Tôi Là Cô Gái Trong Lòng Em

Chương 49: Vui vẻ.









Đúng với bản chất của lễ hội lửa, nơi đây quy tụ rất nhiều Lửa thuật gia từ khắp nơi trên thế giới. Họ có thể trình diễn với nhau ở mọi nơi, cầm theo nhiều dụng cụ và những kĩ thuật điêu luyện.

"Woa !!"

Trước mặt Phong và Chi, cách họ không xa, một cô gái vừa giật mình la lên khi bị một anh chàng đùa cợt khi phun lửa ngang qua cô. Dù cô chẳng bị sây sát tí ti gì. Phong chẳng coi họ trong mắt. Có vẻ trình của họ vốn chẳng là gì so với Phong hoặc là cô ấy chỉ đơn thuần là coi cho biết.

"Chị sao vậy?"  

Chi nhìn Phong, Phong như kiểu đã nhàm chán mấy màn biểu diễn dễ đoán trước kia, dù nó khiến nhiều khán giả ngạc nhiên. Phong nhún vai_"Sao là sao chứ?"

"Chị có vẻ.. không hứng thú lắm.."

"Có thể... em nghĩ vậy à?"_Phong cầm lon soda vừa mua được, mở nắp và nốc_"Màn diễn của họ không quá đặc biệt vì tôi hầu như đã coi chúng trên ti vi cả rồi."

"Ồ."_Chi thôi không nói nữa và nhìn lên sân khấu biểu diễn, khi một anh chàng cầm gậy lửa bỏ lửa vào miệng rồi thở ra như nhả ngàn hoa lửa ra ngoài_"Với em thì nó cũng khá là hay, chỉ không biết là.. không biết họ đã tập như thế nào để đạt được kết quả như thế..."_mắt Chi ánh lên ánh sáng từ ngọn lửa bùng lên trước mắt cô.

"Thắc mắc à?"_Phong vứt lon nước vô cái thùng rác gần đó_"Cứ tưởng em không thích mấy cái biểu diễn nhộn nhịp này chứ?"

"Chị còn tưởng gì ở em nữa không?"_Chi lườm Phong, Phong hỉ biết rụt cổ lắc đầu. Nhìn người nghệ sĩ vừa xoay vòng vừa đá chân ra những ngọn lửa thành hình trôn ốc. Phong thở ra_"Cũng giống như khi em học vẽ, cần một thời gian nhất định để luyện trình, thì lửa cũng vậy, cần phải học và hi sinh khá nhiều đấy."

"Vậy ạ?"_Chi ngạc nhiên, cả chuyện này mà Phong cũng biết sao?

"Uhm.. Thế này nhé .."_Phong nói mà tay huơ huơ ra như để minh họa_"Em có thể nhìn màn cầm lửa trên tay kia làm ví dụ, có thấy không?"

"Có."

Chi nhìn theo tay chỉ của Phong về một cô gái người Nga đang biểu diễn với ngọn lửa trước mặt, cô ấy chụm tay lại rồi vơ ngang thật nhanh qua ngọn lửa, ngọn lửa trước mặt cô vơi một ít còn trên tay cô bùng một ngọn lửa khác, rất ảo diệu.

"Cô ta có thể cầm lên như vậy chính là do tay có giấu sẵn một cục bông gòn, em có thấy cô ấy cứ phải cầm ngọn lửa ấy chờn vờn tay này qua tay kia như đang tung hứng nó chứ? Đó là vì dù bông gòn và cục lửa ấy không phỏng nhưng vẫn khiến cô ấy thấy nóng..."

"Vậy chị giải thích màn kia thế nào?"_Chi nhắm tịt mắt rồi hơi hé mắt ra khi cô ta bỏ hẳn nguyên một cục lửa cầm trên tay lên miệng nhai rồi nuốt, Phong cười khanh khách.

"Chả sao cả, cô ấy có bôi thuốc trong miệng, bỏ vô chỉ ngậm phát là tắt lửa luôn rồi, còn màn nuốt chỉ là em đang thấy thế thôi chứ.. "_Phong nhún vai_"Khi cô ấy giả uống nước cho mát miệng, cô ấy đã nhả luôn viên gòn đó rồi."

"Ồ...."_giọng Chi nghe có vẻ thán phục nhưng có vài vị khán giả không vừa lòng với cách nói như đúng rồi của Phong, một chàng trai đội mũ sụp đi ngang và huých mạnh vào vai cô như thể cô phá hỏng hết ý nghĩa của buổi diễn. Và Phong chỉ biết ậm ừ với Chi.

