Bé điên lại là chỉ huy trưởng của chiến dịch khu tây Hồng Thành lần này!
༶•------------୨♡୧-------------•༶
Editor: Hannie
Beta: MChou, Nho
--------------------
Từ Thanh Nhiên và Mạc Thành Phi đã có một cuộc gặp gỡ khá "vui vẻ".
Đợt thu hoạch đầu tiên còn nhiều hơn cậu dự đoán.
Theo lời Mạc Thành Phi, những yêu cầu cậu đưa ra bây giờ thậm chí còn không đủ để mua một trong những công ty nhỏ dưới quyền ông ta.
Khi kết thúc cuộc thảo luận, Mạc Thành Phi lại nhận được một cuộc gọi.
Không biết người bên kia là ai, nhưng giọng điệu và thái độ của ông ta nghe có vẻ cực kỳ ôn hòa và tôn trọng.
Sau khi cúp máy, Mạc Thành Phi hỏi cậu: "Lát nữa tôi có hẹn ăn với một đối tác khá thân thiết, cậu có muốn đi cùng không?"
Mặc dù nghi ngờ nhưng Từ Thanh Nhiên nghĩ rằng người có thể hẹn ăn với Mạc Thành Phi chắc chắn không phải nhân vật tầm thường, nên đã đồng ý đi.
Cho đến khi đến nhà hàng, cậu đi theo Mạc Thành Phi lên tầng thượng đã được đặt trước.
Bên cạnh bàn ăn đã đặt sẵn là một người phụ nữ, màu tóc nhuộm gần giống với cậu, uốn xoăn sóng rất phóng khoáng và rộng rãi, môi đỏ rực, thân hình mảnh mai, toàn thân toát ra vẻ quyến rũ trưởng thành.
Tuổi tác... dù sao trông cũng ít hơn Mạc Thành Phi nhiều.
Từ Thanh Nhiên lén liếc nhìn Mạc Thành Phi.
Cố gắng không để bản thân có suy nghĩ kỳ lạ, không nhìn mối quan hệ giữa ông ta và vị đối tác này bằng ánh mắt ẩn ý.
Trước khi ngồi xuống, Mạc Thành Phi mới giới thiệu với cậu: "Thanh Nhiên, đây là Nhị công chúa của Đế quốc Kian, Mục Diệp Toa."
Từ Thanh Nhiên hơi ngạc nhiên, lại đánh giá Mục Diệp Toa một lần nữa, ngập ngừng mở lời: "Xin chào Nhị công chúa."
Đây là vị công chúa trong truyền thuyết được đồn là một người nghiện nghiên cứu khoa học sao?
... Phong cách hoàn toàn khác với những gì cậu tưởng tượng, trông cũng là một người khá có cá tính.
Mục Diệp Toa đứng dậy bắt tay cậu, nở nụ cười nền nã: "Cậu là Từ Thanh Nhiên phải không?"
"Rất vui được gặp, tuy chưa từng gặp mặt nhưng tôi đã nghe nói về cái tên của cậu không ít lần rồi."
Mọi người cùng ngồi xuống.
Nhà hàng nhanh chóng mang đồ ăn lên cho họ.
Mục Diệp Toa cầm thìa, khuấy bát súp bí ngô thơm ngọt và đặc, nói với Từ Thanh Nhiên: "Thời gian gần đây, cấp trên yêu cầu tôi can thiệp vào công việc của quân đoàn Ngân Long, nghe nói thằng em trai vô dụng của tôi đã đưa cậu đến Thượng Nam Châu của hệ Thiên Long."
Từ Thanh Nhiên suy nghĩ một lúc, nói: "Thượng Nam Châu rất tốt."
Mục Diệp Toa nghe xong cười lớn: "Đây là lần đầu tiên tôi nghe một viên chức làm việc ở Thượng Nam Châu đưa ra đánh giá như vậy."
"Nhưng cũng không tệ."
"Đội khảo sát thực địa mà tôi cử đến Thái Nguyệt Tinh trước đây đã mang về cho tôi không ít mẫu vật động thực vật và đất đai ở đó, càng nhìn tôi càng thèm."
Từ rất lâu trước đây, Mục Diệp Toa đã có ý định mở rộng nghiên cứu đến hệ Thiên Long.
Chỉ là cô đã chờ đợi rất lâu, không đợi được tình hình địa phương của Thiên Long cải thiện, ngược lại càng ngày càng tệ hơn. Phần lớn lãnh thổ bị quỷ chiếm đóng, quân đoàn cũng dần từ bỏ trên danh nghĩa, các tướng lĩnh cũng không hành động, kế hoạch chỉ có thể tạm thời gác lại.
Cô không phải chưa từng phản ánh với Ngân Long về việc Thiên Long bị bỏ quên, nhưng cólẽ vì sự nổi loạn của người dân và quân đội ở đó, Đế quốc này dường như cũng có ý muốn răn đe nên đã mặc nhiên cho phép hành vi ruồng bỏ Thiên Long.
Nhưng vừa nãy sau khi nói chuyện điện thoại với Mạc Thành Phi xong, trên đường đến đây ông ta đã đề cập với cô về một số ý tưởng của Từ Thanh Nhiên - một hậu bối - về việc thay đổi hiện trạng của Thiên Long.
Cái tên Từ Thanh Nhiên không xa lạ với cô, thỉnh thoảng cô cũng lướt web nhưng chủ yếu vẫn là nghe từ miệng những người xung quanh. Quá trình biến đổi của những tin đồn về cậu cũng rất kỳ lạ, hiếm khi thấy một người lúc đầu xung quanh toàn là lời chỉ trích và mắng chửi, đến cuối cùng chỉ còn lời khen ngợi và ngưỡng mộ.
Tự nhiên, Mục Diệp Toa cũng bắt đầu quan tâm đến Từ Thanh Nhiên.
Cô nói với cậu: "Chúng ta kết bạn nhé."
"Tạm không nói đến toàn bộ hệ Thiên Long, chỉ riêng sao Thái Nguyệt thôi, nếu trong vòng 5 năm cậu có thể khôi phục được 70%, tôi sẽ có thể bắt đầu xây dựng cơ sở nghiên cứu ở đó. Tôi có rất nhiều mối quan hệ, hiện tại cũng có tiếng nói trong Ngân Long, những gì cậu muốn và cần, tôi đều có thể giúp cậu có được."
Mục Diệp Toa cong môi cười nhẹ: "Điều tôi muốn rất đơn giản, Thiên Long là một nơi tốt như vậy, tôi hy vọng có thể có một cơ sở tuyệt vời thứ hai như Linh Lung Thành ở đó."
Từ Thanh Nhiên cũng cười theo.
Điều này hoàn toàn không đơn giản.
