Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 37: Bé cưng, đừng giận mà




Edit: Moon Flower | Beta: June

Lúc này vẫn còn sớm, căn bản là chưa tới thời gian nghỉ ngơi của Mục Tinh Thần, trong nhà cậu không có điện thoại, TV lẫn ghế ngồi, vì vậy chỉ có thể nhàm chán nằm trên quan tài đếm hoa văn trên vách.

Nửa tiếng sau, vì quá buồn chán nên Mục Tinh Thần đứng dậy khỏi quan tài, thay đồ ngủ rồi không xu dính túi ra khỏi nhà.

May mắn thay, ngoại trừ máu của Arlos thì cậu không hứng thú với những món ăn khác, cũng không có thứ gì muốn tiêu.

Dạo quanh một hồi, cậu đi tới một phòng bi-a khá náo nhiệt. Sau khi chắc chắn có thể vào mà không cần tiền, cậu khẽ xoa môi, xác nhận hai chiếc răng nanh đã được thu lại kín kẽ rồi mới yên tâm đi vào.

Vừa bước vào, Mục Tinh Thần bị một người nào đó chú ý, người này chính là bạn tốt của Arlos, Harold.

Harold tựa lên bàn quan sát thiếu niên gầy gò nho nhỏ ngồi xuống một chỗ trong góc, ánh mắt mờ mịt như con non bị bỏ rơi, không hiểu sao thoáng mềm lòng: "Lily, anh vừa bắt gặp một người bạn, anh ra đó trò chuyện với cậu ta chút."

Người phụ nữ với vóc dáng nóng bỏng vẫn khom người thọc bi-a, thậm chí không thèm quay đầu lại: "Ừm."

Harold bước nhanh tới, từ trên cao nhìn xuống Mục Tinh Thần đang ngước mắt nhìn mình: "Nhóc con, em nhớ anh không?"

Mục Tinh Thần lắc đầu.

Đúng như dự đoán, Harold cười nói: "Anh là Harold, bạn Arlos."

"Chào anh." Mục Tinh Thần gật đầu: "Em là Mục Tinh Thần."

"Em đến một mình à?"

"Dạ."

"Đánh bi-a chứ?"

Tất nhiên Mục Tinh Thần sẽ không đánh, mà hiển nhiên Harold chỉ hỏi cho có, dù cậu có trả lời thế nào thì hắn vẫn giống bây giờ, dắt Mục Tinh Thần tới chỗ đám bạn, cười giới thiệu: "Là bé con quen biết với Arlos, tên Mục Tinh Thần, tao dẫn em ấy tới chơi cùng."

Vừa nghe thấy có quan hệ với Arlos, tất cả mọi người bao gồm cô gái chọc bi-a đều ngẩng đầu. Ai cũng nhìn Mục Tinh Thần bằng ánh mắt tò mò xen lẫn thăm dò.

Chưa bao giờ nghe nói Arlos có quen một cậu bạn vừa trẻ vừa đẹp như thế?

"Arlos quen à?"

"Ừm." Harold nở nụ cười ngây thơ: "Quan hệ tốt lắm."

"Ồ, phải không?"

Mục Tinh Thần không có cảm giác gì với mấy ánh mắt thăm dò đặt trên thân mình. Thấy biểu cảm mất hứng trên mặt mỹ nữ thân hình hoàn hảo, cậu đành chớp mắt nhìn, mỉm cười chào mọi người: "Xin chào."

"Biết đánh bi-a không?"

Không đợi Mục Tinh Thần trả lời, Harold đã giành nói trước: "Cậu ấy không biết, thằng ba, mày chỉ cho cậu ấy cách chơi đi."

Mục Tinh Thần chưa kịp từ chối thì một cây cơ lập tức được nhét vào tay, đồng thời người đàn ông gọi là thằng ba kia đã đứng bên cạnh cậu, nghiêm túc giải thích cho cậu cách cầm cơ.

