mẹ em nhờ anh đến đón mọi người. Thế lần này là về nước hẳn đúng không ?
- Ừm, lần này em về đây hẳn. Em muốn khai trương công ty mới của mình, song cũng muốn về nước để phát triển sự nghiệp thời trang của mình và quản lí công ty. Em rất muốn kết thúc " chuyến du lịch xa quê '' này của mình rồi !
Hạ Thi đáp lại, cười khổ. Trình Phong nhìn cô, trên mặt anh lộ rõ vẻ buồn phiền.
- Trợ lý Mạt lên xe với mọi người đi, để vali tôi cất cho.
Trình Phong lấy vali của Hạ Thi từ tay trợ lý Mạt Hy. Anh cất vali xong và cùng đưa mọi người về Lục gia.
Lục gia.....
Vừa về đến nơi, Linh Đan đã chạy ngay vào nhà. Con bé hét to :
- Bà ngoại ơi, Tiểu Đan của ngoại về rồi đây !
Không thấy có động tĩnh gì, cũng chẳng có ai trả lời, con bé rơm rớm nước mắt, chạy ngay vào lòng mẹ dụi dụi.
Một lúc sau, Lục phu nhân từ khu vườn sau nhà đi ra.
- Tiểu Đan đáng yêu của bà đâu rồi ? Lâu lắm mới về chơi, ra đây cho bà bế tí nào !
Con bé quậy mắt lại, rồi trên khuôn miệng nở một nụ cười tươi tắn, lao về phía mẹ cô.
Mọi người cùng nhau ra vườn sau ngồi uống trà, nói chuyện vui vẻ.
- Thế lần này là con về hẳn rồi đúng không ? - Mẹ cô hỏi.
- Vâng ạ ! Con đã có thể thực hiện được ước mơ của mình rồi. Đó là trở thành một nhà thiết kế thời trang hàng đầu. Con đã tự xây dựng được cho mình một thương hiệu thời trang riêng. Và con cũng đã có được một công ty thời trang riêng. Trong thời gian ở bên nước ngoài, con đã học tập được những phong cách thời trang của bên đó. Công ty của con sẽ có lễ khai trương và buổi họp báo ra mắt công ty, giới thiệu về sản phẩm đầu tay của con.
- Chỉ sau 5 năm mà con gái mẹ đã xuất sắc đến thế. Chúc mừng con !
- Con cảm ơn mẹ !
- Thế con định ở đâu ?
- Con ở khu chung cư Kim Châu ở trung tâm thành phố, ngay gần trường mầm non Sunshine mà Linh Đan sẽ học ở đó. Con khá buồn vì không được sống với mẹ và Tiểu Nhi đấy. Nhưng mẹ yên tâm, con sẽ thường xuyên đưa Linh Đan về chơi với bà ngoại cho đỡ buồn.
- Hay con về đây ở với mẹ và em đi ?
- Thôi mẹ ạ. Con ở chung cư cho tiện đi lại, vì chỗ đó cũng gần cả công ty của con nữa !
- Ừm, thế cũng ổn.
Mọi người ngồi trò chuyện mãi không chán, quên cả giờ giấc. Đúng lúc đó, có một giọng nói vang lên cạnh tai :
- Hừ, hóa ra là có người mặt dày nào đó đã trở về rồi đấy à ?