Cậu cúi đầu suy nghĩ một lúc, nói: "Năm năm sao?"
Mục Diệp Toa: "Sao vậy? Cảm thấy thời gian quá ít à?"
Cô đặt ra một thời hạn, chủ yếu cũng là hy vọng Từ Thanh Nhiên sẽ không lơ là vì có được sự hậu thuẫn.
Đang cân nhắc xem có nên kéo dài thêm cho cậu không, thì nghe cậu nói: "Không, quá lâu rồi."
Từ Thanh Nhiên khẽ cong mắt một chút: "Chỉ riêng Thái Nguyệt Tinh thôi, hai năm là đủ rồi."
Bàn ăn lập tức im lặng trong giây lát.
Ngay cả Mạc Thành Phi, người đang lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của họ và ăn uống, cũng không nhịn được quay sang nhìn Từ Thanh Nhiên.
Một lúc sau, Mục Diệp Toa mới bật cười: "Ấy chà, từ lâu đã nghe nói vị vị Từ đại thiếu rất kiêu ngạo, bây giờ gặp mặt người thật, quả nhiên đúng như vậy."
"Nhưng mà tôi thích cái khí thế kiêu ngạo này của cậu."
Từ Thanh Nhiên và Mục Diệp Toa đã trao đổi thông tin liên lạc cho nhau.
Mối quan hệ +1.
Bầu không khí trên bàn ăn khá tốt, Mục Diệp Toa lại thảo luận với Mạc Thành Phi về sản xuất và nghiên cứu trong lĩnh vực y dược.
Sau khi nói xong công việc của họ, Mạc Thành Phi lại quay sang nhắc nhở cậu với vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi không có chút hy vọng nào về tình hình hiện tại của Ngân Long, bây giờ cũng chỉ vì cậu đến Thượng Nam Châu mà tin rằng nó có thể có không gian để thay đổi. Mối quan hệ của tôi với Thích gia tuy rất tốt, nhưng nếu cậu làm hỏng việc, tôi nhất định sẽ tính sổ với cậu rõ ràng."
"Cậu tốt nhất đừng để tôi và bà ngoại cậu thất vọng."
Từ Thanh Nhiên mỉm cười: "Không vấn đề gì."
Bữa tối hôm nay, chỉ nhìn vẻ ngoài thôi đã thấy không rẻ.
Đến lúc chuẩn bị thanh toán, cậu mới biết nhà hàng này nằm ở trung tâm thành phố, khách hàng toàn là người giàu có hoặc quý tộc, cũng có chút quan hệ với Mạc gia. Trước khi rời đi, Mạc Thành Phi còn vung tay một cái, bảo nhân viên phục vụ lấy rượu vang đắt nhất trong nhà hàng ra, tặng cho cậu và Mục Diệp Toa mỗi người một chai.
Nghe nói đó là rượu từ vườn nho riêng của hoàng gia Đế quốc.
Và chủ nhân của vườn nho đó là một người bạn thân của Mạc Thành Phi, mỗi năm đều có thể lấy được vài chai rượu ngon vô giá từ tay ông ta.
Từ Thanh Nhiên ghen tị đến mức, suýt nữa không nhịn được mà mở miệng xin thêm một chai.
Tất nhiên, cậu vẫn giữ được cái đáy làm người của mình rất tốt.
Hệ thống: "..."
Lần đầu tiên biết được ký chủ nhà nó có thứ như vậy.
Mục Diệp Toa dường như là người thích uống rượu, cũng không từ chối, hào hứng nhận lấy: "Ôi chà, tôi biết ngay là chỗ ông chắc chắn còn giấu vài chai rượu này mà."
"Cảm ơn ông nhiều, ngài Mạc, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với nó!"
Nói xong, cô vui vẻ cầm chai rượu vang bước đi bằng đôi giày cao gót màu đỏ của mình với dáng đi đầy quyến rũ rời đi.
Mạc Thành Phi lại đưa Từ Thanh Nhiên về chỗ đậu phi hành cơ của cậu rồi mới đi.
Trên đường đi bộ về phi hành cơ, Từ Thanh Nhiên không nhịn được gửi một tin nhắn cho Thích Hòa Khiêm, hỏi về số lượng tài sản thừa kế mà cậu sắp tiếp quản từ Thích gia.
Về quản lý tài chính, cậu thực sự không rõ lắm, tài sản mà Thích Thịnh Tuyết để lại, bây giờ cậu đều ủy thác cho Thích gia xử lý. Nghe nói cậu của cậu còn giúp cậu lập kế hoạch trước, giúp cậu sử dụng số tiền dư thừa để đầu tư chính quy, thời gian gần đây có thể đã kiếm thêm được một chút.
Thích Hòa Khiêm đợi đến khi cậu trở về biệt thự lớn ở Bích Thủy Sơn Trang mới trả lời tin nhắn.
[Thích Hòa Khiêm: Đã gửi tài liệu vào hộp thư của cậu.]
Từ Thanh Nhiên liếc nhìn qua một cái.
Tâm trạng đột nhiên cân bằng lại.
Hóa ra cậu cũng khá giàu có, có vẻ như mua cả Thượng Nam Châu vẫn còn dư dả?
Nhưng so với Mạc gia thì vẫn còn kém xa.
Thôi không sao.
Từ Thanh Nhiên nghĩ thầm trong lòng, dù sao có tiền hay không cũng là một chuyện, đối với cậu chỉ cần đánh nhau giỏi là được. Như vậy sau này nếu thiếu tiền, cậu có thể dựa vào nắm đấm để kiếm.
Kiểu kiếm tiền như không đưa tiền thì đấm một cú.
Hệ thống: "..."
Điều này là không đúng đâu!
Từ Thanh Nhiên suy nghĩ rồi lại gửi cho Thích Hòa Khiêm một tin nhắn.
[Giúp tôi nói với cậu ba một tiếng, sắp xếp một ít vốn, tôi muốn đầu tư vào Thượng Nam Châu.]
[Thích Hòa Khiêm: ???]
Lần này Từ Thanh Nhiên trở về hệ Phồn Hoa, chủ yếu cũng là để đưa Thẩm Đình Dục về, tránh để con chó lớn dính người này lại không vui.
Kế hoạch ban đầu của cậu là đưa Thẩm Đình Dục về xong rồi "thương lượng" với Mục Tử Vũ về những thứ cần lấy là về ngay. Nhưng mà nghe Mao Phó Quan nói nhóm người ở Thượng Nam Châu làm việc khá tốt, lại còn rất "nhớ" cậu, nên cậu bắt đầu nổi tính phản nghịch, quyết định ở lại thêm vài ngày.
