Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1168




“Cậu muốn đưa cháu đi học sao?” Tiểu Huy lập tức mừng rỡ hỏi.

xÙ “Nhưng mà thiếu gia, ngài lát nữa còn phải đi toà nhà tổng thống! Ngài không phải nên nghỉ ngơi một chút sao?” Tài xé quan tâm hỏi.

“Không sao.” Hoắc Kỳ Ngang trả lời một câu, cất bước đi lên lầu, trong chốc lát anh rửa mặt, ít nhất cũng lên tinh thần thêm một chút, chỉ là ánh mắt của anh vẫn còn đỏ ngu.

Hoắc Kỳ Ngang ngồi vào trong xe, Tiểu Huy dù sao vẫn còn nhỏ, thỉnh thoảng nói một ít chuyện lý thú, Hoắc Kỳ Ngang vẫn cùng cậu bé nói trò chuyện thẳng đến trước cửa trường học.

Từ một hướng khác, ở bên này Kỷ An Tâm cũng đưa con gái tới trường học, cô nhóc kia tối hôm qua được ngủ sớm, hôm nay tinh thần khá vô cùng, trên đường qua đây thì hát những bài thiếu nhi, Kỷ An Tâm cũng hát cùng cô bé, bầu không khí trên đường tới trường vô cùng vui vẻ.

Trong trường học, xe của Hoắc Kỳ Ngang chạy vào bên trong, anh liền quét qua hướng bãi đậu xe, không có xe của Kỷ An Tâm.

Anh nhìn đồng hồ, vừa mới tám giờ, theo lịch trình của Kỷ An Tâm, hẳn không có đến nhanh như vậy.

Đưa Tiểu Huy vào trong trường, Hoắc Kỳ Ngang trở lại vào xe, cũng không có cho vệ sĩ lái xe đi, anh đang chờ Kỷ An Tâm đến.

Trẻ em tập trung đến trường trong vòng nửa tiếng, cho nên lúc tám giờ mười Kỷ An Tâm liền chạy tới trường học.



Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang nhìn xe thể thao màu đỏ đối diện, tinh thần anh mệt mỏi vì vậy mà phấn chắn lên một chút, quan sát Kỷ An Tâm ôm con gái xuống xe, vẫn không quên hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của con gái, đứa bé kia lập tức cười khanh khách, kiểu tết tóc của cô bé vô cùng đáng yêu.

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang không tự chủ được mà trở nên dịu dàng hơn, dù cho đó là con gái của cô và Trầm Duệ, ở trong lòng anh vẫn sẽ đối xử như thường.


Nhìn nụ cười của cô bé kia đã cảm thấy tim mềm đi vô cùng.

Kỷ An Tâm dắt tay đứa nhỏ kia, lúc tới trước cổng lại ngồi xổm người xuống, giúp con gái sửa sang lại áo, sửa lại một chút bên tai nhỏ bé, hôn thêm một cái mới nắm tay tiến vào.

Trong ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang lúc này chỉ có hai mẹ con, căn bản đã quên tất cả.

Kỷ An Tâm giao con gái cho cô giáo, sau khi vẫy tay chào con gái, cô cúi đầu thoáng nhìn vào đồng hồ, thời gian vẫn còn sớm, cô cũng không cần vội vàng gắp gáp mà tao nhã bước ra, cô đi đôi cao gót bảy phân, thắt lưng mảnh khảnh tinh tế, mái tóc dài màu nâu đại uốn xoăn lớn vô cùng tự nhiên tung bay theo làn gió.

Cô trang điểm tinh tế, chọn màu son đỏ tương đối diễm lệ, dáng vẻ cô ung dung lại tự tin khiến mỗi bước cô đi đều toát lên vẻ nữ tính, không ít ánh mắt đàn ông không tự chủ được mà ngắm nhìn cô, tràn đầy vẻ tán thưởng.

Không thể phủ nhận trên người Kỷ An Tâm có khí chất của phụ nữ thành công, khí chất như vậy, nếu như đàn ông không có bản lĩnh mà ở trước mặt của cô, e là sẽ bị dọa sợ.


Kỷ An Tâm một tuần nay không có nhìn thấy Hoắc Kỳ Ngang xuất hiện, cho nên cô cho rằng những ngày sau đó anh đã rút lui khỏi thế giới của cô rồi.

Cho nên khi ở trong trường, cô sẽ không tìm xe của anh nữa, nhưng lúc cô bước ra cửa trường học.

Bất chợt cô cảm giác một ánh mắt mãnh liệt nhìn về phía mình, cô ngắng đầu, thấy dáng người cao quý, một tay đút túi quần, bước đi của cô trở nên luống cuống, ánh mắt cũng loạn thêm.

Biểu cảm tự nhiên trên mặt của Kỷ An Tâm lập tức vì người đàn ông này mà lạnh xuống, giống như là một mỹ nữ cao quý đẹp lạnh lùng, trên người không có một chút hơi ấm, toàn thân tỏa ra sát khí tới bức người.


Kỷ An Tâm đi qua người anh với một khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh, đối với sự xuất hiện của anh làm như không thấy.

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang vẫn đang chăm chú nhìn cô, lúc cô đi ngang qua anh, tay anh không tự chủ được giữ cổ tay kéo cô lại.

` Bước chân Kỷ An Tâm dừng lại, cô tức giận quay đâu lại, lạnh lùng cảnh cáo một câu: “Buông tôi ra.”

Lúc Kỷ An Tâm trừng mắt nhìn về phía người đàn ông này, cô thấy được một đôi mắt thâm thúy phức tạp, đồng thời cũng hiện lên những tơ máu làm người ta khiếp sợ, bởi vì Hoắc Kỳ Ngang thức đêm cộng thêm nghỉ ngơi không tốt, một bên mắt anh bị sung huyết nghiêm trọng.


Ánh mắt Kỷ An Tâm tức giận, khi nhìn rõ đôi mắt này, tim cô không khỏi sợ hãi đập một cái, người đàn ông này đã làm gì?

Sao con mắt lại đỏ ngầu như vậy?

“Buông ra.” Nhưng trong lòng cô vẫn không có chút thương cảm, chỉ là sắc mặt từ phẫn nộ biến thành vô cảm.

“Con của em là của Trầm Duệ?” Giọng nói của Hoắc Kỳ Ngang khàn khàn.

Kỷ An Tâm không tính giải thích, cũng không có ý định thừa nhận, lại càng không bác bỏ: “Lấy thân phận của anh, lôi kéo như này thích hợp sao?”