Có lẽ bị sự nghiêm túc của hắn lây nhiễm, Mục Tinh Thần vốn định từ chối cũng tiến vào trạng thái học đánh bi-a. Rất nhanh, dưới sự hướng dẫn tận tình của thằng ba, cậu bắt đầu cầm cơ, khom người, nghi ngờ quay đầu hỏi: "Tư thế như vậy đúng không?"

Trên khuôn mặt nghiêm túc của thằng ba hiện một nụ cười nhẹ: "Khá ổn rồi nhưng có thể điểu chỉnh lại một chút."

Harold đứng ở phía sau, tươi cười chụp lại cảnh Mục Tinh Thần khom người cầm cơ gần như áp sát lên mặt bàn, đồng thời chụp thêm một bức thằng ba vươn tay muốn giúp đỡ điều chỉnh tư thế, sau đó vui vẻ gửi mấy bức không tệ cho chó FA.

Hắn có linh cảm mạnh mẽ rằng Arlos sẽ chạy tới.

Bấy giờ Arlos đang gọi video với ông nội, lúc ảnh Harold gửi đến anh không để ý lắm, tiếp tục trò chuyện với ông nội, mãi đến khi bên kia gửi một dòng tin nhắn.

Harold: Gặp cậu bé quấn lấy mày hôm ở quán cà phê tại phòng bi-a, hình như em ấy đang học đánh bi-a.

Arlos giật mình, không phải em ấy về nhà rồi à?

Vốn dĩ khi anh bảo sẽ cho ma cà rồng khác hút máu, toàn bộ biểu cảm không vui và tủi hờn đều hiện hết trên mặt cậu, thế nên sau khi về nhà cậu liền đi tìm người là chuyện khá bình thường.

Arlo hơi khó chịu nhíu mày lại, nói với ông nội trong video: "Ông nội, ngày mai con về, con đang có vài việc gấp nên tắt trước đây ạ."

Sau khi cúp điện thoại, Arlos nhấp vào hộp thoại trò chuyện của Harold nhìn thoáng qua. Sau khi thấy hai bức ảnh, anh lập tức cau mày, cố gắng kìm nén sự không hài lòng trong lòng và phóng to các bức ảnh.

Trong ảnh bé ma cà rồng đang cúi lưng vểnh mông lên, tay cầm cây cơ, quay đầu như đang nói chuyện với ai đó.

Sự chú ý của Arlos hoàn toàn bị cặp mông căng tròn trên chiếc quần thu hút, chú ý cách đó khoảng nửa cánh tay có một người đàn ông, đôi mắt dịu dàng của anh thoáng chốc bừng lên lửa giận, sau đó bấm sang tấm hình tiếp theo, rõ ràng là vừa nhìn thấy nhưng suýt chút nữa đã bóp nát di động.

Trong ảnh, bàn tay của người đàn ông kia vuốt xuống dưới phần eo.

Arlos nhắm chặt hai mắt lại, bấm số của Harold: "Địa chỉ."

Bên trong sảnh chơi bi-a, Harold nhịn cười nói ra địa chỉ, sau khi cúp điện thoại quay đầu nhìn về phía Mục Tinh Thần mặt đầy u sầu đang ngồi trên ghế sofa, nói: "Aiya, không phải không cho em chơi, nhưng em đợi một chút, lát nữa sẽ có người đến dạy em nhé."

Harold cũng vừa mới tập chơi, còn chưa kịp học cách chơi như thế nào, vừa mới chụp hình xong đã bị thằng ba kéo đi, mà bây giờ biết rằng người bạn thân kiên trì độc thân của mình dường như vô cùng để ý đến cậu thiếu niên trước mặt này thì càng không thể để cho người khác tiếp xúc với cậu, khỏi đến lúc bạn thân tới lại đòi giết người.

Nghĩ đến giọng nói đầy sát khí trong điện thoại vừa rồi khiến Harold phải bật cười, quen Arlos bao nhiêu năm rồi nhưng chưa bao giờ anh dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện, rõ ràng là tức điên lên rồi.

"Cười cái gì?"

Harold ngừng cười, giơ tay vỗ vỗ vai Lily: "Chết tâm với Arlos đi."