Dù sao trước khi đi những việc cần làm cậu đều đã làm xong, còn có thể nhân cơ hội đợi Mục Tử Vũ sắp xếp xong đợt tài nguyên đầu tiên cho cậu cùng mang về.
Nhưng kỳ nghỉ của cậu thực ra cũng không được thoải mái lắm.
Một ngày sau khi gặp Mạc Thành Phi, Mục Tử Vũ vừa bị cậu đe dọa thời gian trước đã tự mình gọi điện cho cậu.
Giọng điệu thái độ tốt hơn trước nhiều, hỏi cậu: "Từ Thanh Nhiên, khi nào cậu về Thượng Nam Châu?"
Từ Thanh Nhiên tưởng anh ta lại đến thúc cậu làm việc: "Khi nào anh chuẩn bị xong đồ đạc cho tôi, tôi sẽ về."
Mục Tử Vũ ở đầu dây bên kia im lặng một lúc, nói: "Vậy còn phải một thời gian nữa... Đúng lúc, cậu rảnh rỗi, đến đóng góp cho quân đoàn một chút đi."
Từ Thanh Nhiên: "Mục Tử Vũ, rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Mục Tử Vũ khó chịu ho khan vài tiếng qua điện thoại, vẫn cố gắng duy trì sự kiêu hãnh cuối cùng, lấy giọng điệu cao quý của hoàng tử Đế quốc ra lệnh: "Thì là ở Hồng Thành thuộc hệ Tiên Nữ, khu Tây 7 ở đó, việc quét sạch quỷ gần đây đã đến giai đoạn then chốt rồi."
Khu Tây 7 cũng là kết quả của việc Ngân Long Doanh lên kế hoạch nhiều năm.
Khác với Thượng Nam Châu tiến triển khó khăn, nó không chỉ đã xác định được vị trí của bá chủ lớn nhất mà tiến độ quét sạch quỷ trong toàn khu vực đã đạt 90%. Chỉ cần có thể tiêu diệt được bá chủ rồi làm nốt công việc kết thúc cuối cùng là có thể giành lại khu Tây 7 của Hồng Thành, xây dựng lại.
"Rồi sao nữa?" Từ Thanh Nhiên hỏi.
Mục Tử Vũ lúng túng một lúc, nói với vẻ kiêu ngạo: "Vị chỉ huy phụ trách khu Tây 7 đó tạm thời bị thương, hiện tại không thể hoàn thành công việc. Các chỉ huy đội nhỏ khác đều có sắp xếp công việc riêng, kế hoạch của quân đội đã được sắp xếp xong, cũng không thể gác lại... không phải cậu cần tích lũy thành tích sao?"
"Bây giờ tôi sắp xếp cho cậu qua đó, đúng lúc còn có cơ hội để thể hiện bản thân."
"Tôi, tôi nói cho cậu biết, danh dự thân phận của quân đoàn không phải là cậu đánh thắng tôi là có thể có được đâu, cậu phải tự mình giành lấy!"
Từ Thanh Nhiên nghe Mục Tử Vũ nói một hồi, đại khái đã hiểu được trọng điểm.
Chính là tạm thời cần có người giúp đỡ, đúng lúc trong toàn bộ Ngân Long thì chỉ có cậu là rảnh rỗi nhất nên đến gọi cậu đi làm việc.
Cậu ngồi trên ghế sofa với tư thế vô cùng thoải mái, giọng điệu lười biếng: "Mục Tử Vũ, cầu xin tôi một cái khó khăn vậy sao?"
Mục Tử Vũ: "... Muốn đến thì đến!"
Tức giận cúp điện thoại.
Từ Thanh Nhiên cũng không để tâm, ở nhà xem phim ăn hoa quả, thư giãn nghỉ ngơi.
Trong thời gian đó còn lướt thấy tin tức về việc Minh Hải bị đưa vào Ác Tháp, trong một đống tiếng mắng chửi, gã như không cảm nhận được sự tức giận của mọi người đối với mình, cười không tâm không phổi trước ống kính phỏng vấn: "Tôi sẽ chịu đựng hết hình phạt mà tôi đã giành được, cố gắng tốt nghiệp, trở thành loại E có thể ngoan ngoãn bị Thượng tá Từ Thanh Nhiên kiểm soát."
Phản ứng của cư dân mạng:
[...]
[Sự câm nín của tôi, chấn động như sấm.]
[Chẳng lẽ kẻ bị truy nã cấp cao nhất khiến người ta nghe tiếng đã mất mật, người loại E Minh Hải, bản chất thực sự là một kẻ M?]
[Chỉ có thể nói, bé điên này có chút gì đó.]
[Ư ư, em cũng muốn bị thiếu gia kiểm soát.]
[Chị gái ở trên, chị???]
[*Che mặt* Ôi chao, người ta là cậu bé đáng yêu mà.]
[Chịu không nổi, rất nhớ bé điên, khi nào cậu ấy mới phát sóng vậy? Sao tôi lại lướt thấy tin nói rằng bé điên đã trở về từ Thiên Long rồi!]
Từ Thanh Nhiên nhìn, nghĩ thầm cậu quả thật đã lâu không phát sóng trực tiếp rồi.
Đăng nhập tài khoản, nhìn qua số người theo dõi không giảm mà còn tăng.
Cậu đang suy nghĩ có nên tranh thủ thời gian đi gặp những người hâm mộ thân yêu của mình không thì điện thoại của Mục Tử Vũ lại gọi đến.
Sau khi kết nối, đối phương im lặng rất lâu.
Từ Thanh Nhiên mãi không nghe thấy tiếng, đuôi mày nhẹ nhướng lên, kéo dài âm cuối lười biếng phát ra một tiếng: "Hửm?"
Người ở đầu dây bên kia dường như tức giận đến cực điểm mà chửi một tiếng, còn cố ý cầm điện thoại ra xa không muốn để cậu nghe thấy, cuối cùng dùng giọng điệu ba phần tức giận ba phần ủy khuất còn có bốn phần xấu hổ, yếu ớt nói: "... Xin cậu đấy, Từ Thanh Nhiên."
"Bây giờ tôi thực sự rất cần người giúp đỡ!!"
Mục Tử Vũ tức đến nổ tung, trong lúc nổi giận vô ý lại chạm vào vết thương trên người vẫn chưa lành hẳn, mặt méo mó hít một hơi lạnh.
Thực ra những năm này, qua nỗ lực của quân bộ, vị trí của nhiều bá chủ loại I ở một số khu vực đã được xác định thành công.
Điều thực sự khó là việc xác định Nguyên Tinh trên người chúng, trong quân bộ vốn không có nhiều người có thiên phú dò tìm nguồn tinh thể cao, nếu cấp bậc biển tinh thần không phù hợp thì tiến độ dò tìm càng khó khăn hơn. Đặc biệt là mỗi lần dò tìm đến khoảng 95%, cảm nhận cuối cùng gần như là một rào cản lớn.