"Mà.. em biết đấy, trong ngành này nếu bí mật lộ hết ra thì chẳng vui nữa."_Mua vui cho khán giả nhưng bản thân trong nghề này phải hi sinh không ít thời gian và tổn thất. Phong trầm ngâm nhìn buổi diễn của nhiều người trên sân khấu vẫn tiếp tục. Trong ánh mắt cô lẫn lộn những suy nghĩ mà Chi không thể nhận ra rõ được, cảm thấy chán vì hết vui. Phong lôi kéo Chi đi ra chỗ khác chơi.

Hai người mười ngón tay đan nhau không rời, Phong kéo Chi đi qua những gian hàng bán đầy kẹo, kem, thú bông ..v..v...

"Kem tươi đây a ~ Kem ống kem chuối đây a ~"

Hai người đi được một lúc thì có tiếng rao khiến chân Chi khựng lại. Phong quay đầu nhìn.

"Em làm sao vậy?"_Rồi vẫn là nhìn cả người Chi đầu tiên_"Bị đau ở đâu à?"

"Không phải."_Chi lắc đầu,_"Chỉ là,.. chị có muốn ăn kem không?" 

"Hả??!"_Phong hơi bất ngờ với lời đề nghị, nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra và đồng ý_"Có chứ ~ Nóng ghê đó ha ~"

Biết rõ là lời đề nghị của Chi hơi trẻ con nhưng Phong chẳng muốn có ý định trêu chọc cô, liền kéo tay Chi lại một gian kem gần đó và cười hớn hở.

"Ông chú, lấy cho một cốc kem xoắn lớn nha."

"Xin đợi một chút"_ông bán hàng gật đầu nói rồi quay qua máy làm kem, cầm một cốc nhựa cỡ lớn rồi liền tay để cho kem từ máy xoắn thành hình trôn ốc thật cao như một tòa nhà, sau đó quay lại cẩn thận đưa cho Phong._"Của cháu hết mười lăm nghìn."

"Vâng ~"_Đưa cốc kem lớn cho Chi cầm rồi Phong đưa lại tiền cho ông bán hàng. Sau đó khoác vai Chi nói nhỏ nhỏ._"Mình ra ghế nào ngồi ăn, chứ đi mà ăn thì chẳng ngon đâu ~"_Phong nói xong còn làm mặt bất đắc dĩ. Chi xoa xoa đầu Phong_"Chị đó, chỉ được cái trẻ con là giỏi."  

"Tôi mà ~"_Phong hí ha hí hửng cùng Chi ngồi trên một ghế đá và thưởng thức món kem lạnh. Phong nhìn Chi từ tốn ăn, mắt không giấu nổi yêu thương. Chi thấy Phong chẳng ăn mà chỉ nhìn mình ăn, cảm thấy rất bất mãn bèn lấy tay quẹt kem trét lên môi Phong.

"Ui da..."_Bất ngờ môi chạm vào vật lạnh khiến Phong trừng mắt liếc Chi, Chi thì vừa cười vừa ăn kiểu như "cho đáng đời đi" vậy. Không thể trách Chi mà càng thích thú. Phong cũng quẹt lại một nhát kem lên mặt Chi.

"Chết nè ~"

"Chị dám ..."_Chi trừng mắt

"Sao tôi có thể không dám chứ?"_Phong ha ha cười.

Mặt Phong và Chi đều dính đầy kem. Buổi tiệc lửa vẫn khiến mọi người ồn ào nhưng Phong và Chi chỉ cần chút yên tĩnh của góc khuất này thôi. Phong chợt thấy túi quần chứa điện thoại run lên. Đọc tin nhắn mới biết Hạnh với Nhã đánh lẻ trốn luôn rồi, còn Nha Tâm đã về nhà nghỉ vì Tư Tư không khỏe lắm.

"Gì chứ...."_Phong chẹp miệng_"Chỉ còn lại chúng ta thôi à..."

"Quan tâm làm gì?"_Chi cầm cây quế trát đầy kem ở một tay, tay còn lại cầm điện thoại Phong vừa coi tin nhắn giật lấy, tắt nguồn rồi bỏ vào túi áo khoác_"Không phải chị cũng thấy nơi này quá nhàm chán sao?"

"Nếu có em thì không..."_Phong nhìn Chi say mê, lời nói ra đều là thật lòng. Chi bị nói có phần không tự chủ được mặt đỏ lên. Nhất là khi.. hình như Phong cứ cố ý cúi mặt gần vào cô.

"Chị..."

 "...."

Phong cúi lại gần Chi, càng lúc càng sát khiến Chi cảm thấy hơi thở của cả hai quá sát nhau, đến mức có thể nhận ra mùi hương trên người Phong. Mắt Phong nhắm lại từ từ khiến Chi như nhận ra ngụ ý. Cô cũng nhắm mắt lại, để tự do coi Phong sẽ làm gì tiếp.

