Tổng hợp one shot

Thanh kiếm huyền thoại tôi tìm được là hàng Nhái




Tác giả: Torimaru Karasuma

Thể loại: Comedy-Fantasy

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Thánh kiếm Excalibur.

Mọi người đàn ông đều từng nghe qua cái tên này.

Trong quá khứ, nó là thanh thánh kiếm huyền thoại của anh hùng Arthur, người đã đánh bại quỷ vương.

Người ta nói rằng nó có thể chém đứt mọi thứ và tiêu diệt lũ ác quỷ... thanh kiếm tối thượng còn đem lại sức mạnh vô biên cho chủ nhân của nó.

Sau trận chiến giữa anh hùng và quỷ vương, Excalibur được cho là đã bị phong ấn ở đâu đó, những cuộc phiêu lưu để tìm thanh kiếm và giành lấy sức mạnh to lớn đó nổ ra.

“.....Đây là hang động mà Excalibur bị phong ấn.”

Như vậy đó, tôi cũng là một trong những thám hiểm giả đang cố tìm kiếm thánh kiếm huyền thoại.

Tên tôi là Lancelot. Một thám hiểm giả tân binh.

Càng ngày càng có nhiều quái vật do ảnh hưởng của quỷ vương, các thám hiểm giả cạnh tranh với nhau đánh bại chúng vì công việc từ guid.

Có một chàng trai tự tin rằng sẽ tự kiếm ra tiền bằng đôi bàn tay mình.

Nhưng một gương mặt mới toanh như tôi lên đường kiếm tiền thật sự rất khó khăn.

Đó là lý do tại sao tôi phải phụ thuộc vào một thứ như kiếm thánh.

Khi tôi mua một tấm bản đồ đáng ngờ từ một cửa hàng tiết kiệm ám muội, tôi nhận ra rằng nó đang mô tả vị trí cất giấu Excalibur.

Tôi thực hiện cuộc hành trình đơn độc và cuối cùng thì cũng đến được trước cửa hang sau khi sống sót khỏi đợt tấn công của đám quái vật.

“Dù vậy......đây thực sự là hang động nơi thánh kiếm ngủ say. Thậm chí còn không có một con quái vật nào xung quanh.”

Tôi không ngừng nhìn ngó xung quanh, những con quái vật bò lúc nhúc ban nãy đã biến mất. Từng lo lắng tấm bản đồ này là hàng giả, nhưng hiện giờ còn vượt hơn cả những gì tôi mong đợi nữa. Tôi cũng cảm nhận được dấu hiệu linh thiêng đang thoát ra ngoài không khí.

“Phải nhanh chóng lấy được thánh kiếm không thì kẻ khác đến sớm hơn sẽ nẫng tay trên mất.”

Tôi tiến vào hang trong khi xoa hai bàn tay vào nhau.

Tôi cảnh giác với những cạm bẫy, nhưng tôi đến được nơi sâu nhất mà không có gì xảy ra nên bỏ qua nó vậy.

“Hầy vẫn kịp, mình đến đây thật dễ dàng.”

Mặc dù tôi đã phải chật vật trước khi đến được hang động này.

Trước mắt tôi là bệ đá với 1 thanh kiếm đâm xuyên qua nó đang phát ra thứ ánh sáng thần thánh.

Có hoa văn hình ‘mặt trăng’ được khắc trên nó.

“Đây là.... Excalibur.... ⌈ Thẩm định ⌋.”

Từ trong ngực, tôi lấy ra một cuộn giấy da, kích hoạt kĩ năng để đánh giá nó.

Mặc dù tôi nghĩ rằng đây không thể nhầm được, nó là hàng thiệt, nhưng tôi muốn xác thực nó bằng cách này.

Do kỹ năng thẩm định rất hữu ích, giá cả của cuộn giấy khá cao.

Nếu đây là Excalibur thì tiền tôi bỏ ra cũng đáng thôi.

Có Excalibur thì nó sẽ hoàn lại sớm ấy mà.

“Và kết quả là.......”

