Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 90: Vi phu cứng đến phát đau rồi




Edit: Cá Bơn Vui Vẻ | Beta: June

***

Trần Uyên bước vào thời gian hiền giả dễ dàng chống lại dụ hoặc, bàn tay ẩm ướt đặt trên lưng Mục Tinh Thần nhẹ nhàng vuốt ve, ánh mắt thì một lần nữa chuyển đến quả xanh rũ xuống trước mặt.

Quả nhỏ này vừa trải qua giai đoạn trưởng thành, rõ ràng đã lớn hơn một chút, hơn nữa mặt ngoài của quả xanh có thêm màu hồng rất nhạt.

Nhìn thấy thay đổi của màu quả, Trần Uyên giơ tay đặt lên gáy Mục Tinh Thần, nhấc người đang hôn hôn liếm liếm ở cổ mình lên. Hắn nhìn đôi mắt nhuận nước rõ ràng bị yêu thương qua kia, thấp giọng hỏi: "Cơ thể có chỗ nào không thoải mái không? Có biến hóa gì không?"

Mục Tinh Thần vô thức muốn nũng nịu bị sự nghiêm túc trong mắt Trần Uyên lây nhiễm, cậu cố gắng để im mông không cảm nhận dương vật cắm trong cơ thể, nỗ lực làm mình nghiêm túc lên.

Cậu tỉ mỉ cảm nhận, ngoại trừ cảm thấy dương vật khắc sâu trong cơ thể thì không cảm thấy có gì khác.

Mục Tinh Thần đỏ mặt lắc đầu, ngoan ngoãn trả lời: "Không có gì khó chịu, cơ thể cũng không xuất hiện biến hóa kỳ quái gì."

Nghe được câu trả lời này, Trần Uyên ừm nhưng vẫn không thể nào yên tâm căn dặn: "Cơ thể không thoải mái hay xuất hiện bất kỳ biến hóa gì đều phải nói cho ta biết."

"Biết rồi mà ~"

Hai người ôm nhau vuốt ve an ủi chốc lát, một lần nữa chìm vào bể dục.

"Ừm hừ... Không muốn..." Một tay Mục Tinh Thần chống lên mặt đất, hốt hoảng nâng nửa người dậy muốn kéo Trần Uyên, nhưng tay còn chưa đụng vào sư tôn đang chui vào giữa chân mình đã bị liếm láp dịu dàng đột ngột xuất hiện kích thích ngã xuống đất: "A...! Sư tôn!"

"Ừm?" Sống mũi của Trần Uyên hoàn toàn chìm trong mông thịt mềm mại, hắn lần nữa thử dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng xẹt qua miệng huyệt đang không ngừng khép mở chảy nước.

Chất lỏng ngọt ngào bị đầu lưỡi cuốn vào trong miệng trong nháy mắt, Trần Uyên gắt gao đè lại hai chân bị kích thích vùng vẫy loạn xạ của Mục Tinh Thần, nghiêng đầu đặt một nụ hôn lên bắp đùi bóng loáng trắng nõn.

"Ưm ha... Sư tôn..." Mục Tinh Thần cong lưng ngẩng đầu, chỉ mới bị hôn một cái lên đùi thịt mềm liền bị kích thích cao trào.

Trong động thịt tuôn ra càng nhiều chất lỏng tỏa mùi thuốc ngọt ngào, có lẽ Trần Uyên cũng không ngờ Mục Tinh Thần lại cao trào nhanh chóng mạnh mẽ như thế. Hắn giật mình một giây mới lần nữa cúi đầu, mũi cao thẳng chìm trong thịt mềm, môi lưỡi lành lạnh gần sát ngay động thịt đang chảy nước.

Cảm giác khác thường ban đầu biến mất, thậm chí Trần Uyên còn đánh giá cái miệng huyệt mềm này, rõ ràng vì bản thể là Hàn Sương Tuyết Liên nên mọi nơi trên cơ thể đều trắng phát sáng, riêng cái miệng huyệt này lại trắng trẻo mũm mĩm cực kỳ mềm mại.