Có bao nhiêu người cùng nỗ lực cũng vô ích, 5% đó đối với những người có thiên phú cảm nhận không mạnh mà nói chính là một khoảng cách xa vời.
Cần phải tốn nhiều thời gian hơn gấp bội, cũng gián tiếp dẫn đến tiến độ quét sạch bị cản trở. Trong khi khả năng tái sinh và tốc độ sinh sản của quần quỷ đều rất mạnh mẽ, chỉ cần không thể theo kịp tiến độ quét sạch theo kế hoạch đã tính toán, toàn bộ những tính toán trước đó đều vô ích, lại phải bắt đầu lại.
Đây cũng là lý do tại sao trong mấy chục năm sau này, Đế quốc tuy đã nắm bắt được một số điểm yếu của quỷ dữ, nhưng vẫn đuổi chúng đi một cách khó khăn như vậy.
Giống như lần lập kế hoạch này, nếu không thực hiện đúng tiến độ, những nỗ lực của phe ta trước đó sẽ đổ sông đổ biển.
Mục Tử Vũ đang lo lắng thì nghe thấy tiếng cười khúc khích vui vẻ của Từ Thanh Nhiên từ đầu dây bên kia khiến tai hắn hơi đỏ lên.
Rồi hắn nghe thấy cậu chậm rãi nói: "Được, anh chuẩn bị sẵn tất cả tài liệu cần thiết, tôi sẽ đến tổng bộ gặp anh để nhận nhiệm vụ ngay."
Từ Thanh Nhiên trả lời xong liền cúp máy.
Mục Tử Vũ ngồi trong văn phòng, nhìn chằm chằm vào điện thoại bàn trong tay, tức giận đến nghiến răng.
Hắn ném mạnh chiếc điện thoại xuống như thể đang giận dỗi.
... Thật phiền phức, sao lại có người đáng ghét như Từ Thanh Nhiên chứ!
Từ Thanh Nhiên thay quần áo xong liền ra cửa, bên cạnh còn dẫn theo con chó trắng đi cùng cậu.
Cậu cũng không lề mề, nhận lệnh từ Mục Tử Vũ, tiếp nhận tiến độ thăm dò con quỷ loại I ở khu vực 7 phía tây Hồng Thành, cầm tài liệu chuẩn bị xuất phát.
Lần này cậu đi làm nhiệm vụ với tư cách là chỉ huy trưởng chính, Ngân Long có đội vệ sĩ riêng và máy bay chuyên dụng đưa đón. Cậu không cần tự lái xe, có thể tận dụng thời gian trên đường để xem hết tiến độ dọn dẹp và kế hoạch sắp xếp cho khu vực mục tiêu.
Khi Từ Thanh Nhiên ra khỏi văn phòng của Mục Tử Vũ, tất cả nhân viên trong tổng bộ đều nhìn cậu.
Đầu tiên là sốc trước sự trở lại của cậu, sau đó là sự ngưỡng mộ thuần khiết dành cho con người này. Đây là lần đầu tiên họ thấy cậu mặc bộ đồng phục chính thức của Ngân Long, những huy chương và phù hiệu bằng bạc lấp lánh, chiếc áo khoác gió vẫn thường bị nhiều người chê là quá tệ, khi mặc trên người cậu lại làm nổi bật trang phục lên một tầm cao mới.
Đẹp trai đến nổ tung.
Họ sâu sắc nhận ra rằng trong suốt nhiều năm qua họ đã hiểu lầm nhà thiết kế đồng phục của Ngân Long. Hóa ra khi Từ Thanh Nhiên nói rằng đồng phục Ngân Long của họ rất đẹp là thật lòng, chỉ là họ không thể mặc ra vẻ ngầu như cậu nhìn thấy mà thôi.
Chỉ huy thanh trừ sinh vật ngoại tộc cấp bá chủ, nếu đặt ở các hệ sao khác ngoài Thiên Long, thường là công việc của cấp thiếu tướng.
Ít nhất cũng phải như Lục Thành, là một nhân vật lớn cấp thượng tá tổng doanh.
... Mặc dù ở một mức độ nào đó, Từ Thanh Nhiên cũng được coi là nhân vật lớn.
Nhưng đa số binh sĩ ưu tú đi làm nhiệm vụ đều là những tay già đời dày dạn kinh nghiệm, đối với người mới này vừa tốt nghiệp học viện quân sự chưa đầy một năm, dù có nhiều lời đồn đãi đến đâu, nếu chưa tận mắt chứng kiến năng lực của cậu, trong lòng họ ít nhiều vẫn có sự nghi ngờ và thiếu tin tưởng.
Từ Thanh Nhiên đã quen với tình trạng này.
Ngay cả khi có thể cảm nhận được bầu không khí như vậy, cậu cũng lười giải thích chủ động.
Bởi vì cậu rất rõ, đến khi cậu đứng trên tàu chỉ huy, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình --
Cậu sẽ trở thành trung tâm của tất cả mọi người.
·
Chỉ cần Từ Thanh Nhiên xuất hiện là có chuyện, dường như đã trở thành quy luật mặc định của cư dân mạng Đế quốc Kian.
Cậu chỉ lặng lẽ trở về nghỉ phép, đầu tiên là các nền tảng mạng xã hội và diễn đàn đều đang thảo luận về chuyện này.
Trên mạng toàn là một đống ảnh mờ của các netizen tình cờ gặp cậu ở đâu đó.
Ban đầu còn ổn.
Sau đó không biết là anti-fan nào cuối cùng cũng tìm được cơ hội, bắt đầu bịa đặt về Từ Thanh Nhiên.
'Bằng chứng' mà anh ta dùng để bịa đặt là một vài bức ảnh của Từ Thanh Nhiên.
Trong ảnh là cảnh Từ Thanh Nhiên cùng một người phụ nữ xinh đẹp sánh vai ra khỏi nhà hàng.
Vì vấn đề góc độ, cộng với mục tiêu chỉ là Từ Thanh Nhiên nên chỉ thấy rõ gương mặt của cậu, còn người phụ nữ đi cùng bên cạnh thì khá mờ, hầu hết chỉ thấy được bóng lưng, nhưng trông có vẻ rất giàu có.
Ngoài anh và người phụ nữ này ra, còn có ảnh cậu và Mạc tổng ra khỏi công ty lên xe của cậu.
Một số cảnh Từ Thanh Nhiên mỉm cười, trông có vẻ khá thân thiết với tổng giám đốc.
Nói rằng cậu ăn cả nam lẫn nữ, những hành vi biến thái thông thường đã không thể thỏa mãn cậu nữa.