Lily lập tức mấy hứng hất tay hắn ra: "Sao ngay cả cậu cũng khuyên tôi như vậy, trước giờ anh ấy không quen ai nên tôi không hết hi vọng đâu."

Harold nhìn Lily, sau đó quay đầu nhìn Mục Tinh Thần - người con trai đang ngồi trên ghế xinh đẹp và tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật, Arlos bị hai tấm ảnh đó đả kích nên chắc cũng sắp có đối tượng rồi.

Lo lắng Mục Tinh Thần ở đây sẽ xảy ra chuyện nên Harold không chơi bi-a nữa mà ngồi bên cạnh trò chuyện cùng cậu, mỗi khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp đến mức không thể tưởng tượng nói, nó như khiến cho hắn lo lắng sẽ có ai đó bắt cóc cậu đi.

Trong đầu còn đang suy nghĩ vẩn vơ, chợt người bên cạnh ngồi thẳng dậy: "Arlos tới rồi."

"Ừ." Harold đáp rồi mới nhận ra rằng mình không nói với Mục Tinh Thần là nay Arlos có đến, khi đó không thấy cậu nghịch điện thoại nên không thể nào là bạn mình báo được, bèn ngạc nhiên hỏi: "Sao cậu biết cậu ta tới?"

Nghĩ đến chuyện Arlos tới để nhân vật thụ chính cắn cổ, mặt Mục Tinh Thần lập tức ủ rũ cau mày ỉu xìu, rầu rĩ đáp: "Em ngửi thấy."

"Ngửi được rồi à?"

Mùi hương này càng lúc càng nồng, nghĩa rằng Arlos cách cậu càng lúc càng gần thêm. Vừa rồi Mục Tinh Thần đã no nê, giờ nghĩ đến chuyện Arlos sẽ cắn vào cổ nhân vật thụ chính khiến cậu khó chịu, nên cậu đứng lên định đi.

Harold giật mình, vội vàng ngăn lại: "Chán quá hả?"

"Em muốn về nhà."

Arlos sắp đến nơi thì làm sao Harold để cậu đi được, nhưng Mục Tinh Thần vẫn muốn đi. Trong lúc hai người đang giằng co thì Arlos bước vào, thứ mà anh thấy là một cậu bé ma cà rồng ốm yếu bị gã đàn ông cao lớn quấy rầy, lửa giận lập tức dâng lên.

"ĐM!!! Shhh --- Mẹ nó sao mày đánh tao!!!"

Sau khi đấm một cú anh mới phát hiện đó là bạn mình, Arlos im lặng hai giây rồi đưa tay kéo Mục Tinh Thần vào lòng, anh nhíu mày xoa lưng cậu, giọng mở miệng còn hơi nghiến răng lại: "Cậu ta sờ chỗ nào em rồi."

Nhìn thấy Arlos khiến Lily giật mình: ''..."

Mục Tinh Thần vùng vẫy mấy vài lần trong vòng tay ấm áp của anh, cũng vì thế mà lửa giận ngút trời của anh vơi đi bớt.

"Đm, mày đi đâu đó! Chờ đã!" Harold vừa hô vừa đuổi theo sau lưng, thấy bạn mình đưa người kia vào xe xong thì bèn im bặt.

Hai đầu lông mày Arlos hiện lên nét tức giận: "Lúc nãy ai đã đụng vào em ấy."

Trừ Harold, những người khác không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Harold khiến bọn rất kinh ngạc. Trong ấn tượng của bọn họ, cho đến tận bây giờ chưa từng thấy quá Arlos nổi giận, dường như anh mãi mãi luôn là dáng vẻ dịu dàng ấy, nhưng phản ứng hiện tại của anh đã phá vỡ tất cả những ấn tượng về anh từ trước đến nay của bọn họ.

Thậm chí cuối cùng cũng có cảm giác thì ra Arlos cũng sẽ nổi giận.

Chỉ có Lily nhìn Mục Tinh Thần tâm trạng không tốt bị nhốt ở trong xe, giọng cô khẽ run hỏi: "Cậu ấy là gì của anh?"