Thậm chí lúc khép mở còn có thể nhìn thấy thịt mềm hồng hào bên trong, xinh đẹp mê người.

Trần Uyên buông thả dục vọng của mình, ngậm toàn bộ động thịt trắng trẻo mũm mĩm vào miệng, sau khi đầu lưỡi mềm mại liếm láp một vòng quanh cửa huyệt, hắn vừa dịu dàng vừa kiên định tiến vào trong động thịt, lúc liếm cho thịt mềm mẫn cảm bên trong lên cao trào liền bị kẹp chặt bên trong không thể động đậy.

"Ừm ha... Sư tôn... A.... Sư tôn..."

Bị miệng của sư tôn kích thích nên lần này Mục Tinh Thần cao trào cực kỳ lâu, cậu quên mất vừa nãy còn muốn kéo sư tôn lên không cho hắn dùng miệng, hai cái chân trắng bóng kẹp chặt đầu Trần Uyên, rên rỉ theo bản năng vặn mông làm mình thoải mái hơn.

Thế là cả gương mặt của Trần Uyên bị cái mông ướt sũng của Mục Tinh Thần cọ ướt, trên mặt dính đầy chất lỏng thơm ngọt, khiến cho gương mặt tuấn tú quanh năm không hề thay đổi nhiễm màu dục vọng càng sâu.

Trần Uyên dung túng động tác của Mục Tinh Thần, môi lưỡi bận rộn liếm láp chất lỏng nhưng mặt lại bị thịt mông của Mục Tinh Thần kẹp một lúc lâu. Hô hấp cực kỳ không thuận nên hắn không thể không cưỡng ép rút đầu lưỡi bị kẹp tê dại ra, há miệng lùi về sau một chút.

Hơi thở nặng nhọc xen lẫn tiếng rên rỉ yêu kiều của Mục Tinh Thần, lúc Trần Uyên lùi lại cậu kẹp chân giữ lạ theo bản năng, đáng tiếc hai chân bị nắm chặt không thể động đậy, cậu đành mở to mắt dục cầu bất mãn, cực kỳ đáng thương nhìn sư tôn kiềm chế thở dốc: "Muốn nữa..."

Khuôn mặt tuấn tú dính đầy nước của Trần Uyền đối diện với Mục Tinh Thần hai giây, hắn nhéo nhéo thịt mềm trắng nõn dưới lòng bàn tay, giọng khàn khàn nói: "Quay người nằm sấp."

Sư tôn chủ động yêu cầu đổi tư thế làm Mục Tinh Thần bất ngờ, cậu đỏ mặt gật gật đầu, ngượng ngùng thu hai chân bên eo Trần Uyên về, mềm nhũn ngồi xuống, quay người quỳ ghé vào trên quần áo, rầm rì nũng nịu: "Sư tôn."

Cảnh đẹp trước mắt khiến hô hấp Trần Uyên ngưng lại.

Đồ đệ trắng trắng mềm mềm ngoan ngoãn chổng mông nằm sấp trước mặt mình, hai cánh mông thịt ướt sũng ẩn giấu lối vào mỹ diệu bên trong, eo nhỏ hằn đầy dấu tay võng xuống tạo thành độ cong mê người cực kỳ đẹp mắt, hết lần này tới lần khác câu dẫn tất cả dục vọng trong người hắn, còn có đôi mắt xinh đẹp vô tội quay đầu nhìn hắn.

Vừa ngây thơ vừa dâm đãng, dường như được đo ni đóng giày cho Mục Tinh Thần.

Trước giờ Trần Uyên tu đạo tâm chính là vì không muốn mình bị cảm xúc chi phối, nhưng giờ khắc này, nhìn đồ đệ nhu thuận mê người, hắn liền biết đạo tâm mấy trăm năm của mình coi như bỏ.

