Tổng Giám Đốc, Tôi Đang Tìm Anh

Chương 20




Thoáng thấy bóng lão Chung, tôi khẽ run lên, liền mở cửa phòng 2801 chui vào. Tài đang làm việc trước laptop, ngẩng lên thấy tôi, anh ta cau mày:

– Cô ngồi kia đi!

Hít sâu một hơi tôi ngồi xuống sofa. Anh ta cũng bước ra, thái độ nghiêm túc làm trái tim tôi vô thức đập rộn.

– Tốt nghiệp đại học trường Kinh tế loại ưu. Tiếng Anh tốt. Tại sao cô lại xin làm tạp vụ?

Anh ta ném tập hồ sơ của tôi ra bàn, như thể có bằng chứng trong tay để tra hỏi. Có lẽ ban trưa nghe lão Chung nói Tài mới xem hồ sơ của tôi từ tay mụ Dung.

Tôi ấm ức đến đỏ hoe hai mắt nói:

– Người có tất cả lại một bụng đề phòng như anh, làm sao có thể hiểu công việc trong thời buổi này khó kiếm thế nào? Tôi cần công việc để nuôi sống hai mẹ con tôi, chỉ cần có tiền, việc gì tôi cũng làm được, anh hiểu không?
Tài im lặng, chăm chú nhìn tôi, như để chắc chắn là tôi nói thật. Tôi có chút chột dạ tránh ánh mắt anh ta. Thực ra tôi không đến nỗi cùng quẫn như vậy, tuy không xin được việc đúng chuyên ngành đào tạo nhưng tôi vẫn có thể làm việc khác để sống, không cần làm tạp vụ. Chẳng qua tôi muốn làm ở Hoàng Long để tìm hiểu về Tài mà thôi.

– Có thật không?

Tài nghi hoặc hỏi. Tôi lúng túng đáp:

– Tất nhiên rồi… à… trừ những việc trái với lương tâm, trái pháp luật…

Anh ta gật đầu, bất ngờ hỏi tiếp:

– Cô muốn làm thư ký?

Tôi ngỡ ngàng nhìn Tài. Nói muốn thì cũng không đúng, chẳng qua là một công việc thích hợp với điều kiện của tôi lúc này. Tôi đã chẳng chống đối anh ta mà đòi làm sao?

– Vâng… nhưng tôi… chỉ muốn làm thư ký cho những vị sếp nghiêm túc!

Hai má nóng ran tôi đáp lời. Tài bất ngờ buông một câu:
– Vậy cô làm thư ký cho tôi!

Cảm giác như vừa bị súng bắn thẳng vào tâm trí, tôi ngơ ra nhìn người trước mặt. Chẳng phải anh ta ghét tôi như hắt nước đổ đi sao, giờ lại muốn thuê tôi làm thư ký?

Tài e hèm một tiếng, nói tiếp:

– Công việc là công việc. Tôi không quên âm mưu của cô đâu!

Nói xong anh ta đứng dậy, tiếp lời:

– Về mức lương, cô trao đổi với phòng Tài vụ. Theo mức quy định.

Chẳng thể chê việc Tài sắp xếp, tôi vâng dạ đáp lại, trong lòng là muôn vàn cảm xúc. Nói gì thì nói… Tài đã cho tôi một con đường sáng! Trợ lý Hoàng vẫn làm việc của mình, Tài chỉ thuê thêm tôi hỗ trợ công việc mà thôi.

Mải thu xếp một chỗ ngồi mới trong phòng làm việc của Tài, bất ngờ chuông điện thoại của tôi reo vang. Tôi vội cầm máy, gạt nghe.

– Alo?

– Cô Thúy phải không? Chúng tôi đã có kết quả kiểm tra ADN, mời cô đến lấy.
Trái tim đập liên hồi, tôi nhìn về Tài. Anh ta đang tập trung làm việc, hoàn toàn không biết mục đích tôi tiếp cận anh ta là gì, còn tin tưởng tôi mà cho tôi một công việc quý giá. Tôi có nên cảm ơn anh ta hay không? Lúc này kết quả là quan trọng nhất, tôi vội vã phóng xe máy đến trung tâm xét nghiệm.

Kết quả nhận được trên tay làm tôi rụng rời: Vương Tuấn Tài và Phạm Thanh Thảo là mối quan hệ cha – con!

Nước mắt tôi lăn dài, toàn thân run lên trong nghẹn ngào cảm xúc… Vậy là chị tôi không nhầm lẫn! Tuti mang dòng máu của Vương Tuấn Tài, người thừa kế chính thức của tập đoàn Hoàng Long là sự thật! Bao uất ức con phải chịu vì một kẻ làm cha còn không ý thức được anh ta đã mang con đến thế giới này, con cần phải nhận được công bằng!

Xúc động gạt sạch nước mắt, tôi nắm chặt trong tay bộ kết quả xét nghiệm để làm bằng chứng. Lúc này… liệu tôi có nên nói thẳng với Tài hay không? Cẩn tắc vô áy náy! Hạnh phúc của Tuti mới là điều quan trọng nhất!

Việc tôi cần làm lúc này không phải là vội vàng nói tất cả sự thật khi chưa đoán biết được kết quả sẽ dẫn đến đâu. Một khi sự thật bị lộ ra, chỉ sợ Tuti còn gặp nguy hiểm khi con bé mang một thân phận quá sức đặc biệt, liên quan đến tiền bạc và quyền lực của một tập đoàn khổng lồ. Vậy thì… tôi cần hiểu hơn về Tài, về những mối quan hệ của anh ta để chắc chắn một điều: Tuti sẽ hạnh phúc khi về với cha đẻ của mình, sẽ không có điều gì xấu xảy đến với con!

Cơ hội hiểu về Tài đang hiện ra trước mắt khi tôi được làm thư ký cho anh ta, vậy thì tôi càng không cần phải vội vàng! Một thời điểm thích hợp… đúng vậy, chính tại một thời điểm thích hợp, không sớm cũng không muộn, tôi sẽ cho Tài biết về đứa con gái tội nghiệp của anh ta!