"..."

"...."

Hình như Phong không cúi vào và 'cắn' cô như cô nghĩ. Mà là bàn tay cầm cái bánh quế trát kem của cô lại thấy trống trống. Phong đã ngoạm luôn cái bánh mất rồi.

"...."_Chi bị hụt.

"Uhm uhm ~"

Phong còn rất thong thả nhai một đầu bánh, không nhận ra mặt Chi đang đen kịt lại vì cụt hứng, nhìn lại thì không hiểu vẻ mặt bất mãn của Ch. Phong lại tưởng Chi ức vì cái bánh bị ăn mất, vừa ngậm bánh vừa nói_"Chi... muốn ăn chung không?"

"Không !"

Lạnh lùng đáp lại. Nhưng Phong rất nhây, miệng ngập nửa miếng bánh còn lại chúi mặt trước mặt Chi._"Nè ~"

"...."_Chi im lặng khó xử còn mặt Phong vẫn rất vui vẻ kiên nhẫn chờ Chi 'ăn' chung với cô.

"Ừ..."_Chi cũng không phải dạng thù lâu, nhất là đối với Phong, nên cũng bỏ qua sĩ diện há miệng trước 'cái bánh' kia.

"Trễ rồi ~"_Phong nói như đúng rồi, ngậm luôn cái bánh vô miệng nhai một cách thích thú_"Do em lâu lắc đó nha Uyển Chi yêu dấu ~"_ngon miệng nhai nuốt rồi còn làm mặt chọc quê trêu tức Chi. Mặt CHi đã là đen của đen, lần thứ hai bị hớ khiến cô muốn nổi khùng.

"Chị...."_sát khí bắn tứ loạn từ Uyển Chi khiến Phong vừa ngộ ra là mình đã đi sai một bước, biến chuyện lãng mạn trở thành lãng xẹt. Còn không thì nhìn hai con ngươi sắp bốc lửa của Chi. Đôi mắt nâu mới nãy còn lấp la lấp lánh liền co đồng tử sợ hãi.

"Chi à.... đừng.. manh động."

Nhưng trễ rồi, nụ cười thâm độc của Chi đã cho Phong biết việc tiếp theo sẽ chẳng mảy may tốt đẹp.

"Ứ...."

Bị đập cho bầm dập, mặt mũi thì bị Chi nhéo cho đỏ lét, còn bị bắt phải đi mua về một cốc kem khác và trong khi đói bụng phải nhìn Chi ăn một mình. Xong thì cô ấy liền bảo 'mệt', và nếu muốn về nghĩ thì tự mà lê chân về đi, không đâu, trên đoạn đường Phong còn phải cõng cô nàng về luôn cơ.

 Phong chắc chắn sau này sẽ không chơi dại mà chọc giận Uyển Chi nữa. Mà dù có chắc chắn đi thì cô cũng chọc cô ấy không biết bao nhiêu lần.

"Hà .. hà... hà....."

Phong dẫm chân trên cát đi theo con đường có ánh đèn pin mà Chi - đang ngồi chễm chệ trên lưng cô, rọi đèn. Thở hồng hộc, dạo này hình như cô ấy nặng ra nhiều so với lần đầu gặp gỡ rồi.

"Nặng không.."

Hai tay ôm cổ Phong, Chi vùi đầu cọ cọ vào mái tóc ngắn của Phong. nhẹ như không hỏi một câu.

"Không ..."_nếu bạn đem người bạn yêu ra và bảo cô ấy nặng, bạn sẽ chết không toàn thây đâu.

"Vậy sao thở nhiều dữ?"_Chi còn cố ý nói móc Phong.

"Tại..."_Phong hì hà, mồ hôi trên trán hơi thẫm rơi xuống, nhún người để giữ thăng bằng_"Đi nhiều thở nhiều, tốt cho sức khỏe."

"Xạo."

"Xạo sao hỏi?"_Phong móc ngược lại Chi.

"Thích."_Chi nhếch môi cười trêu chọc. Phong cũng bó tay với nàng, đành là cười nhạt.

"Vui ha?"

"Vui chứ.."_Chi bỗng dưng ôm sát Phong hơn, hơi ấm hai người hòa với nhau thật dễ chịu. Chi không hề muốn buông Phong một chút nào_"Ước gì..."

"Sao?"_Phong hỏi.

"Không.. chẳng gì cả..."_Chi rướn người hôn lên tai Phong rồi lại nằm trên lưng cho Phong êm đẹp cõng về. 