Lại nói rằng vì Từ gia hiện nay đã sụp đổ, quyền lực của Từ Nghiêm bị vô hiệu hóa, tài sản bị đóng băng nên danh hiệu 'Thiếu gia' của cậu sắp không thể duy trì được nữa, phải bắt đầu dựa vào phú bà và đại gia để kiếm lợi.
May mắn thay, phần lớn cư dân mạng vẫn khá lý trí.
[Uầy, quả nhiên, nơi nào có bé điên thì nơi đó có gió tanh mưa máu.]
[Có tin đồn! Lại có tin đồn để ăn rồi!]
[Đúng đúng đúng, phú bà đó chính là tôi, là tôi!]
[Tôi thật sự phục rồi, đã bao lâu rồi mà bọn anti-fan vẫn không buông tha cho bé điên vậy? Như chó điên ấy, có cơ hội là nhào lên cắn.]
[Chị gái trên kia ơi, xin đừng xúc phạm những chú chó.]
[Tôi nhớ Từ đại thiếu gia không phải có một khoản tài sản đang chờ thừa kế sao? Cậu ấy cần phải bán thân cầu vinh à?]
[Cười chết, bọn anti-fan muốn bôi nhọ cũng không tra cứu kỹ tình hình trước, các người bịa đặt cậu ấy loạn luân, có quan hệ với Thẩm thượng tướng bên quân đội đối thủ còn đáng tin hơn cái này.]
[Ha ha ha ha ha ha, nói không chừng người phụ nữ xinh đẹp đó thực ra chính là Thẩm thượng tướng đội tóc giả!]
Có lẽ là dạo này các netizen quá nhàm chán, tin đồn nghe có vẻ rất giả này, chẳng bao lâu đã lọt vào hotsearch.
Tên của Từ Thanh Nhiên lại một lần nữa bay khắp trời.
Bản thân cậu cũng không ra mặt làm rõ, những anti-fan nhỏ lại càng nhảy nhót vui vẻ hơn.
Cho đến khi kênh video vệ tinh chính thức của doanh trại Ngân Long phát sóng tin tức liên quan đến quân sự.
"Sau nhiều ngày, cuộc chiến giằng co với bầy quỷ Hồng Thành trong hệ Tiên Nữ FR của Quân đội Vệ binh Ngân Long lại có tiến triển mới!"
"Sau nỗ lực của quân đội, mục tiêu loại I lớn nhất ở khu 7 phía tây Hồng Thành đã được tiêu diệt thành công! Theo thông tin mới nhất từ phóng viên tiền tuyến, phía quân đội Ngân Long cho biết chỉ cần thêm khoảng một tháng nữa, việc dọn dẹp khu 7 phía tây Hồng Thành sẽ hoàn toàn kết thúc!"
"Nếu quá trình dọn dẹp suôn sẻ, Ngân Long có thể tuyên bố tái chiếm lĩnh địa khu 7 phía tây, và sau khi hoàn thiện quân đội cũng như xác nhận an toàn, sẽ mở cửa lại cho các thần dân của Ngân Long."
Phóng viên kết nối trực tiếp, phỏng vấn ngẫu nhiên một vệ binh vừa kết thúc nhiệm vụ.
Nhìn trang phục trên người anh ta, có vẻ là nhân vật cấp đội trưởng. Khi đối mặt với ống kính, ánh mắt anh ta sáng rực, trên mặt là niềm vui không thể che giấu, hai tay đan vào nhau trước ngực, cọ xát nhẹ, cả người hưng phấn đến mức không thể bình tĩnh được, cử chỉ chỏ liên tục.
Phóng viên bị tâm trạng phấn khích của anh ta lây nhiễm, không nhịn được cũng nở nụ cười: "Câu hỏi quen thuộc, ai là chỉ huy trưởng của chiến dịch này? Có thể nói chi tiết về phong cách chỉ huy và năng lực của anh ấy không? Và đánh giá của phần lớn quân nhân về anh ấy là gì?"
Vừa nhắc đến ba chữ chỉ huy trưởng, vệ binh được phỏng vấn càng trở nên hưng phấn và phấn khích hơn.
Anh ta chụp lấy micro và nói: "Chỉ huy trưởng à! Chính là Từ đại thiếu...! Ồ không, ý tôi là Thượng tá Từ Thanh Nhiên, chỉ huy trưởng trước đây của chúng tôi là Trung tướng Trần, nhưng một thời gian trước để bắt kịp tiến độ dọn dẹp, trong quá trình thăm dò Nguyên Tinh của bá chủ, ông ấy vô ý làm tổn thương biển tinh thần, hiện đang dưỡng bệnh trong bệnh viện."
Lúc này, khán giả trước màn hình truyền hình đều nghe đến ngẩn người.
Những i-fan đang chiến đấu ác liệt với anti-fan trên mạng cũng từ từ buông công cụ trong tay xuống, kinh ngạc nhìn về phía TV mà gia đình đang chú ý.
Vệ binh trong cuộc phỏng vấn cười hì hì, khen ngợi Từ Thanh Nhiên từ đầu đến chân một lượt.
Nói cậu xử lý công việc bình tĩnh ổn trọng như thế nào, nói cậu đánh giá và kiểm soát tình hình rõ ràng chính xác ra sao, nói thăm dò Nguyên Tinh mà cậu chia sẻ còn rõ nét hơn cả HD, nói cậu cảm nhận Nguyên Tinh giỏi đến mức nào.
Tóm lại vẻ mặt ca ngợi hết lời, hoàn toàn khác với thái độ khi họ vừa mới gặp vị chỉ huy trẻ tuổi như vậy lúc đầu.
Một chuyến đi về đã hoàn toàn trở thành fan cuồng nhỏ của Từ Thanh Nhiên rồi.
Trong cuộc phỏng vấn, Từ Thanh Nhiên vừa mới xuống từ phi thuyền tình cờ đi qua từ xa.
Người quay phim thuận thế điều chỉnh camera một chút, kéo gần hình ảnh lại.
Chỉ thấy cậu mặc bộ quân phục gọn gàng đẹp mắt, vẻ ngoài anh tuấn sáng láng.
Bên cạnh còn có vài lão binh lão tướng có địa vị khá cao cùng đi làm nhiệm vụ với cậu lần này, tíu tít nói chuyện với cậu, có lẽ đang thảo luận với cậu về kỹ thuật và kinh nghiệm diệt trừ quỷ.
Mọi người lập tức xôn xao.
Á đù?
Hóa ra bé điên lại là chỉ huy trưởng của chiến dịch khu tây Hồng Thành lần này!