Tâm ma ngo ngoe rục rịch.

Im ắng thở dài một hơi, Trần Uyên vương tay nắm chặt mông Mục Tinh Thần, bóp thịt mềm dưới lòng bàn tay thành đủ kiểu hình dáng, ánh mắt tăm tối như biển nhẹ cảm thán: "Ngươi đúng là kiếp của ta."

"Ưm...!"

Môi lưỡi lành lạnh liếm qua hõm eo xinh đẹp, mút thành vết tích mập mờ trên đó.

"Ừm ha... Sư tôn..." Mục Tinh Thần quỳ trên quần áo nhanh chóng bị hôn liếm đến mất sức, cái mông cố gắng vểnh lên cũng dần hạ xuống.

Nhưng trên bụng nhanh chóng có thêm một bàn tay đỡ cậu, vốn Mục Tinh Thần không còn sức lực nên yên tâm thoải mái đặt trọng lượng cơ thể lên bàn tay kia, cũng vì vậy mà cái mông vốn vểnh cao lại nhếch cao hơn, gần như dán vào cổ Trần Uyên đang khom lưng liếm hõm eo cậu.

Trần Uyên há mồm cắn thịt mềm trên lưng Mục Tinh Thần nghiến nghiến răng, hắn chưa thỏa mãn đi xuống cắn thịt mông trắng nõn nà,. Tốc độ tâm ma sinh sôi rất nhanh, hắn biết chỉ cần mình liếm một ngụm nước của đồ đệ ngoan là có thể đánh tan tâm ma, nhưng hắn không làm thế.

Giờ phút này hắn có chút hưởng thụ cảm xúc bị tâm ma khống chế.

Mục Tinh Thần không đạt được thỏa mãn lẩm bẩm xoay mông kháng nghị, mãi đến khi một ngón tay cắm vào trong mông mới thở hổn hển mềm nhũn rên rỉ.

Ngón tay Trần Uyên rất dài, dễ dàng cọ đến điểm mẫn cảm trong động thịt, hắn vừa cắn mông thịt vừa đưa mắt nhìn ngón tay mình cắm trong động thịt của đồ đệ, nhìn thịt mềm hồng hào bị ngón tay kéo ra, cặc cứng phát đau.

"Thủ dâm cho vi phu."

Mặt Mục Tinh Thần đỏ tưng bừng, cậu thở hổn hển nghiêng đầu nhìn sư tôn dùng ngón tay cắm vào trong động thịt của mình, hơi không dám tin câu vừa rồi là từ trong miệng Trần Uyên phát ra, hừ hừ hỏi: "Cái? Cái gì ạ?"

Trần Uyên kéo tay Mục Tinh Thần đặt lên con cặc cứng rắn của mình, dùng hành động nói cho cậu biết vừa rồi cậu không nghe lầm.

"Vi phu cứng đến phát đau rồi."

Dòng điện nháy mắt chạy khắp cả người, Mục Tinh Thần nuốt tiếng rên rỉ bên miệng xuống, vừa gian nan cầm con cặc cương cứng xóc lọ, vừa rên rỉ nhìn vào mắt Trần Uyên, mới phát hiện con ngươi vốn đen như mực đã biến thành màu đỏ.

"Sư... A...!"

Ngón tay Trần Uyên dùng sức ấn xuống điểm mẫn cảm trong động thịt, để lại một dấu răng nhạt trên mông Mục Tinh Thần, giọng nói vừa lạnh vừa khàn: "Ngươi nên gọi là phu quân."

Ngón tay cọ xát kéo theo tiếng nước phụt phụt cực kỳ kịch liệt, Mục Tinh Thần bị chọc đến nỗi thần trí mơ hồ, chỉ mơ mơ màng màng cảm thấy giờ phút này sư tôn có hơi dữ, nhưng cậu bị khoái cảm bắt đi không còn suy nghĩ được gì nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn lẩm bẩm rên rỉ đổi từ sư tôn thành phu quân.