Là gì của anh?

Vấn đề này khiến Arlos đứng lại một chút, anh không quay đầu lại nhìn Mục Tinh Thần đang có ý xuống xe, cũng không có trả lời vấn đề này, mà một lần nữa nhìn về phía Harold: "Là ai."

Harold giật mình bởi sự tức giận là lệ khí đến từ bạn mình, vội vàng giải thích: "Là thằng ba, mày chờ một chút! Trước tiên nghe tao nói hết cái đã!"

Ý thức được chuyện gì, trên trán thằng ba cũng xuất hiện mồ hôi, hắn vội vào giải thích: "Em không đụng vào cậu ấy!"

"Đúng đúng đúng, không đụng vào, chỉ là làm dáng, tao chụp hình rồi kéo thằng ba đi." Harold thấy bạn của mình có vẻ sắp tức giận thật rồi, vội vàng nói ra sự thật: "Mày có thể đi hỏi bạn nhỏ, thật sự không có ai đụng vào em ấy."

Arlos nhìn vẻ mặt thằng ba đầy vẻ lúng túng, hỏi: "Không đụng vào thật?"

Thằng ba vội vàng gật đầu, "Thật sự không đụng vào ạ!'

Lúc này Arlos mới ừ nhẹ, nhíu mày vươn tay về phía Harold: "Đưa điện thoại cho tao."

Biết anh muốn làm gì nên Harold thành thật đưa điện thoại của mình ra, thấy anh không chỉ xóa hết ảnh trong album mà còn xóa luôn lịch sử tin nhắn, sau đó mới trả điện thoại lại cho hắn.

Sau những hành động này, câu trả lời cho câu hỏi của Lily đã xuất hiện.

Thấy Arlos muốn rời đi, Harold vội nói: "Dẫn em ấy theo để chơi thôi, vừa nãy tao sợ mày ghen nên cũng không để cho thằng ba tiếp tục dạy thằng nhóc nữa, nhìn nhóc ấy rất muốn chơi đó."

Ghen?

Arlos suy ngẫm thật kỹ hai chữ này, phát hiện mình không thể phủ nhận nổi. Chẳng qua thấy hai tấm ảnh chụp đã lo lắng lái xe tới, khi nhìn thấy lúc bé ma cà rồng bị người ta dây dưa, anh thậm chí muốn chặt tay tên kia xuống, thế này không gọi là ghen thì như nào mới gọi là ghen đây?

Mục Tinh Thần ở trong xe đợi Arlos lâu ơi là lâu, thấy Arlos quay trở về mở khóa cho cậu, vừa mở cửa xuống xe đã la to: "Sao anh lại nhốt em bên trong!"

"Tôi sai rồi." Arlos lập tức nói xin lỗi, nắm lấy cánh tay đang đặt trên cửa xe của Mục Tinh Thần, nhẹ nhàng nói: "Tôi dạy em cách đánh bi-a nhé."

"Em không muốn đánh bi-a, em muốn về nhà."

Arlos bất đắc dĩ ôm lấy Mục Tinh Thần đang không ngừng giãy dụa, anh biết bây giờ bé ma cà rồng đang không vui, hoặc là bởi anh muốn cho ma cà rồng khác cắn cổ. Anh nhốt cậu lại trong lòng mình, cúi đầu nhìn bé ma cà rồng đang không ngừng giãy dụa, anh bất ngờ hỏi: "Thích tôi hay thích máu của tôi?"

"Cái nào cũng không thích!"

Arlos nhận ra câu này có nghĩa là không thích cái nào, cũng có thể là cái nào cũng thích hết.

"Để em đi."

Arlos đã có được đáp án nên ôm cậu chặt hơn, vuốt ve tóc của Mục Tinh Thần, nghĩ đến những lần ông nội nhấn mạnh mình rằng mình đã sống đủ lâu, không cầu hao tâm tổn phí cứu mình, anh im lặng thở dài, nhẹ giọng nói: "Bé yêu đừng tức giận, tôi sẽ không để cho ma cà rồng khác cắn mà."