Cậu còn hoàn thành suôn sẻ và đẹp đẽ nhiệm vụ dọn dẹp kéo dài nhiều năm này! Tổng đội trưởng đội tinh nhuệ nổi tiếng nghiêm khắc còn khen ngợi cậu hết lời!
Chẳng bao lâu sau, quân đội Ngân Long đã đăng tin trên khắp các nơi trên mạng, đăng lại những tin tức liên quan.
Cùng lúc đó, Nhị công chúa Mục Diệp Toa của Đế quốc Kian cũng đăng một video cùng một tấm ảnh chụp chung trên tài khoản của mình.
Trong video là trang phục của cô ấy cùng Từ Thanh Nhiên và Mạc Thành Phi trong bữa tối hôm đó, chống nạnh dùng tay vuốt tóc một cái, phô diễn cho các netizen thấy bước đi hoàn hảo của mình. Cho đến khi video kết thúc, cô ấy không nói một lời nào.
Nhưng dường như cũng đã nói hết mọi thứ.
Những netizen tinh mắt nhanh chóng phát hiện ra trang phục của cô như vậy, rất giống với đối tượng phú bà bị đồn đại của Từ Thanh Nhiên trong thời gian qua.
Lại nhìn tấm ảnh chụp chung khác, là cô ấy cùng Từ Thanh Nhiên và Mạc Thành Phi chụp tiện thể khi ăn tối ở nhà hàng.
Trong chốc lát, sự thật đã sáng tỏ.
Không thể trách netizen không nhận ra cô ấy ngay lập tức, vị Nhị công chúa thường trốn trong phòng thí nghiệm này, những năm qua xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng rất ít ỏi. Và mỗi lần xuất hiện, đều là trang phục phong cách khác nhau, rất đa dạng.
Ai có thể nghĩ người trong ảnh lại là cô ấy!
Ai còn có thể nghĩ Từ Thanh Nhiên lại có quan hệ với cô ấy nữa chứ!
Phía Mạc Thành Phi thì càng tuyệt vời hơn.
Bản thân ông không ra mặt phản hồi, không nói một lời nào, nhưng tập đoàn Mạc trực tiếp @ tài khoản ban đầu tung tin đồn, gửi cho họ giấy triệu tập của luật sư. Giọng điệu đặc biệt nghiêm túc, nói rằng Mạc tổng của họ không chấp nhận bất kỳ hình thức xin lỗi riêng tư nào, sẽ kiên quyết kiện họ đến cùng, yêu cầu họ phải trả giá và chịu hình phạt xứng đáng cho hành vi không đúng đắn của mình.
Thích Đóa, người hiện có danh tiếng cao nhất trong Thích gia, tranh thủ chia sẻ lại thông báo của tập đoàn Mạc, kèm theo lời: "Ấy dà, chẳng lẽ còn có người không biết Mạc tổng và nhà chúng tôi là bạn thân từ nhiều đời sao? Mỗi năm đều tặng chúng tôi những đứa trẻ này rất nhiều thứ, mời chúng tôi ăn tiệc lớn nữa ~"
I-fan lập tức ngẩng cao đầu ưỡn ngực làm người.
[Quả nhiên, tôi biết đại thiếu gia sẽ không bao giờ làm chúng tôi những fan hâm mộ này thất vọng *mãn nguyện*.]
[Không hiểu nổi, anti năm nào cũng bị tát vào mặt mà năm nào cũng đen, thật sự không phải là M theo một nghĩa khác sao? Ví dụ như Minh Hải chẳng hạn?]
[Thật là vừa lòng quá, vẫn là Mạc tổng oai phong, trực tiếp khởi kiện luôn! Đội ngũ luật sư của tập đoàn Mạc là mạnh nhất toàn đế quốc phải không? Chẳng phải sẽ lột sạch lớp da của đám anti đó sao?]
[Fan của bé điên thấy cậu có tiến bộ thật sự rất vui, nhưng xin hỏi khi nào cậu mới livestream vậy!! Tôi có quá nhiều tiền không biết tiêu vào đâu, cậu có hiểu nỗi khổ này không hả!]
[Kéo người khoe của ở trên ra chém đi!!]
Chiều cùng ngày, trên mạng còn truyền ra một cuộc phỏng vấn cá nhân nhỏ của Từ Thanh Nhiên.
Phóng viên khó khăn lắm mới bắt được anh, hỏi anh vài câu hỏi đơn giản.
Trong đó có: "Xin hỏi Thượng tá Từ đánh giá thế nào về kết quả Ngân Long giành lại thành công khu 7 phía tây Hồng Thành lần này?"
Từ Thanh Nhiên ngẩng mắt nhìn ống kính một cái.
Cười nhẹ nói: "Có tôi ở đó, nhiệm vụ thành công chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?"
Trước khi rời đi, anh còn chủ động bổ sung với ống kính: "À phải rồi, suýt quên nói với mọi người."
"Bây giờ, tôi đã là người sở hữu tinh thần lực cấp 3S rồi."
Loại D cấp 3S!!
Khả năng duy trì này, e rằng cả đế quốc không thể tìm ra người thứ hai! Có thể bổ sung thì thôi đi, còn phá vỡ nguyên tắc sức tấn công của loại D thường yếu hơn cấp bậc thực tế khoảng hai bậc, đánh cực mạnh!
Tin tức này vừa ra, hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh tượng trên mạng lại xuất hiện đầy màn hình những từ cảm thán hưng phấn.
Còn ở xa tận hệ Thiên Cầm, Tạ Nam Quân sau khi lướt qua cuộc phỏng vấn này của Từ Thanh Nhiên, không nhịn được mở miệng: "Đù."
"Không chịu nổi nữa, thằng nhóc Từ Thanh Nhiên này sao lại còn ra vẻ hơn cả tôi!"
Mấy vệ binh trong khu nghỉ ngơi nghe thấy lời anh ta nói, không nhịn được cười vài tiếng.
Chỉ có Thẩm Đình Dục tựa một mình ở góc lướt điện thoại, xem đi xem lại vài lần video phỏng vấn ngắn ngủi chỉ có mấy chục giây.
Cuối cùng bấm lưu lại.
Nghĩ thầm, bạn trai anh thật đẹp trai.
...
Khi tin tức Từ Thanh Nhiên hoàn thành nhiệm vụ viên mãn truyền về tổng bộ Ngân Long, Mục Tử Vũ đang họp với các sĩ quan cấp cao còn lại trong phòng họp.
Chủ yếu nói về kế hoạch vận chuyển vật tư đến Thượng Nam Châu.
Thậm chí trong lời nói còn có ý định coi trọng lại hệ sao Thiên Long này.