Trần Uyên bị tay của Mục Tinh Thần phục vụ không dễ chịu lắm, hắn dùng ngón tay hung hăng cắm cho đồ đệ ngoan gần lên cao trào. Mãi đến khi không khắc chế nổi nữa, hắn mới nắm chặt con cặc thô cứng tàn nhẫn địt vào động thịt đã bị ngón chọc mềm, tầng tầng lớp lớp mị thịt đè ép khiến hắn không kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ gợi cảm.

Tiếng rên làm Mục Tinh Thần suýt thì trực tiếp lên đỉnh.

Cứu, cứu mạng, hiện tại sư tôn thật, thật là quyến rũ quá đi.

"Ừm hừ... Phu quân sờ... Ưm a... A. Sờ quả..."

Trần Uyên nắm cặp mông, từng chút địt vào chỗ sâu trong động thịt nhấc mắt lên, nhìn trái cây bị mình địt lắc lư kịch liệt, khàn giọng tỉnh táo từ chối: "Không được."

Yêu cầu không được thỏa mãn làm Mục Tinh Thần nghẹn ngào ô a bất mãn kháng nghị.

Trần Uyên bất vi sở động, thở hổn hển giải thích một câu: "Sờ quả ngươi sẽ phản ứng mạnh rồi bắn nhanh, trong thời gian ngắn bắn nhiều không tốt."

"Người... Ưm a... Người chê con.... Con nhanh..."

Nghe vậy, Trần Uyên không kìm được cười nhẹ, hỏi lại: "Tại sao vi phu phải ghét bỏ ngươi nhanh chứ?"

Mục Tinh Thần cố gắng tự hỏi tại sao trong khoái cảm mãnh liệt, cuối cùng phát hiện hình như cậu nhanh hay không hoàn toàn không có ảnh hưởng gì thì phải? Cậu hừ nhẹ vài tiếng, trả thù kẹp chặt mông.

"Ưm..." Trần Uyên rên rỉ, bị kẹp chặt suýt bắn: "Đừng kẹp."

Mục Tinh Thần cắn môi dưới ngăn tiếng rên đến bên miệng, cố gắng kẹp chặt mông, đáng tiếc còn chưa tới hai giây đã bị va chạm thình lình hung ác sau lưng giã cho không thể nào duy trì sức lực được nữa, cậu mềm nhũn xì hơi: "Ưm ư... Nhẹ chút..."

"Nhóc hư đốn." Trần Uyên thở hổn hển, cả người nghiêng về trước vững vàng đặt Mục Tinh Thần dưới thân, eo dùng sức di chuyển, dương vật cắm trong động thịt mỗi một lần được giữ lại bên trong lại hung ác địt vào.

Mấy lần ân ái trước đó đều tính là dịu dàng, đột nhiên bị sư tôn hung ác đụ thế này, Mục Tinh Thần có hơi không chịu nổi. Cậu thét chói tai nắm chặt côn thịt của mình, chưa tuốt được hai lần liền bị tay Trần Uyên nắm chặt.

"A... Đừng mà..."

Trần Uyên dùng ngón tay chặn miệng xuất tinh, mái tóc đen nhánh tản mát bên mặt Mục Tinh Thần, tư vị cảm xúc bị tâm ma dẫn dắt lúc này rất mỹ diệu, hắn khắc chế không hôn đồ đệ ngoan mềm, miễn cho tâm ma bị đánh tan.

Hắn chỉ cúi đầu đụng đụng đỉnh đầu Mục Tinh Thần, khàn giọng nói: "Bây giờ không thể bắn."

"Ưm hừ..."

Mục Tinh Thần thoải mái toàn thân run rẩy, bắp chân cọ chân Trần Uyên, lẩm bẩm nghiêng đầu đòi hôn: "Lúc nào... Ưm haa. Mới có thể bắn..."