 Dưới ánh trăng sáng, đi song song với bờ biển lấp lánh bạc và bước trong những cơn gió mơn man hơi biển mặn tràn qua. Cùng nhau một hơi ấm của hai con người. Chi thỏa mãn cười. Như thế này đấy, đơn giản thôi, bên nhau là đủ để hạnh phúc rồi...   

Cơn gió vừa tung một lọn tóc của Chi dường như đem cả ý niệm trong câu nói bỏ lửng của Chi bay lên không trung.

Ước  gì được như vầy mãi nhỉ...

"...."

Trong khách sạn.

Hà Nguyên lăn lộn muốn phá cho cái ga giường xộc xệch rồi cũng nghĩ ra gì đó, cô bò lại cầm cái điện thoại cô vừa vứt ra giường. Suy nghĩ một chút rồi nhắn một tin nhắn. 

"...."

Phong với Chi, đoạn đường còn lại không ai nói nhau câu nào. Phong cảm thấy đầu Chi trên vai mình cứ lâng lâng theo từng nhịp chân của mình còn nhịp thở của Chi thì đã đều đều ổn định. Mới ngộ ra ồ thế là đã ngủ mất rồi sao? THật dễ như vậy đi vào giấc ngủ?

"Thật là.."_Phong đứng lại một chút, lấy tay đẩy đầu Chi tựa sát đầu mình, nhún người để Chi nằm gọn trên lưng mình trong tư thế thoải mái nhất, cảm thấy dù mệt nhưng rất vui, cô lại dợm bước đi về khách sạn đã ở không xa trước mặt. 

Đi vô cổng khu du lịch, đi vô khách sạn, đi qua sảnh tiếp tân vẫn sáng đèn, bước lên cầu thang và để lại từng tiếng bước chân nặng trịch trên hành lang. Không cần biết đám bạn về chưa. Mở cửa phòng một cách khó khăn, men theo giường ngủ nhẹ để Chi nằm ngã xuống. 

"Hự..."

Thả Chi nằm xuống giường, cởi áo khoác và khăn buộc thắt lưng ra, trong bộ  áo đỏ ôm sát, Phong kéo mền đắp ngang người Chi rồi lặng ngắm cô ấy ngủ. Những lúc như thế này Phong luôn cảm thấy lòng như được an yên. 

"Em ngủ ngon.."_Phong hôn lên má Chi một cái rồi đem áo khoác của cô treo lên. Nữ vương. Lạnh lùng, thì cũng chỉ là con người. Khi ngủ. Cô ấy luôn trông thật dễ thương. Mà ai nói cô ấy băng giá, chứ với Phong, con người này luôn ấm áp vô bờ.

"Hử.."

Phong cầm điện thoại ra khỏi túi áo của Chi. Vừa bật nguồn thì điện thoại hơi run lên. Một tin nhắn vừa gửi đến từ nửa tiếng trước.

"Hai giờ sáng. Ra bờ biển phía sát khu du lịch, góc khuất có cây cối. Sẽ đợi."

"...Sáng mai?"

Phong nhìn lại, chắc chắn là Chi đã ngủ mới mở máy coi tin nhắn. Mắt hơi trừng lên nhìn tin nhắn trong điện thoại còn đề cả tên người gửi lẫn một số lạ, cô lại hơi nhìn cái cửa dẫn ra hành lang. 

"Một cuộc hẹn vào đầu sáng mai à..."_Phong lẩm bẩm nho nhỏ. Một trong bọn họ, những người duy nhất biết số điện thoại của cô, đã gửi tin nhắn mà chỉ duy nhất Phong rõ ràng nhất là ai. Cô gập điện thoại lại sau khi để lại tin nhắn 'ok' cho người nọ biết. 

Còn phần cô, cởi đồ ra, đi tắm lại một phát cho tỉnh người.

*Cạch.*

Tiếng cửa phòng tắm của Phong vừa đóng lại, sau đó là tiếng nước xả ào ào xuống.

*Bíp*

Đợi cho Phong vào phòng tắm và xả nước. Một thân người tiến đến cái bàn gỗ nhỏ Phong để điện thoại lên, lợi dụng tiếng nước chảy ào ào kia để tiếng bật máy điện thoại Phong không gây ra tiếng.

"..."_Người đó thành công trong việc im lặng và Phong hầu như chẳng biết gì về việc có thêm một người biết về cuộc hẹn bí mật kia.

_____________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________end chap 49.

Vui vẻ :)) Còn bao lâu nữa sẽ kết thúc đây :))

Cuộc hẹn là ai? Người thứ hai coi tin nhắn là ai? 

:))))))) chờ ở chap 50 :)))) 

Nhớ để lại vote và cmt :)))))))) 

Thân mến,

_Tatchikuro_