Dù Thượng Nam Châu hiện giờ do Từ Thanh Nhiên - người mà mọi người kỳ vọng nhất đang quản lý, khi nghe đề xuất này của anh ta, mọi người vẫn do dự một lúc.
Một vị lão tướng có thâm niên sâu nói: "Từ Thanh Nhiên quả thật khá xuất sắc, nhưng cậu ta mới đến Thiên Long, quân nổi loạn ở Thượng Nam Châu thậm chí còn chưa hoàn toàn bị thu phục, chỉ dựa vào thành tích nhỏ ban đầu của cậu ta mà muốn đặt cược vào cậu ta, liệu có quá nhanh không?"
Lại có người nói: "Đúng vậy, lùi một vạn bước nói dù cậu ta thật sự có thể thu phục Thượng Nam Châu, nhưng cả Thiên Long có tổng cộng mười bảy hệ sao có thể ở được, loại trừ những nơi đã bị bầy quỷ hoàn toàn chiếm đóng vẫn còn ba cái. Từ Thanh Nhiên trong việc chiến đấu quả thật xuất sắc, nhưng với tuổi tác và thâm niên hiện tại của cậu ta, thiếu kinh nghiệm, liệu có thể quản lý tốt cả Thái Nguyệt Tinh, thậm chí là cả hệ Thiên Long không?"
Mục Tử Vũ mím môi, không thể tin được mình hiện giờ đang chuẩn bị nói giúp Từ Thanh Nhiên.
Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài.
Mục Diệp Toa mặc áo choàng trắng, trang điểm lộng lẫy, đeo kính đen trên mặt từ bên ngoài bước vào.
Mục Tử Vũ vừa nhìn thấy cô, vừa sửng sốt vừa muốn nói lại thôi.
Mục Diệp Toa hiện giờ có đủ tiếng nói tại bộ chỉ huy quân đội, đường hoàng bước đến bên cạnh Mục Tử Vũ, kéo ghế ra và ngồi xuống vắt chéo chân một cách ưu nhã.
Mục Tử Vũ vẫn chưa xem tin tức trên mạng, tưởng cô lại đến để phản đối mình.
Đang chuẩn bị tâm lý để cãi nhau với cô, nhưng bất ngờ nghe cô tán đồng: "Tôi thấy thằng em ngốc này của tôi, hôm nay nói cũng không có vấn đề gì."
"Tôi khá ủng hộ, cũng muốn mở rộng nghiên cứu sinh học và hóa học của Ngân Long chúng ta ở Thiên Long."
Mục Diệp Toa vừa nói vừa tháo kính đen xuống, giọng điệu hơi kiêu ngạo: "Đám già này của các người suy nghĩ quá cổ hủ bảo thủ, quá câu nệ cứng nhắc rồi."
"Thất bại thì thất bại thôi, chẳng lẽ quân đoàn Ngân Long không đủ khả năng chi trả khoản tiền này sao."
"Hơn nữa, hiện giờ Từ thượng tá chỉ yêu cầu cung cấp nguồn lực và vũ khí từ quân đội thôi mà? Các người nợ Thượng Nam Châu bao nhiêu năm rồi, đúng là nên bù đắp một chút chứ?"
"Cuối cùng cũng có người sẵn sàng giúp dọn dẹp mớ hỗn độn các người để lại trước đây, bỏ ra chút đồ không phải là điều nên làm sao?"
Mấy người bị Mục Diệp Toa hỏi đến không nói nên lời.
Có người hơi giãy giụa một chút nói: "Nhưng gần đây Ngân Long thật sự đang thiếu hụt tài chính, ý của Điện hạ là muốn trích bớt một số nguồn lực từ các khu vực của chúng ta, phân cho Thiên Long..."
Mục Diệp Toa nghi hoặc: "Điều này có vấn đề gì sao?"
"Khi xưa các người nhận nguồn lực đến mức tay mềm nhũn, sao không nghĩ rằng tất cả đều từ Thiên Long mà ra?"
"..."
Đám người câm nín.
Mục Diệp Toa là người phản đối việc trục xuất hệ Thiên Long mạnh mẽ nhất năm đó.
Chỉ có điều thân phận con gái của cô đặt ở đây, lại là người sử dụng tinh thần lực loại I không giỏi đánh nhau, lúc đó đang trong giai đoạn tranh giành quyền chỉ huy quyết liệt, những lời cô nói không có nhiều trọng lượng.
Bây giờ cuối cùng cũng cho cô cơ hội, mượn uy phong của Từ Thanh Nhiên để ép một phen đám người này.
Hê, thật sướng quá đi.
Khi còn rất nhỏ, cô từng đến hệ Thiên Long.
Lúc đó Ngân Tinh vẫn còn, tạm thời chưa bị đám Quỷ xâm lược phá hoại.
Ngân Long Thành cũ là nơi náo nhiệt đẹp đẽ nhất mà cô từng thấy.
Bức tượng rồng có cánh màu bạc đặt ở trung tâm thành phố ấy, khao khát bầu trời tự do biết bao.
Cô luôn luôn nghĩ, phải để hệ Thiên Long trở lại sự phồn hoa như trước kia.
·
Sự tiêu hao của Từ Thanh Nhiên tuy không lớn bằng phần lớn các chỉ huy, nhưng cậu về nhà, tắm rửa xong vẫn nằm trên giường ngủ cả một ngày, khi tỉnh dậy trời đã tối.
Xem lại điện thoại và máy liên lạc, đều có vài cuộc gọi nhỡ.
Tất cả đều là của Thẩm Đình Dục gọi đến.
Cậu rửa mặt, xuống lầu hâm nóng vài món ăn liền để ăn.
Đang chuẩn bị bữa tối thì tình cờ nhìn thấy chai rượu vang Mặc Thành Phi tặng, nghĩ mấy ngày nay tâm trạng khá tốt, liền lấy nó ra uống cùng. Vị khá đặc biệt, có mùi mật ong và vị ngọt kèm theo chút chát như khoáng chất.
Nói thật, lần đầu tiên Từ Thanh Nhiên uống thứ cao cấp như vậy.
Kiếp trước hoàn toàn không có cơ hội chạm đến nên cậu cũng không biết phải đánh giá rượu này ngon hay không như thế nào. Dù sao uống vào khá hợp khẩu vị của cậu, vậy thì xếp vào loại ngon đi.
Khả năng uống rượu của thân thể Từ Thanh Nhiên này không tốt lắm.
Chỉ là rượu vang, uống vài ly nhỏ đầu óc đã bắt đầu có chút mơ hồ.
Cậu nheo mắt, đối diện với biệt thự không người, đột nhiên lại nhớ đến Thẩm Đình Dục.
Lấy điện thoại ra, gửi cho anh một tin nhắn hỏi: "Đang làm gì vậy?"
