Tổng Giám Đốc, Tôi Đang Tìm Anh

Chương 9




“Mày đang ở đâu? Lão trưởng phòng của mày nói với tao mày mất tích.”

Tin nhắn trả lời lại của Trà cách đây ba phút.

“Tao đang ở quê rồi. Nãy tao chặn số của lão nên lão không liên lạc được đấy!”

Thì ra là vậy, vậy mà lão Thành làm tôi hết hồn, cứ sợ lão giở trò gì với Trà! Khẽ thở ra một hơi, tôi nhắn tiếp cho Trà:

“Chuyện tao đóng giả mày bị lão phát hiện, còn bị cả Vương Tuấn Tài phát hiện.”

Trà lập tức gọi lại cho tôi, âm giọng sốt sắng:

– Vậy mày đang ở đâu, bọn họ có tha cho mày không?

– May mà Tài tha cho tao, giờ tao đang ở nhà rồi.

– Hú hồn! Chuyện gặp lão Tài mày xong việc chưa?

– Ừm… coi là xong. Mà Trà này, cho tao xin lỗi, vì tao mà mày vất vả, giờ lão Thành liệu có bỏ qua cho mày không? Tao thì nghĩ mày nghỉ việc đi làm việc khác chứ loại người như lão tởm lắm!

– Tao biết rồi! Cũng tính làm nốt tháng này nghỉ chỗ lão. Giờ chuyện thế này sang tuần tao xin sang bộ phận khác.

– Sang bộ phận khác được à?

– Ừ, tổng công ty đang thiếu người. Sếp tổng mới về mà đã tuyển dụng thêm bao nhiêu vị trí.

Một ý nghĩ lóe lên, tôi lập tức hỏi:

– Mày sang bộ phận nào, xin cho tao làm cùng được không? Tao rải đơn cả tuần nay mà chưa nơi nào gọi, đang sốt ruột lắm!



Vào Hoàng Long, tôi vừa có thể giải quyết vấn đề công ăn việc làm, vừa tiện tìm hiểu về Vương Tuấn Tài, còn có thể lấy được mấy sợi tóc của anh ta nữa!

– Để tao xem thế nào, mà sao tao nghe có tiếng trẻ con nhỉ?

– Con tao đấy!

Trà cất cao giọng hỏi, âm điệu bất ngờ vui vẻ:

– Ơ… Thúy, mày có con từ bao giờ thế? Chẳng khoe gì lên fây chả ai biết!

– Con tao một tuổi rồi.

– Gái một con trông mòn con mắt, các cụ nói cấm có sai!

– Tao xin!

– Mày lấy chồng lúc nào, sao chẳng báo chị em câu nào thế, phải phạt! Mà vẫn là lão Dũng chứ hả?

– Tao là mẹ đơn thân.

Phía bên kia có chút trầm xuống, Trà an ủi:

– Đàn bà lấy chồng lãi mỗi đứa con, thế là mày may hơn khối người rồi đấy! Hôm nào tao sang chơi với con nhà mày nhá!

– Nhất trí! Hôm ấy sẽ đãi mày món đặc sản do chính tay tao làm!

Tôi cười, Trà cũng cười.

– Gớm… cảm ơn. Thôi mày làm gì thì làm đi nhớ!



Tối thứ hai, còn đang xúc cháo cho Tuti, tiếng chuông điện thoại réo rắt làm tôi giật mình.

– Thúy ơi, giờ tao sang bộ phận Marketing, còn mày, tao chỉ xin được cho mày vào vị trí nhân viên tạp vụ dọn dẹp văn phòng được thôi, vất vả một tí nhưng cũng coi là có việc!

Chỉ cần vào được Hoàng Long thì việc gì tôi cũng làm được, liền đáp:

– Cảm ơn mày, giờ có việc là quý lắm rồi! Mà lão Thành có làm khó dễ cho tao với mày không?

– Chú tao làm phó giám đốc bộ phận Văn thư chứ không dưng cái bằng trung bình của tao mà xin được vào Hoàng Long à, thế nên yên tâm nhớ, lão đó tức thì tức nhưng cũng chẳng làm gì được đâu!

– Thảo này gan mày to thế!

Tiếng cười vang lên, Trà nói tiếp:

– Chuyện! Mà tao bảo, cái bằng đại học đỏ chót của mày không thể lãng phí thế được, nhưng mày xin chỗ khác mãi không được đúng không? Giờ mày cứ làm tạm ở vị trí tạp vụ một thời gian, xong tao sẽ xem thế nào xin cho mày sang vị trí khác tốt hơn!

Thực tình tôi cũng không hiểu nhiều về Trà, thời đại học Trà cúp tiết liên miên, không ngờ cô bạn này của tôi lại tốt với bạn bè đến thế.

Sáng hôm sau, tôi gửi Tuti đi lớp rồi đến trụ sở tập đoàn Hoàng Long, tòa nhà 28 tầng nổi bật của thành phố S là tòa nhà tổ hợp nhiều dịch vụ mới xây dựng hết sức hoành tráng.

Bước vào tiền sảnh, mở điện thoại tôi gọi cho Trà:

– Mày ơi, tao đem hồ sơ đến như lời mày dặn rồi, giờ tao cần gặp ai?

– Chờ tao xuống nhá!

Kéo tôi lên tầng mười, là nơi của bộ phận Tạp vụ, Trà thì thào vào tai tôi:

– Hoàng Long tập trung vào mảng nhà hàng khách sạn nên bộ phận Tạp vụ cần nhiều nhân lực, tao xin được cho mày vị trí dọn dẹp văn phòng là nhàn nhất. Tòa nhà này tầng 1 đến tầng 4 là trung tâm thương mại, tầng 5 đến tầng 10 là văn phòng, từ tầng 11 đến tầng 27 là khách sạn-bar-nhà hàng, còn tầng 28 cao nhất là của các sếp Hoàng Long. Tầng 10 có bộ phận Tạp vụ, giờ tao với mày vào đây gặp chị Dung!