Trong khi chờ đợi việc đánh giá, một chuỗi các ký tự được hiển thị trước mắt tôi.

[ Thánh kiếm Excalipoor ]

Hiệu ứng

•Cố định lượng sát thương gây ra cho tất cả kẻ địch.

• Né tránh, bỏ qua một vài đòn đánh.

“Oh .....”



Tôi nín thở vì những hiệu ứng hiện ra từ ⌈ Thẩm định ⌋ .

Nó quả thực là một thanh kiếm thánh. Các hiệu ứng thật quá đáng sợ mà.

Trước hết thì dù kẻ địch có khó nhằn đến đâu, lượng sát thương gây ra luôn cố định nên mọi phòng ngự của kẻ địch đều vô hiệu và sát thương gây ra sẽ là tuyệt đối.

Thành thật mà nói thì điều này thật sự quá tuyệt.

Xét cho cùng thì tôi không thể sử dụng ma thuật. Các thám hiểm giả thường thành lập một tổ đội cân bằng với một kiếm sĩ và pháp sư. Nhưng thật không may là tôi không có đủ khả năng để thuê thêm người khác.

Nhưng tôi vẫn có thể giết quái vật ngay cả khi không có ma thuật.

Ngoài ra còn có sự né tránh và bỏ qua. Điều này cũng thực sự quá tuyệt vời.

Một số con quái rất nhanh và có tốc độ khủng khiếp, nhưng với nó thì mọi chuyện sẽ khác.

“Ku, Kukuku......như này thì ngon rồi.”

Nếu có nó, tôi đúng là vô địch.

Tôi sẽ thành một nhà thám hiểm giả nổi tiếng và sẽ được các cô gái ngưỡng mộ nữa.

“Mình là người thắng cuộc với điều này.”

Với một nụ cười, tôi rút Excalibur ra ngay lập tức.


Theo truyền thống, người ta nói rằng nó sẽ chỉ được rút ra bởi những người được chọn, nhưng nó rời khỏi như thể không cần thiết, không quan tâm.

“....Wow, thật huy hoàng.”

Excalibur được rút ra khỏi bệ đá đang tỏa sáng rực rỡ trong hang động mờ ảo này. Mặc dù lấy nó trong tay dễ dàng hơn tôi nghĩ nhưng điều đó không ngăn được sự dâng trào trong ngực tôi bằng con đường chiến thắng sau khi phải đợi chờ quá lâu.

“Well.....giờ thì quay lại thành phố ngay lập tức thôi.”

[ Master, ngài có phải người đã đánh thức tôi dậy không? ]

―― Luôn nhận yêu cầu. Là những gì tôi sẽ nói khi nghe một giọng nói xa lạ.

“Ai đó!?”

Tôi bắt đầu nhìn xung quanh một cách hấp tấp, không có hơi thở của quái vật hay người nào khác xung quanh.

[ Đây nè. Thanh kiếm mà master cầm ấy. ]

Nghe những lời đó, tôi nhìn chằm chằm vào Excalibur trong tay.

[ Đúng rồi đó. Tôi đang nói đó. Vậy master là chủ nhân mới của tôi sao? ]

“Một thanh kiếm đang nói chuyện......!”

[ Chả có gì để ngạc nhiên hết. Tôi là một thanh kiếm huyền thoại mà? Nói chuyện đối với tôi không có gì khó khăn. ]

Nghe những lời của Excalibur, tôi gật đầu.

Tất nhiên rồi, không có gì lạ khi nó có thể nói chuyện vì nó là thanh kiếm thánh huyền thoại được thiên đàng ban tặng mà.

[ Thế còn câu hỏi vừa nãy? ]

“ Đó là... có vẻ là như vậy rồi. Well, ta là master mới của ngươi.”

Tôi xác nhận bản thân mình như thế.

[ Hmm, tân master là người đầu tiên tôi biết trong hàng trăm năm. Tôi là Excalipoor. Vì tân master, tôi sẽ nỗ lực và cố gắng hết sức. ]

“Hả? Vừa nãy là gì thế?”