Trần Uyên tránh môi Mục Tinh Thần, ánh mắt dừng trên đầu lưỡi hồng mềm trong chớp mắt rồi lập tức rời mắt đi: "Vi phu nới lỏng tay mới được bắn."

Nhưng cơ thể mẫn cảm của Mục Tinh Thần nào chịu nổi đụ địt mãnh liệt như vậy, không bao lâu liền có xúc động xuất tinh, tinh khẩu lại bị chặn, khó chịu rơi nước mắt lộp bộp: "Phu quân..."

Trần Uyên bất đắc dĩ thở dài, mềm lòng buông ngón tay ra.

Lúc Mục Tinh Thần thét chói tai xuất tinh, Trần Uyên cũng bị kẹp chặt đến rên rỉ, khoái cảm đáng sợ nhanh chóng vọt ra toàn thân, trước tiên hắn chỉ có thể dừng lại chờ cơn sóng khoái cảm ngập đầu này qua đi, ánh mắt rơi trên đầu lưỡi phấn hồng khẽ hé ra vì cao trào của đồ đệ ngoan.

Muốn hôn, muốn liếm quá.

Nếu bây giờ hôn tất nhiên sẽ ăn không ít chất lỏng ẩn chứa dược lực khổng lồ, do đó tâm ma sẽ bị đánh tan, nhưng Trần Uyên thật sự có chút khó mà nhẫn nại, thở hổn hển cúi xuống ngậm lấy đầu lưỡi của Mục Tinh Thần, như cự long bắt được bảo vật yêu thích nhất, ngậm nó vào trong miệng mình.

Mục Tinh Thần nhỏ giọng hừ hừ hôn nhau với Trần Uyên, chờ dư vị cao trào qua đi cậu liền chủ động vặn mông trước sau va chạm với dương vật trong cơ thể, tự mình cọ đến run rẩy.

Phía trước cao trào rồi, đằng sau thì chưa đâu.

Tâm ma bị dược lực khổng lồ của Hàn Sương Tuyết Liên nháy mắt đánh tan, Trần Uyên khôi phục bản tâm rõ ràng khắc chế hơn nhiều. Hắn rút dương vật ra xoay Mục Tinh Thần lại nằm ngang trên quần áo, lúc này mới lần nữa địt vào trong động thịt, dùng tư thế quy củ ân ái vừa hôn đồ đệ ngoan, vừa nhanh chóng cọ xát.

Nụ hôn kết thúc, Trần Uyên ngẩng đầu, nhìn đồ đệ ngoan sắc mặt ửng hồng, đưa tay sờ sờ tóc cậu, nắm chặt bắp đùi kẹp bên eo nhanh chóng đâm vào.

"Ừm a... Muốn, muốn bắn... A..."

Mục Tinh Thần thét chói tai cào vào vai Trần Uyên, một lần nữa bị đưa lên đỉnh dục vọng.

Hậu huyệt điên cuồng co rút khiến Trần Uyên thoải mái tê cả da đầu, quy đầu cắm bên trong bị chất lỏng lạnh buốt kịch liệt cọ rửa. Hắn cũng không nhẫn nại được thêm bao lâu nữa, nhanh chóng đút vào mấy chục lần, rên rỉ cắm vào trong thịt mềm mẫn cảm nhất trong huyệt của Mục Tinh Thần bắn ra tinh đặc.

Tinh dịch bắn vào điểm mẫn cảm, Mục Tinh Thần còn chưa qua cao trào lại bị kéo vào biển khoái hoạt, trong đầu như có hỏa diễm sáng chói nổ tung liên miên bất tận.

Khoái cảm đến cực hạn hai người kìm lòng không được môi lưỡi kề nhau, dùng nụ hôn kịch liệt để phát tiết khoái cảm kinh khủng khi thể xác và linh hồn kết hợp.

-----------------------------

Cá: Sư tôn hắc hóa mlem mlem