Thẩm Đình Dục: "Vừa ăn xong, chuẩn bị tiếp tục xử lý công văn."
"Em tỉnh rồi à?"
Từ Thanh Nhiên cười một tiếng.
Tên đàn ông chó này lại biết cậu không trả lời điện thoại là đang ngủ chứ không phải chạy đi với người khác.
Cậu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cầm điện thoại lên chụp một tấm ảnh tự sướng của mình đang cầm ly rượu, rồi gửi qua.
Đối phương im lặng nửa phút mới trả lời cậu: "?"
Từ Thanh Nhiên còn chưa gửi tin nhắn mới, cuộc gọi video đã gọi đến.
Từ Thanh Nhiên cong mắt lên kết nối.
Thẩm Đình Dục dường như dùng bảng quang của anh để gọi điện cho cậu, ngồi trên ghế sau bàn làm việc, ánh mắt trầm tĩnh nhìn chăm chú vào cậu.
Hồi lâu, mới lên tiếng hỏi với giọng trầm trầm: "Em uống rượu à?"
"Ừm." Từ Thanh Nhiên đáp, "Hôm đó Mạc Thành Phi tặng tôi đấy."
"Chưa từng uống nên lấy ra thử, cũng khá ngon, tôi để lại một ít đợi anh về mời anh nếm thử."
Từ Thanh Nhiên từ khung nhỏ trong cuộc gọi video nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình mới nhận ra khả năng uống rượu của thân thể này thật sự không tốt lắm, má và mắt đều đã nhuộm một lớp đỏ ửng.
Ừm, trông giống như một con hồ ly tinh chuẩn bị đi quyến rũ người ta.
Cậu táo bạo đánh giá mình như vậy.
Thẩm Đình Dục ở đầu dây bên kia ngừng lại, vừa định mở miệng nói chuyện, liền thấy Từ Thanh Nhiên đang ở nhà một mình đột nhiên đặt ly rượu đang cầm xuống.
Sau đó nửa cười nửa không đối với màn hình, đột nhiên bắt đầu cởi cúc áo sơ mi cao nhất của cậu.
Thẩm Đình Dục: "... ?"
Thượng tướng sửng sốt.
Từ Thanh Nhiên lại không để ý đến anh, tiếp tục cởi thêm vài cúc nữa xuống dưới.
Động tác một tay và bị ảnh hưởng bởi men say nên hơi chậm chạp, làm cho chiếc áo sơ mi chỉnh tề trở nên nhàu nát, khiến cả người cậu trông càng thêm không thể diễn tả.
Cho đến khi lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ quyến rũ và một phần ngực, cậu mới cuối cùng dừng tay.
Có lẽ là bị rượu đốt nóng, khiến làn da ở đó, cũng hơi đỏ lên.
Từ Thanh Nhiên ngắm nhìn đôi mắt dần dần tối sầm của Thẩm Đình Dục, mới co chân lên trên sofa, tay chống cằm hỏi anh: "Thẩm Đình Dục, tôi đẹp không?"
Trong im lặng, yết hầu Thẩm Đình Dục khẽ động đậy.
Khi mở miệng lần nữa, giọng nói có thêm chút khàn đục: "Đẹp."
Từ Thanh Nhiên cười vài tiếng.
Đôi mắt đào hoa kia thêm vài phần mơ màng, đúng là như một lời mời gọi vô thanh.
Qua một lúc, mới nghe cậu từ từ lên tiếng: "Vậy anh cứ nhìn đi."
"Dù sao anh cũng là tên đàn ông chó quyết tâm làm hòa thượng, cũng đâu chạm được."
Nói xong hai câu này với ánh mắt mang vài phần khinh miệt, Từ Thanh Nhiên cố ý khiến Thẩm Đình Dục choáng váng hồn xiêu phách lạc, liền vô tình cúp cuộc gọi video.
Thẩm Đình Dục đối diện với màn hình tối đen, im lặng rất lâu.
Cuối cùng không nhịn được lại bị cậu chọc cười.
Từ đó trong sổ ghi chép có thêm một mục nội dung.
-- Tuyệt đối không để Từ Thanh Nhiên uống rượu.
Rượu không tốt, lên đầu còn có thể nổi điên.
Thế cũng được, tự mình phát điên còn chưa vui, nhất định phải bức người khác phát điên theo.
Thẩm Đình Dục bóp trán thở dài.
Tối nay còn làm sao tĩnh tâm làm việc được nữa đây?
Khi Từ Thanh Nhiên đang phát điên vì rượu đối với Thẩm Đình Dục, ở xa tại Bắc thành của Thượng Nam Châu, cũng đang trải qua sự không yên bình.
Tại căn cứ tổng bộ quân sự của Bắc thành.
Từng chiếc xe chở đầy vệ binh chậm rãi từ bên ngoài chạy vào, tình trạng của các vệ binh trên xe trông có vẻ khá thảm hại, trên mặt cũng không giấu được vẻ mệt mỏi và uể oải, rõ ràng là vừa kết thúc một nhiệm vụ trở về.
Còn có xe chuyên chở thương binh, chạy ở đầu đoàn xe, vừa đến căn cứ là lập tức có người khiêng các thương binh trên xe vào trạm y tế.
Cuối cùng vào là vài chiếc xe địa hình.
Từ một trong những chiếc xe đó, bước xuống một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn vạm vỡ, cơ bắp phát triển, gương mặt trông rất hung dữ.
Trên cổ đeo một mặt dây chuyền đầu sói màu đen, khi anh ta xuống xe, một con chó sói màu xám đen cũng nhảy xuống từ khoang sau xe.
Nhìn kỹ, trong số nhân viên quân đội ở đây, còn có một vài người khác giống như anh ta, bên cạnh đều có những con chó sói oai vệ.
Vừa đóng cửa xe xong, đã có người chạy nhỏ đến trước mặt anh ta.
Vẻ mặt lo lắng nói: "Trung tá, nhiệm vụ lần này kết thúc, lại phế một loạt súng ống, còn bỏ lại hai chiếc xe bọc thép bị hư hại nặng."
"Trong doanh trại đã không còn dự trữ vũ khí nữa, hiện giờ những gì mọi người đang cầm trên tay đều là cái cuối cùng rồi. Cứ tiếp tục như vậy, về sau chúng ta có thể sẽ không chống đỡ nổi đợt tấn công của đám Quỷ ở Bắc thành."
"Bây giờ phải làm thế nào?"
•••••••
Lời tác giả:
Từ Thanh Nhiên: Đồ nhát gan, đáng đời anh chỉ được nhìn mà không được ăn.
Thẩm Đình Dục: ...
==========
Hàng chưa qua beta, check lỗi hộ tui nhé, thank you ❣️