Tôi cảm thấy lo lắng khi nghe những lời của Excalibur và hỏi ngược trở lại.

[ Tôi nói là mình sẽ nỗ lực hết sức. Tai của master bị hỏng rồi à? ]

“Không, trước đó cơ. Tên của ngươi cơ. Có phải là Excalibur ? ”

[ Hmm? Tên tôi là Excalipoor mà....... ]

Vào khoảnh khắc đó, một bầu không khí không thể diễn tả phát ra giữa tôi và thanh kiếm.


“................. Hàng giảảảảảảả!”

Sao không nói sớm chứ Nnnnnnn!

Thật là, phải chú ý về sự khác biệt tinh vi này chứ tên đần!

[ Tôi không phải đồ giả! Thánh kiếm Excalibur cũng giống như tôi thôi...... ]

“ Kiểu như kiếm anh-em với nhau sao?”

Bởi vì hiệu ứng có cùng cấp độ với kiếm thánh, thậm chí cả tên gọi cũng tương tự nên nếu là anh-em kiếm với nhau thì nghe cũng thuyết phục ấy.

[ Tôi là một thanh kiếm huyền thoại được tạo ra bởi một thợ rèn lừng danh! ]

“Thế cơ à, nó chả liên quan quái gì cả! Mọi người gọi đó là hàng nhái!”

Mà khoan đã. Ngay cả cái tên cũng là bắt chước theo, nó thật sự có hiệu ứng như một thánh kiếm chứ.....?

Tên có thể là bắt chước, nhưng tác dụng có thật thì sao?

Đây có thể là điều may mắn?

“ Ta tự hỏi ngươi có ‘poor’ không.”

[ Đừng hỏi điều kỳ lạ ấy. Tôi không hề ‘poor’. ] [note20854]

Well, tốt đấy.

Vì là hàng thật với cái tên giả, nó sẽ có đủ khả năng nếu nó không vô dụng.

“ Hiệu ứng cố định sát thương và né tránh của ngươi có thật không?”

[ Đương nhiên, đó đều là sự thật. Bởi vì người thợ rèn đó đã ráng hết sức làm cho chúng tôi gần với đồ thật nhất có thể. Vì vậy hãy sử dụng tôi, về cơ bản ngài có thể coi tôi là một thanh kiếm thánh. Nhân tiện thì hàng thật sẽ có hoa văn mặt trời khắc trên chuôi kiếm. ]

.....Tôi hiểu rồi, lịch sử của nó càng làm cho nó có thể gần đến với đồ thật hơn.

Nó khác với những gì tôi dự tính, nhưng kết quả vẫn ổn thỏa.

“ Well, được rồi. Từ bây giờ ta sẽ quan tâm ngươi, Poor. ”

[ Như vậy thì từ bây giờ tôi sẽ được gọi là Poor........ ]

“ Chuyện gì thế? ”

Tôi tự hỏi tại sao Poor lại đột ngột im lặng.

Rồi tôi nhìn thấy lí do tại sao nó lại im lặng ngay tức thì như thế.

“...... Rồng”

Một con rồng với kích thước trung bình ở ngay trước mắt tôi.


[ Hình như là do phong ấn bị tháo bỏ, coi bộ đám quái vật đã xâm nhập vào đây. ]

Hey, nghiêm túc đấy à.

Con rồng với kích thước trung bình, không phải chỉ có một tổ đội mid-class mới có thể đánh bại thứ như này sao?

Tôi không thể chiến thắng chỉ với một mình được.

“ Mình phải thoát khỏi....”

[ Không có lí do gì để sợ hãi cả. Thứ ngài đang cầm là gì đây, master? ]

Tôi giật mình vì những lời của Poor.

Đúng vậy, tôi đang có hàng nhái của kiếm thánh huyền thoại.

Nếu các hiệu ứng là thật, không việc gì phải sợ con rồng đó.

“ Kukuku, rồng sao. Họ nói đã lâu lắm rồi nó không xuất hiện, phải không nhỉ! Đây là kiếm thánh đó! ”

Tôi chạy thẳng về phía con rồng với Poor.

Con rồng tấn công đến, nhưng tôi tránh nó một cách hoa mỹ.


Tôi đã quen tránh những cuộc tấn công của bọn quái vật hồi trước.

Đó là lý do tại sao tôi có thể làm điều đó mà không bị thương tổn trong hang động này.

“ TỎA SÁNGGGGG! ”

Tôi đi vòng qua điểm mù của con rồng, rồi nâng thanh kiếm lên để chém nó.

[ ...... Đây là 1. ]

“ Hả? ”

[ Thiệt hại đã được gây ra cho con rồng. Tôi có thể nhận giá trị thông số bằng lượng sát thương kẻ địch phải gánh chịu. ]

Không. Tôi hiểu ra gì đó rồi. Này, nó vừa nói gì cơ?

“ Well, về lượng thiệt hại..... ta có nghe nhầm không? ”

[ Tôi đã nói là 1. Quá kinh ngạc sao? Cho dù kẻ thù có khó nhằn đến đâu, ngay cả khi không có cơ thể vật lí, nó vẫn đảm bảo gây 1 sát thương. ] [note20853]

.......Vậy ra đó là sát thương cố định!

Không ổn rồi! Như tôi nghĩ vậy, nó quả là một thứ hàng nhái mà !

“Đồ ngốc! Ta không quen với sự mạo hiểm này. ”

Tôi ném Poor về phía đầu con rồng.

Quay vòng vòng theo hình tròn, Poor bị mắc kẹt vào đầu con rồng.

Con quái này, tôi đã chém và ném vào nó mà thiệt hại vẫn ở mức tầm thường, quá lạ rồi?

[ ....Fư, ngọt ngào ghê. Quan sát master liều mạng thật hấp dẫn, tôi công nhận người! ]

Poor quay trở về lại tay tôi khiến tôi chết lặng.

[ Chừng nào master vẫn chưa chết, tôi sẽ luôn luôn quay trở lại! ]

“ Gì chứ, ngươi là một trang bị bị nguyền rủa rồi! ”

[ Thô lỗ quá đấy! Tôi là kiếm thánh huyền thoại! ]

“ Đồ giả mạo phiền phức! Ngươi đang đùa ta à, 1 sát thương cố định cái quái gì chứ! ”

[ Ngu ngốc!! Ngài có biết là nó luôn luôn gây 1 sát thương cho kẻ địch không? Nếu nhân thời gian nên, ngài có thể đánh bại mọi kẻ thù đấy? ]

Như một cuộc chiến bình thường, dường như tất cả đều mập mờ!

“ Gururururu! ”

Tôi nghe thấy một giọng nói khó chịu khi tôi đang cãi cọ với Poor.

.......Là như vậy đó. Tôi chỉ đang phải chiến đấu với một con rồng.

Nó có vẻ khá tức giận khi phải nhận một lượng sát thương kha khá lúc Poor bị mắc kẹt vào nó cách đây ít trước.

[ Dùng tôi tùy ý đi! Tôi sẽ đánh bại nó cho ngài, master! ]

“......Ei, ah ah, làm thôi nào! YEAH! ” [note20855]

Tôi giữ chặt Poor rồi bắt đầu chạy về phía con rồng.



―― Một lúc sau đó, có vài tin đồn nhanh chóng lan truyền giữa các nhà thám hiểm giả.

Có một thám hiểm giả giết chết quái vật cùng với thanh kiếm trên tay có thể nói năng như con người.

Nghe nói cậu ta đã tàn sát nó mà chẳng quan trọng nó là loại quái vật gì.

Tuy nhiên, cậu ta lại sử dụng một chiến lược kỳ lạ, ném thanh kiếm và chiến đấu.

Đây là câu chuyện về cuộc phiêu lưu thú vị của thánh kiếm giả và một nhà thám hiểm giả luôn mơ tưởng về sự giàu có.

-End-[note20874]